Tác giả:

Đông rét tháng chạp, mái hiên kết đầy băng nhọn, tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong trường tiếng chuông đúng giờ vang lên, phá tan sự im ắng vắng lặng trong đêm lạnh. Học sinh tan học mặc áo lông đi thành từng tốp một, các nam sinh tay rút trong ống tay áo hoặc người thì nhét vào túi áo. Các nữ sinh thì khác, họ không sợ rét lạnh lấy điện thoại ra vùi đầu xem, hướng bạn bè khắp nơi chia sẻ: "A a a, Lận Duy ca ca hảo soái! Nhất định ban giám khảo phải chọn Lận duy ca ca nha ô ô ô!" Gần đây Lận Duy đi thi thực tập sinh thần tượng của chương trình, nhân khí tuyển thủ khá cao do diện mạo thanh tú trắng nõn được nhiều tiểu nữ sinh yêu thích. Ở trường Trung học số 3, mọi nữ sinh đều nhắc tới tên cậu ta, người người hưởng ứng theo, các nữ sinh sôi nổi với người trong màn hình điện toại không thôi. Bốn phía nữ sinh nhiệt tình trao đổi, một bóng dáng mảnh khảnh đi chậm trong đó, cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trên trán cắt mái tóc bằng, đầu cúi gằm xuống đất không nói lời…

Chương 17: Chương 17

Idol Tàn Tật Xuyên Thành Búp Bê Tây DươngTác giả: Tây Qua Ni CôTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐông rét tháng chạp, mái hiên kết đầy băng nhọn, tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong trường tiếng chuông đúng giờ vang lên, phá tan sự im ắng vắng lặng trong đêm lạnh. Học sinh tan học mặc áo lông đi thành từng tốp một, các nam sinh tay rút trong ống tay áo hoặc người thì nhét vào túi áo. Các nữ sinh thì khác, họ không sợ rét lạnh lấy điện thoại ra vùi đầu xem, hướng bạn bè khắp nơi chia sẻ: "A a a, Lận Duy ca ca hảo soái! Nhất định ban giám khảo phải chọn Lận duy ca ca nha ô ô ô!" Gần đây Lận Duy đi thi thực tập sinh thần tượng của chương trình, nhân khí tuyển thủ khá cao do diện mạo thanh tú trắng nõn được nhiều tiểu nữ sinh yêu thích. Ở trường Trung học số 3, mọi nữ sinh đều nhắc tới tên cậu ta, người người hưởng ứng theo, các nữ sinh sôi nổi với người trong màn hình điện toại không thôi. Bốn phía nữ sinh nhiệt tình trao đổi, một bóng dáng mảnh khảnh đi chậm trong đó, cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trên trán cắt mái tóc bằng, đầu cúi gằm xuống đất không nói lời… Hai vợ chồng đi xe điện ra cửa, từ khu nhỏ đi ra ngoài, đến khu bảo vệ trường hỏi được mới biết các phòng học đều đã tắt đèn, toàn bộ học sinh ngoại trú đều đã về nhà hết.Hạ Đức đứng ở cửa lớn, muốn gọi cho chủ nhiệm lớp của Hạ Thuần thế nhưng lại phát hiện hắn không có số điện thoại của giáo viên chủ nhiệmLiễu Tú Quyên cũng phát hiện rằng bà ta cũng không biết bạn bè của Hạ ThuầnTuyết rơi lạnh lẽo, hai vợ chồng bị đông lạnh đến run cầm cập, đôi tay lộ ra bên ngoài cóng như băng, vẫn không thể tìm được phương thức liên lạcNhiệt độ lạnh dần đến khủng hoảngLiễu Tú Quyên bắt đầu sốt ruột mới nói: "Hạ Đức, báo cảnh sát đi"Hạ Đức lẩm bẩm nói: "Tìm lại xem, báo cảnh sát sẽ làm lớn chuyện lên"Liễu Tú Quyên đầu óc trống rỗng hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"Hạ Đức: "Về nhà trước"Vợ chồng hai người lại lái xe trở về nhà.Trời giá rét, gió lạnh thổi qua mặt cùng vành tai như dao nhỏ cắt vào thịtNhưng Hạ Đức không cảm nhận được đau, hoặc là nói, đau đến mấy cũng so ra kém việc Hạ Thuần mất tích đem đến cảm giác sợ hãiVừa đến cửa nhà, Hạ Đức run run mở khóa, vừa lạnh vừa sợĐẩy cửa bước vào, Hạ Đức cùng Liễu Tú Quyên nhìn phòng khách sáng đèn cùng đôi giày của con gái, trong nháy mắt liền sửng sốtHạ Thuần đã trở lại?Hạ Đức vội đến mức giày không kịp đổi, chạy đến của phòng Hạ Thuần, chưa thấy người, liền chạy tới thư phòng lúc này mới thấy được Hạ Thuần.Hạ thuần ngồi trong thư phòng mở điều hòa, đang làm bài tập, bên tay cô còn một ly sữa bò, còn có một miếng bánh mì, đối lập với Hạ Đức và Liễu Tú Quyên chật vật, cô lại nhàn nhã tự tại ngồi đó.Hạ Đức nhìn chằm chằm Hạ THuần, trăm mối cảm xúc ngổn ngangHạ Thuần buông bút, ngẩng đầu nhìn Hạ Đức nói: "Phòng tôi quá lạnh, cần một cái điều hòa"Hạ Đức theo bản năng nuốt nước bọt, gật đầu nói: "Được, sẽ, sẽ có một cái"Hạ Thuần tiếp tục cúi đầu làm bài tập, Hạ Đức đóng lại cửa thư phòng đi ra ngoàiLiễu Tú Quyên chạy tới định vào thư phòng liền bị Hạ Đức túm lấy kéo vào phòng ngủLiễu Tú Quyên cảm giác mình bị chơi một vố, một bụng tá hỏa không có chỗ phát tiết, liền quay sang đánh lên người Hạ ĐứcHạ Đức tùy ý để Liễu Tú Quyên đánh cũng không nói 1 lờiChờ Liễu Tú Quyên đánh mệt mỏi, hắn nói: "Ngày mai tôi đi tìm cho Thuần Thuần một cái điều hòa, ít nhất tjowfi điểm này làm cho nó thấy thoải mái"Liễu Tú Quyên thô lỗ c** q**n áo, trực tiếp chui vào chăn nằm xuống, chùm chăn khóc lên..

Hai vợ chồng đi xe điện ra cửa, từ khu nhỏ đi ra ngoài, đến khu bảo vệ trường hỏi được mới biết các phòng học đều đã tắt đèn, toàn bộ học sinh ngoại trú đều đã về nhà hết.

Hạ Đức đứng ở cửa lớn, muốn gọi cho chủ nhiệm lớp của Hạ Thuần thế nhưng lại phát hiện hắn không có số điện thoại của giáo viên chủ nhiệm

Liễu Tú Quyên cũng phát hiện rằng bà ta cũng không biết bạn bè của Hạ Thuần

Tuyết rơi lạnh lẽo, hai vợ chồng bị đông lạnh đến run cầm cập, đôi tay lộ ra bên ngoài cóng như băng, vẫn không thể tìm được phương thức liên lạc

Nhiệt độ lạnh dần đến khủng hoảng

Liễu Tú Quyên bắt đầu sốt ruột mới nói: "Hạ Đức, báo cảnh sát đi"

Hạ Đức lẩm bẩm nói: "Tìm lại xem, báo cảnh sát sẽ làm lớn chuyện lên"

Liễu Tú Quyên đầu óc trống rỗng hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"

Hạ Đức: "Về nhà trước"

Vợ chồng hai người lại lái xe trở về nhà.

Trời giá rét, gió lạnh thổi qua mặt cùng vành tai như dao nhỏ cắt vào thịt

Nhưng Hạ Đức không cảm nhận được đau, hoặc là nói, đau đến mấy cũng so ra kém việc Hạ Thuần mất tích đem đến cảm giác sợ hãi

Vừa đến cửa nhà, Hạ Đức run run mở khóa, vừa lạnh vừa sợ

Đẩy cửa bước vào, Hạ Đức cùng Liễu Tú Quyên nhìn phòng khách sáng đèn cùng đôi giày của con gái, trong nháy mắt liền sửng sốt

Hạ Thuần đã trở lại?

Hạ Đức vội đến mức giày không kịp đổi, chạy đến của phòng Hạ Thuần, chưa thấy người, liền chạy tới thư phòng lúc này mới thấy được Hạ Thuần.

Hạ thuần ngồi trong thư phòng mở điều hòa, đang làm bài tập, bên tay cô còn một ly sữa bò, còn có một miếng bánh mì, đối lập với Hạ Đức và Liễu Tú Quyên chật vật, cô lại nhàn nhã tự tại ngồi đó.

Hạ Đức nhìn chằm chằm Hạ THuần, trăm mối cảm xúc ngổn ngang

Hạ Thuần buông bút, ngẩng đầu nhìn Hạ Đức nói: "Phòng tôi quá lạnh, cần một cái điều hòa"

Hạ Đức theo bản năng nuốt nước bọt, gật đầu nói: "Được, sẽ, sẽ có một cái"

Hạ Thuần tiếp tục cúi đầu làm bài tập, Hạ Đức đóng lại cửa thư phòng đi ra ngoài

Liễu Tú Quyên chạy tới định vào thư phòng liền bị Hạ Đức túm lấy kéo vào phòng ngủ

Liễu Tú Quyên cảm giác mình bị chơi một vố, một bụng tá hỏa không có chỗ phát tiết, liền quay sang đánh lên người Hạ Đức

Hạ Đức tùy ý để Liễu Tú Quyên đánh cũng không nói 1 lời

Chờ Liễu Tú Quyên đánh mệt mỏi, hắn nói: "Ngày mai tôi đi tìm cho Thuần Thuần một cái điều hòa, ít nhất tjowfi điểm này làm cho nó thấy thoải mái"

Liễu Tú Quyên thô lỗ c** q**n áo, trực tiếp chui vào chăn nằm xuống, chùm chăn khóc lên.

.

Idol Tàn Tật Xuyên Thành Búp Bê Tây DươngTác giả: Tây Qua Ni CôTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐông rét tháng chạp, mái hiên kết đầy băng nhọn, tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong trường tiếng chuông đúng giờ vang lên, phá tan sự im ắng vắng lặng trong đêm lạnh. Học sinh tan học mặc áo lông đi thành từng tốp một, các nam sinh tay rút trong ống tay áo hoặc người thì nhét vào túi áo. Các nữ sinh thì khác, họ không sợ rét lạnh lấy điện thoại ra vùi đầu xem, hướng bạn bè khắp nơi chia sẻ: "A a a, Lận Duy ca ca hảo soái! Nhất định ban giám khảo phải chọn Lận duy ca ca nha ô ô ô!" Gần đây Lận Duy đi thi thực tập sinh thần tượng của chương trình, nhân khí tuyển thủ khá cao do diện mạo thanh tú trắng nõn được nhiều tiểu nữ sinh yêu thích. Ở trường Trung học số 3, mọi nữ sinh đều nhắc tới tên cậu ta, người người hưởng ứng theo, các nữ sinh sôi nổi với người trong màn hình điện toại không thôi. Bốn phía nữ sinh nhiệt tình trao đổi, một bóng dáng mảnh khảnh đi chậm trong đó, cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trên trán cắt mái tóc bằng, đầu cúi gằm xuống đất không nói lời… Hai vợ chồng đi xe điện ra cửa, từ khu nhỏ đi ra ngoài, đến khu bảo vệ trường hỏi được mới biết các phòng học đều đã tắt đèn, toàn bộ học sinh ngoại trú đều đã về nhà hết.Hạ Đức đứng ở cửa lớn, muốn gọi cho chủ nhiệm lớp của Hạ Thuần thế nhưng lại phát hiện hắn không có số điện thoại của giáo viên chủ nhiệmLiễu Tú Quyên cũng phát hiện rằng bà ta cũng không biết bạn bè của Hạ ThuầnTuyết rơi lạnh lẽo, hai vợ chồng bị đông lạnh đến run cầm cập, đôi tay lộ ra bên ngoài cóng như băng, vẫn không thể tìm được phương thức liên lạcNhiệt độ lạnh dần đến khủng hoảngLiễu Tú Quyên bắt đầu sốt ruột mới nói: "Hạ Đức, báo cảnh sát đi"Hạ Đức lẩm bẩm nói: "Tìm lại xem, báo cảnh sát sẽ làm lớn chuyện lên"Liễu Tú Quyên đầu óc trống rỗng hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"Hạ Đức: "Về nhà trước"Vợ chồng hai người lại lái xe trở về nhà.Trời giá rét, gió lạnh thổi qua mặt cùng vành tai như dao nhỏ cắt vào thịtNhưng Hạ Đức không cảm nhận được đau, hoặc là nói, đau đến mấy cũng so ra kém việc Hạ Thuần mất tích đem đến cảm giác sợ hãiVừa đến cửa nhà, Hạ Đức run run mở khóa, vừa lạnh vừa sợĐẩy cửa bước vào, Hạ Đức cùng Liễu Tú Quyên nhìn phòng khách sáng đèn cùng đôi giày của con gái, trong nháy mắt liền sửng sốtHạ Thuần đã trở lại?Hạ Đức vội đến mức giày không kịp đổi, chạy đến của phòng Hạ Thuần, chưa thấy người, liền chạy tới thư phòng lúc này mới thấy được Hạ Thuần.Hạ thuần ngồi trong thư phòng mở điều hòa, đang làm bài tập, bên tay cô còn một ly sữa bò, còn có một miếng bánh mì, đối lập với Hạ Đức và Liễu Tú Quyên chật vật, cô lại nhàn nhã tự tại ngồi đó.Hạ Đức nhìn chằm chằm Hạ THuần, trăm mối cảm xúc ngổn ngangHạ Thuần buông bút, ngẩng đầu nhìn Hạ Đức nói: "Phòng tôi quá lạnh, cần một cái điều hòa"Hạ Đức theo bản năng nuốt nước bọt, gật đầu nói: "Được, sẽ, sẽ có một cái"Hạ Thuần tiếp tục cúi đầu làm bài tập, Hạ Đức đóng lại cửa thư phòng đi ra ngoàiLiễu Tú Quyên chạy tới định vào thư phòng liền bị Hạ Đức túm lấy kéo vào phòng ngủLiễu Tú Quyên cảm giác mình bị chơi một vố, một bụng tá hỏa không có chỗ phát tiết, liền quay sang đánh lên người Hạ ĐứcHạ Đức tùy ý để Liễu Tú Quyên đánh cũng không nói 1 lờiChờ Liễu Tú Quyên đánh mệt mỏi, hắn nói: "Ngày mai tôi đi tìm cho Thuần Thuần một cái điều hòa, ít nhất tjowfi điểm này làm cho nó thấy thoải mái"Liễu Tú Quyên thô lỗ c** q**n áo, trực tiếp chui vào chăn nằm xuống, chùm chăn khóc lên..

Chương 17: Chương 17