Mùa đông năm 1970 đến sớm hơn bình thường. Mới đầu tháng 12, tuyết cuốn theo mưa phùn đã tí tách đổ xuống. Trên con đường rộng rãi bằng phẳng không người qua lại, xe jeep xuyên qua màn mưa tuyết, nghiền lên nước đọng và lá rụng dưới mặt đường, chạy thẳng về phía nam. Cảnh vệ Tiểu Hồ xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn về phía sư đoàn trưởng đang ngồi hàng ghế sau, nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Anh ta khẽ ho một tiếng, nhắc nhở:"Thủ trưởng, sáng nay không phải đã nói sẽ mua bánh trứng gà cho Duật Duật sao? Đằng trước là hợp tác xã cung tiêu. "Trần Đức Mậu hoàn hồn, nhớ đến con gái mấy ngày nay đều đang bình phục rất tốt, sự nặng nề trong đáy mắt được thay thế bằng vẻ hiền từ:"Dừng xe bên kia, tôi đi mua. "Tiểu Hồ nhíu mày:"Để tôi đi cho, bên ngoài đang mưa, tránh làm thủ trưởng bị cảm lạnh. "Trần Đức Mậu xua tay cười mắng:"Không cần, ông đây nào có kiểu cách như thế. "Hơn nữa! có lẽ chẳng còn mua được mấy lần nữa. Thấy thủ trưởng khăng khăng, Tiểu Hồ bất đắc dĩ, dừng xe lại, rướn người…

Chương 5: 5: Có Thể Yên Tâm

Thập Niên 70 Em Gái Là Một Đại Mỹ NhânTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970 đến sớm hơn bình thường. Mới đầu tháng 12, tuyết cuốn theo mưa phùn đã tí tách đổ xuống. Trên con đường rộng rãi bằng phẳng không người qua lại, xe jeep xuyên qua màn mưa tuyết, nghiền lên nước đọng và lá rụng dưới mặt đường, chạy thẳng về phía nam. Cảnh vệ Tiểu Hồ xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn về phía sư đoàn trưởng đang ngồi hàng ghế sau, nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Anh ta khẽ ho một tiếng, nhắc nhở:"Thủ trưởng, sáng nay không phải đã nói sẽ mua bánh trứng gà cho Duật Duật sao? Đằng trước là hợp tác xã cung tiêu. "Trần Đức Mậu hoàn hồn, nhớ đến con gái mấy ngày nay đều đang bình phục rất tốt, sự nặng nề trong đáy mắt được thay thế bằng vẻ hiền từ:"Dừng xe bên kia, tôi đi mua. "Tiểu Hồ nhíu mày:"Để tôi đi cho, bên ngoài đang mưa, tránh làm thủ trưởng bị cảm lạnh. "Trần Đức Mậu xua tay cười mắng:"Không cần, ông đây nào có kiểu cách như thế. "Hơn nữa! có lẽ chẳng còn mua được mấy lần nữa. Thấy thủ trưởng khăng khăng, Tiểu Hồ bất đắc dĩ, dừng xe lại, rướn người… Sau đó không cho bà ấy cơ hội nói chuyện, bà lại nói tiếp:"Ý lão Trần là mấy hôm nữa bên trên sẽ có thông báo, nếu tốt một chút thì có lẽ sẽ bị khiển trách, điều đến đơn vị ở xa làm một chính trị viên, kém hơn chút thì sẽ cho đi cải tạo lao động.Lỡ đâu thực sự phải đi cải tạo lao động, Duật Duật ở nhà cô, không phải là giữ lại một bia ngắm cho lão Chử hay sao? Cô cũng phải cân nhắc đến lão Chử với hai đứa con trai nhà cô chứ?"Lưu Tú Trân siết chặt tay bạn thân, cau mày nói:"Đây chính là ý của lão Chử, tôi đã bàn bạc với ông ấy rồi.Ông ấy đồng ý để Duật Duật lại nhà chúng tôi, cho dù cô và lão Trần thật sự phải đến nông trường cải tạo lao động cũng không sợ, cùng lắm thì đưa Duật Duật đến nhà mẹ tôi, để Chử Điện và Chử Tuấn đi cùng.Đi xe lửa từ Thượng Hải đến thành phố N cũng phải hơn nữa ngày, đám trẻ đi học bên đó, ai biết được?"Mặc dù Quý Mạt cảm động vợ chồng bạn thân đưa than trong ngày tuyết rơi, nhưng cũng vì họ chân thành nên càng không thể kéo người ta xuống nước theo được.Bà kiên định lắc đầu:"Tú Trân, cô cũng biết, cho dù chỉ một phần ngàn liên lụy đến cô và lão Chử, tôi và lão Trần cũng sẽ không làm.Hơn nữa, chúng tôi cũng đã sắp xếp xong chỗ cho Duật Duật rồi, tuyệt đối ổn thỏa."Lưu Tú Trân không tin còn có ai tốt với Duật Duật hơn mình, bất giác hỏi lại: "Ai thế?"Quý Mạt: "Là chị Thu Hoa."Lưu Tú Trân sửng sốt, sau đó thở một hơi thật dài:"Chị Thu Hoa quả thực có thể yên tâm, chỉ là rất đáng tiếc, tôi rất muốn Duật Duật làm con dâu tôi."Quý Mạt: "! "! Hạ du sông Trương Giang, thành phố N, mùa đông nơi này không đốt lò sưởi kháng.Trần Lộng Mặc sợ lạnh, dọn dẹp bát đũa, rửa mặt chải đầu xong, lại đổ nước muối vào ba bình nước nóng của mình, sau đó mới chui vào trong chăn, suy nghĩ mọi chuyện.Cô không ngốc, sau khi xâu chuỗi các manh mối lại, sự u sầu của cha mẹ dưới bầu không khí yên bình giả tạo, đã đủ để Trần Lộng Mặc đoán ra, gia đình mình có lẽ không tránh được cơn lốc chính trị này.Chắc hẳn chẳng còn mấy ngày yên ổn nữa.Nếu nói cô không sợ những vất vả cực khổ còn chưa biết trước mắt là điều không thể.Nhưng cô mới đến thế giới này vài hôm, ngoại trừ ra vào vài bệnh viện để kiểm tra sức khỏe, còn lại chưa từng đi ra ngoài mấy.Đừng nói là hoàn cảnh bên ngoài, ngay cả tình huống trong gia đình cô còn chưa hiểu rõ, muốn thay đổi hiện trạng căn bản là không có khả năng..

Sau đó không cho bà ấy cơ hội nói chuyện, bà lại nói tiếp:"Ý lão Trần là mấy hôm nữa bên trên sẽ có thông báo, nếu tốt một chút thì có lẽ sẽ bị khiển trách, điều đến đơn vị ở xa làm một chính trị viên, kém hơn chút thì sẽ cho đi cải tạo lao động.

Lỡ đâu thực sự phải đi cải tạo lao động, Duật Duật ở nhà cô, không phải là giữ lại một bia ngắm cho lão Chử hay sao? Cô cũng phải cân nhắc đến lão Chử với hai đứa con trai nhà cô chứ?"Lưu Tú Trân siết chặt tay bạn thân, cau mày nói:"Đây chính là ý của lão Chử, tôi đã bàn bạc với ông ấy rồi.

Ông ấy đồng ý để Duật Duật lại nhà chúng tôi, cho dù cô và lão Trần thật sự phải đến nông trường cải tạo lao động cũng không sợ, cùng lắm thì đưa Duật Duật đến nhà mẹ tôi, để Chử Điện và Chử Tuấn đi cùng.

Đi xe lửa từ Thượng Hải đến thành phố N cũng phải hơn nữa ngày, đám trẻ đi học bên đó, ai biết được?"Mặc dù Quý Mạt cảm động vợ chồng bạn thân đưa than trong ngày tuyết rơi, nhưng cũng vì họ chân thành nên càng không thể kéo người ta xuống nước theo được.

Bà kiên định lắc đầu:"Tú Trân, cô cũng biết, cho dù chỉ một phần ngàn liên lụy đến cô và lão Chử, tôi và lão Trần cũng sẽ không làm.

Hơn nữa, chúng tôi cũng đã sắp xếp xong chỗ cho Duật Duật rồi, tuyệt đối ổn thỏa.

"Lưu Tú Trân không tin còn có ai tốt với Duật Duật hơn mình, bất giác hỏi lại: "Ai thế?"Quý Mạt: "Là chị Thu Hoa.

"Lưu Tú Trân sửng sốt, sau đó thở một hơi thật dài:"Chị Thu Hoa quả thực có thể yên tâm, chỉ là rất đáng tiếc, tôi rất muốn Duật Duật làm con dâu tôi.

"Quý Mạt: "! "! Hạ du sông Trương Giang, thành phố N, mùa đông nơi này không đốt lò sưởi kháng.

Trần Lộng Mặc sợ lạnh, dọn dẹp bát đũa, rửa mặt chải đầu xong, lại đổ nước muối vào ba bình nước nóng của mình, sau đó mới chui vào trong chăn, suy nghĩ mọi chuyện.

Cô không ngốc, sau khi xâu chuỗi các manh mối lại, sự u sầu của cha mẹ dưới bầu không khí yên bình giả tạo, đã đủ để Trần Lộng Mặc đoán ra, gia đình mình có lẽ không tránh được cơn lốc chính trị này.

Chắc hẳn chẳng còn mấy ngày yên ổn nữa.

Nếu nói cô không sợ những vất vả cực khổ còn chưa biết trước mắt là điều không thể.

Nhưng cô mới đến thế giới này vài hôm, ngoại trừ ra vào vài bệnh viện để kiểm tra sức khỏe, còn lại chưa từng đi ra ngoài mấy.

Đừng nói là hoàn cảnh bên ngoài, ngay cả tình huống trong gia đình cô còn chưa hiểu rõ, muốn thay đổi hiện trạng căn bản là không có khả năng.

.

Thập Niên 70 Em Gái Là Một Đại Mỹ NhânTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970 đến sớm hơn bình thường. Mới đầu tháng 12, tuyết cuốn theo mưa phùn đã tí tách đổ xuống. Trên con đường rộng rãi bằng phẳng không người qua lại, xe jeep xuyên qua màn mưa tuyết, nghiền lên nước đọng và lá rụng dưới mặt đường, chạy thẳng về phía nam. Cảnh vệ Tiểu Hồ xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn về phía sư đoàn trưởng đang ngồi hàng ghế sau, nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ xe. Anh ta khẽ ho một tiếng, nhắc nhở:"Thủ trưởng, sáng nay không phải đã nói sẽ mua bánh trứng gà cho Duật Duật sao? Đằng trước là hợp tác xã cung tiêu. "Trần Đức Mậu hoàn hồn, nhớ đến con gái mấy ngày nay đều đang bình phục rất tốt, sự nặng nề trong đáy mắt được thay thế bằng vẻ hiền từ:"Dừng xe bên kia, tôi đi mua. "Tiểu Hồ nhíu mày:"Để tôi đi cho, bên ngoài đang mưa, tránh làm thủ trưởng bị cảm lạnh. "Trần Đức Mậu xua tay cười mắng:"Không cần, ông đây nào có kiểu cách như thế. "Hơn nữa! có lẽ chẳng còn mua được mấy lần nữa. Thấy thủ trưởng khăng khăng, Tiểu Hồ bất đắc dĩ, dừng xe lại, rướn người… Sau đó không cho bà ấy cơ hội nói chuyện, bà lại nói tiếp:"Ý lão Trần là mấy hôm nữa bên trên sẽ có thông báo, nếu tốt một chút thì có lẽ sẽ bị khiển trách, điều đến đơn vị ở xa làm một chính trị viên, kém hơn chút thì sẽ cho đi cải tạo lao động.Lỡ đâu thực sự phải đi cải tạo lao động, Duật Duật ở nhà cô, không phải là giữ lại một bia ngắm cho lão Chử hay sao? Cô cũng phải cân nhắc đến lão Chử với hai đứa con trai nhà cô chứ?"Lưu Tú Trân siết chặt tay bạn thân, cau mày nói:"Đây chính là ý của lão Chử, tôi đã bàn bạc với ông ấy rồi.Ông ấy đồng ý để Duật Duật lại nhà chúng tôi, cho dù cô và lão Trần thật sự phải đến nông trường cải tạo lao động cũng không sợ, cùng lắm thì đưa Duật Duật đến nhà mẹ tôi, để Chử Điện và Chử Tuấn đi cùng.Đi xe lửa từ Thượng Hải đến thành phố N cũng phải hơn nữa ngày, đám trẻ đi học bên đó, ai biết được?"Mặc dù Quý Mạt cảm động vợ chồng bạn thân đưa than trong ngày tuyết rơi, nhưng cũng vì họ chân thành nên càng không thể kéo người ta xuống nước theo được.Bà kiên định lắc đầu:"Tú Trân, cô cũng biết, cho dù chỉ một phần ngàn liên lụy đến cô và lão Chử, tôi và lão Trần cũng sẽ không làm.Hơn nữa, chúng tôi cũng đã sắp xếp xong chỗ cho Duật Duật rồi, tuyệt đối ổn thỏa."Lưu Tú Trân không tin còn có ai tốt với Duật Duật hơn mình, bất giác hỏi lại: "Ai thế?"Quý Mạt: "Là chị Thu Hoa."Lưu Tú Trân sửng sốt, sau đó thở một hơi thật dài:"Chị Thu Hoa quả thực có thể yên tâm, chỉ là rất đáng tiếc, tôi rất muốn Duật Duật làm con dâu tôi."Quý Mạt: "! "! Hạ du sông Trương Giang, thành phố N, mùa đông nơi này không đốt lò sưởi kháng.Trần Lộng Mặc sợ lạnh, dọn dẹp bát đũa, rửa mặt chải đầu xong, lại đổ nước muối vào ba bình nước nóng của mình, sau đó mới chui vào trong chăn, suy nghĩ mọi chuyện.Cô không ngốc, sau khi xâu chuỗi các manh mối lại, sự u sầu của cha mẹ dưới bầu không khí yên bình giả tạo, đã đủ để Trần Lộng Mặc đoán ra, gia đình mình có lẽ không tránh được cơn lốc chính trị này.Chắc hẳn chẳng còn mấy ngày yên ổn nữa.Nếu nói cô không sợ những vất vả cực khổ còn chưa biết trước mắt là điều không thể.Nhưng cô mới đến thế giới này vài hôm, ngoại trừ ra vào vài bệnh viện để kiểm tra sức khỏe, còn lại chưa từng đi ra ngoài mấy.Đừng nói là hoàn cảnh bên ngoài, ngay cả tình huống trong gia đình cô còn chưa hiểu rõ, muốn thay đổi hiện trạng căn bản là không có khả năng..

Chương 5: 5: Có Thể Yên Tâm