Phía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa…

Chương 8: 8: Đặt Tên Hay

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Nếu như Lưu Hướng Đông thực sự giống như cha anh ta, Điền Hồng Tinh chắc chắn sẽ không đẩy con gái vào hố lửa.Nhưng lỡ đâu thằng nhóc kia tốt thì sao? Điều kiện tốt như thế, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.Điền Mật nhướng mày, đã hiểu cha vẫn chưa từ bỏ ý định, có điều cô tạm thời không muốn làm căng quá mức, dù sao còn chưa đến bước cuối cùng kia, chỉ cần ổn định lòng người là được.Nghĩ đến đây, cô đứng dậy rót thêm một cốc nước nữa, rồi định quay về phòng nghỉ ngơi:"Vậy cha hỏi thăm xem sao."Cha Điền là đàn ông gia trưởng điển hình ở thời đại này, sĩ diện, thích nói quy củ, tuy trọng nam khinh nữ, cũng thích ra vẻ, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với những người không coi con gái là người.Con người ấy mà, ai chẳng có chút nhỏ mọn, bản thân Điền Mật cũng không phải là loại hi sinh không vụ lợi."Đúng rồi, cha ơi, không cần gấp gáp đi hỏi chuyện Lưu Hướng Đông đâu.Tối nay hầm canh cá chuối, cha ăn nhiều chút để bồi bổ sức khỏe." Lúc đi vào phòng phía tây, Điền Mật làm như nhớ tới cái gì, quay đầu lại nhắc nhở một câu.Được con gái quan tâm, Điền Hồng Tinh vốn định lập tức lên thị trấn bèn thu chân lại, cười ha hả đáp một tiếng:"Được, cha biết rồi."Nhà họ Điền là loại nhà ba gian điển hình ngày xưa, vào cửa là phòng ăn, hai phòng phía đông là phòng ngủ chính, rộng khoảng gần hai mươi mét vuông, phòng phía tây cũng có diện tích như vậy, chia ra làm hai phòng.Phòng lớn hơn quay về phía tây để cho mấy chị em Điền Mật ở, phòng nhỏ hơn quay về phía bắc thì để cho con trai trong nhà.Không phải người lớn yêu thương con gái mới đưa căn phòng tốt hơn cho đám Điền Mật, mà là trong nhà có bốn đứa con gái, phòng nhỏ thực sự không đủ ở.Nói đến đây, không thể không nói đến thành viên trong nhà họ Điền.Ông bà Điền là là họ hàng xa cách năm đời, quen biết từ nhỏ, đến 18 tuổi thì kết hôn.Bên trên Điền Mật còn có một chị cả, năm nay 32 tuổi, mấy đứa trẻ phía sau nghe nói đều không giữ được, khó khăn lắm mới nuôi được đứa thứ hai, cũng chính anh cả của Điền Mật, tận sáu năm sau mới có.Thêm vài năm nữa, bà Điền mãi không có thai, vốn đã hết hi vọng, tưởng rằng đời này chỉ có hai đứa con, đến năm bà 31 tuổi, bất ngờ đón thêm đứa thứ ba, chính là Điền Mật.Bởi vì mong ngóng đã lâu, cũng vì Điền Mật từ nhỏ đã hệt như đồng tử ngồi cạnh tiên, Điền Hồng Tinh hiếm khi không thất vọng vì đẻ được con gái, bèn đặt cho một cái tên thật hay..

Nếu như Lưu Hướng Đông thực sự giống như cha anh ta, Điền Hồng Tinh chắc chắn sẽ không đẩy con gái vào hố lửa.

Nhưng lỡ đâu thằng nhóc kia tốt thì sao? Điều kiện tốt như thế, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.

Điền Mật nhướng mày, đã hiểu cha vẫn chưa từ bỏ ý định, có điều cô tạm thời không muốn làm căng quá mức, dù sao còn chưa đến bước cuối cùng kia, chỉ cần ổn định lòng người là được.

Nghĩ đến đây, cô đứng dậy rót thêm một cốc nước nữa, rồi định quay về phòng nghỉ ngơi:"Vậy cha hỏi thăm xem sao.

"Cha Điền là đàn ông gia trưởng điển hình ở thời đại này, sĩ diện, thích nói quy củ, tuy trọng nam khinh nữ, cũng thích ra vẻ, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với những người không coi con gái là người.

Con người ấy mà, ai chẳng có chút nhỏ mọn, bản thân Điền Mật cũng không phải là loại hi sinh không vụ lợi.

"Đúng rồi, cha ơi, không cần gấp gáp đi hỏi chuyện Lưu Hướng Đông đâu.

Tối nay hầm canh cá chuối, cha ăn nhiều chút để bồi bổ sức khỏe.

" Lúc đi vào phòng phía tây, Điền Mật làm như nhớ tới cái gì, quay đầu lại nhắc nhở một câu.

Được con gái quan tâm, Điền Hồng Tinh vốn định lập tức lên thị trấn bèn thu chân lại, cười ha hả đáp một tiếng:"Được, cha biết rồi.

"Nhà họ Điền là loại nhà ba gian điển hình ngày xưa, vào cửa là phòng ăn, hai phòng phía đông là phòng ngủ chính, rộng khoảng gần hai mươi mét vuông, phòng phía tây cũng có diện tích như vậy, chia ra làm hai phòng.

Phòng lớn hơn quay về phía tây để cho mấy chị em Điền Mật ở, phòng nhỏ hơn quay về phía bắc thì để cho con trai trong nhà.

Không phải người lớn yêu thương con gái mới đưa căn phòng tốt hơn cho đám Điền Mật, mà là trong nhà có bốn đứa con gái, phòng nhỏ thực sự không đủ ở.

Nói đến đây, không thể không nói đến thành viên trong nhà họ Điền.

Ông bà Điền là là họ hàng xa cách năm đời, quen biết từ nhỏ, đến 18 tuổi thì kết hôn.

Bên trên Điền Mật còn có một chị cả, năm nay 32 tuổi, mấy đứa trẻ phía sau nghe nói đều không giữ được, khó khăn lắm mới nuôi được đứa thứ hai, cũng chính anh cả của Điền Mật, tận sáu năm sau mới có.

Thêm vài năm nữa, bà Điền mãi không có thai, vốn đã hết hi vọng, tưởng rằng đời này chỉ có hai đứa con, đến năm bà 31 tuổi, bất ngờ đón thêm đứa thứ ba, chính là Điền Mật.

Bởi vì mong ngóng đã lâu, cũng vì Điền Mật từ nhỏ đã hệt như đồng tử ngồi cạnh tiên, Điền Hồng Tinh hiếm khi không thất vọng vì đẻ được con gái, bèn đặt cho một cái tên thật hay.

.

Thập Niên 70 Gả Chồng Vạn DặmTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngPhía bắc thôn Triều Dương ở bên cạnh một con sông lớn, vừa rộng vừa dài. Lúc nông nhàn, đám trẻ choai choai cùng cánh đàn ông thiếu trò giải trí đều thích nhảy xuống sông tắm táp, nghịch nước. Còn thi xem ai có kỹ năng bơi lội giỏi hơn, ai có thể lặn lâu hơn, ai có thể bơi xa hơn!. Nếu may mắn còn có thể mò được một bữa tôm cá ngon lành. Điền Mật ăn rau cỏ nửa tháng, mặt sắp tái xanh, cũng tìm cơ hội xuống nước. "Ào!"Ở chỗ ít người, làn nước trong vắt êm đềm bị khuấy động, bọt nước trong veo bắt tung lên. Điền Mật gạt nước, giơ tay lên lau nước trên mặt, bấy giờ cả người ướt nhẹp mới theo thềm đá loang lổ đi lên, để lại một loạt dấu chân ướt dọc bờ sông. Cô đưa tay ném con cá chuối còn đang quẫy vào trong sót, lại rũ nước trên người, rồi mới đặt mông ngồi xuống tảng đá nghỉ ngơi. Bầu trời xanh biếc, không một gợn mây, sạch sẽ tinh thuần, ngay cả một sợi bông cũng không có. Đây là tỉnh S, chỗ giáp ranh nam bắc có một làng chài, may là đang hạ tuần tháng Mười, cho nên mặt trời giữa trưa… Nếu như Lưu Hướng Đông thực sự giống như cha anh ta, Điền Hồng Tinh chắc chắn sẽ không đẩy con gái vào hố lửa.Nhưng lỡ đâu thằng nhóc kia tốt thì sao? Điều kiện tốt như thế, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.Điền Mật nhướng mày, đã hiểu cha vẫn chưa từ bỏ ý định, có điều cô tạm thời không muốn làm căng quá mức, dù sao còn chưa đến bước cuối cùng kia, chỉ cần ổn định lòng người là được.Nghĩ đến đây, cô đứng dậy rót thêm một cốc nước nữa, rồi định quay về phòng nghỉ ngơi:"Vậy cha hỏi thăm xem sao."Cha Điền là đàn ông gia trưởng điển hình ở thời đại này, sĩ diện, thích nói quy củ, tuy trọng nam khinh nữ, cũng thích ra vẻ, nhưng đã tốt hơn rất nhiều so với những người không coi con gái là người.Con người ấy mà, ai chẳng có chút nhỏ mọn, bản thân Điền Mật cũng không phải là loại hi sinh không vụ lợi."Đúng rồi, cha ơi, không cần gấp gáp đi hỏi chuyện Lưu Hướng Đông đâu.Tối nay hầm canh cá chuối, cha ăn nhiều chút để bồi bổ sức khỏe." Lúc đi vào phòng phía tây, Điền Mật làm như nhớ tới cái gì, quay đầu lại nhắc nhở một câu.Được con gái quan tâm, Điền Hồng Tinh vốn định lập tức lên thị trấn bèn thu chân lại, cười ha hả đáp một tiếng:"Được, cha biết rồi."Nhà họ Điền là loại nhà ba gian điển hình ngày xưa, vào cửa là phòng ăn, hai phòng phía đông là phòng ngủ chính, rộng khoảng gần hai mươi mét vuông, phòng phía tây cũng có diện tích như vậy, chia ra làm hai phòng.Phòng lớn hơn quay về phía tây để cho mấy chị em Điền Mật ở, phòng nhỏ hơn quay về phía bắc thì để cho con trai trong nhà.Không phải người lớn yêu thương con gái mới đưa căn phòng tốt hơn cho đám Điền Mật, mà là trong nhà có bốn đứa con gái, phòng nhỏ thực sự không đủ ở.Nói đến đây, không thể không nói đến thành viên trong nhà họ Điền.Ông bà Điền là là họ hàng xa cách năm đời, quen biết từ nhỏ, đến 18 tuổi thì kết hôn.Bên trên Điền Mật còn có một chị cả, năm nay 32 tuổi, mấy đứa trẻ phía sau nghe nói đều không giữ được, khó khăn lắm mới nuôi được đứa thứ hai, cũng chính anh cả của Điền Mật, tận sáu năm sau mới có.Thêm vài năm nữa, bà Điền mãi không có thai, vốn đã hết hi vọng, tưởng rằng đời này chỉ có hai đứa con, đến năm bà 31 tuổi, bất ngờ đón thêm đứa thứ ba, chính là Điền Mật.Bởi vì mong ngóng đã lâu, cũng vì Điền Mật từ nhỏ đã hệt như đồng tử ngồi cạnh tiên, Điền Hồng Tinh hiếm khi không thất vọng vì đẻ được con gái, bèn đặt cho một cái tên thật hay..

Chương 8: 8: Đặt Tên Hay