"Tô Nhị Nha tới rồi. "Một tiếng hét lớn khiến cho mặt đất rung chuyển vang lên. Nghe thấy tiếng hét đó, đám trẻ con đang chơi dưới tán cây cổ thụ trong thôn lập tức chạy sạch, động tác đó, tư thế đó, nhanh nhẹn và thuần thục giống như một tên trộm vậy. Chỉ thấy trên đường đất nhỏ lầy lội ở cửa thôn, có một bóng dáng mảnh khảnh đang đến gần. Đợi đến gần rồi, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, hồng hào của cô gái nhỏ lộ rõ, đôi mắt to trong veo như nước, chiếc mũi cao thanh tú, cái miệng anh đào nhỏ nhắn xinh xắn. Mái tóc dài đen nhánh của cô được tết thành hai bím tóc có hình bánh quai chèo vô cùng có hơi thở của thời đại này. Theo từng bước chân của cô, hai bím tóc hình bánh quai chèo cứ phấp phơ, đẹp một cách kì lạ! Nhưng mà, cho dù đẹp thế nào đi nữa, thì ở cái thôn này, chẳng ai là không biết đến tên của Tô Nhị Nha cả. Tô Nhị Nha có một cái miệng độc không nhân nhượng ai, tính tình cô không tốt thì thôi đi, thế nhưng cái cô gái Tô Nhị Nha này lại có thể làm ra cái chuyện cướp kẹo của…

Chương 15: 15: Sửa Xe Đạp 2

Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực PhẩmTác giả: Tiểu Tiểu Đích HiểuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Tô Nhị Nha tới rồi. "Một tiếng hét lớn khiến cho mặt đất rung chuyển vang lên. Nghe thấy tiếng hét đó, đám trẻ con đang chơi dưới tán cây cổ thụ trong thôn lập tức chạy sạch, động tác đó, tư thế đó, nhanh nhẹn và thuần thục giống như một tên trộm vậy. Chỉ thấy trên đường đất nhỏ lầy lội ở cửa thôn, có một bóng dáng mảnh khảnh đang đến gần. Đợi đến gần rồi, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, hồng hào của cô gái nhỏ lộ rõ, đôi mắt to trong veo như nước, chiếc mũi cao thanh tú, cái miệng anh đào nhỏ nhắn xinh xắn. Mái tóc dài đen nhánh của cô được tết thành hai bím tóc có hình bánh quai chèo vô cùng có hơi thở của thời đại này. Theo từng bước chân của cô, hai bím tóc hình bánh quai chèo cứ phấp phơ, đẹp một cách kì lạ! Nhưng mà, cho dù đẹp thế nào đi nữa, thì ở cái thôn này, chẳng ai là không biết đến tên của Tô Nhị Nha cả. Tô Nhị Nha có một cái miệng độc không nhân nhượng ai, tính tình cô không tốt thì thôi đi, thế nhưng cái cô gái Tô Nhị Nha này lại có thể làm ra cái chuyện cướp kẹo của… Tuy Lý Quốc Đống nói như thế, thế nhưng nụ cười trên mặt ông ta đã chứng tỏ, ông ta vô cùng hài lòng với tiếng "chú" này của Tô Trà.Lý Quốc Đống đã làm bảo vệ gác cổng cho xưởng dệt nhiều năm rồi, năm nay đã ngoài năm mươi tuổi, bây giờ được nghe một tiếng "chú" của con nhóc này, cả người ông ta đều thư thái hẳn ra.Một lúc sau, bác bảo vệ cầm công cụ sửa chữa ra, Tô Trà cười nói cảm ơn: "Cháu cảm ơn chú Lý nhé, chút nữa cháu sẽ trả đồ lại cho chú ạ.""Ôi, không gấp, không gấp, cháu cứ từ từ dùng.Để ở đây thì cũng để không ấy mà." Lý Quốc Đống xua tay ý bảo cô không cần vội.Tô Trà xách bộ dụng cụ sửa chữa về đến dưới tòa nhà dành cho công nhân, cô mở thùng dụng cụ ra, chưa tùy tiện ra tay mà quan sát thêm một lúc lâu nữa, sau khi cân nhắc để chắc chắn rằng không có gì sai sót, cô mới ra tay.Ken két, ken két, cạch!Ken két, ken két, cộp.Ken két, ken két...!Đến khi Vương Tú Mi xuống lầu tìm con gái thì thấy cô dường như đã tháo tung chiếc xe đạp ra rồi, bà sợ tới mức trợn tròn hai mắt lên.Ôi trời của tôi ơi, con gái...!Con dừng tay!Con làm gì thế này?"Con gái, con con con...!Con phá hỏng chiếc xe này rồi?"Vương Tú Mi quát lên một tiếng, sau đó bà mới vô thức phát hiện ra giọng mình quá lớn, bà lập tức giơ tay lên bịt kín miệng mình lại, vội vàng đi đến trước mặt Tô Trà.Bà hạ thấp giọng, hết hồn hỏi cô: "Con gái, cái này, cái này, con làm gì đấy?""À...!Con có tháo hết ra đâu, chỉ tháo một phần thôi, chút nữa con sẽ lắp về nguyên vẹn." Tô Trà khó hiểu trả lời."Lắp, lắp về?" Vương Tú Mi suýt chút nữa tắt thở, bà che ngực một lúc lâu mới cất tiếng: "Con gái, chúng ta về nhà nhanh thôi, chút nữa chú ba thím ba con về chắc chắn sẽ tức điên mất, cân đường của chú ba con kia, mẹ cũng không thèm nữa."Vương Tú Mi nhanh chóng đứa ra quyết định chạy trốn.Nghe được những lời này của mẹ già, Tô Trà vừa buồn cười lại vừa có chút bất đắc dĩ.Lúc này rồi mà mẹ già của cô còn nhớ thương cân đường của chú ba.Nhìn thấy dáng vẻ sốt sắng của mẹ già, Tô Trà nhanh chóng giải thích:"Mẹ, mẹ đừng gấp, cái xe này con chắc chắn có thể lắp lại y nguyên mà.Trước kia còn từng nhìn ông cụ sửa xe ven đường kia sửa rồi, mà vừa nãy con xem, thấy vấn đề không lớn.Chẳng qua là ghi đông có chút vấn đề, con đã điều chỉnh lại rồi, xích xe con cũng lắp lại rồi.Không có vấn đề gì cả.".

Tuy Lý Quốc Đống nói như thế, thế nhưng nụ cười trên mặt ông ta đã chứng tỏ, ông ta vô cùng hài lòng với tiếng "chú" này của Tô Trà.Lý Quốc Đống đã làm bảo vệ gác cổng cho xưởng dệt nhiều năm rồi, năm nay đã ngoài năm mươi tuổi, bây giờ được nghe một tiếng "chú" của con nhóc này, cả người ông ta đều thư thái hẳn ra.Một lúc sau, bác bảo vệ cầm công cụ sửa chữa ra, Tô Trà cười nói cảm ơn: "Cháu cảm ơn chú Lý nhé, chút nữa cháu sẽ trả đồ lại cho chú ạ.""Ôi, không gấp, không gấp, cháu cứ từ từ dùng.

Để ở đây thì cũng để không ấy mà." Lý Quốc Đống xua tay ý bảo cô không cần vội.Tô Trà xách bộ dụng cụ sửa chữa về đến dưới tòa nhà dành cho công nhân, cô mở thùng dụng cụ ra, chưa tùy tiện ra tay mà quan sát thêm một lúc lâu nữa, sau khi cân nhắc để chắc chắn rằng không có gì sai sót, cô mới ra tay.Ken két, ken két, cạch!Ken két, ken két, cộp.Ken két, ken két...!Đến khi Vương Tú Mi xuống lầu tìm con gái thì thấy cô dường như đã tháo tung chiếc xe đạp ra rồi, bà sợ tới mức trợn tròn hai mắt lên.Ôi trời của tôi ơi, con gái...!Con dừng tay!Con làm gì thế này?"Con gái, con con con...!Con phá hỏng chiếc xe này rồi?"Vương Tú Mi quát lên một tiếng, sau đó bà mới vô thức phát hiện ra giọng mình quá lớn, bà lập tức giơ tay lên bịt kín miệng mình lại, vội vàng đi đến trước mặt Tô Trà.Bà hạ thấp giọng, hết hồn hỏi cô: "Con gái, cái này, cái này, con làm gì đấy?""À...!Con có tháo hết ra đâu, chỉ tháo một phần thôi, chút nữa con sẽ lắp về nguyên vẹn." Tô Trà khó hiểu trả lời."Lắp, lắp về?" Vương Tú Mi suýt chút nữa tắt thở, bà che ngực một lúc lâu mới cất tiếng: "Con gái, chúng ta về nhà nhanh thôi, chút nữa chú ba thím ba con về chắc chắn sẽ tức điên mất, cân đường của chú ba con kia, mẹ cũng không thèm nữa."Vương Tú Mi nhanh chóng đứa ra quyết định chạy trốn.Nghe được những lời này của mẹ già, Tô Trà vừa buồn cười lại vừa có chút bất đắc dĩ.Lúc này rồi mà mẹ già của cô còn nhớ thương cân đường của chú ba.Nhìn thấy dáng vẻ sốt sắng của mẹ già, Tô Trà nhanh chóng giải thích:"Mẹ, mẹ đừng gấp, cái xe này con chắc chắn có thể lắp lại y nguyên mà.

Trước kia còn từng nhìn ông cụ sửa xe ven đường kia sửa rồi, mà vừa nãy con xem, thấy vấn đề không lớn.

Chẳng qua là ghi đông có chút vấn đề, con đã điều chỉnh lại rồi, xích xe con cũng lắp lại rồi.

Không có vấn đề gì cả.".

Thập Niên Chúa Diễn Trò Xuyên Thành Nữ Phụ Cực PhẩmTác giả: Tiểu Tiểu Đích HiểuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hệ Thống, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Tô Nhị Nha tới rồi. "Một tiếng hét lớn khiến cho mặt đất rung chuyển vang lên. Nghe thấy tiếng hét đó, đám trẻ con đang chơi dưới tán cây cổ thụ trong thôn lập tức chạy sạch, động tác đó, tư thế đó, nhanh nhẹn và thuần thục giống như một tên trộm vậy. Chỉ thấy trên đường đất nhỏ lầy lội ở cửa thôn, có một bóng dáng mảnh khảnh đang đến gần. Đợi đến gần rồi, gương mặt nhỏ nhắn trắng trẻo, hồng hào của cô gái nhỏ lộ rõ, đôi mắt to trong veo như nước, chiếc mũi cao thanh tú, cái miệng anh đào nhỏ nhắn xinh xắn. Mái tóc dài đen nhánh của cô được tết thành hai bím tóc có hình bánh quai chèo vô cùng có hơi thở của thời đại này. Theo từng bước chân của cô, hai bím tóc hình bánh quai chèo cứ phấp phơ, đẹp một cách kì lạ! Nhưng mà, cho dù đẹp thế nào đi nữa, thì ở cái thôn này, chẳng ai là không biết đến tên của Tô Nhị Nha cả. Tô Nhị Nha có một cái miệng độc không nhân nhượng ai, tính tình cô không tốt thì thôi đi, thế nhưng cái cô gái Tô Nhị Nha này lại có thể làm ra cái chuyện cướp kẹo của… Tuy Lý Quốc Đống nói như thế, thế nhưng nụ cười trên mặt ông ta đã chứng tỏ, ông ta vô cùng hài lòng với tiếng "chú" này của Tô Trà.Lý Quốc Đống đã làm bảo vệ gác cổng cho xưởng dệt nhiều năm rồi, năm nay đã ngoài năm mươi tuổi, bây giờ được nghe một tiếng "chú" của con nhóc này, cả người ông ta đều thư thái hẳn ra.Một lúc sau, bác bảo vệ cầm công cụ sửa chữa ra, Tô Trà cười nói cảm ơn: "Cháu cảm ơn chú Lý nhé, chút nữa cháu sẽ trả đồ lại cho chú ạ.""Ôi, không gấp, không gấp, cháu cứ từ từ dùng.Để ở đây thì cũng để không ấy mà." Lý Quốc Đống xua tay ý bảo cô không cần vội.Tô Trà xách bộ dụng cụ sửa chữa về đến dưới tòa nhà dành cho công nhân, cô mở thùng dụng cụ ra, chưa tùy tiện ra tay mà quan sát thêm một lúc lâu nữa, sau khi cân nhắc để chắc chắn rằng không có gì sai sót, cô mới ra tay.Ken két, ken két, cạch!Ken két, ken két, cộp.Ken két, ken két...!Đến khi Vương Tú Mi xuống lầu tìm con gái thì thấy cô dường như đã tháo tung chiếc xe đạp ra rồi, bà sợ tới mức trợn tròn hai mắt lên.Ôi trời của tôi ơi, con gái...!Con dừng tay!Con làm gì thế này?"Con gái, con con con...!Con phá hỏng chiếc xe này rồi?"Vương Tú Mi quát lên một tiếng, sau đó bà mới vô thức phát hiện ra giọng mình quá lớn, bà lập tức giơ tay lên bịt kín miệng mình lại, vội vàng đi đến trước mặt Tô Trà.Bà hạ thấp giọng, hết hồn hỏi cô: "Con gái, cái này, cái này, con làm gì đấy?""À...!Con có tháo hết ra đâu, chỉ tháo một phần thôi, chút nữa con sẽ lắp về nguyên vẹn." Tô Trà khó hiểu trả lời."Lắp, lắp về?" Vương Tú Mi suýt chút nữa tắt thở, bà che ngực một lúc lâu mới cất tiếng: "Con gái, chúng ta về nhà nhanh thôi, chút nữa chú ba thím ba con về chắc chắn sẽ tức điên mất, cân đường của chú ba con kia, mẹ cũng không thèm nữa."Vương Tú Mi nhanh chóng đứa ra quyết định chạy trốn.Nghe được những lời này của mẹ già, Tô Trà vừa buồn cười lại vừa có chút bất đắc dĩ.Lúc này rồi mà mẹ già của cô còn nhớ thương cân đường của chú ba.Nhìn thấy dáng vẻ sốt sắng của mẹ già, Tô Trà nhanh chóng giải thích:"Mẹ, mẹ đừng gấp, cái xe này con chắc chắn có thể lắp lại y nguyên mà.Trước kia còn từng nhìn ông cụ sửa xe ven đường kia sửa rồi, mà vừa nãy con xem, thấy vấn đề không lớn.Chẳng qua là ghi đông có chút vấn đề, con đã điều chỉnh lại rồi, xích xe con cũng lắp lại rồi.Không có vấn đề gì cả.".

Chương 15: 15: Sửa Xe Đạp 2