Tác giả:

Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…

Chương 1035: Chương 1035

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Đây không phải là người trong xã hội đen! Càng giống như là... quân nhân? Vấn đề là quân nhân ở đâu ra?Ông ta không để ý tới những thứ này, vừa nghĩ tới vụ án bắt cóc náo loạn khắp thành phố, lại nhìn qua con trai, còn có cái gì mà không rõ nữa chứ?Trong lòng ông ta thầm buồn, không phải trách con trai ra tay, mà là trách mình không xử lý sạch sẽ, bị người ta bắt được nhược điểm.“Tiến sĩ, Lạc, tôi thay mặt con trai xin lỗi cô, tất cả đều do tôi dạy dỗ không nghiêm, mới làm ra họa lớn như vậy, ở Trung Hoàn tôi có hai cửa hàng tặng cho cô là quà tạ lỗi, cô thấy thế nào?”Đây làg ông ta cố ý thăm dò ý của Lạc Di, rõ ràng là người trong giới học thuật, làm sao lại có người nghe lệnh của cô như thế?Có gì đó không đúng ở đây.Lạc Di chỉ vào nửa bên mặt mình, càng sưng lên: “Không thế nào hết.”Trịnh Vinh Xương có chút tức giận: “Tục ngữ nói, mọi việc đều phải để lại một con đường, ngày sau dễ gặp lại, tiến sĩ Lạc, cô nói xem?”Ông ta cũng không phải ăn chay.Lạc Di giống như nghe không hiểu lời uy h.i.ế.p của ông ta: “Tôi muốn 51% cổ phần của Vinh Ký.”“Nằm mơ sao.” Trịnh Vinh Xương người luôn ở ẩn nơi sâu nhất trong thành phố, không thể chịu đựng được nữa liền tức giận, đây là muốn chiếm đoạt đế chế kinh doanh của nhà họ Trịnh: “Cô có biết cô đang nói cái gì không? Cô xác định muốn gây thù với nhà họ Trịnh sao?”Vừa mở miệng đã đòi mấy tỷ cổ phần, làm sao cô dám?Lạc Di chắp hai tay ra sau lưng, bình tĩnh nói: “Đây là tôi đang cứu nhà họ Trịnh các ông, ông nên cảm động đến rơi nước mắt, quỳ tạ đại ân cứu mạng của tôi.”“Cô... cô...” Trịnh Vinh Xương tức giận nói không nên lời, chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ không biết xấu hổ như vậy.Cánh tay trái cánh tay phải của ông ta cũng tức giận, chửi ầm lên.Lạc Di búng ngón tay: “Đi lôi người vào.”Thuộc hạ kéo mấy người m.á.u me đầm đìa vào, ánh mắt Trịnh Vinh Xương ngưng trọng: “Sao lại có người ngoại quốc?”Lạc Di cười cười vui sướng khi có người gặp họa: “Nam Ba, đưa giấy chứng nhận của người ta cho ông Trịnh xem.”Trịnh Vinh Xương không biết trong hồ lô của cô có bán thuốc gì, cố nén tức giận tiếp nhận giấy chứng nhận, vừa nhìn liền lập tức sợ hãi, lại là đặc vụ cục tình báo nước Mỹ?“Sao có thể…” Ông ta chợt bối rối, đầu ong ong, những người xung quanh cũng hoảng hốt: “Lão đại, chuyện gì thế?”Bọn họ đã quen với việc đánh nhau và g.i.ế.c chóc, nhưng làm sao họ dám đối đầu với loại bộ phận đó? Lại không phải chán sống.Lạc Di mỉm cười: “Là cậu hai nhà ông g.i.ế.c người, tổng cộng có 13 người, nhà họ Trịnh thật sự dám làm dám chịu, ngay cả người của cục tình báo Mỹ cũng dám giết, cũng không biết bọn họ sẽ trả thù như thế nào.”Những người này đều từ nước Mỹ theo tới, mấy ngày nay luôn ở ngoài cửa khách sạn theo dõi cô.Cô nhận được tin tức, những người này sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bắt cô về.Cô cũng biết tính cách Trịnh Tử Long có thù tất báo, cũng biết thủ đoạn của anh ta đối phó với phụ nữ.Trịnh Tử Long bị cô kích vài câu, liền vô cùng hận cô, phái người theo dõi cô, chỉ cần cô vừa ra khách sạn liền bắt cô.Một khi đã như vậy, thì mượn đao g.i.ế.c người thôi, để cho các đặc vụ làm việc với nhà họ Trịnh.Vì cục diện này, cô liên tục suy nghĩ, xem xét, sắp xếp các phương án ứng phó khác nhau.Người của Nhiếp Khôn Minh đang âm thầm dẫn đường đổ thêm dầu vào lửa.Làm cho các đặc vụ lầm tưởng tối nay Lạc Di sẽ lén về nước, vụ tai nạn xe cộ và vụ bắt cóc đều có sắp đặt.Cứ như vậy, một bên cực lực ngăn cản, một bên không rõ tình hình, hai bên đánh nhau, chờ cho hai bên gần như bị thương bại trận, Dương Nam Ba lại nhảy ra thu dọn tàn cục, hoàn mỹ.“Nam Ba, mượn máy ảnh của cậu hai Trịnh chụp lại những thứ này.”Dương Nam Ba khẽ gật đầu, chụp vài tấm ở hiện trường: “Đã chụp xong rồi.”“Rất tốt.”Trịnh Vinh Xương sụp đổ, nếu nói trên đời này không dễ chọc nhất chính là cục tình báo nước Mỹ, đắc tội với bọn họ, kết cục sẽ rất thảm.

Đây không phải là người trong xã hội đen! Càng giống như là... quân nhân? Vấn đề là quân nhân ở đâu ra?

Ông ta không để ý tới những thứ này, vừa nghĩ tới vụ án bắt cóc náo loạn khắp thành phố, lại nhìn qua con trai, còn có cái gì mà không rõ nữa chứ?

Trong lòng ông ta thầm buồn, không phải trách con trai ra tay, mà là trách mình không xử lý sạch sẽ, bị người ta bắt được nhược điểm.

“Tiến sĩ, Lạc, tôi thay mặt con trai xin lỗi cô, tất cả đều do tôi dạy dỗ không nghiêm, mới làm ra họa lớn như vậy, ở Trung Hoàn tôi có hai cửa hàng tặng cho cô là quà tạ lỗi, cô thấy thế nào?”

Đây làg ông ta cố ý thăm dò ý của Lạc Di, rõ ràng là người trong giới học thuật, làm sao lại có người nghe lệnh của cô như thế?

Có gì đó không đúng ở đây.

Lạc Di chỉ vào nửa bên mặt mình, càng sưng lên: “Không thế nào hết.”

Trịnh Vinh Xương có chút tức giận: “Tục ngữ nói, mọi việc đều phải để lại một con đường, ngày sau dễ gặp lại, tiến sĩ Lạc, cô nói xem?”

Ông ta cũng không phải ăn chay.

Lạc Di giống như nghe không hiểu lời uy h.i.ế.p của ông ta: “Tôi muốn 51% cổ phần của Vinh Ký.”

“Nằm mơ sao.” Trịnh Vinh Xương người luôn ở ẩn nơi sâu nhất trong thành phố, không thể chịu đựng được nữa liền tức giận, đây là muốn chiếm đoạt đế chế kinh doanh của nhà họ Trịnh: “Cô có biết cô đang nói cái gì không? Cô xác định muốn gây thù với nhà họ Trịnh sao?”

Vừa mở miệng đã đòi mấy tỷ cổ phần, làm sao cô dám?

Lạc Di chắp hai tay ra sau lưng, bình tĩnh nói: “Đây là tôi đang cứu nhà họ Trịnh các ông, ông nên cảm động đến rơi nước mắt, quỳ tạ đại ân cứu mạng của tôi.”

“Cô... cô...” Trịnh Vinh Xương tức giận nói không nên lời, chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ không biết xấu hổ như vậy.

Cánh tay trái cánh tay phải của ông ta cũng tức giận, chửi ầm lên.

Lạc Di búng ngón tay: “Đi lôi người vào.”

Thuộc hạ kéo mấy người m.á.u me đầm đìa vào, ánh mắt Trịnh Vinh Xương ngưng trọng: “Sao lại có người ngoại quốc?”

Lạc Di cười cười vui sướng khi có người gặp họa: “Nam Ba, đưa giấy chứng nhận của người ta cho ông Trịnh xem.”

Trịnh Vinh Xương không biết trong hồ lô của cô có bán thuốc gì, cố nén tức giận tiếp nhận giấy chứng nhận, vừa nhìn liền lập tức sợ hãi, lại là đặc vụ cục tình báo nước Mỹ?

“Sao có thể…” Ông ta chợt bối rối, đầu ong ong, những người xung quanh cũng hoảng hốt: “Lão đại, chuyện gì thế?”

Bọn họ đã quen với việc đánh nhau và g.i.ế.c chóc, nhưng làm sao họ dám đối đầu với loại bộ phận đó? Lại không phải chán sống.

Lạc Di mỉm cười: “Là cậu hai nhà ông g.i.ế.c người, tổng cộng có 13 người, nhà họ Trịnh thật sự dám làm dám chịu, ngay cả người của cục tình báo Mỹ cũng dám giết, cũng không biết bọn họ sẽ trả thù như thế nào.”

Những người này đều từ nước Mỹ theo tới, mấy ngày nay luôn ở ngoài cửa khách sạn theo dõi cô.

Cô nhận được tin tức, những người này sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bắt cô về.

Cô cũng biết tính cách Trịnh Tử Long có thù tất báo, cũng biết thủ đoạn của anh ta đối phó với phụ nữ.

Trịnh Tử Long bị cô kích vài câu, liền vô cùng hận cô, phái người theo dõi cô, chỉ cần cô vừa ra khách sạn liền bắt cô.

Một khi đã như vậy, thì mượn đao g.i.ế.c người thôi, để cho các đặc vụ làm việc với nhà họ Trịnh.

Vì cục diện này, cô liên tục suy nghĩ, xem xét, sắp xếp các phương án ứng phó khác nhau.

Người của Nhiếp Khôn Minh đang âm thầm dẫn đường đổ thêm dầu vào lửa.

Làm cho các đặc vụ lầm tưởng tối nay Lạc Di sẽ lén về nước, vụ tai nạn xe cộ và vụ bắt cóc đều có sắp đặt.

Cứ như vậy, một bên cực lực ngăn cản, một bên không rõ tình hình, hai bên đánh nhau, chờ cho hai bên gần như bị thương bại trận, Dương Nam Ba lại nhảy ra thu dọn tàn cục, hoàn mỹ.

“Nam Ba, mượn máy ảnh của cậu hai Trịnh chụp lại những thứ này.”

Dương Nam Ba khẽ gật đầu, chụp vài tấm ở hiện trường: “Đã chụp xong rồi.”

“Rất tốt.”

Trịnh Vinh Xương sụp đổ, nếu nói trên đời này không dễ chọc nhất chính là cục tình báo nước Mỹ, đắc tội với bọn họ, kết cục sẽ rất thảm.

Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Đây không phải là người trong xã hội đen! Càng giống như là... quân nhân? Vấn đề là quân nhân ở đâu ra?Ông ta không để ý tới những thứ này, vừa nghĩ tới vụ án bắt cóc náo loạn khắp thành phố, lại nhìn qua con trai, còn có cái gì mà không rõ nữa chứ?Trong lòng ông ta thầm buồn, không phải trách con trai ra tay, mà là trách mình không xử lý sạch sẽ, bị người ta bắt được nhược điểm.“Tiến sĩ, Lạc, tôi thay mặt con trai xin lỗi cô, tất cả đều do tôi dạy dỗ không nghiêm, mới làm ra họa lớn như vậy, ở Trung Hoàn tôi có hai cửa hàng tặng cho cô là quà tạ lỗi, cô thấy thế nào?”Đây làg ông ta cố ý thăm dò ý của Lạc Di, rõ ràng là người trong giới học thuật, làm sao lại có người nghe lệnh của cô như thế?Có gì đó không đúng ở đây.Lạc Di chỉ vào nửa bên mặt mình, càng sưng lên: “Không thế nào hết.”Trịnh Vinh Xương có chút tức giận: “Tục ngữ nói, mọi việc đều phải để lại một con đường, ngày sau dễ gặp lại, tiến sĩ Lạc, cô nói xem?”Ông ta cũng không phải ăn chay.Lạc Di giống như nghe không hiểu lời uy h.i.ế.p của ông ta: “Tôi muốn 51% cổ phần của Vinh Ký.”“Nằm mơ sao.” Trịnh Vinh Xương người luôn ở ẩn nơi sâu nhất trong thành phố, không thể chịu đựng được nữa liền tức giận, đây là muốn chiếm đoạt đế chế kinh doanh của nhà họ Trịnh: “Cô có biết cô đang nói cái gì không? Cô xác định muốn gây thù với nhà họ Trịnh sao?”Vừa mở miệng đã đòi mấy tỷ cổ phần, làm sao cô dám?Lạc Di chắp hai tay ra sau lưng, bình tĩnh nói: “Đây là tôi đang cứu nhà họ Trịnh các ông, ông nên cảm động đến rơi nước mắt, quỳ tạ đại ân cứu mạng của tôi.”“Cô... cô...” Trịnh Vinh Xương tức giận nói không nên lời, chưa bao giờ gặp qua người phụ nữ không biết xấu hổ như vậy.Cánh tay trái cánh tay phải của ông ta cũng tức giận, chửi ầm lên.Lạc Di búng ngón tay: “Đi lôi người vào.”Thuộc hạ kéo mấy người m.á.u me đầm đìa vào, ánh mắt Trịnh Vinh Xương ngưng trọng: “Sao lại có người ngoại quốc?”Lạc Di cười cười vui sướng khi có người gặp họa: “Nam Ba, đưa giấy chứng nhận của người ta cho ông Trịnh xem.”Trịnh Vinh Xương không biết trong hồ lô của cô có bán thuốc gì, cố nén tức giận tiếp nhận giấy chứng nhận, vừa nhìn liền lập tức sợ hãi, lại là đặc vụ cục tình báo nước Mỹ?“Sao có thể…” Ông ta chợt bối rối, đầu ong ong, những người xung quanh cũng hoảng hốt: “Lão đại, chuyện gì thế?”Bọn họ đã quen với việc đánh nhau và g.i.ế.c chóc, nhưng làm sao họ dám đối đầu với loại bộ phận đó? Lại không phải chán sống.Lạc Di mỉm cười: “Là cậu hai nhà ông g.i.ế.c người, tổng cộng có 13 người, nhà họ Trịnh thật sự dám làm dám chịu, ngay cả người của cục tình báo Mỹ cũng dám giết, cũng không biết bọn họ sẽ trả thù như thế nào.”Những người này đều từ nước Mỹ theo tới, mấy ngày nay luôn ở ngoài cửa khách sạn theo dõi cô.Cô nhận được tin tức, những người này sẽ không tiếc bất cứ giá nào để bắt cô về.Cô cũng biết tính cách Trịnh Tử Long có thù tất báo, cũng biết thủ đoạn của anh ta đối phó với phụ nữ.Trịnh Tử Long bị cô kích vài câu, liền vô cùng hận cô, phái người theo dõi cô, chỉ cần cô vừa ra khách sạn liền bắt cô.Một khi đã như vậy, thì mượn đao g.i.ế.c người thôi, để cho các đặc vụ làm việc với nhà họ Trịnh.Vì cục diện này, cô liên tục suy nghĩ, xem xét, sắp xếp các phương án ứng phó khác nhau.Người của Nhiếp Khôn Minh đang âm thầm dẫn đường đổ thêm dầu vào lửa.Làm cho các đặc vụ lầm tưởng tối nay Lạc Di sẽ lén về nước, vụ tai nạn xe cộ và vụ bắt cóc đều có sắp đặt.Cứ như vậy, một bên cực lực ngăn cản, một bên không rõ tình hình, hai bên đánh nhau, chờ cho hai bên gần như bị thương bại trận, Dương Nam Ba lại nhảy ra thu dọn tàn cục, hoàn mỹ.“Nam Ba, mượn máy ảnh của cậu hai Trịnh chụp lại những thứ này.”Dương Nam Ba khẽ gật đầu, chụp vài tấm ở hiện trường: “Đã chụp xong rồi.”“Rất tốt.”Trịnh Vinh Xương sụp đổ, nếu nói trên đời này không dễ chọc nhất chính là cục tình báo nước Mỹ, đắc tội với bọn họ, kết cục sẽ rất thảm.

Chương 1035: Chương 1035