Edit: hoahongdaoktx (wattpad) Quỳnh Lâu điện. "Lão quân, tính ra hôm nay đã hơn ba tháng rồi đúng không?" Tiên đế khẽ ngước mắt, dung mạo ôn nhuận nho nhã lộ ra vẻ chán nản. "Khởi bẩm Tiên đế, đúng là vậy." Lão quân giơ bàn tay lên bấm bấm đốt ngón tay, rồi vuốt bộ râu dài trắng, trả lời. "Không đúng, không đúng nha, Thiên môn* vẫn chưa có động tĩnh gì sao?" Tiên đế chưa từ bỏ ý định cố hỏi lại cho chắc. (Thiên môn: Cổng trời, cửa vào Tiên giới) Lão quân lắc đầu: "Chưa có." "Chẳng lẽ lần này Thần quân xuống tay hơi nặng?" Tiên đế đi qua đi lại, lẩm bẩm. Nhìn bộ dáng sốt ruột của Tiên đế, Lão quân bất đắc dĩ thở dài một hơi, chưa nói đến Tiên đế mà ngay cả lão thấy cõi tiên thanh bình cũng có chút không thích ứng. Mấy ngày gần đây, Tiên giới đúng là hơi khác, có mấy vị tiên rảnh rỗi cứ lượn một vòng ra Thiên môn ngó nghiêng sau đó thất vọng ỉu xìu trở về với nhóm bạn tiên của mình. Nói chung, toàn bộ Tiên giới dạo này vô cùng nhàm chán. Muốn hỏi cho rõ ngọn nguồn, thì phải nhắc đến hai…
Chương 52: PN 1: Thiếu gia ốm yếu và tên cướp xinh đẹp
Còn Nói Em Không Thích TaTác giả: Đoản Ca Tại ĐồTruyện Đam Mỹ, Truyện Ngược, Truyện Tiên HiệpEdit: hoahongdaoktx (wattpad) Quỳnh Lâu điện. "Lão quân, tính ra hôm nay đã hơn ba tháng rồi đúng không?" Tiên đế khẽ ngước mắt, dung mạo ôn nhuận nho nhã lộ ra vẻ chán nản. "Khởi bẩm Tiên đế, đúng là vậy." Lão quân giơ bàn tay lên bấm bấm đốt ngón tay, rồi vuốt bộ râu dài trắng, trả lời. "Không đúng, không đúng nha, Thiên môn* vẫn chưa có động tĩnh gì sao?" Tiên đế chưa từ bỏ ý định cố hỏi lại cho chắc. (Thiên môn: Cổng trời, cửa vào Tiên giới) Lão quân lắc đầu: "Chưa có." "Chẳng lẽ lần này Thần quân xuống tay hơi nặng?" Tiên đế đi qua đi lại, lẩm bẩm. Nhìn bộ dáng sốt ruột của Tiên đế, Lão quân bất đắc dĩ thở dài một hơi, chưa nói đến Tiên đế mà ngay cả lão thấy cõi tiên thanh bình cũng có chút không thích ứng. Mấy ngày gần đây, Tiên giới đúng là hơi khác, có mấy vị tiên rảnh rỗi cứ lượn một vòng ra Thiên môn ngó nghiêng sau đó thất vọng ỉu xìu trở về với nhóm bạn tiên của mình. Nói chung, toàn bộ Tiên giới dạo này vô cùng nhàm chán. Muốn hỏi cho rõ ngọn nguồn, thì phải nhắc đến hai… Năm tháng vô tận, sau lễ cưới, Thần quân và Ma Quân cả ngày dính lấy nhau. Lăn lộn hơn trăm năm, hai người cùng nhau xóa ký ức, đầu thai chuyển kiếp xuống Nhân giới.(Editor: ngắn gọn là tui sẽ không edit phiên ngoại 1 này nha cả nhà. Vì chỉ có đoạn văn trên là nhắc tới Thần quân và Ân Du thôi, còn cả phiên ngoại chủ yếu kể về lần chuyển kiếp kia của hai người, nó giống như một câu chuyện khác vậy. Tui giúp mọi người tóm tắt lại nhé!)Ân Du là một thủ lĩnh xinh đẹp của hội cướp núi. Cướp núi rất tốt bụng, lấy của kẻ giàu chia cho người nghèo.Thanh Huyền là một thiếu gia ốm yếu ngồi xe lăn, cha yêu mẹ thương, anh chị em hòa thuận.Ân Du lần đầu gặp Thanh Huyền đã đem lòng yêu mến, hắn trực tiếp cướp người, ôm thiếu gia chạy về sơn trại.Sau đó gia đình Thanh Huyền lên núi đòi người, kết quả Thanh Huyền đồng ý gả cho Ân Du, cả hai cưới hỏi đàng hoàng.Đêm tân hôn Thanh Huyền bảo Ân Du chờ ta khỏe lại.Rồi Ân Du phát hiện Thanh Huyền toàn lén đổ thuốc đi vì sợ đắng, thế nên hắn dùng mọi cách cho Thanh Huyền uống đủ thuốc, nhờ đó Thanh Huyền hồi phục dần. Đúng như lời thầy tướng số phán: phải gặp đúng quý nhân thì Thanh Huyền mới bình phục.Ân Du hí hửng, người khỏe lại là hắn có thể "ăn" rồi. Nhưng kết quả chỉ đúng một nửa: thiếu gia khỏe lại thật, khỏe tới mức "ăn" luôn cả hắn.
Năm tháng vô tận, sau lễ cưới, Thần quân và Ma Quân cả ngày dính lấy nhau. Lăn lộn hơn trăm năm, hai người cùng nhau xóa ký ức, đầu thai chuyển kiếp xuống Nhân giới.
(Editor: ngắn gọn là tui sẽ không edit phiên ngoại 1 này nha cả nhà. Vì chỉ có đoạn văn trên là nhắc tới Thần quân và Ân Du thôi, còn cả phiên ngoại chủ yếu kể về lần chuyển kiếp kia của hai người, nó giống như một câu chuyện khác vậy. Tui giúp mọi người tóm tắt lại nhé!)
Ân Du là một thủ lĩnh xinh đẹp của hội cướp núi. Cướp núi rất tốt bụng, lấy của kẻ giàu chia cho người nghèo.
Thanh Huyền là một thiếu gia ốm yếu ngồi xe lăn, cha yêu mẹ thương, anh chị em hòa thuận.
Ân Du lần đầu gặp Thanh Huyền đã đem lòng yêu mến, hắn trực tiếp cướp người, ôm thiếu gia chạy về sơn trại.
Sau đó gia đình Thanh Huyền lên núi đòi người, kết quả Thanh Huyền đồng ý gả cho Ân Du, cả hai cưới hỏi đàng hoàng.
Đêm tân hôn Thanh Huyền bảo Ân Du chờ ta khỏe lại.
Rồi Ân Du phát hiện Thanh Huyền toàn lén đổ thuốc đi vì sợ đắng, thế nên hắn dùng mọi cách cho Thanh Huyền uống đủ thuốc, nhờ đó Thanh Huyền hồi phục dần. Đúng như lời thầy tướng số phán: phải gặp đúng quý nhân thì Thanh Huyền mới bình phục.
Ân Du hí hửng, người khỏe lại là hắn có thể "ăn" rồi. Nhưng kết quả chỉ đúng một nửa: thiếu gia khỏe lại thật, khỏe tới mức "ăn" luôn cả hắn.
Còn Nói Em Không Thích TaTác giả: Đoản Ca Tại ĐồTruyện Đam Mỹ, Truyện Ngược, Truyện Tiên HiệpEdit: hoahongdaoktx (wattpad) Quỳnh Lâu điện. "Lão quân, tính ra hôm nay đã hơn ba tháng rồi đúng không?" Tiên đế khẽ ngước mắt, dung mạo ôn nhuận nho nhã lộ ra vẻ chán nản. "Khởi bẩm Tiên đế, đúng là vậy." Lão quân giơ bàn tay lên bấm bấm đốt ngón tay, rồi vuốt bộ râu dài trắng, trả lời. "Không đúng, không đúng nha, Thiên môn* vẫn chưa có động tĩnh gì sao?" Tiên đế chưa từ bỏ ý định cố hỏi lại cho chắc. (Thiên môn: Cổng trời, cửa vào Tiên giới) Lão quân lắc đầu: "Chưa có." "Chẳng lẽ lần này Thần quân xuống tay hơi nặng?" Tiên đế đi qua đi lại, lẩm bẩm. Nhìn bộ dáng sốt ruột của Tiên đế, Lão quân bất đắc dĩ thở dài một hơi, chưa nói đến Tiên đế mà ngay cả lão thấy cõi tiên thanh bình cũng có chút không thích ứng. Mấy ngày gần đây, Tiên giới đúng là hơi khác, có mấy vị tiên rảnh rỗi cứ lượn một vòng ra Thiên môn ngó nghiêng sau đó thất vọng ỉu xìu trở về với nhóm bạn tiên của mình. Nói chung, toàn bộ Tiên giới dạo này vô cùng nhàm chán. Muốn hỏi cho rõ ngọn nguồn, thì phải nhắc đến hai… Năm tháng vô tận, sau lễ cưới, Thần quân và Ma Quân cả ngày dính lấy nhau. Lăn lộn hơn trăm năm, hai người cùng nhau xóa ký ức, đầu thai chuyển kiếp xuống Nhân giới.(Editor: ngắn gọn là tui sẽ không edit phiên ngoại 1 này nha cả nhà. Vì chỉ có đoạn văn trên là nhắc tới Thần quân và Ân Du thôi, còn cả phiên ngoại chủ yếu kể về lần chuyển kiếp kia của hai người, nó giống như một câu chuyện khác vậy. Tui giúp mọi người tóm tắt lại nhé!)Ân Du là một thủ lĩnh xinh đẹp của hội cướp núi. Cướp núi rất tốt bụng, lấy của kẻ giàu chia cho người nghèo.Thanh Huyền là một thiếu gia ốm yếu ngồi xe lăn, cha yêu mẹ thương, anh chị em hòa thuận.Ân Du lần đầu gặp Thanh Huyền đã đem lòng yêu mến, hắn trực tiếp cướp người, ôm thiếu gia chạy về sơn trại.Sau đó gia đình Thanh Huyền lên núi đòi người, kết quả Thanh Huyền đồng ý gả cho Ân Du, cả hai cưới hỏi đàng hoàng.Đêm tân hôn Thanh Huyền bảo Ân Du chờ ta khỏe lại.Rồi Ân Du phát hiện Thanh Huyền toàn lén đổ thuốc đi vì sợ đắng, thế nên hắn dùng mọi cách cho Thanh Huyền uống đủ thuốc, nhờ đó Thanh Huyền hồi phục dần. Đúng như lời thầy tướng số phán: phải gặp đúng quý nhân thì Thanh Huyền mới bình phục.Ân Du hí hửng, người khỏe lại là hắn có thể "ăn" rồi. Nhưng kết quả chỉ đúng một nửa: thiếu gia khỏe lại thật, khỏe tới mức "ăn" luôn cả hắn.