Đông rét tháng chạp, mái hiên kết đầy băng nhọn, tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong trường tiếng chuông đúng giờ vang lên, phá tan sự im ắng vắng lặng trong đêm lạnh. Học sinh tan học mặc áo lông đi thành từng tốp một, các nam sinh tay rút trong ống tay áo hoặc người thì nhét vào túi áo. Các nữ sinh thì khác, họ không sợ rét lạnh lấy điện thoại ra vùi đầu xem, hướng bạn bè khắp nơi chia sẻ: "A a a, Lận Duy ca ca hảo soái! Nhất định ban giám khảo phải chọn Lận duy ca ca nha ô ô ô!" Gần đây Lận Duy đi thi thực tập sinh thần tượng của chương trình, nhân khí tuyển thủ khá cao do diện mạo thanh tú trắng nõn được nhiều tiểu nữ sinh yêu thích. Ở trường Trung học số 3, mọi nữ sinh đều nhắc tới tên cậu ta, người người hưởng ứng theo, các nữ sinh sôi nổi với người trong màn hình điện toại không thôi. Bốn phía nữ sinh nhiệt tình trao đổi, một bóng dáng mảnh khảnh đi chậm trong đó, cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trên trán cắt mái tóc bằng, đầu cúi gằm xuống đất không nói lời…
Chương 21: Chương 21
Idol Tàn Tật Xuyên Thành Búp Bê Tây DươngTác giả: Tây Qua Ni CôTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐông rét tháng chạp, mái hiên kết đầy băng nhọn, tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong trường tiếng chuông đúng giờ vang lên, phá tan sự im ắng vắng lặng trong đêm lạnh. Học sinh tan học mặc áo lông đi thành từng tốp một, các nam sinh tay rút trong ống tay áo hoặc người thì nhét vào túi áo. Các nữ sinh thì khác, họ không sợ rét lạnh lấy điện thoại ra vùi đầu xem, hướng bạn bè khắp nơi chia sẻ: "A a a, Lận Duy ca ca hảo soái! Nhất định ban giám khảo phải chọn Lận duy ca ca nha ô ô ô!" Gần đây Lận Duy đi thi thực tập sinh thần tượng của chương trình, nhân khí tuyển thủ khá cao do diện mạo thanh tú trắng nõn được nhiều tiểu nữ sinh yêu thích. Ở trường Trung học số 3, mọi nữ sinh đều nhắc tới tên cậu ta, người người hưởng ứng theo, các nữ sinh sôi nổi với người trong màn hình điện toại không thôi. Bốn phía nữ sinh nhiệt tình trao đổi, một bóng dáng mảnh khảnh đi chậm trong đó, cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trên trán cắt mái tóc bằng, đầu cúi gằm xuống đất không nói lời… Hạ Thuần ngồi phía trước Cát Long Đào, cô cảm giác bàn phía sau duỗi chân ra đằng trước liền lặng lẽ xô dịch ghế sang một bên.Hạ Thuần tuy rằng ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên nhưng cô cũng không giả bộ học bài mà là thực sự học tập.Cô học lớp thường, thành tích cũng không nổi trội nhưng tại lớp này mỗi lần thi cô đều có thể lọt vào top 10.Hạ Thuần ở sơ trung cao tầm 1m65, lên cấp 3 lại gần 1m70, so với trong lớp tính là cao, bình thường lại không thích nói chuyện, không phát biểu bài nên dần chuyển xuống bàn cuối ngồi cùng những học sinh kém khác.Tiếng chuông tan học vang lên.Hạ Thuần đứng dậy nhìn thoáng qua danh sach học sinh đi trễ ở bảng đenHọc sinh đến trễ đều phải phụ trách vệ sinh trực nhậtKhông ngoài ý muốn, Hạ Thuần thấy được tên của mình nhưng lại không thấy được tên của Cát Long ĐàoPhàn Đông Châu rõ ràng bao che cho Cát long ĐàoHạ Thuần trở lại chỗ ngồi trầm tư một lát thấp giọng kêu: "Đậu Đậu"Phó Văn Thanh vốn muốn đi ngủ nhưng lại không ngủ được, càng muốn ngủ lại càng không được, vô duyên vô cớ nằm im một tiếng đồng hồ.Anh mơ hồ nói không rõ ràng: "Làm sao vậy?"Hạ Thuần được đáp lại cảm thấy cao hứng, liền thấp giọng xin lỗi: "Tôi làm phiền anh ngủ sao?"Phó Văn Thanh giọng tỉnh táo hơn ban nãy hơn liền nói "Không có ngủ"Hạ Thuần cực lực hạ giọng hỏi: "Anh vẫn luôn ở đây sao? Tôi vừa gọi anh liền đáp?"Phó Văn Thanh đơn giản giải thích: "Vừa xuất hiện.Cô gặp phải chuyện gì gấp?"Hạ THuần vô thức mà xé một trang giấy vo thành một đoàn vừa áy náy lại ảo não nói: "Không có việc gì gấp, tôi chỉ muốn hỏi anh một chuyện nhỏ, rất rất nhỏ.Chính là, buổi sáng tôi vào lớp trùng với tiếng trống trường liền bị lớp trưởng đánh dấu đi muộn nhưng sau tôi lại còn một người khác, lại không có bị đánh dấu"Phó Văn Thanh trầm tư, anh theo bản năng phân tích chuyện cô vừa kể cùng logic mấu chốt sự việc liên quan.Theo như Hạ Thuần nói, sự việc này thực sự lớn.Phó Văn Thanh hỏi: "Cô cùng lớp trưởng xảy ra xích mích? Lớp trưởng cùng người bạn học kia có quan hệ với nhau? Hay bạn học đó có thân phận gì đặc thù làm lớp trưởng không dám đắc tội?"Hạ Thuần nói: "Việc này còn phải bắt đầu kể từ em họ tôi"..
Hạ Thuần ngồi phía trước Cát Long Đào, cô cảm giác bàn phía sau duỗi chân ra đằng trước liền lặng lẽ xô dịch ghế sang một bên.
Hạ Thuần tuy rằng ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên nhưng cô cũng không giả bộ học bài mà là thực sự học tập.
Cô học lớp thường, thành tích cũng không nổi trội nhưng tại lớp này mỗi lần thi cô đều có thể lọt vào top 10.
Hạ Thuần ở sơ trung cao tầm 1m65, lên cấp 3 lại gần 1m70, so với trong lớp tính là cao, bình thường lại không thích nói chuyện, không phát biểu bài nên dần chuyển xuống bàn cuối ngồi cùng những học sinh kém khác.
Tiếng chuông tan học vang lên.
Hạ Thuần đứng dậy nhìn thoáng qua danh sach học sinh đi trễ ở bảng đen
Học sinh đến trễ đều phải phụ trách vệ sinh trực nhật
Không ngoài ý muốn, Hạ Thuần thấy được tên của mình nhưng lại không thấy được tên của Cát Long Đào
Phàn Đông Châu rõ ràng bao che cho Cát long Đào
Hạ Thuần trở lại chỗ ngồi trầm tư một lát thấp giọng kêu: "Đậu Đậu"
Phó Văn Thanh vốn muốn đi ngủ nhưng lại không ngủ được, càng muốn ngủ lại càng không được, vô duyên vô cớ nằm im một tiếng đồng hồ.
Anh mơ hồ nói không rõ ràng: "Làm sao vậy?"
Hạ Thuần được đáp lại cảm thấy cao hứng, liền thấp giọng xin lỗi: "Tôi làm phiền anh ngủ sao?"
Phó Văn Thanh giọng tỉnh táo hơn ban nãy hơn liền nói "Không có ngủ"
Hạ Thuần cực lực hạ giọng hỏi: "Anh vẫn luôn ở đây sao? Tôi vừa gọi anh liền đáp?"
Phó Văn Thanh đơn giản giải thích: "Vừa xuất hiện.
Cô gặp phải chuyện gì gấp?"
Hạ THuần vô thức mà xé một trang giấy vo thành một đoàn vừa áy náy lại ảo não nói: "Không có việc gì gấp, tôi chỉ muốn hỏi anh một chuyện nhỏ, rất rất nhỏ.
Chính là, buổi sáng tôi vào lớp trùng với tiếng trống trường liền bị lớp trưởng đánh dấu đi muộn nhưng sau tôi lại còn một người khác, lại không có bị đánh dấu"
Phó Văn Thanh trầm tư, anh theo bản năng phân tích chuyện cô vừa kể cùng logic mấu chốt sự việc liên quan.
Theo như Hạ Thuần nói, sự việc này thực sự lớn.
Phó Văn Thanh hỏi: "Cô cùng lớp trưởng xảy ra xích mích? Lớp trưởng cùng người bạn học kia có quan hệ với nhau? Hay bạn học đó có thân phận gì đặc thù làm lớp trưởng không dám đắc tội?"
Hạ Thuần nói: "Việc này còn phải bắt đầu kể từ em họ tôi".
.
Idol Tàn Tật Xuyên Thành Búp Bê Tây DươngTác giả: Tây Qua Ni CôTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhĐông rét tháng chạp, mái hiên kết đầy băng nhọn, tuyết trắng như lông ngỗng nhẹ nhàng rơi xuống đất. Trong trường tiếng chuông đúng giờ vang lên, phá tan sự im ắng vắng lặng trong đêm lạnh. Học sinh tan học mặc áo lông đi thành từng tốp một, các nam sinh tay rút trong ống tay áo hoặc người thì nhét vào túi áo. Các nữ sinh thì khác, họ không sợ rét lạnh lấy điện thoại ra vùi đầu xem, hướng bạn bè khắp nơi chia sẻ: "A a a, Lận Duy ca ca hảo soái! Nhất định ban giám khảo phải chọn Lận duy ca ca nha ô ô ô!" Gần đây Lận Duy đi thi thực tập sinh thần tượng của chương trình, nhân khí tuyển thủ khá cao do diện mạo thanh tú trắng nõn được nhiều tiểu nữ sinh yêu thích. Ở trường Trung học số 3, mọi nữ sinh đều nhắc tới tên cậu ta, người người hưởng ứng theo, các nữ sinh sôi nổi với người trong màn hình điện toại không thôi. Bốn phía nữ sinh nhiệt tình trao đổi, một bóng dáng mảnh khảnh đi chậm trong đó, cô gái buộc tóc đuôi ngựa, trên trán cắt mái tóc bằng, đầu cúi gằm xuống đất không nói lời… Hạ Thuần ngồi phía trước Cát Long Đào, cô cảm giác bàn phía sau duỗi chân ra đằng trước liền lặng lẽ xô dịch ghế sang một bên.Hạ Thuần tuy rằng ngồi ở bàn thứ hai từ dưới lên nhưng cô cũng không giả bộ học bài mà là thực sự học tập.Cô học lớp thường, thành tích cũng không nổi trội nhưng tại lớp này mỗi lần thi cô đều có thể lọt vào top 10.Hạ Thuần ở sơ trung cao tầm 1m65, lên cấp 3 lại gần 1m70, so với trong lớp tính là cao, bình thường lại không thích nói chuyện, không phát biểu bài nên dần chuyển xuống bàn cuối ngồi cùng những học sinh kém khác.Tiếng chuông tan học vang lên.Hạ Thuần đứng dậy nhìn thoáng qua danh sach học sinh đi trễ ở bảng đenHọc sinh đến trễ đều phải phụ trách vệ sinh trực nhậtKhông ngoài ý muốn, Hạ Thuần thấy được tên của mình nhưng lại không thấy được tên của Cát Long ĐàoPhàn Đông Châu rõ ràng bao che cho Cát long ĐàoHạ Thuần trở lại chỗ ngồi trầm tư một lát thấp giọng kêu: "Đậu Đậu"Phó Văn Thanh vốn muốn đi ngủ nhưng lại không ngủ được, càng muốn ngủ lại càng không được, vô duyên vô cớ nằm im một tiếng đồng hồ.Anh mơ hồ nói không rõ ràng: "Làm sao vậy?"Hạ Thuần được đáp lại cảm thấy cao hứng, liền thấp giọng xin lỗi: "Tôi làm phiền anh ngủ sao?"Phó Văn Thanh giọng tỉnh táo hơn ban nãy hơn liền nói "Không có ngủ"Hạ Thuần cực lực hạ giọng hỏi: "Anh vẫn luôn ở đây sao? Tôi vừa gọi anh liền đáp?"Phó Văn Thanh đơn giản giải thích: "Vừa xuất hiện.Cô gặp phải chuyện gì gấp?"Hạ THuần vô thức mà xé một trang giấy vo thành một đoàn vừa áy náy lại ảo não nói: "Không có việc gì gấp, tôi chỉ muốn hỏi anh một chuyện nhỏ, rất rất nhỏ.Chính là, buổi sáng tôi vào lớp trùng với tiếng trống trường liền bị lớp trưởng đánh dấu đi muộn nhưng sau tôi lại còn một người khác, lại không có bị đánh dấu"Phó Văn Thanh trầm tư, anh theo bản năng phân tích chuyện cô vừa kể cùng logic mấu chốt sự việc liên quan.Theo như Hạ Thuần nói, sự việc này thực sự lớn.Phó Văn Thanh hỏi: "Cô cùng lớp trưởng xảy ra xích mích? Lớp trưởng cùng người bạn học kia có quan hệ với nhau? Hay bạn học đó có thân phận gì đặc thù làm lớp trưởng không dám đắc tội?"Hạ Thuần nói: "Việc này còn phải bắt đầu kể từ em họ tôi"..