Năm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...