Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố…
Chương 1217: Chương 1217
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Cả người Trình Vận đầy máu, vết thương cũ chưa khỏi mà vết thương mới lại xuất hiện, nhưng nụ cười lại vô cùng ôn hòa: “Tôi không hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao, nên bị đánh.”Trên danh nghĩa bà ta là vợ ông ta, nhưng thực chất bà ta chỉ là một quân cờ, tuỳ ông ta sai khiến.Cha Ishii nhẹ nhàng vuốt v3 khuôn mặt tái nhợt của bà ta, đây là con d.a.o tốt nhất trong tay ông ta, nhiều lần mỹ nhân kế thành công, giúp ông ta đánh bại rất nhiều đối thủ trong những năm qua.Ông ta cười rất dịu dàng nhưng lại nói ra những lời b**n th** nhất: "Anh đã cứu mạng em. Anh để em sống cũng có thể để em chết. Em biết rõ hậu quả của việc không vâng lời, nếu em nghe lời anh, anh sẽ thương em."Trình Vận nhíu mày nói: "Vâng."Cha Ishii vỗ nhẹ vào má bà ta, người phụ nữ này rất thông minh, lần nào cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao, nhưng lần này lại thất bại.Ông ta rất tức giận nên cho bà ta một bài học."Anh muốn em mời Tiêu Thanh Bình và Lạc Di đến thăm nước ta. Bất kể em sử dụng biện pháp nào, đều phải làm được."“Vâng.” Trình Vận vẫn ngoan ngoãn nghe lời như cũ.Giọng nói của cha Ishii thay đổi, trở nên u ám: "Đừng nghĩ đến việc phản bội anh, con gái em đang nằm trong tay anh, và những bức ảnh kia của em cũng vậy."Ông ta là một kẻ b**n th**."Tôi không dám.""Đi đi."Trình Vận cúi đầu đi ra, vừa quay người lại, trong mắt hiện lên một tia tà ác, khóe miệng nhếch lên.Khi đi ra ngoài, bà ta dùng ánh mắt trao đổi với y tá đứng canh ngoài cửa rồi nhanh chóng đi qua.Lần này trên máy bay đến Trung Quốc không chỉ có Trình Vận, mà còn có cả Ishii Nhất Lang và Ishii Ngũ Lang, một là con trai cả nhà Ishii, một là người con thứ năm thông minh nhất trong số anh em, hỗ trợ kiêm giám sát.Tuy nhiên, ngay khi bọn họ hạ cánh xuống sân bay Bắc Kinh, một thông tin tuyệt mật đã được chuyển đến cho Lạc Di.Lạc Di nhìn xong sắc mặt liền thay đổi.Ishii Khang, người được mệnh danh là thần trong giới kinh doanh, ai có thể ngờ sau lưng ông ta lại bẩn thỉu như vậy.Nhiều năm qua, ông ta luôn dựa vào phụ nữ để thu phục người khác, lần lượt giành được các hợp đồng và loại bỏ mọi vật cản đường.Lạc Di gõ nhẹ lên mặt bàn, đầu óc cô xoay chuyển không ngừng.Dương Nam Ba gầy đi nhiều, nhưng ánh mặt lại rất sáng, những ngày qua anh ta vẫn luôn ở tiền tuyến tại Nhật, vừa đôn đốc tác chiến, vừa dò la tin tức, vô cùng bận rộn."Lạc Di, hay là nói với Tiêu Thanh Bình đi, để cậu ấy đưa ra quyết định, dù sao đấy cũng là mẹ ruột cậu ấy."Lạc Di nhíu mày: "Nói nhảm, cha mẹ anh ấy đã c.h.ế.t ngoài biển từ lâu, Trình Vận chỉ là kẻ giả mạo."Ai trong tình huống này cũng sẽ tức giận, huống chi là Tiêu Thanh Bình.Cô nghĩ Trình Vận cũng không muốn con trai bà ta biết tất cả những điều này.Khóe miệng Dương Nam Ba giật giật, được rồi, cô có quyền quyết định.Lạc Di thầm thở dài: "Có điều em ghét nhất là thấy chuyện phụ nữ bị hãm hại và lợi dụng, loại người thú tính như vậy phải bị trừng phạt nghiêm khắc."Trong lòng Dương Nam Ba không thực sự thoải mái: "Em muốn làm gì anh sẽ thực hiện.""OK."Đại học Thanh Hoa, mọi người đã đến từ sớm để nghe bài giảng mỗi tháng mới có một lần của tiến sĩ Lạc Di.Bài giảng kéo dài hai giờ đồng hồ chưa đựng nhiều thông tin hữu ích, cả trong và ngoài hội trường sinh viên đều nghiêm túc lắng nghe.Sau giờ học, Lạc Di kiểm tra bài tập nhóm của mọi người, lần này là bài tập thực nghiệm mp3.Bài tập được giao đều vô cùng kỳ quái, hầu hết đều không thành công, nhưng cũng có hai nhóm đã thành công được Lạc Di hết lời khen ngợi, cô tặng họ bản mp3 thật khiến nhóm sinh viên rất vui mừng.Phần thưởng tuy nhỏ nhưng giành được lời khen của tiến sĩ Lạc Di lại hiếm có, mỗi lần mọi người đều cố gắng hết sức để giành được lời khen của cô.Hiển nhiên, hiệu quả rất rõ rệt, năng lực thực hành của mọi người ngày càng mạnh mẽ hơn, hình thành tư duy nghiên cứu khoa học nhất định.Hiệu trưởng hết lời khen ngợi phương pháp giảng dạy này của cô.Người khác không thể học theo phương pháp này của cô, chỉ thích hợp với cô, dù sao thì không phải ai cũng bằng lòng tiết lộ công nghệ nghiên cứu khoa học của mình.
Cả người Trình Vận đầy máu, vết thương cũ chưa khỏi mà vết thương mới lại xuất hiện, nhưng nụ cười lại vô cùng ôn hòa: “Tôi không hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao, nên bị đánh.”
Trên danh nghĩa bà ta là vợ ông ta, nhưng thực chất bà ta chỉ là một quân cờ, tuỳ ông ta sai khiến.
Cha Ishii nhẹ nhàng vuốt v3 khuôn mặt tái nhợt của bà ta, đây là con d.a.o tốt nhất trong tay ông ta, nhiều lần mỹ nhân kế thành công, giúp ông ta đánh bại rất nhiều đối thủ trong những năm qua.
Ông ta cười rất dịu dàng nhưng lại nói ra những lời b**n th** nhất: "Anh đã cứu mạng em. Anh để em sống cũng có thể để em chết. Em biết rõ hậu quả của việc không vâng lời, nếu em nghe lời anh, anh sẽ thương em."
Trình Vận nhíu mày nói: "Vâng."
Cha Ishii vỗ nhẹ vào má bà ta, người phụ nữ này rất thông minh, lần nào cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao, nhưng lần này lại thất bại.
Ông ta rất tức giận nên cho bà ta một bài học.
"Anh muốn em mời Tiêu Thanh Bình và Lạc Di đến thăm nước ta. Bất kể em sử dụng biện pháp nào, đều phải làm được."
“Vâng.” Trình Vận vẫn ngoan ngoãn nghe lời như cũ.
Giọng nói của cha Ishii thay đổi, trở nên u ám: "Đừng nghĩ đến việc phản bội anh, con gái em đang nằm trong tay anh, và những bức ảnh kia của em cũng vậy."
Ông ta là một kẻ b**n th**.
"Tôi không dám."
"Đi đi."
Trình Vận cúi đầu đi ra, vừa quay người lại, trong mắt hiện lên một tia tà ác, khóe miệng nhếch lên.
Khi đi ra ngoài, bà ta dùng ánh mắt trao đổi với y tá đứng canh ngoài cửa rồi nhanh chóng đi qua.
Lần này trên máy bay đến Trung Quốc không chỉ có Trình Vận, mà còn có cả Ishii Nhất Lang và Ishii Ngũ Lang, một là con trai cả nhà Ishii, một là người con thứ năm thông minh nhất trong số anh em, hỗ trợ kiêm giám sát.
Tuy nhiên, ngay khi bọn họ hạ cánh xuống sân bay Bắc Kinh, một thông tin tuyệt mật đã được chuyển đến cho Lạc Di.
Lạc Di nhìn xong sắc mặt liền thay đổi.
Ishii Khang, người được mệnh danh là thần trong giới kinh doanh, ai có thể ngờ sau lưng ông ta lại bẩn thỉu như vậy.
Nhiều năm qua, ông ta luôn dựa vào phụ nữ để thu phục người khác, lần lượt giành được các hợp đồng và loại bỏ mọi vật cản đường.
Lạc Di gõ nhẹ lên mặt bàn, đầu óc cô xoay chuyển không ngừng.
Dương Nam Ba gầy đi nhiều, nhưng ánh mặt lại rất sáng, những ngày qua anh ta vẫn luôn ở tiền tuyến tại Nhật, vừa đôn đốc tác chiến, vừa dò la tin tức, vô cùng bận rộn.
"Lạc Di, hay là nói với Tiêu Thanh Bình đi, để cậu ấy đưa ra quyết định, dù sao đấy cũng là mẹ ruột cậu ấy."
Lạc Di nhíu mày: "Nói nhảm, cha mẹ anh ấy đã c.h.ế.t ngoài biển từ lâu, Trình Vận chỉ là kẻ giả mạo."
Ai trong tình huống này cũng sẽ tức giận, huống chi là Tiêu Thanh Bình.
Cô nghĩ Trình Vận cũng không muốn con trai bà ta biết tất cả những điều này.
Khóe miệng Dương Nam Ba giật giật, được rồi, cô có quyền quyết định.
Lạc Di thầm thở dài: "Có điều em ghét nhất là thấy chuyện phụ nữ bị hãm hại và lợi dụng, loại người thú tính như vậy phải bị trừng phạt nghiêm khắc."
Trong lòng Dương Nam Ba không thực sự thoải mái: "Em muốn làm gì anh sẽ thực hiện."
"OK."
Đại học Thanh Hoa, mọi người đã đến từ sớm để nghe bài giảng mỗi tháng mới có một lần của tiến sĩ Lạc Di.
Bài giảng kéo dài hai giờ đồng hồ chưa đựng nhiều thông tin hữu ích, cả trong và ngoài hội trường sinh viên đều nghiêm túc lắng nghe.
Sau giờ học, Lạc Di kiểm tra bài tập nhóm của mọi người, lần này là bài tập thực nghiệm mp3.
Bài tập được giao đều vô cùng kỳ quái, hầu hết đều không thành công, nhưng cũng có hai nhóm đã thành công được Lạc Di hết lời khen ngợi, cô tặng họ bản mp3 thật khiến nhóm sinh viên rất vui mừng.
Phần thưởng tuy nhỏ nhưng giành được lời khen của tiến sĩ Lạc Di lại hiếm có, mỗi lần mọi người đều cố gắng hết sức để giành được lời khen của cô.
Hiển nhiên, hiệu quả rất rõ rệt, năng lực thực hành của mọi người ngày càng mạnh mẽ hơn, hình thành tư duy nghiên cứu khoa học nhất định.
Hiệu trưởng hết lời khen ngợi phương pháp giảng dạy này của cô.
Người khác không thể học theo phương pháp này của cô, chỉ thích hợp với cô, dù sao thì không phải ai cũng bằng lòng tiết lộ công nghệ nghiên cứu khoa học của mình.
Thập Niên 80 Bị Ép Trở Thành Nữ Phụ Tối ThượngTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu. Những người dân trong thôn mồ hôi đầm đìa, giơ liềm bay nhanh như múa, đến chỗ nào là bống lúa đồng loạt đổ xuống, mấy người phụ nữ cấp tốc đuổi theo, bó thành từng bó một cách rất thành thạo, xếp thành từng đòn gánh để gánh lúa lên xe ba gác, đưa đến sân phơi nắng của nhà kho sản xuất, toàn bộ quá trình phân công hợp tác, trôi chảy như nước chảy mây trôi. Bọn trẻ con cũng không hề nhàn rỗi, tốp năm tốp ba nhặt những bông lúc rơi trong ruộng. Khi màn đêm buông xuống, không khí vẫn nóng bức như cũ, không có một cơn gió nào. Tay Lạc Di đeo một cái làn rách, nhặt bông lúa bỏ vào đó, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn em trai Lạc Nhiên một cái. Tuy rằng Lạc Nhiên tuổi còn nhỏ, trông có vẻ xanh xao vàng vọt, nhưng mà cũng cố… Cả người Trình Vận đầy máu, vết thương cũ chưa khỏi mà vết thương mới lại xuất hiện, nhưng nụ cười lại vô cùng ôn hòa: “Tôi không hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao, nên bị đánh.”Trên danh nghĩa bà ta là vợ ông ta, nhưng thực chất bà ta chỉ là một quân cờ, tuỳ ông ta sai khiến.Cha Ishii nhẹ nhàng vuốt v3 khuôn mặt tái nhợt của bà ta, đây là con d.a.o tốt nhất trong tay ông ta, nhiều lần mỹ nhân kế thành công, giúp ông ta đánh bại rất nhiều đối thủ trong những năm qua.Ông ta cười rất dịu dàng nhưng lại nói ra những lời b**n th** nhất: "Anh đã cứu mạng em. Anh để em sống cũng có thể để em chết. Em biết rõ hậu quả của việc không vâng lời, nếu em nghe lời anh, anh sẽ thương em."Trình Vận nhíu mày nói: "Vâng."Cha Ishii vỗ nhẹ vào má bà ta, người phụ nữ này rất thông minh, lần nào cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ được giao, nhưng lần này lại thất bại.Ông ta rất tức giận nên cho bà ta một bài học."Anh muốn em mời Tiêu Thanh Bình và Lạc Di đến thăm nước ta. Bất kể em sử dụng biện pháp nào, đều phải làm được."“Vâng.” Trình Vận vẫn ngoan ngoãn nghe lời như cũ.Giọng nói của cha Ishii thay đổi, trở nên u ám: "Đừng nghĩ đến việc phản bội anh, con gái em đang nằm trong tay anh, và những bức ảnh kia của em cũng vậy."Ông ta là một kẻ b**n th**."Tôi không dám.""Đi đi."Trình Vận cúi đầu đi ra, vừa quay người lại, trong mắt hiện lên một tia tà ác, khóe miệng nhếch lên.Khi đi ra ngoài, bà ta dùng ánh mắt trao đổi với y tá đứng canh ngoài cửa rồi nhanh chóng đi qua.Lần này trên máy bay đến Trung Quốc không chỉ có Trình Vận, mà còn có cả Ishii Nhất Lang và Ishii Ngũ Lang, một là con trai cả nhà Ishii, một là người con thứ năm thông minh nhất trong số anh em, hỗ trợ kiêm giám sát.Tuy nhiên, ngay khi bọn họ hạ cánh xuống sân bay Bắc Kinh, một thông tin tuyệt mật đã được chuyển đến cho Lạc Di.Lạc Di nhìn xong sắc mặt liền thay đổi.Ishii Khang, người được mệnh danh là thần trong giới kinh doanh, ai có thể ngờ sau lưng ông ta lại bẩn thỉu như vậy.Nhiều năm qua, ông ta luôn dựa vào phụ nữ để thu phục người khác, lần lượt giành được các hợp đồng và loại bỏ mọi vật cản đường.Lạc Di gõ nhẹ lên mặt bàn, đầu óc cô xoay chuyển không ngừng.Dương Nam Ba gầy đi nhiều, nhưng ánh mặt lại rất sáng, những ngày qua anh ta vẫn luôn ở tiền tuyến tại Nhật, vừa đôn đốc tác chiến, vừa dò la tin tức, vô cùng bận rộn."Lạc Di, hay là nói với Tiêu Thanh Bình đi, để cậu ấy đưa ra quyết định, dù sao đấy cũng là mẹ ruột cậu ấy."Lạc Di nhíu mày: "Nói nhảm, cha mẹ anh ấy đã c.h.ế.t ngoài biển từ lâu, Trình Vận chỉ là kẻ giả mạo."Ai trong tình huống này cũng sẽ tức giận, huống chi là Tiêu Thanh Bình.Cô nghĩ Trình Vận cũng không muốn con trai bà ta biết tất cả những điều này.Khóe miệng Dương Nam Ba giật giật, được rồi, cô có quyền quyết định.Lạc Di thầm thở dài: "Có điều em ghét nhất là thấy chuyện phụ nữ bị hãm hại và lợi dụng, loại người thú tính như vậy phải bị trừng phạt nghiêm khắc."Trong lòng Dương Nam Ba không thực sự thoải mái: "Em muốn làm gì anh sẽ thực hiện.""OK."Đại học Thanh Hoa, mọi người đã đến từ sớm để nghe bài giảng mỗi tháng mới có một lần của tiến sĩ Lạc Di.Bài giảng kéo dài hai giờ đồng hồ chưa đựng nhiều thông tin hữu ích, cả trong và ngoài hội trường sinh viên đều nghiêm túc lắng nghe.Sau giờ học, Lạc Di kiểm tra bài tập nhóm của mọi người, lần này là bài tập thực nghiệm mp3.Bài tập được giao đều vô cùng kỳ quái, hầu hết đều không thành công, nhưng cũng có hai nhóm đã thành công được Lạc Di hết lời khen ngợi, cô tặng họ bản mp3 thật khiến nhóm sinh viên rất vui mừng.Phần thưởng tuy nhỏ nhưng giành được lời khen của tiến sĩ Lạc Di lại hiếm có, mỗi lần mọi người đều cố gắng hết sức để giành được lời khen của cô.Hiển nhiên, hiệu quả rất rõ rệt, năng lực thực hành của mọi người ngày càng mạnh mẽ hơn, hình thành tư duy nghiên cứu khoa học nhất định.Hiệu trưởng hết lời khen ngợi phương pháp giảng dạy này của cô.Người khác không thể học theo phương pháp này của cô, chỉ thích hợp với cô, dù sao thì không phải ai cũng bằng lòng tiết lộ công nghệ nghiên cứu khoa học của mình.