Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 944: Chương 944

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Lạc Di ăn được hai viên thì ngại ngọt, cô uống nửa ly nước sôi để rửa sạch vị ngọt ở trong miệng, sau đó chớp mắt nhìn chằm chằm vào đĩa phở xào của anh. “Cho em một miếng đi.”Để điều chỉnh lại vị giác sau khi đồ ăn ngọt, con gái rất hay thay đổi như vậy.Tiêu Thanh Bình không khỏi bật cười, gắp một đũa phở xào đưa đến bên miệng cô, cô vừa mở miệng, vị ngọt lập tức đã bị vị mặn lấn át.Anh rút đũa lại ăn một miếng, sau đó lại đưa đến bên miệng đút cho cô ăn, hai người ngọt ngào đút cho nhau ăn, Tưởng Kiện Vân ở một bên nhìn thấy thì lập tức nhịn không được, chắc không phải là bọn họ quên mất anh ấy đấy chứ? Đúng là một đôi nam nữ đang yêu nhau, chậc chậc chậc.“Khụ khụ, tôi có nên tránh đi một lát hay không?”Hai người này đều là những thiên tài lý trí và lạnh lùng, cực kỳ giống nhau, nhưng không nghĩ tới bọn họ khi yêu đương lại ngọt ngào như những cặp tình nhân bình thường khác.Phỏng chừng là sự nhiệt tình không nhiều lắm của Tiêu Thanh Bình đều dành hết cho bạn gái của mình.Hai người nhìn nhau, giả vờ như không nghe thấy gì.Tưởng Kiện Vân khẽ lắc đầu, bắt tay vào nói chuyện chính: “Thanh Bình à, tôi tới để bàn bạc với anh về chuyện trở về nước.”Động tác của Tiêu Thanh Bình dừng lại, ánh mắt có chút phức tạp, “Có phải là hơi sớm hay không? Tôi muốn trở về nước cùng với Tiểu Di.”Tưởng Kiện Vân biết anh vừa lấy được học vị tiến sĩ thứ ba, cũng đã đến lúc rồi. “Anh đã hoàn thành xong việc học rồi, nhưng mà Lạc Di thì chưa, hai người ở chung một chỗ thì sẽ trở thành một mục tiêu lớn, bọn họ có lẽ là sẽ không dễ dàng thả cho hai người đi, ý kiến của cấp trên là muốn tách hai người ra, để anh về nước trước.”“Nếu tôi đi rồi thì Tiểu Di phải làm sao bây giờ?” Tiêu Thanh Bình vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, tuy rằng các nơi đều đã sớm đưa ra một số tiền lớn để giữ anh lại, thậm chí còn đe doạ dụ dỗ anh, nhưng đều đã bị anh bình tĩnh giải quyết.“Chúng tôi là người yêu, tôi đi rồi thì mọi áp lực sẽ dồn hết lên người của cô ấy, tôi muốn cùng tiến cùng lùi với cô ấy.”Vẻ mặt của Tưởng Kiện Vân cực kỳ nghiêm túc, “Tâm trạng này của anh tôi có thể hiểu được, nhưng anh rất quan trọng, trong nước gửi gắm rất nhiều sự kỳ vọng vào anh, rất nóng lòng chờ đợi anh về nước, có một số hạng mục cần có sự tham gia của anh.”Tiêu Thanh Bình nhíu chặt đôi chân mày, anh cũng rất muốn về nước, anh rất nhớ ông nội, nhưng bỏ lại Lạc Di một mình ở nước ngoài anh không yên tâm.“Tôi có muốn trở về nước cũng sẽ không dễ dàng như vậy, thầy hướng dẫn đã ám chỉ về việc tôi có tên trong danh sách liên quan rồi.”Tuy rằng anh đã cực lực giấu diếm, nhưng có một số thứ không thể nào giấu được, ví dụ như tài năng của anh.Anh muốn tiến vào phòng thí nghiệm hàng đầu, tiến vào trong bộ phận nòng cốt thì phải có tài hoa xuất sắc đi kèm.Tưởng Kiện Vân rùng mình, “Tôi biết rồi, chúng tôi sẽ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.”Tiêu Thanh Bình nắm c.h.ặ.t t.a.y của Lạc Di, “Năm sau Tiểu Di có thể hoàn thành xong việc học rồi, nhiều nhất là chỉ một năm nữa thôi, tôi sẽ ở lại học thêm vài môn nữa.”Tưởng Kiện Vân biết tình cảm của bọn họ rất tốt, nhưng vẫn phải lấy đại cục làm trọng.“Lạc Di à, em thấy thế nào?”Lạc Di cũng không muốn chia tay với người yêu mình, nhưng dựa trên sự phân tích hợp lý, bọn họ tách ra có lợi hơn có hại.“Thanh Bình à, cuối năm anh trở về đi, thời gian đó thoải mái nhất, đương nhiên đây chỉ là lời đề nghị. Mùa hè năm sau em cũng sẽ trở về, chỉ cách nhau có nửa năm mà thôi, em tự có biện pháp thoát thân được.”Cô đã trao đổi với thầy hướng dẫn của mình rồi, năm nay sẽ làm xong hạng mục nghiên cứu khoa học, sang năm sẽ viết luận văn tốt nghiệp, thầy hướng dẫn cũng đã nói rằng cô học rất tốt, có chút nổi tiếng.Năm nay còn phải làm xong hạng mục máy phiên dịch, cái này cũng rất là quan trọng, cô phải dựa vào cái này để tạo ra một con đường, sắp xếp một số công việc.Ai da, cũng rất là bận rộn.

Lạc Di ăn được hai viên thì ngại ngọt, cô uống nửa ly nước sôi để rửa sạch vị ngọt ở trong miệng, sau đó chớp mắt nhìn chằm chằm vào đĩa phở xào của anh. “Cho em một miếng đi.”

Để điều chỉnh lại vị giác sau khi đồ ăn ngọt, con gái rất hay thay đổi như vậy.

Tiêu Thanh Bình không khỏi bật cười, gắp một đũa phở xào đưa đến bên miệng cô, cô vừa mở miệng, vị ngọt lập tức đã bị vị mặn lấn át.

Anh rút đũa lại ăn một miếng, sau đó lại đưa đến bên miệng đút cho cô ăn, hai người ngọt ngào đút cho nhau ăn, Tưởng Kiện Vân ở một bên nhìn thấy thì lập tức nhịn không được, chắc không phải là bọn họ quên mất anh ấy đấy chứ? Đúng là một đôi nam nữ đang yêu nhau, chậc chậc chậc.

“Khụ khụ, tôi có nên tránh đi một lát hay không?”

Hai người này đều là những thiên tài lý trí và lạnh lùng, cực kỳ giống nhau, nhưng không nghĩ tới bọn họ khi yêu đương lại ngọt ngào như những cặp tình nhân bình thường khác.

Phỏng chừng là sự nhiệt tình không nhiều lắm của Tiêu Thanh Bình đều dành hết cho bạn gái của mình.

Hai người nhìn nhau, giả vờ như không nghe thấy gì.

Tưởng Kiện Vân khẽ lắc đầu, bắt tay vào nói chuyện chính: “Thanh Bình à, tôi tới để bàn bạc với anh về chuyện trở về nước.”

Động tác của Tiêu Thanh Bình dừng lại, ánh mắt có chút phức tạp, “Có phải là hơi sớm hay không? Tôi muốn trở về nước cùng với Tiểu Di.”

Tưởng Kiện Vân biết anh vừa lấy được học vị tiến sĩ thứ ba, cũng đã đến lúc rồi. “Anh đã hoàn thành xong việc học rồi, nhưng mà Lạc Di thì chưa, hai người ở chung một chỗ thì sẽ trở thành một mục tiêu lớn, bọn họ có lẽ là sẽ không dễ dàng thả cho hai người đi, ý kiến của cấp trên là muốn tách hai người ra, để anh về nước trước.”

“Nếu tôi đi rồi thì Tiểu Di phải làm sao bây giờ?” Tiêu Thanh Bình vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, tuy rằng các nơi đều đã sớm đưa ra một số tiền lớn để giữ anh lại, thậm chí còn đe doạ dụ dỗ anh, nhưng đều đã bị anh bình tĩnh giải quyết.

“Chúng tôi là người yêu, tôi đi rồi thì mọi áp lực sẽ dồn hết lên người của cô ấy, tôi muốn cùng tiến cùng lùi với cô ấy.”

Vẻ mặt của Tưởng Kiện Vân cực kỳ nghiêm túc, “Tâm trạng này của anh tôi có thể hiểu được, nhưng anh rất quan trọng, trong nước gửi gắm rất nhiều sự kỳ vọng vào anh, rất nóng lòng chờ đợi anh về nước, có một số hạng mục cần có sự tham gia của anh.”

Tiêu Thanh Bình nhíu chặt đôi chân mày, anh cũng rất muốn về nước, anh rất nhớ ông nội, nhưng bỏ lại Lạc Di một mình ở nước ngoài anh không yên tâm.

“Tôi có muốn trở về nước cũng sẽ không dễ dàng như vậy, thầy hướng dẫn đã ám chỉ về việc tôi có tên trong danh sách liên quan rồi.”

Tuy rằng anh đã cực lực giấu diếm, nhưng có một số thứ không thể nào giấu được, ví dụ như tài năng của anh.

Anh muốn tiến vào phòng thí nghiệm hàng đầu, tiến vào trong bộ phận nòng cốt thì phải có tài hoa xuất sắc đi kèm.

Tưởng Kiện Vân rùng mình, “Tôi biết rồi, chúng tôi sẽ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.”

Tiêu Thanh Bình nắm c.h.ặ.t t.a.y của Lạc Di, “Năm sau Tiểu Di có thể hoàn thành xong việc học rồi, nhiều nhất là chỉ một năm nữa thôi, tôi sẽ ở lại học thêm vài môn nữa.”

Tưởng Kiện Vân biết tình cảm của bọn họ rất tốt, nhưng vẫn phải lấy đại cục làm trọng.

“Lạc Di à, em thấy thế nào?”

Lạc Di cũng không muốn chia tay với người yêu mình, nhưng dựa trên sự phân tích hợp lý, bọn họ tách ra có lợi hơn có hại.

“Thanh Bình à, cuối năm anh trở về đi, thời gian đó thoải mái nhất, đương nhiên đây chỉ là lời đề nghị. Mùa hè năm sau em cũng sẽ trở về, chỉ cách nhau có nửa năm mà thôi, em tự có biện pháp thoát thân được.”

Cô đã trao đổi với thầy hướng dẫn của mình rồi, năm nay sẽ làm xong hạng mục nghiên cứu khoa học, sang năm sẽ viết luận văn tốt nghiệp, thầy hướng dẫn cũng đã nói rằng cô học rất tốt, có chút nổi tiếng.

Năm nay còn phải làm xong hạng mục máy phiên dịch, cái này cũng rất là quan trọng, cô phải dựa vào cái này để tạo ra một con đường, sắp xếp một số công việc.

Ai da, cũng rất là bận rộn.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Lạc Di ăn được hai viên thì ngại ngọt, cô uống nửa ly nước sôi để rửa sạch vị ngọt ở trong miệng, sau đó chớp mắt nhìn chằm chằm vào đĩa phở xào của anh. “Cho em một miếng đi.”Để điều chỉnh lại vị giác sau khi đồ ăn ngọt, con gái rất hay thay đổi như vậy.Tiêu Thanh Bình không khỏi bật cười, gắp một đũa phở xào đưa đến bên miệng cô, cô vừa mở miệng, vị ngọt lập tức đã bị vị mặn lấn át.Anh rút đũa lại ăn một miếng, sau đó lại đưa đến bên miệng đút cho cô ăn, hai người ngọt ngào đút cho nhau ăn, Tưởng Kiện Vân ở một bên nhìn thấy thì lập tức nhịn không được, chắc không phải là bọn họ quên mất anh ấy đấy chứ? Đúng là một đôi nam nữ đang yêu nhau, chậc chậc chậc.“Khụ khụ, tôi có nên tránh đi một lát hay không?”Hai người này đều là những thiên tài lý trí và lạnh lùng, cực kỳ giống nhau, nhưng không nghĩ tới bọn họ khi yêu đương lại ngọt ngào như những cặp tình nhân bình thường khác.Phỏng chừng là sự nhiệt tình không nhiều lắm của Tiêu Thanh Bình đều dành hết cho bạn gái của mình.Hai người nhìn nhau, giả vờ như không nghe thấy gì.Tưởng Kiện Vân khẽ lắc đầu, bắt tay vào nói chuyện chính: “Thanh Bình à, tôi tới để bàn bạc với anh về chuyện trở về nước.”Động tác của Tiêu Thanh Bình dừng lại, ánh mắt có chút phức tạp, “Có phải là hơi sớm hay không? Tôi muốn trở về nước cùng với Tiểu Di.”Tưởng Kiện Vân biết anh vừa lấy được học vị tiến sĩ thứ ba, cũng đã đến lúc rồi. “Anh đã hoàn thành xong việc học rồi, nhưng mà Lạc Di thì chưa, hai người ở chung một chỗ thì sẽ trở thành một mục tiêu lớn, bọn họ có lẽ là sẽ không dễ dàng thả cho hai người đi, ý kiến của cấp trên là muốn tách hai người ra, để anh về nước trước.”“Nếu tôi đi rồi thì Tiểu Di phải làm sao bây giờ?” Tiêu Thanh Bình vẫn luôn suy nghĩ vấn đề này, tuy rằng các nơi đều đã sớm đưa ra một số tiền lớn để giữ anh lại, thậm chí còn đe doạ dụ dỗ anh, nhưng đều đã bị anh bình tĩnh giải quyết.“Chúng tôi là người yêu, tôi đi rồi thì mọi áp lực sẽ dồn hết lên người của cô ấy, tôi muốn cùng tiến cùng lùi với cô ấy.”Vẻ mặt của Tưởng Kiện Vân cực kỳ nghiêm túc, “Tâm trạng này của anh tôi có thể hiểu được, nhưng anh rất quan trọng, trong nước gửi gắm rất nhiều sự kỳ vọng vào anh, rất nóng lòng chờ đợi anh về nước, có một số hạng mục cần có sự tham gia của anh.”Tiêu Thanh Bình nhíu chặt đôi chân mày, anh cũng rất muốn về nước, anh rất nhớ ông nội, nhưng bỏ lại Lạc Di một mình ở nước ngoài anh không yên tâm.“Tôi có muốn trở về nước cũng sẽ không dễ dàng như vậy, thầy hướng dẫn đã ám chỉ về việc tôi có tên trong danh sách liên quan rồi.”Tuy rằng anh đã cực lực giấu diếm, nhưng có một số thứ không thể nào giấu được, ví dụ như tài năng của anh.Anh muốn tiến vào phòng thí nghiệm hàng đầu, tiến vào trong bộ phận nòng cốt thì phải có tài hoa xuất sắc đi kèm.Tưởng Kiện Vân rùng mình, “Tôi biết rồi, chúng tôi sẽ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa.”Tiêu Thanh Bình nắm c.h.ặ.t t.a.y của Lạc Di, “Năm sau Tiểu Di có thể hoàn thành xong việc học rồi, nhiều nhất là chỉ một năm nữa thôi, tôi sẽ ở lại học thêm vài môn nữa.”Tưởng Kiện Vân biết tình cảm của bọn họ rất tốt, nhưng vẫn phải lấy đại cục làm trọng.“Lạc Di à, em thấy thế nào?”Lạc Di cũng không muốn chia tay với người yêu mình, nhưng dựa trên sự phân tích hợp lý, bọn họ tách ra có lợi hơn có hại.“Thanh Bình à, cuối năm anh trở về đi, thời gian đó thoải mái nhất, đương nhiên đây chỉ là lời đề nghị. Mùa hè năm sau em cũng sẽ trở về, chỉ cách nhau có nửa năm mà thôi, em tự có biện pháp thoát thân được.”Cô đã trao đổi với thầy hướng dẫn của mình rồi, năm nay sẽ làm xong hạng mục nghiên cứu khoa học, sang năm sẽ viết luận văn tốt nghiệp, thầy hướng dẫn cũng đã nói rằng cô học rất tốt, có chút nổi tiếng.Năm nay còn phải làm xong hạng mục máy phiên dịch, cái này cũng rất là quan trọng, cô phải dựa vào cái này để tạo ra một con đường, sắp xếp một số công việc.Ai da, cũng rất là bận rộn.

Chương 944: Chương 944