Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 1010: Chương 1010

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Vì Lạc Di muốn nghiêm túc nghiên cứu khoa học một cách cẩn thận, mà chỉ có quốc gia phát triển như Mỹ mới có thể cho cô điều kiện thế thôi.Điều kiện nghiên cứu khoa học ở đây cũng thuộc hàng tốt nhất toàn thế giới, ai lại cam lòng rời đi chứ?Vậy nên ông ấy cũng chưa từng hỏi cô, không cần hỏi."Thầy thấy cũng được, đến đấy thầy sẽ giúp em tham khảo qua một chút."Lạc Di cười híp mắt gật đầu: "Cảm ơn thầy, phiền thầy rồi, em nghe thầy."Nhìn xem, cô học trò tinh tế thế kia.Giáo sư Johnson cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, càng hăng hái lo liệu hơn: "Bây giờ em đã có sản phẩm, có danh tiếng, giờ chính là thời cơ tốt nhất. Em cũng không thiếu tiền, thành lập một phòng thí nghiệm độc lập đúng là lựa chọn tốt nhất, về phần mời chào thành viên, thầy có thể đề cử mấy người qua giúp em.""Vâng, về rồi em sẽ bắt đầu thực hiện ngay ạ."Đề tài này hấp dẫn những giáo sư khác, đều là các chuyên gia nhận lời mời đến Hồng Kông họp.Bọn họ nhao nhao vây lại hiến kế cho cô, ông một câu tôi một câu, nói đến là hào hứng.Lạc Di cầm bút không ngừng ghi chép lại, lâu lâu chen vào vài câu, bầu không khí thảo luận học thuật rất mạnh mẽ.Chỉ một chốc sau, Lạc Di đã ghi đầy hai trang, tất cả đều là ý tưởng cho phòng thí nghiệm trong tương lai.Loa phát thanh chợt vang lên: "Quý khách chuẩn bị bay đến HongKong xin lưu ý: Chuyến bay mang mã số S570 của quý khách đang chuẩn bị cất cánh…"Cả nhóm bắt đầu thu dọn hành lý mang theo người, cùng nhau qua các tầng cửa kiểm soát, tay Lạc Di cầm vé máy bay, không nhanh không chậm đi theo đám người.Từng người một bước tới theo thứ tự, lúc đến phiên Lạc Di, một đám người bỗng nhiên chạy tới, giật lấy vé máy bay của Lạc Di: "Cô Le Yi, cô không thể rời khỏi biên giới nước Mỹ."Biến hóa đột ngột nhảy ra khiến tất cả mọi người đều giật nảy mình, Lạc Di thầm kêu một tiếng hỏng rồi, gương mặt nhỏ trắng bệch: "Tôi phạm tội gì?"Thái độ của phía bên kia vẫn tương đối ôn hòa, họ dịu giọng nói: "Mời cô theo chúng tôi một chuyến."Nhưng Lạc Di lại vừa tức vừa sợ đáp: "Xin hãy trả lời vấn đề của tôi, không cần tránh, có muốn bắt người thì cũng phải cho một lý do thích hợp chứ."Có một người đàn ông bỗng nhiên hiên ngang mở miệng nói: "Có người tố cáo cô ăn cắp công nghệ cao của nước Mỹ…"Người đàn ông dẫn đầu đoàn âm thầm ảo não, liếc mắt trừng cấp dưới.Lạc Di cười khẩy một tiếng: "Học ngành máy tính ở nước Mỹ tính là trộm cắp kỹ thuật rồi sao? Các người dứt khoát đừng có tuyển sinh viên nước ngoài nữa đi, vĩnh viễn tiêu trừ tai họa về sau, vậy không phải tốt hơn sao?"Đối phương cau mày lại: "Cô nói thế chẳng khác nào nói càn, chúng tôi có chứng cứ.""Vậy lấy ra đi, để tất cả mọi người nhìn xem, tôi tự cảm thấy mình là một người tuân thủ luật pháp sống có nguyên tắc." Lạc Di đã sắp tức khóc rồi: "Nhưng các người cứ năm lần bảy lượt hãm hại tôi, khiến người khác cực kỳ thất vọng, đây còn gọi là nước tự do dân chủ được à? Này cũng chẳng phải lần đầu tiên."Còn không phải thế sao? Các giáo sư nghĩ đến chuyện lúc trước, sắc mặt rất khó coi."Rốt cuộc các người muốn thế nào? Lần trước còn hùng hổ xông đến trường học bắt người, lùng sục khắp nơi, không có chứng cứ không giải quyết được gì, lần này lại gây chuyện, các người có thôi đi hay không?"Ai cũng sẽ thấy tức giận.Giáo sư Johnson lại càng giận tím mặt: "Tôi thấy chưa nói đến việc Le Yi trộm cắp kỹ thuật, rõ ràng là các người đang nhắm vào người giáo sư là tôi này. Con bé học gì đều do tôi dạy, các người muốn bắt con bé, còn không bằng bắt tôi."Lý do này cũng quá gượng ép rồi, Le Yi người ta vẫn là một cô bé ngoan nghiêm túc giữ quy củ.Người đàn ông không ngờ rằng tất cả mọi người đều che chở Lạc Di, sắc mặt có chút khó coi: "Chúng tôi có chứng cứ rõ ràng, nhưng không thể công khai."Nói như này còn chẳng bằng đừng nói, càng nói càng khơi dậy sự phẫn nộ của dân chúng.

Vì Lạc Di muốn nghiêm túc nghiên cứu khoa học một cách cẩn thận, mà chỉ có quốc gia phát triển như Mỹ mới có thể cho cô điều kiện thế thôi.

Điều kiện nghiên cứu khoa học ở đây cũng thuộc hàng tốt nhất toàn thế giới, ai lại cam lòng rời đi chứ?

Vậy nên ông ấy cũng chưa từng hỏi cô, không cần hỏi.

"Thầy thấy cũng được, đến đấy thầy sẽ giúp em tham khảo qua một chút."

Lạc Di cười híp mắt gật đầu: "Cảm ơn thầy, phiền thầy rồi, em nghe thầy."

Nhìn xem, cô học trò tinh tế thế kia.

Giáo sư Johnson cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, càng hăng hái lo liệu hơn: "Bây giờ em đã có sản phẩm, có danh tiếng, giờ chính là thời cơ tốt nhất. Em cũng không thiếu tiền, thành lập một phòng thí nghiệm độc lập đúng là lựa chọn tốt nhất, về phần mời chào thành viên, thầy có thể đề cử mấy người qua giúp em."

"Vâng, về rồi em sẽ bắt đầu thực hiện ngay ạ."

Đề tài này hấp dẫn những giáo sư khác, đều là các chuyên gia nhận lời mời đến Hồng Kông họp.

Bọn họ nhao nhao vây lại hiến kế cho cô, ông một câu tôi một câu, nói đến là hào hứng.

Lạc Di cầm bút không ngừng ghi chép lại, lâu lâu chen vào vài câu, bầu không khí thảo luận học thuật rất mạnh mẽ.

Chỉ một chốc sau, Lạc Di đã ghi đầy hai trang, tất cả đều là ý tưởng cho phòng thí nghiệm trong tương lai.

Loa phát thanh chợt vang lên: "Quý khách chuẩn bị bay đến HongKong xin lưu ý: Chuyến bay mang mã số S570 của quý khách đang chuẩn bị cất cánh…"

Cả nhóm bắt đầu thu dọn hành lý mang theo người, cùng nhau qua các tầng cửa kiểm soát, tay Lạc Di cầm vé máy bay, không nhanh không chậm đi theo đám người.

Từng người một bước tới theo thứ tự, lúc đến phiên Lạc Di, một đám người bỗng nhiên chạy tới, giật lấy vé máy bay của Lạc Di: "Cô Le Yi, cô không thể rời khỏi biên giới nước Mỹ."

Biến hóa đột ngột nhảy ra khiến tất cả mọi người đều giật nảy mình, Lạc Di thầm kêu một tiếng hỏng rồi, gương mặt nhỏ trắng bệch: "Tôi phạm tội gì?"

Thái độ của phía bên kia vẫn tương đối ôn hòa, họ dịu giọng nói: "Mời cô theo chúng tôi một chuyến."

Nhưng Lạc Di lại vừa tức vừa sợ đáp: "Xin hãy trả lời vấn đề của tôi, không cần tránh, có muốn bắt người thì cũng phải cho một lý do thích hợp chứ."

Có một người đàn ông bỗng nhiên hiên ngang mở miệng nói: "Có người tố cáo cô ăn cắp công nghệ cao của nước Mỹ…"

Người đàn ông dẫn đầu đoàn âm thầm ảo não, liếc mắt trừng cấp dưới.

Lạc Di cười khẩy một tiếng: "Học ngành máy tính ở nước Mỹ tính là trộm cắp kỹ thuật rồi sao? Các người dứt khoát đừng có tuyển sinh viên nước ngoài nữa đi, vĩnh viễn tiêu trừ tai họa về sau, vậy không phải tốt hơn sao?"

Đối phương cau mày lại: "Cô nói thế chẳng khác nào nói càn, chúng tôi có chứng cứ."

"Vậy lấy ra đi, để tất cả mọi người nhìn xem, tôi tự cảm thấy mình là một người tuân thủ luật pháp sống có nguyên tắc." Lạc Di đã sắp tức khóc rồi: "Nhưng các người cứ năm lần bảy lượt hãm hại tôi, khiến người khác cực kỳ thất vọng, đây còn gọi là nước tự do dân chủ được à? Này cũng chẳng phải lần đầu tiên."

Còn không phải thế sao? Các giáo sư nghĩ đến chuyện lúc trước, sắc mặt rất khó coi.

"Rốt cuộc các người muốn thế nào? Lần trước còn hùng hổ xông đến trường học bắt người, lùng sục khắp nơi, không có chứng cứ không giải quyết được gì, lần này lại gây chuyện, các người có thôi đi hay không?"

Ai cũng sẽ thấy tức giận.

Giáo sư Johnson lại càng giận tím mặt: "Tôi thấy chưa nói đến việc Le Yi trộm cắp kỹ thuật, rõ ràng là các người đang nhắm vào người giáo sư là tôi này. Con bé học gì đều do tôi dạy, các người muốn bắt con bé, còn không bằng bắt tôi."

Lý do này cũng quá gượng ép rồi, Le Yi người ta vẫn là một cô bé ngoan nghiêm túc giữ quy củ.

Người đàn ông không ngờ rằng tất cả mọi người đều che chở Lạc Di, sắc mặt có chút khó coi: "Chúng tôi có chứng cứ rõ ràng, nhưng không thể công khai."

Nói như này còn chẳng bằng đừng nói, càng nói càng khơi dậy sự phẫn nộ của dân chúng.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Vì Lạc Di muốn nghiêm túc nghiên cứu khoa học một cách cẩn thận, mà chỉ có quốc gia phát triển như Mỹ mới có thể cho cô điều kiện thế thôi.Điều kiện nghiên cứu khoa học ở đây cũng thuộc hàng tốt nhất toàn thế giới, ai lại cam lòng rời đi chứ?Vậy nên ông ấy cũng chưa từng hỏi cô, không cần hỏi."Thầy thấy cũng được, đến đấy thầy sẽ giúp em tham khảo qua một chút."Lạc Di cười híp mắt gật đầu: "Cảm ơn thầy, phiền thầy rồi, em nghe thầy."Nhìn xem, cô học trò tinh tế thế kia.Giáo sư Johnson cảm thấy cực kỳ thỏa mãn, càng hăng hái lo liệu hơn: "Bây giờ em đã có sản phẩm, có danh tiếng, giờ chính là thời cơ tốt nhất. Em cũng không thiếu tiền, thành lập một phòng thí nghiệm độc lập đúng là lựa chọn tốt nhất, về phần mời chào thành viên, thầy có thể đề cử mấy người qua giúp em.""Vâng, về rồi em sẽ bắt đầu thực hiện ngay ạ."Đề tài này hấp dẫn những giáo sư khác, đều là các chuyên gia nhận lời mời đến Hồng Kông họp.Bọn họ nhao nhao vây lại hiến kế cho cô, ông một câu tôi một câu, nói đến là hào hứng.Lạc Di cầm bút không ngừng ghi chép lại, lâu lâu chen vào vài câu, bầu không khí thảo luận học thuật rất mạnh mẽ.Chỉ một chốc sau, Lạc Di đã ghi đầy hai trang, tất cả đều là ý tưởng cho phòng thí nghiệm trong tương lai.Loa phát thanh chợt vang lên: "Quý khách chuẩn bị bay đến HongKong xin lưu ý: Chuyến bay mang mã số S570 của quý khách đang chuẩn bị cất cánh…"Cả nhóm bắt đầu thu dọn hành lý mang theo người, cùng nhau qua các tầng cửa kiểm soát, tay Lạc Di cầm vé máy bay, không nhanh không chậm đi theo đám người.Từng người một bước tới theo thứ tự, lúc đến phiên Lạc Di, một đám người bỗng nhiên chạy tới, giật lấy vé máy bay của Lạc Di: "Cô Le Yi, cô không thể rời khỏi biên giới nước Mỹ."Biến hóa đột ngột nhảy ra khiến tất cả mọi người đều giật nảy mình, Lạc Di thầm kêu một tiếng hỏng rồi, gương mặt nhỏ trắng bệch: "Tôi phạm tội gì?"Thái độ của phía bên kia vẫn tương đối ôn hòa, họ dịu giọng nói: "Mời cô theo chúng tôi một chuyến."Nhưng Lạc Di lại vừa tức vừa sợ đáp: "Xin hãy trả lời vấn đề của tôi, không cần tránh, có muốn bắt người thì cũng phải cho một lý do thích hợp chứ."Có một người đàn ông bỗng nhiên hiên ngang mở miệng nói: "Có người tố cáo cô ăn cắp công nghệ cao của nước Mỹ…"Người đàn ông dẫn đầu đoàn âm thầm ảo não, liếc mắt trừng cấp dưới.Lạc Di cười khẩy một tiếng: "Học ngành máy tính ở nước Mỹ tính là trộm cắp kỹ thuật rồi sao? Các người dứt khoát đừng có tuyển sinh viên nước ngoài nữa đi, vĩnh viễn tiêu trừ tai họa về sau, vậy không phải tốt hơn sao?"Đối phương cau mày lại: "Cô nói thế chẳng khác nào nói càn, chúng tôi có chứng cứ.""Vậy lấy ra đi, để tất cả mọi người nhìn xem, tôi tự cảm thấy mình là một người tuân thủ luật pháp sống có nguyên tắc." Lạc Di đã sắp tức khóc rồi: "Nhưng các người cứ năm lần bảy lượt hãm hại tôi, khiến người khác cực kỳ thất vọng, đây còn gọi là nước tự do dân chủ được à? Này cũng chẳng phải lần đầu tiên."Còn không phải thế sao? Các giáo sư nghĩ đến chuyện lúc trước, sắc mặt rất khó coi."Rốt cuộc các người muốn thế nào? Lần trước còn hùng hổ xông đến trường học bắt người, lùng sục khắp nơi, không có chứng cứ không giải quyết được gì, lần này lại gây chuyện, các người có thôi đi hay không?"Ai cũng sẽ thấy tức giận.Giáo sư Johnson lại càng giận tím mặt: "Tôi thấy chưa nói đến việc Le Yi trộm cắp kỹ thuật, rõ ràng là các người đang nhắm vào người giáo sư là tôi này. Con bé học gì đều do tôi dạy, các người muốn bắt con bé, còn không bằng bắt tôi."Lý do này cũng quá gượng ép rồi, Le Yi người ta vẫn là một cô bé ngoan nghiêm túc giữ quy củ.Người đàn ông không ngờ rằng tất cả mọi người đều che chở Lạc Di, sắc mặt có chút khó coi: "Chúng tôi có chứng cứ rõ ràng, nhưng không thể công khai."Nói như này còn chẳng bằng đừng nói, càng nói càng khơi dậy sự phẫn nộ của dân chúng.

Chương 1010: Chương 1010