Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…
Chương 806: Chương 806
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Lạc Quốc Vinh sợ đến ngây người, đúng là sự nghèo khó làm hạn chế trí tưởng tượng của ông ấy.Tiêu Thanh Bình rất bình tĩnh giải vây, “Khẩu hiệu của tòa nhà này, chính là nhà thông minh an toàn, có rất nhiều công nghệ cao, cực kỳ thuận tiện.”Vừa đẩy cửa vào, một đại sảnh rộng rãi xinh đẹp liền đập vào mắt của bọn họ.Lạc Nhiên là người đầu tiên nhảy vào, vừa giẫm lên nền gạch xinh đẹp, vội vàng cởi giày ra, nhảy xuống nền gạch vài cái.“Thật là lớn, nơi này rộng bao nhiêu mét vuông vậy ạ?”“320 mét vuông.”“Anh ở có một mình sao?” ánh mắt hâm mộ của Lạc Nhiên đỏ lên, anh Thanh Bình thật là có tiền, cậu muốn ôm đùi của anh ấy.Tiêu Thanh Bình từ trong tủ giày lấy ra mấy đôi dép lê, đưa cho người nhà họ Lạc, mặt anh mỉm cười, tuôn ra một tin tức mãnh liệt, “Đây là căn hộ của chị cậu, người đứng tên trên danh nghĩa là cô ấy.”Người nhà họ Lạc đều sợ đến ngây người, không hẹn mà cùng nhìn về phía Lạc Di đang thay giày.Nhiếp Khôn Minh hơi nheo mắt lại, lần trước ở Mỹ cô đã mua rồi sao? Lúc đó cô ấy có tiền không?Lạc Nhiên a a a kêu lên, “Chị à, chị khi nào thì có nhà ở nước ngoài rồi?”Ngô Tiểu Thanh không đồng ý nhìn con gái, “Là Thanh Bình mua cho sao? vậy thì không được, hai đứa còn chưa có kết hôn, Thanh Bình à, bao nhiêu tiền vậy, để thím chuyển lại cho con.”Tiêu Thanh Bình vô cùng kinh ngạc, “Tiểu Di à, em không nói chuyện này với người nhà sao?”Lạc Di vẻ mặt mờ mịt, “Em chưa nói sao?”Lạc Quốc Vinh nhìn vợ mình một cái, Ngô Tiểu Thanh khẽ lắc đầu, bà ấy không biết.“Con cái gì cũng không có nói.”“Con quên nói rồi, đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.” Lạc Di vẫn cho rằng đã nói qua với người nhà của mình, trên đầu đổ đầy mồ hôi. “Có người từng đắc tội với con, sau đó phát hiện ra con là cây rụng tiền, vì vậy đã tặng cho con một căn nhà để nhận lỗi, muốn hợp tác làm ăn với con.”“Còn có thể như vậy sao?” Lạc Quốc Vinh cảm thấy như vậy không tốt, “Căn nhà này đắt lắm phải không? Sao con có thể tùy tiện nhận lấy như vậy cơ chứ?”Ông ấy tuy rằng không có kiến thức, nhưng cũng biết loại phòng ở này rất đắt.“Cả toà nhà này đều là của nhà cô ta xây lên, nhà cô ta có rất nhiều tiền, hơn nữa, lợi nhuận mà con mang đến cho cô ta không chỉ có như vậy đâu.” Lạc Di nhìn về phía Nhiếp Khôn Minh, cười híp mắt hỏi, “Bác Nhiếp, chuyện này không sao chứ ạ.”Nhiếp Khôn Minh xoa xoa ấn đường, luôn cảm thấy đây mới chỉ là mở đầu, cô ở nước ngoài sẽ không thể nào yên tĩnh được. “Là ai tặng vậy?”Lạc Di có chút mệt mỏi, đặt m.ô.n.g ngồi ở trên sô pha, “Chính là cái cô Helen kia đó, bác có nhớ hay không? Là đối tác hợp tác của nhà máy điện tử của chúng ta.”Nhiếp Khôn Minh bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Bác nhớ rồi, cô ta còn từng bắt nạt cháu sao? Cháu còn chịu hợp tác với cô ta, thì ra là do cô ta đã tặng cho cháu một phần lễ vật lớn như vậy, nói mau, cháu còn nhận cái gì nữa hay không?”Lạc Di giơ bàn tay nhỏ bé lên cam đoan, “Cháu không có nhận lễ vật của người khác nữa đâu ạ, bác yên tâm đi, cháu tự có chừng mực.”Phòng ở cực kỳ sạch sẽ, chưa từng có người vào ở, giống như một căn phòng mẫu, không có hề có một chút dấu vết khói lửa, nhưng lại đầy đủ tất cả mọi thứ, đồ điện gia dụng món gì cũng đều có đủ.Được chia thành ba không gian riêng biệt, gồm có khu công cộng, phòng khách và phòng ăn, bên tay trái là phòng dành cho chủ nhà, có nhà vệ sinh, một cái thư phòng nhỏ và phòng thay đồ. Bên tay phải là hai gian phòng khách, đều có nhà vệ sinh riêng.Trang trí theo phong cách của Mỹ, vừa rộng rãi thoải mái, lại không mất đi sự xa hoa tinh xảo.Vợ chồng Lạc Quốc Vinh mở to mắt nhìn thẳng, căn hộ này thật sự rất đẹp.
Lạc Quốc Vinh sợ đến ngây người, đúng là sự nghèo khó làm hạn chế trí tưởng tượng của ông ấy.
Tiêu Thanh Bình rất bình tĩnh giải vây, “Khẩu hiệu của tòa nhà này, chính là nhà thông minh an toàn, có rất nhiều công nghệ cao, cực kỳ thuận tiện.”
Vừa đẩy cửa vào, một đại sảnh rộng rãi xinh đẹp liền đập vào mắt của bọn họ.
Lạc Nhiên là người đầu tiên nhảy vào, vừa giẫm lên nền gạch xinh đẹp, vội vàng cởi giày ra, nhảy xuống nền gạch vài cái.
“Thật là lớn, nơi này rộng bao nhiêu mét vuông vậy ạ?”
“320 mét vuông.”
“Anh ở có một mình sao?” ánh mắt hâm mộ của Lạc Nhiên đỏ lên, anh Thanh Bình thật là có tiền, cậu muốn ôm đùi của anh ấy.
Tiêu Thanh Bình từ trong tủ giày lấy ra mấy đôi dép lê, đưa cho người nhà họ Lạc, mặt anh mỉm cười, tuôn ra một tin tức mãnh liệt, “Đây là căn hộ của chị cậu, người đứng tên trên danh nghĩa là cô ấy.”
Người nhà họ Lạc đều sợ đến ngây người, không hẹn mà cùng nhìn về phía Lạc Di đang thay giày.
Nhiếp Khôn Minh hơi nheo mắt lại, lần trước ở Mỹ cô đã mua rồi sao? Lúc đó cô ấy có tiền không?
Lạc Nhiên a a a kêu lên, “Chị à, chị khi nào thì có nhà ở nước ngoài rồi?”
Ngô Tiểu Thanh không đồng ý nhìn con gái, “Là Thanh Bình mua cho sao? vậy thì không được, hai đứa còn chưa có kết hôn, Thanh Bình à, bao nhiêu tiền vậy, để thím chuyển lại cho con.”
Tiêu Thanh Bình vô cùng kinh ngạc, “Tiểu Di à, em không nói chuyện này với người nhà sao?”
Lạc Di vẻ mặt mờ mịt, “Em chưa nói sao?”
Lạc Quốc Vinh nhìn vợ mình một cái, Ngô Tiểu Thanh khẽ lắc đầu, bà ấy không biết.
“Con cái gì cũng không có nói.”
“Con quên nói rồi, đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.” Lạc Di vẫn cho rằng đã nói qua với người nhà của mình, trên đầu đổ đầy mồ hôi. “Có người từng đắc tội với con, sau đó phát hiện ra con là cây rụng tiền, vì vậy đã tặng cho con một căn nhà để nhận lỗi, muốn hợp tác làm ăn với con.”
“Còn có thể như vậy sao?” Lạc Quốc Vinh cảm thấy như vậy không tốt, “Căn nhà này đắt lắm phải không? Sao con có thể tùy tiện nhận lấy như vậy cơ chứ?”
Ông ấy tuy rằng không có kiến thức, nhưng cũng biết loại phòng ở này rất đắt.
“Cả toà nhà này đều là của nhà cô ta xây lên, nhà cô ta có rất nhiều tiền, hơn nữa, lợi nhuận mà con mang đến cho cô ta không chỉ có như vậy đâu.” Lạc Di nhìn về phía Nhiếp Khôn Minh, cười híp mắt hỏi, “Bác Nhiếp, chuyện này không sao chứ ạ.”
Nhiếp Khôn Minh xoa xoa ấn đường, luôn cảm thấy đây mới chỉ là mở đầu, cô ở nước ngoài sẽ không thể nào yên tĩnh được. “Là ai tặng vậy?”
Lạc Di có chút mệt mỏi, đặt m.ô.n.g ngồi ở trên sô pha, “Chính là cái cô Helen kia đó, bác có nhớ hay không? Là đối tác hợp tác của nhà máy điện tử của chúng ta.”
Nhiếp Khôn Minh bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Bác nhớ rồi, cô ta còn từng bắt nạt cháu sao? Cháu còn chịu hợp tác với cô ta, thì ra là do cô ta đã tặng cho cháu một phần lễ vật lớn như vậy, nói mau, cháu còn nhận cái gì nữa hay không?”
Lạc Di giơ bàn tay nhỏ bé lên cam đoan, “Cháu không có nhận lễ vật của người khác nữa đâu ạ, bác yên tâm đi, cháu tự có chừng mực.”
Phòng ở cực kỳ sạch sẽ, chưa từng có người vào ở, giống như một căn phòng mẫu, không có hề có một chút dấu vết khói lửa, nhưng lại đầy đủ tất cả mọi thứ, đồ điện gia dụng món gì cũng đều có đủ.
Được chia thành ba không gian riêng biệt, gồm có khu công cộng, phòng khách và phòng ăn, bên tay trái là phòng dành cho chủ nhà, có nhà vệ sinh, một cái thư phòng nhỏ và phòng thay đồ. Bên tay phải là hai gian phòng khách, đều có nhà vệ sinh riêng.
Trang trí theo phong cách của Mỹ, vừa rộng rãi thoải mái, lại không mất đi sự xa hoa tinh xảo.
Vợ chồng Lạc Quốc Vinh mở to mắt nhìn thẳng, căn hộ này thật sự rất đẹp.
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Lạc Quốc Vinh sợ đến ngây người, đúng là sự nghèo khó làm hạn chế trí tưởng tượng của ông ấy.Tiêu Thanh Bình rất bình tĩnh giải vây, “Khẩu hiệu của tòa nhà này, chính là nhà thông minh an toàn, có rất nhiều công nghệ cao, cực kỳ thuận tiện.”Vừa đẩy cửa vào, một đại sảnh rộng rãi xinh đẹp liền đập vào mắt của bọn họ.Lạc Nhiên là người đầu tiên nhảy vào, vừa giẫm lên nền gạch xinh đẹp, vội vàng cởi giày ra, nhảy xuống nền gạch vài cái.“Thật là lớn, nơi này rộng bao nhiêu mét vuông vậy ạ?”“320 mét vuông.”“Anh ở có một mình sao?” ánh mắt hâm mộ của Lạc Nhiên đỏ lên, anh Thanh Bình thật là có tiền, cậu muốn ôm đùi của anh ấy.Tiêu Thanh Bình từ trong tủ giày lấy ra mấy đôi dép lê, đưa cho người nhà họ Lạc, mặt anh mỉm cười, tuôn ra một tin tức mãnh liệt, “Đây là căn hộ của chị cậu, người đứng tên trên danh nghĩa là cô ấy.”Người nhà họ Lạc đều sợ đến ngây người, không hẹn mà cùng nhìn về phía Lạc Di đang thay giày.Nhiếp Khôn Minh hơi nheo mắt lại, lần trước ở Mỹ cô đã mua rồi sao? Lúc đó cô ấy có tiền không?Lạc Nhiên a a a kêu lên, “Chị à, chị khi nào thì có nhà ở nước ngoài rồi?”Ngô Tiểu Thanh không đồng ý nhìn con gái, “Là Thanh Bình mua cho sao? vậy thì không được, hai đứa còn chưa có kết hôn, Thanh Bình à, bao nhiêu tiền vậy, để thím chuyển lại cho con.”Tiêu Thanh Bình vô cùng kinh ngạc, “Tiểu Di à, em không nói chuyện này với người nhà sao?”Lạc Di vẻ mặt mờ mịt, “Em chưa nói sao?”Lạc Quốc Vinh nhìn vợ mình một cái, Ngô Tiểu Thanh khẽ lắc đầu, bà ấy không biết.“Con cái gì cũng không có nói.”“Con quên nói rồi, đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.” Lạc Di vẫn cho rằng đã nói qua với người nhà của mình, trên đầu đổ đầy mồ hôi. “Có người từng đắc tội với con, sau đó phát hiện ra con là cây rụng tiền, vì vậy đã tặng cho con một căn nhà để nhận lỗi, muốn hợp tác làm ăn với con.”“Còn có thể như vậy sao?” Lạc Quốc Vinh cảm thấy như vậy không tốt, “Căn nhà này đắt lắm phải không? Sao con có thể tùy tiện nhận lấy như vậy cơ chứ?”Ông ấy tuy rằng không có kiến thức, nhưng cũng biết loại phòng ở này rất đắt.“Cả toà nhà này đều là của nhà cô ta xây lên, nhà cô ta có rất nhiều tiền, hơn nữa, lợi nhuận mà con mang đến cho cô ta không chỉ có như vậy đâu.” Lạc Di nhìn về phía Nhiếp Khôn Minh, cười híp mắt hỏi, “Bác Nhiếp, chuyện này không sao chứ ạ.”Nhiếp Khôn Minh xoa xoa ấn đường, luôn cảm thấy đây mới chỉ là mở đầu, cô ở nước ngoài sẽ không thể nào yên tĩnh được. “Là ai tặng vậy?”Lạc Di có chút mệt mỏi, đặt m.ô.n.g ngồi ở trên sô pha, “Chính là cái cô Helen kia đó, bác có nhớ hay không? Là đối tác hợp tác của nhà máy điện tử của chúng ta.”Nhiếp Khôn Minh bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Bác nhớ rồi, cô ta còn từng bắt nạt cháu sao? Cháu còn chịu hợp tác với cô ta, thì ra là do cô ta đã tặng cho cháu một phần lễ vật lớn như vậy, nói mau, cháu còn nhận cái gì nữa hay không?”Lạc Di giơ bàn tay nhỏ bé lên cam đoan, “Cháu không có nhận lễ vật của người khác nữa đâu ạ, bác yên tâm đi, cháu tự có chừng mực.”Phòng ở cực kỳ sạch sẽ, chưa từng có người vào ở, giống như một căn phòng mẫu, không có hề có một chút dấu vết khói lửa, nhưng lại đầy đủ tất cả mọi thứ, đồ điện gia dụng món gì cũng đều có đủ.Được chia thành ba không gian riêng biệt, gồm có khu công cộng, phòng khách và phòng ăn, bên tay trái là phòng dành cho chủ nhà, có nhà vệ sinh, một cái thư phòng nhỏ và phòng thay đồ. Bên tay phải là hai gian phòng khách, đều có nhà vệ sinh riêng.Trang trí theo phong cách của Mỹ, vừa rộng rãi thoải mái, lại không mất đi sự xa hoa tinh xảo.Vợ chồng Lạc Quốc Vinh mở to mắt nhìn thẳng, căn hộ này thật sự rất đẹp.