Tác giả:

Đây là một tòa nhà ở trong núi sâu, kiểu nhà tứ hợp viện. Dưới mái hiên treo lơ lửng một đôi đèn lồ ng đỏ thẫm, bị gió trong núi thổi qua, lắc lư một vòng tròn. “Thật là đẹp quá đi. ”Thiếu nữ ngồi ở dưới hiên, hơi ngửa đầu, nhìn cái tua rua dài móc ở dưới đèn lồ ng đỏ thẫm đó. Chỉ thấy dáng vẻ thiếu nữ khoảng mười sáu mười bảy, tóc đen như mây, khuôn mặt hồng hào mỹ lệ. Một bộ váy áo màu vàng nhạt, bao lấy thân hình mảnh khảnh. Nàng lười biếng chải mái tóc, trên tóc chỉ cài hai con bướm vàng run lẩy bẩy, giữa chân mày lại gắn một hoa điền màu vàng hình lưỡi liềm, thêm một chút hơi thở kiều quý. Nàng muốn giơ tay với tới tua rua đó, tay áo trượt xuống từ khuỷu tay, lộ ra nước da trắng nõn ở dưới. Lập tức khiến người khác nghĩ đến bốn chữ “Băng cơ ngọc phách”. Nhìn có vẻ thật sự là mỹ nhân thế gian khó tìm. Nói ra cũng lạ, ở đây dân cư thưa thớt, trừ thiếu nữ xinh đẹp thế này ra, chỉ cách đó không xa còn có một thanh niên áo xanh đứng thẳng, vào lão bộc sau lưng của hắn ta. Đầu thanh…

Chương 16: Chương 16

Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên QuânTác giả: Cố TranhTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên HiệpĐây là một tòa nhà ở trong núi sâu, kiểu nhà tứ hợp viện. Dưới mái hiên treo lơ lửng một đôi đèn lồ ng đỏ thẫm, bị gió trong núi thổi qua, lắc lư một vòng tròn. “Thật là đẹp quá đi. ”Thiếu nữ ngồi ở dưới hiên, hơi ngửa đầu, nhìn cái tua rua dài móc ở dưới đèn lồ ng đỏ thẫm đó. Chỉ thấy dáng vẻ thiếu nữ khoảng mười sáu mười bảy, tóc đen như mây, khuôn mặt hồng hào mỹ lệ. Một bộ váy áo màu vàng nhạt, bao lấy thân hình mảnh khảnh. Nàng lười biếng chải mái tóc, trên tóc chỉ cài hai con bướm vàng run lẩy bẩy, giữa chân mày lại gắn một hoa điền màu vàng hình lưỡi liềm, thêm một chút hơi thở kiều quý. Nàng muốn giơ tay với tới tua rua đó, tay áo trượt xuống từ khuỷu tay, lộ ra nước da trắng nõn ở dưới. Lập tức khiến người khác nghĩ đến bốn chữ “Băng cơ ngọc phách”. Nhìn có vẻ thật sự là mỹ nhân thế gian khó tìm. Nói ra cũng lạ, ở đây dân cư thưa thớt, trừ thiếu nữ xinh đẹp thế này ra, chỉ cách đó không xa còn có một thanh niên áo xanh đứng thẳng, vào lão bộc sau lưng của hắn ta. Đầu thanh… Không sai, là ba ba, không phải rùa.Hoa văn trên lưng của ba ba, với hình dáng của đầu, đề không hề giống với rùa.Trước giờ Tùy Ly chưa từng ngồi “tọa kỵ” thế này đi ra ngoài.Ô Tinh Tinh thấy hắn nửa ngày không động đậy, chỉ đành quay đầu thúc giục: “Phu quân nhanh lên, ngươi là sợ hãi hả? Ngươi yên tâm đi, lưng của nó rất là rộng rãi đó, chúng ta không văng xuống được đâu.”Tùy Ly đã nhịn xuống loại cảm giác kỳ lạ đó, đã lật người lên vỏ ba ba.Con ba ba này mang bọn họ, im hơi lặng tiếng vượt qua núi non trùng điệp, cứ như vậy một đường đã đi gần ba tiếng đồng hồ, thật sự chậm muốn chết.Nếu như không phải hắn không muốn pháp bảo dính phải yêu khí, hắn đều nhịn không được muốn ngự vật phi hành rồi.Ô Tinh Tinh thấy hắn một đường sắc mặt lạnh lẽo, đến một câu cũng không muốn nói, còn nhịn không được âm thầm nói nhỏ:Phu quân này của ta hóa ra nhát gan như vậy à!Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên từ trong núi truyền tới: “Là người nào? Vậy mà dám xông vào núi Hồ Minh!”Ô Tinh Tinh bò bên mép của vỏ ba ba, nhìn xuống phía dưới.Chỉ thấy ở đó một nam tử trung niên mặc đồ màu nâu, vẻ mặt uy nghiêm, chỉ là đuôi mắt đã nhiều thêm chút khí vũ mị kỳ lạ, làm cho hắn nhìn có vẻ hơi chẳng ra cái gì cả.Tùy Ly vừa nhìn đã biết, đây là con công hồ ly.Tu vi đại khái tương đương với Trúc Cơ tầng một.Tùy Ly đã nhịn lại sự thôi thúc giơ tay bóp ch3t hắn, âm thầm cuộn ngón tay lại, giấu vào trong tay áo.Mà lúc này Ô Tinh Tinh ung dung thả tấm thiệp mời đó xuống.Thiệp mời rơi xuống, ngay khoảnh khắc tiếp xúc với cấm chế của núi Hồ Minh, đã nổi lên một vòng ánh sáng đỏ nhàn nhạt.Tiếp theo đó ánh sáng đỏ tan đi, đã mở ra cho bọn họ một cánh cửa nhỏ lên núi.Công hồ ly trung niên đó lập tức đã đổi thái độ: “Khách nhân mời.”Chỉ là đợi Ô Tinh Tinh bước vào, sắc mặt của công hồ ly đột nhiên lại trở nên khó coi hơn: “Sao mà là ngươi? Ai mời ngươi tới vậy?”A Tiêu không kiên nhẫn nói: “Ngươi không có mắt sao? Bản thân không biết nhìn thiệp mời đó à?”Trong lòng nàng ta nói, một lát đánh nhau mới tốt đó.Tốt nhất có thể đưa người nam nhân đáng sợ này, đuổi đi từ bên người chủ tử.Công hồ ly nổi giận đùng đùng nhìn thoáng qua thiệp mời: “!..Thì ra là tiểu thư Ngọc Lăng mời ngươi đến à.”Gã nói thế, quan sát Tùy Ly từ trên xuống dưới: “Còn đem theo đứa sa cơ thất thế đến! Trên người đến cả một chút yêu khí cũng ngửi không thấy! Không lẽ là con thanh trùng biến thành hả?”Đại đệ tử hàng đầu của Phục Hy Tông, Tùy Ly “sa cơ thất thể” hôm nay: “!..”Ngón tay vốn dĩ đã cuộn lại của hắn, lúc này lai có chút rục rịch rồi.May mà lúc này khách mời khách cũng đã đến rồi, công hồ ly chắc là sợ làm hỏng việc phía trên giao, cũng không day dưa với bọn họ nữa.Mà chỉ thấy Ô Tinh Tinh đã sờ đầu ba ba, nhỏ giọng nói: “Đi thôi.”Mà sau đó đợi bọn họ từ trên vỏ ba ba xuống, bước lên bậc thang lên núi.Phía sau đột nhiên đã truyền đến một tiếng hét thảm..

Không sai, là ba ba, không phải rùa.

Hoa văn trên lưng của ba ba, với hình dáng của đầu, đề không hề giống với rùa.

Trước giờ Tùy Ly chưa từng ngồi “tọa kỵ” thế này đi ra ngoài.

Ô Tinh Tinh thấy hắn nửa ngày không động đậy, chỉ đành quay đầu thúc giục: “Phu quân nhanh lên, ngươi là sợ hãi hả? Ngươi yên tâm đi, lưng của nó rất là rộng rãi đó, chúng ta không văng xuống được đâu.

”Tùy Ly đã nhịn xuống loại cảm giác kỳ lạ đó, đã lật người lên vỏ ba ba.

Con ba ba này mang bọn họ, im hơi lặng tiếng vượt qua núi non trùng điệp, cứ như vậy một đường đã đi gần ba tiếng đồng hồ, thật sự chậm muốn chết.

Nếu như không phải hắn không muốn pháp bảo dính phải yêu khí, hắn đều nhịn không được muốn ngự vật phi hành rồi.

Ô Tinh Tinh thấy hắn một đường sắc mặt lạnh lẽo, đến một câu cũng không muốn nói, còn nhịn không được âm thầm nói nhỏ:Phu quân này của ta hóa ra nhát gan như vậy à!Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên từ trong núi truyền tới: “Là người nào? Vậy mà dám xông vào núi Hồ Minh!”Ô Tinh Tinh bò bên mép của vỏ ba ba, nhìn xuống phía dưới.

Chỉ thấy ở đó một nam tử trung niên mặc đồ màu nâu, vẻ mặt uy nghiêm, chỉ là đuôi mắt đã nhiều thêm chút khí vũ mị kỳ lạ, làm cho hắn nhìn có vẻ hơi chẳng ra cái gì cả.

Tùy Ly vừa nhìn đã biết, đây là con công hồ ly.

Tu vi đại khái tương đương với Trúc Cơ tầng một.

Tùy Ly đã nhịn lại sự thôi thúc giơ tay bóp ch3t hắn, âm thầm cuộn ngón tay lại, giấu vào trong tay áo.

Mà lúc này Ô Tinh Tinh ung dung thả tấm thiệp mời đó xuống.

Thiệp mời rơi xuống, ngay khoảnh khắc tiếp xúc với cấm chế của núi Hồ Minh, đã nổi lên một vòng ánh sáng đỏ nhàn nhạt.

Tiếp theo đó ánh sáng đỏ tan đi, đã mở ra cho bọn họ một cánh cửa nhỏ lên núi.

Công hồ ly trung niên đó lập tức đã đổi thái độ: “Khách nhân mời.

”Chỉ là đợi Ô Tinh Tinh bước vào, sắc mặt của công hồ ly đột nhiên lại trở nên khó coi hơn: “Sao mà là ngươi? Ai mời ngươi tới vậy?”A Tiêu không kiên nhẫn nói: “Ngươi không có mắt sao? Bản thân không biết nhìn thiệp mời đó à?”Trong lòng nàng ta nói, một lát đánh nhau mới tốt đó.

Tốt nhất có thể đưa người nam nhân đáng sợ này, đuổi đi từ bên người chủ tử.

Công hồ ly nổi giận đùng đùng nhìn thoáng qua thiệp mời: “!.

.

Thì ra là tiểu thư Ngọc Lăng mời ngươi đến à.

”Gã nói thế, quan sát Tùy Ly từ trên xuống dưới: “Còn đem theo đứa sa cơ thất thế đến! Trên người đến cả một chút yêu khí cũng ngửi không thấy! Không lẽ là con thanh trùng biến thành hả?”Đại đệ tử hàng đầu của Phục Hy Tông, Tùy Ly “sa cơ thất thể” hôm nay: “!.

.

”Ngón tay vốn dĩ đã cuộn lại của hắn, lúc này lai có chút rục rịch rồi.

May mà lúc này khách mời khách cũng đã đến rồi, công hồ ly chắc là sợ làm hỏng việc phía trên giao, cũng không day dưa với bọn họ nữa.

Mà chỉ thấy Ô Tinh Tinh đã sờ đầu ba ba, nhỏ giọng nói: “Đi thôi.

”Mà sau đó đợi bọn họ từ trên vỏ ba ba xuống, bước lên bậc thang lên núi.

Phía sau đột nhiên đã truyền đến một tiếng hét thảm.

.

Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên QuânTác giả: Cố TranhTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Tiên HiệpĐây là một tòa nhà ở trong núi sâu, kiểu nhà tứ hợp viện. Dưới mái hiên treo lơ lửng một đôi đèn lồ ng đỏ thẫm, bị gió trong núi thổi qua, lắc lư một vòng tròn. “Thật là đẹp quá đi. ”Thiếu nữ ngồi ở dưới hiên, hơi ngửa đầu, nhìn cái tua rua dài móc ở dưới đèn lồ ng đỏ thẫm đó. Chỉ thấy dáng vẻ thiếu nữ khoảng mười sáu mười bảy, tóc đen như mây, khuôn mặt hồng hào mỹ lệ. Một bộ váy áo màu vàng nhạt, bao lấy thân hình mảnh khảnh. Nàng lười biếng chải mái tóc, trên tóc chỉ cài hai con bướm vàng run lẩy bẩy, giữa chân mày lại gắn một hoa điền màu vàng hình lưỡi liềm, thêm một chút hơi thở kiều quý. Nàng muốn giơ tay với tới tua rua đó, tay áo trượt xuống từ khuỷu tay, lộ ra nước da trắng nõn ở dưới. Lập tức khiến người khác nghĩ đến bốn chữ “Băng cơ ngọc phách”. Nhìn có vẻ thật sự là mỹ nhân thế gian khó tìm. Nói ra cũng lạ, ở đây dân cư thưa thớt, trừ thiếu nữ xinh đẹp thế này ra, chỉ cách đó không xa còn có một thanh niên áo xanh đứng thẳng, vào lão bộc sau lưng của hắn ta. Đầu thanh… Không sai, là ba ba, không phải rùa.Hoa văn trên lưng của ba ba, với hình dáng của đầu, đề không hề giống với rùa.Trước giờ Tùy Ly chưa từng ngồi “tọa kỵ” thế này đi ra ngoài.Ô Tinh Tinh thấy hắn nửa ngày không động đậy, chỉ đành quay đầu thúc giục: “Phu quân nhanh lên, ngươi là sợ hãi hả? Ngươi yên tâm đi, lưng của nó rất là rộng rãi đó, chúng ta không văng xuống được đâu.”Tùy Ly đã nhịn xuống loại cảm giác kỳ lạ đó, đã lật người lên vỏ ba ba.Con ba ba này mang bọn họ, im hơi lặng tiếng vượt qua núi non trùng điệp, cứ như vậy một đường đã đi gần ba tiếng đồng hồ, thật sự chậm muốn chết.Nếu như không phải hắn không muốn pháp bảo dính phải yêu khí, hắn đều nhịn không được muốn ngự vật phi hành rồi.Ô Tinh Tinh thấy hắn một đường sắc mặt lạnh lẽo, đến một câu cũng không muốn nói, còn nhịn không được âm thầm nói nhỏ:Phu quân này của ta hóa ra nhát gan như vậy à!Một tiếng gầm giận dữ đột nhiên từ trong núi truyền tới: “Là người nào? Vậy mà dám xông vào núi Hồ Minh!”Ô Tinh Tinh bò bên mép của vỏ ba ba, nhìn xuống phía dưới.Chỉ thấy ở đó một nam tử trung niên mặc đồ màu nâu, vẻ mặt uy nghiêm, chỉ là đuôi mắt đã nhiều thêm chút khí vũ mị kỳ lạ, làm cho hắn nhìn có vẻ hơi chẳng ra cái gì cả.Tùy Ly vừa nhìn đã biết, đây là con công hồ ly.Tu vi đại khái tương đương với Trúc Cơ tầng một.Tùy Ly đã nhịn lại sự thôi thúc giơ tay bóp ch3t hắn, âm thầm cuộn ngón tay lại, giấu vào trong tay áo.Mà lúc này Ô Tinh Tinh ung dung thả tấm thiệp mời đó xuống.Thiệp mời rơi xuống, ngay khoảnh khắc tiếp xúc với cấm chế của núi Hồ Minh, đã nổi lên một vòng ánh sáng đỏ nhàn nhạt.Tiếp theo đó ánh sáng đỏ tan đi, đã mở ra cho bọn họ một cánh cửa nhỏ lên núi.Công hồ ly trung niên đó lập tức đã đổi thái độ: “Khách nhân mời.”Chỉ là đợi Ô Tinh Tinh bước vào, sắc mặt của công hồ ly đột nhiên lại trở nên khó coi hơn: “Sao mà là ngươi? Ai mời ngươi tới vậy?”A Tiêu không kiên nhẫn nói: “Ngươi không có mắt sao? Bản thân không biết nhìn thiệp mời đó à?”Trong lòng nàng ta nói, một lát đánh nhau mới tốt đó.Tốt nhất có thể đưa người nam nhân đáng sợ này, đuổi đi từ bên người chủ tử.Công hồ ly nổi giận đùng đùng nhìn thoáng qua thiệp mời: “!..Thì ra là tiểu thư Ngọc Lăng mời ngươi đến à.”Gã nói thế, quan sát Tùy Ly từ trên xuống dưới: “Còn đem theo đứa sa cơ thất thế đến! Trên người đến cả một chút yêu khí cũng ngửi không thấy! Không lẽ là con thanh trùng biến thành hả?”Đại đệ tử hàng đầu của Phục Hy Tông, Tùy Ly “sa cơ thất thể” hôm nay: “!..”Ngón tay vốn dĩ đã cuộn lại của hắn, lúc này lai có chút rục rịch rồi.May mà lúc này khách mời khách cũng đã đến rồi, công hồ ly chắc là sợ làm hỏng việc phía trên giao, cũng không day dưa với bọn họ nữa.Mà chỉ thấy Ô Tinh Tinh đã sờ đầu ba ba, nhỏ giọng nói: “Đi thôi.”Mà sau đó đợi bọn họ từ trên vỏ ba ba xuống, bước lên bậc thang lên núi.Phía sau đột nhiên đã truyền đến một tiếng hét thảm..

Chương 16: Chương 16