Khương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô…
Chương 3: Chương 3
Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… Nữ chính phải nghĩ cách dỗ dành nam chính dễ thương chỉ cần hơi không để ý là đã ăn dấm.Nội dung khái quát bên trên là do nguyên thân viết đại cương, nguyên thân là một tác giả nhỏ vô cùng chăm chỉ và kiên định, khi truyện đang cập nhật còn có không ít bản thảo, cũng có cả đại cương chi tiết.Sau khi cô quyết định viết tiểu thuyết nuôi sống bản thân, tay mơ mới nhận chức đi vào thời kỳ rèn luyện bản thân, dựa vào bản thảo đã được lưu trữ mà chống đỡ trước, nhanh chóng thích ứng với cuộc sống của tác giả tiểu thuyết mạng, mấy ngày trước cô đã bắt đầu chính thức viết văn.Bởi vì có đại cương, tình tiết lại vừa lúc tới phần cốt truyện nữ chính lập nghiệp, cái này cô quen thuộc, thử viết mấy chương, đăng lên cũng nhận được phản hồi tốt, tạm thời chưa nhận được bình luận tiêu cực.Nhưng hôm nay phải viết đến phần nội dung mà cô không hiểu biết, đời trước vội vàng làm một người thừa kế đủ tư cách, trên cơ bản thì cô không có thời gian yêu đương, đến khi chết cũng là độc thân.Cảnh giao lưu giữa nam nữ chính… Bời vì thiếu thốn tư liệu sống nên cô hoàn toàn không tưởng tượng ra được!Khương Thi ngồi trước máy tính nửa giờ, hai chân co lên trên ghế, buồn rầu gãi đầu.Ghen mà cũng còn chia ra kín đáo hay lộ liễu à? “Ngâm mình trong trong hũ dấm đến mức sắp chua chết rồi” là như thế nào chứ? Vị chua có thể miêu tả sao?“Nghĩ cách” rốt cuộc là cách gì đây?Sao lại không viết rõ ràng ra chứ, cách này cô phải tự nghĩ ư?Sao cô biết được nên dỗ thế nào chứ!Khương Thi cáu kỉnh đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng, nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.Là một tác giả ngôn tình, viết những câu chuyện tình yêu lãng mạn là chính, nếu muốn dựa vào việc viết tiểu thuyết nuôi sống chính mình, nhất định phải học được kỹ năng này.Sau khi đi đi lại lại vài lần, cô nhớ lại kinh nghiệm của những nhà văn lớn mà cô đã đọc trên diễn đàn, khi bí văn cần phải thay đổi cảm xúc, có thể đi tìm một vài tình cảnh tương để k*ch th*ch trí tưởng tượng.Hay là đi xem phim nhỉ?Gần đây hình như có một bộ phim đang rất hot, đánh giá cũng không tệ lắm, cô vốn định đi xem, không bằng hôm nay xem luôn!Cô nhìn thoáng qua bản thảo, bởi vì viết về sự nghiệp - phần cô am hiểu, hai ngày trước cô giống như được tiêm máu gà mà viết xong vài chương, vẫn còn một vài bản thảo, hôm nay lại có thể len lén nghỉ ngơi làm biếng rồi..
Nữ chính phải nghĩ cách dỗ dành nam chính dễ thương chỉ cần hơi không để ý là đã ăn dấm.
Nội dung khái quát bên trên là do nguyên thân viết đại cương, nguyên thân là một tác giả nhỏ vô cùng chăm chỉ và kiên định, khi truyện đang cập nhật còn có không ít bản thảo, cũng có cả đại cương chi tiết.
Sau khi cô quyết định viết tiểu thuyết nuôi sống bản thân, tay mơ mới nhận chức đi vào thời kỳ rèn luyện bản thân, dựa vào bản thảo đã được lưu trữ mà chống đỡ trước, nhanh chóng thích ứng với cuộc sống của tác giả tiểu thuyết mạng, mấy ngày trước cô đã bắt đầu chính thức viết văn.
Bởi vì có đại cương, tình tiết lại vừa lúc tới phần cốt truyện nữ chính lập nghiệp, cái này cô quen thuộc, thử viết mấy chương, đăng lên cũng nhận được phản hồi tốt, tạm thời chưa nhận được bình luận tiêu cực.
Nhưng hôm nay phải viết đến phần nội dung mà cô không hiểu biết, đời trước vội vàng làm một người thừa kế đủ tư cách, trên cơ bản thì cô không có thời gian yêu đương, đến khi chết cũng là độc thân.
Cảnh giao lưu giữa nam nữ chính… Bời vì thiếu thốn tư liệu sống nên cô hoàn toàn không tưởng tượng ra được!Khương Thi ngồi trước máy tính nửa giờ, hai chân co lên trên ghế, buồn rầu gãi đầu.
Ghen mà cũng còn chia ra kín đáo hay lộ liễu à? “Ngâm mình trong trong hũ dấm đến mức sắp chua chết rồi” là như thế nào chứ? Vị chua có thể miêu tả sao?“Nghĩ cách” rốt cuộc là cách gì đây?Sao lại không viết rõ ràng ra chứ, cách này cô phải tự nghĩ ư?Sao cô biết được nên dỗ thế nào chứ!Khương Thi cáu kỉnh đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng, nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Là một tác giả ngôn tình, viết những câu chuyện tình yêu lãng mạn là chính, nếu muốn dựa vào việc viết tiểu thuyết nuôi sống chính mình, nhất định phải học được kỹ năng này.
Sau khi đi đi lại lại vài lần, cô nhớ lại kinh nghiệm của những nhà văn lớn mà cô đã đọc trên diễn đàn, khi bí văn cần phải thay đổi cảm xúc, có thể đi tìm một vài tình cảnh tương để k*ch th*ch trí tưởng tượng.
Hay là đi xem phim nhỉ?Gần đây hình như có một bộ phim đang rất hot, đánh giá cũng không tệ lắm, cô vốn định đi xem, không bằng hôm nay xem luôn!Cô nhìn thoáng qua bản thảo, bởi vì viết về sự nghiệp - phần cô am hiểu, hai ngày trước cô giống như được tiêm máu gà mà viết xong vài chương, vẫn còn một vài bản thảo, hôm nay lại có thể len lén nghỉ ngơi làm biếng rồi.
.
Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu Xuyên SáchTác giả: Lục Nhất SaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhKhương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau. Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này. Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà. “Cốc cốc cốc…”Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi. ”Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi. ”“Được, đi thôi. ”Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh! ”Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô… Nữ chính phải nghĩ cách dỗ dành nam chính dễ thương chỉ cần hơi không để ý là đã ăn dấm.Nội dung khái quát bên trên là do nguyên thân viết đại cương, nguyên thân là một tác giả nhỏ vô cùng chăm chỉ và kiên định, khi truyện đang cập nhật còn có không ít bản thảo, cũng có cả đại cương chi tiết.Sau khi cô quyết định viết tiểu thuyết nuôi sống bản thân, tay mơ mới nhận chức đi vào thời kỳ rèn luyện bản thân, dựa vào bản thảo đã được lưu trữ mà chống đỡ trước, nhanh chóng thích ứng với cuộc sống của tác giả tiểu thuyết mạng, mấy ngày trước cô đã bắt đầu chính thức viết văn.Bởi vì có đại cương, tình tiết lại vừa lúc tới phần cốt truyện nữ chính lập nghiệp, cái này cô quen thuộc, thử viết mấy chương, đăng lên cũng nhận được phản hồi tốt, tạm thời chưa nhận được bình luận tiêu cực.Nhưng hôm nay phải viết đến phần nội dung mà cô không hiểu biết, đời trước vội vàng làm một người thừa kế đủ tư cách, trên cơ bản thì cô không có thời gian yêu đương, đến khi chết cũng là độc thân.Cảnh giao lưu giữa nam nữ chính… Bời vì thiếu thốn tư liệu sống nên cô hoàn toàn không tưởng tượng ra được!Khương Thi ngồi trước máy tính nửa giờ, hai chân co lên trên ghế, buồn rầu gãi đầu.Ghen mà cũng còn chia ra kín đáo hay lộ liễu à? “Ngâm mình trong trong hũ dấm đến mức sắp chua chết rồi” là như thế nào chứ? Vị chua có thể miêu tả sao?“Nghĩ cách” rốt cuộc là cách gì đây?Sao lại không viết rõ ràng ra chứ, cách này cô phải tự nghĩ ư?Sao cô biết được nên dỗ thế nào chứ!Khương Thi cáu kỉnh đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng, nhận ra được tính nghiêm trọng của vấn đề.Là một tác giả ngôn tình, viết những câu chuyện tình yêu lãng mạn là chính, nếu muốn dựa vào việc viết tiểu thuyết nuôi sống chính mình, nhất định phải học được kỹ năng này.Sau khi đi đi lại lại vài lần, cô nhớ lại kinh nghiệm của những nhà văn lớn mà cô đã đọc trên diễn đàn, khi bí văn cần phải thay đổi cảm xúc, có thể đi tìm một vài tình cảnh tương để k*ch th*ch trí tưởng tượng.Hay là đi xem phim nhỉ?Gần đây hình như có một bộ phim đang rất hot, đánh giá cũng không tệ lắm, cô vốn định đi xem, không bằng hôm nay xem luôn!Cô nhìn thoáng qua bản thảo, bởi vì viết về sự nghiệp - phần cô am hiểu, hai ngày trước cô giống như được tiêm máu gà mà viết xong vài chương, vẫn còn một vài bản thảo, hôm nay lại có thể len lén nghỉ ngơi làm biếng rồi..