Năm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa…
Chương 30: 30: Chương 45 Chàng Trai Xinh Đẹp
Truất Quyền Trai ĐẹpTác giả: LoạnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNăm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa… Ngày tháng trở lại bình thường, Kiều Tri Trân nhắc đến em trai cô thường xuyên hơn một chút và chủ đề này không còn bị gò bó như trước, thỉnh thoảng cô ấy lại phàn nàn với Triệu Chi Liên, hầu hết mấy lời phàn nàn đều liên quan đến Lan.Tỷ như, cô ấy vẫn chưa tiết kiệm đủ tiền để mua xe đạp leo núi tặng cho Lan, khi Lan 12 tuổi lúc đi chiếc xe đạp leo núi màu xanh của anh họ Ozawa, có thể thấy Lan rất thích chiếc xe đạp leo núi đó.“ Không dễ để Lan thích một thứ gì đó, ” Kiều Tri Trân thở dài với không khí , “ Tôi không biết liệu Lan có còn thích xe đạp leo núi nữa hay không.”“ Không phải hỏi là xong sao.” Triệu Chí Liên nằm trên ghế đá công viên, đầu tựa vào túi, duỗi chân thoải mái.Kiều Chi Trân buồn rầu lắc đầu, nói rằng cô và Lan đã hẹn ước với nhau từ lâu, bất quá mới hỏi thăm chuyện của nhau, không làm phiền nhau, nhưng sẽ chủ động chia sẻ những buồn vui hạnh phúc" Lâu rồi Lan không nói chuyện với tôi." Kiều Tri Trân nói với giọng u sầuNgay sau đó, Kiều Tri Trân cho rằng hiện tượng " Lâu lắm rồi Lan không nói chuyện với tôi " là do Lan đã trưởng thành.Lan đã lớn, Lan luôn ít ở nhà, cơ hội hai người gặp nhau cũng ít hơn, cuối tuần trước cô đợi ở gác xép của Lan đến 11h30 đêm mà Lan vẫn chưa về.Cô ấy cũng hỏi Ozawa, Ozawa nói rằng gần đây ngoại trừ ở trường, cô ấy cũng hiếm khi gặp Lan.Ozawa cũng nói .." Ozawa nói, Lan có phải đang kết giao với một cô gái không." nói tới đây Kiều Tri Trân nở nụ cười.Triệu Chi Liên đã hỏi Kiều Tri Trân vấn đề này buồn cười chỗ nào?Sau khi suy nghĩ một lúc, Kiều Tri Trân lắc đầu và lẩm bẩm rằng cười không tốt.Tiếp theo, Trân nói với Triệu Chi Liên một sự việc như vậyCách đây không lâu, có một cô gái xinh xắn là bạn học của Lan và rất thích Lan, nhưng tiếc thay, cô ấy phải di dân sang nước khác.Trước khi rời Lima, cô gái tỏ tình với Lan và nói rằng muốn cho Lan lần đầu tiên, đối mặt với cô gái đang khóc nghẹn ngào, Lan đã sờ vào ngực cô gái một cách tượng trưng, thế là, trước khi cô gái đi, cô đã mắng Lan.Thật không may, mẹ của Rena Ozawa đã vô tình chứng kiến cảnh này.Theo quan sát của mẹ Ozawa, rất có thể Lan đã chạm vào ngực cô gái để đuổi cô gái đi càng sớm càng tốt.Mẹ của Ozawa chắc chắn rằng ở trong thế giới của Lan, các nhân vật là nữ chỉ có duy nhất mẹ và Trân thôi, phần còn lại là hỗn loạn giới tính.Đây là ngày cuối cùng của nửa sau học kỳ.Vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ, Triệu Chi Liên liền giới thiệu Kiều Tri Trân với Juno, Viện nghiên cứu Lima trả lương cao cho những người làm việc trong mùa hè, quan trọng hơn, với trải nghiệm này sẽ giúp cô ấy thuận lợi hơn để có được một công việc trong tương lai.Tin vui truyền đến vừa lúc Kiều Tri Trân đang dạy tiếng Trung cho Triệu Chi LiênVừa vặn là chủ nhật, Triệu Chi Liên kéo Kiều Tri Trân đẩy cửa phòng làm việc của Triệu Thư Hàng, cô kéo Kiều Tri Trân đến trước mặt Triệu Thư Hàng và trịnh trọng giới thiệu: " Bố , cô ấy tên là Kiều Tri Trân, là bạn của con.Từ thứ Hai trở đi , cô ấy vẫn sẽ là một thành viên trong viện nghiên cứu của bố.".
Ngày tháng trở lại bình thường, Kiều Tri Trân nhắc đến em trai cô thường xuyên hơn một chút và chủ đề này không còn bị gò bó như trước, thỉnh thoảng cô ấy lại phàn nàn với Triệu Chi Liên, hầu hết mấy lời phàn nàn đều liên quan đến Lan.
Tỷ như, cô ấy vẫn chưa tiết kiệm đủ tiền để mua xe đạp leo núi tặng cho Lan, khi Lan 12 tuổi lúc đi chiếc xe đạp leo núi màu xanh của anh họ Ozawa, có thể thấy Lan rất thích chiếc xe đạp leo núi đó.“ Không dễ để Lan thích một thứ gì đó, ” Kiều Tri Trân thở dài với không khí , “ Tôi không biết liệu Lan có còn thích xe đạp leo núi nữa hay không.
”“ Không phải hỏi là xong sao.
” Triệu Chí Liên nằm trên ghế đá công viên, đầu tựa vào túi, duỗi chân thoải mái.Kiều Chi Trân buồn rầu lắc đầu, nói rằng cô và Lan đã hẹn ước với nhau từ lâu, bất quá mới hỏi thăm chuyện của nhau, không làm phiền nhau, nhưng sẽ chủ động chia sẻ những buồn vui hạnh phúc" Lâu rồi Lan không nói chuyện với tôi.
" Kiều Tri Trân nói với giọng u sầuNgay sau đó, Kiều Tri Trân cho rằng hiện tượng " Lâu lắm rồi Lan không nói chuyện với tôi " là do Lan đã trưởng thành.Lan đã lớn, Lan luôn ít ở nhà, cơ hội hai người gặp nhau cũng ít hơn, cuối tuần trước cô đợi ở gác xép của Lan đến 11h30 đêm mà Lan vẫn chưa về.
Cô ấy cũng hỏi Ozawa, Ozawa nói rằng gần đây ngoại trừ ở trường, cô ấy cũng hiếm khi gặp Lan.Ozawa cũng nói .." Ozawa nói, Lan có phải đang kết giao với một cô gái không.
" nói tới đây Kiều Tri Trân nở nụ cười.Triệu Chi Liên đã hỏi Kiều Tri Trân vấn đề này buồn cười chỗ nào?Sau khi suy nghĩ một lúc, Kiều Tri Trân lắc đầu và lẩm bẩm rằng cười không tốt.Tiếp theo, Trân nói với Triệu Chi Liên một sự việc như vậyCách đây không lâu, có một cô gái xinh xắn là bạn học của Lan và rất thích Lan, nhưng tiếc thay, cô ấy phải di dân sang nước khác.
Trước khi rời Lima, cô gái tỏ tình với Lan và nói rằng muốn cho Lan lần đầu tiên, đối mặt với cô gái đang khóc nghẹn ngào, Lan đã sờ vào ngực cô gái một cách tượng trưng, thế là, trước khi cô gái đi, cô đã mắng Lan.
Thật không may, mẹ của Rena Ozawa đã vô tình chứng kiến cảnh này.
Theo quan sát của mẹ Ozawa, rất có thể Lan đã chạm vào ngực cô gái để đuổi cô gái đi càng sớm càng tốt.
Mẹ của Ozawa chắc chắn rằng ở trong thế giới của Lan, các nhân vật là nữ chỉ có duy nhất mẹ và Trân thôi, phần còn lại là hỗn loạn giới tính.Đây là ngày cuối cùng của nửa sau học kỳ.Vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ, Triệu Chi Liên liền giới thiệu Kiều Tri Trân với Juno, Viện nghiên cứu Lima trả lương cao cho những người làm việc trong mùa hè, quan trọng hơn, với trải nghiệm này sẽ giúp cô ấy thuận lợi hơn để có được một công việc trong tương lai.Tin vui truyền đến vừa lúc Kiều Tri Trân đang dạy tiếng Trung cho Triệu Chi LiênVừa vặn là chủ nhật, Triệu Chi Liên kéo Kiều Tri Trân đẩy cửa phòng làm việc của Triệu Thư Hàng, cô kéo Kiều Tri Trân đến trước mặt Triệu Thư Hàng và trịnh trọng giới thiệu: " Bố , cô ấy tên là Kiều Tri Trân, là bạn của con.
Từ thứ Hai trở đi , cô ấy vẫn sẽ là một thành viên trong viện nghiên cứu của bố.
".
Truất Quyền Trai ĐẹpTác giả: LoạnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNăm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa… Ngày tháng trở lại bình thường, Kiều Tri Trân nhắc đến em trai cô thường xuyên hơn một chút và chủ đề này không còn bị gò bó như trước, thỉnh thoảng cô ấy lại phàn nàn với Triệu Chi Liên, hầu hết mấy lời phàn nàn đều liên quan đến Lan.Tỷ như, cô ấy vẫn chưa tiết kiệm đủ tiền để mua xe đạp leo núi tặng cho Lan, khi Lan 12 tuổi lúc đi chiếc xe đạp leo núi màu xanh của anh họ Ozawa, có thể thấy Lan rất thích chiếc xe đạp leo núi đó.“ Không dễ để Lan thích một thứ gì đó, ” Kiều Tri Trân thở dài với không khí , “ Tôi không biết liệu Lan có còn thích xe đạp leo núi nữa hay không.”“ Không phải hỏi là xong sao.” Triệu Chí Liên nằm trên ghế đá công viên, đầu tựa vào túi, duỗi chân thoải mái.Kiều Chi Trân buồn rầu lắc đầu, nói rằng cô và Lan đã hẹn ước với nhau từ lâu, bất quá mới hỏi thăm chuyện của nhau, không làm phiền nhau, nhưng sẽ chủ động chia sẻ những buồn vui hạnh phúc" Lâu rồi Lan không nói chuyện với tôi." Kiều Tri Trân nói với giọng u sầuNgay sau đó, Kiều Tri Trân cho rằng hiện tượng " Lâu lắm rồi Lan không nói chuyện với tôi " là do Lan đã trưởng thành.Lan đã lớn, Lan luôn ít ở nhà, cơ hội hai người gặp nhau cũng ít hơn, cuối tuần trước cô đợi ở gác xép của Lan đến 11h30 đêm mà Lan vẫn chưa về.Cô ấy cũng hỏi Ozawa, Ozawa nói rằng gần đây ngoại trừ ở trường, cô ấy cũng hiếm khi gặp Lan.Ozawa cũng nói .." Ozawa nói, Lan có phải đang kết giao với một cô gái không." nói tới đây Kiều Tri Trân nở nụ cười.Triệu Chi Liên đã hỏi Kiều Tri Trân vấn đề này buồn cười chỗ nào?Sau khi suy nghĩ một lúc, Kiều Tri Trân lắc đầu và lẩm bẩm rằng cười không tốt.Tiếp theo, Trân nói với Triệu Chi Liên một sự việc như vậyCách đây không lâu, có một cô gái xinh xắn là bạn học của Lan và rất thích Lan, nhưng tiếc thay, cô ấy phải di dân sang nước khác.Trước khi rời Lima, cô gái tỏ tình với Lan và nói rằng muốn cho Lan lần đầu tiên, đối mặt với cô gái đang khóc nghẹn ngào, Lan đã sờ vào ngực cô gái một cách tượng trưng, thế là, trước khi cô gái đi, cô đã mắng Lan.Thật không may, mẹ của Rena Ozawa đã vô tình chứng kiến cảnh này.Theo quan sát của mẹ Ozawa, rất có thể Lan đã chạm vào ngực cô gái để đuổi cô gái đi càng sớm càng tốt.Mẹ của Ozawa chắc chắn rằng ở trong thế giới của Lan, các nhân vật là nữ chỉ có duy nhất mẹ và Trân thôi, phần còn lại là hỗn loạn giới tính.Đây là ngày cuối cùng của nửa sau học kỳ.Vào ngày thứ hai của kỳ nghỉ, Triệu Chi Liên liền giới thiệu Kiều Tri Trân với Juno, Viện nghiên cứu Lima trả lương cao cho những người làm việc trong mùa hè, quan trọng hơn, với trải nghiệm này sẽ giúp cô ấy thuận lợi hơn để có được một công việc trong tương lai.Tin vui truyền đến vừa lúc Kiều Tri Trân đang dạy tiếng Trung cho Triệu Chi LiênVừa vặn là chủ nhật, Triệu Chi Liên kéo Kiều Tri Trân đẩy cửa phòng làm việc của Triệu Thư Hàng, cô kéo Kiều Tri Trân đến trước mặt Triệu Thư Hàng và trịnh trọng giới thiệu: " Bố , cô ấy tên là Kiều Tri Trân, là bạn của con.Từ thứ Hai trở đi , cô ấy vẫn sẽ là một thành viên trong viện nghiên cứu của bố.".