Tác giả:

Năm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa…

Chương 34: 34: Chương 54 Chàng Trai Xinh Đẹp

Truất Quyền Trai ĐẹpTác giả: LoạnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNăm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa… Không ai biết, đã có lúc Triệu Chi Liên khao khát được trở thành Sophia như thế nào.Trong lòng cô biết Triệu Thư Anh đưa Sophia về nhà mình là đúng, Sophia rất thích hợp với Triệu Thư Hàng, Sophia có thể cho Triệu Thư Hàng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, chính cô là người bảo Sophia đưa cô đi hồ bơi, cô nói với Sophia rằng mình là một tuyển thủ bơi lội giỏi, và cô sẽ dọa cho mọi người xem một màn trình diễn đuối nước.Đuối nước là thật, nhưng cô không gặp ác mộng, cái cô cần là Triệu Thư Hàng biết mình đã gặp ác mộng, một đứa trẻ mới mười tuổi có thể có mưu đồ gì?Sophia là một người phụ nữ tốt bụng , cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa vạch trần cô.Rõ ràng, Triệu Chi Liên không thể trở thành Sophia.Bước vào tuổi vị thành niên, Triệu Chi Liên bắt đầu cố gắng trở nên giống Sophia, khi những cô gái cùng tuổi đang loay hoay không biết xỏ lỗ tai có đau không, cô đã đeo đôi hoa tai ngọc trai và khoác lấy cánh tay của Triệu Thư Hàng để lấp vào vị trí còn thiếu.Không sao, Triệu Thư Hàng không có Sophia cũng vậy.Cô sẽ luôn ở bên cạnh người ấy.Sau khi bước xuống bậc thang, cô quay lại và mỉm cười với cậu thiếu niên đang đứng dưới ánh hoàng hôn.Ôm một người phụ nữ vừa mềm mại và cũng giỏi ngụy trang.Tối hôm đó, Triệu Chi Liên nhận được một cuộc gọi từ Kiều Tri Trân, khối lượng công việc của viện nghiên cứu khoa học rất nhiều, gần đây cô ấy cũng rất bận rộn với công việc giao hàng của cửa hàng hoa.Qua điện thoại, Kiều Chi Trân cũng đặc biệt nhờ truyền lời đến ông Triệu, tức là ông Triệu Thư Hàng.Triệu Chi Liên nghe mà mặt mày hớn hở.Nghe Kiều Tri Trân kể về sự cố đáng xấu hổ xảy ra vào ngày thứ hai khi cô đến viện nghiên cứu khoa học, cô đã ngơ ngác ăn bữa trưa vốn dĩ được giao cho ông Triệu, sau khi ăn uống ngon lành vui vẻ xong xuôi với các đồng nghiệp của mình tại phòng làm việc của viện nghiên cứu khoa học, cô bày tỏ sự trân trọng của mình với công việc mùa hè này.Mang theo lời xin lỗi mà Kiều Tri Trân muốn truyền đạt, Triệu Chi Liên vẫn không thể chờ nổi Triệu Thư Hàng trở về lúc đêm khuya.Ngày hôm sau, Triệu Chi Liên phát hiện rằng cô đãng nhẽ phải đang ở trong phòng làm việc của Triệu Thư Hàng, thì lại nằm thẳng cẳng trên giường trong phòng của mình , người hầu nói với cô rằng chính tiên sinh đã bế cô về phòng ngủ.Vào giờ ăn trưa, Triệu Chi Liên cuối cùng cũng gặp Triệu Thư Hàng.Nghe cô chuyển tiếp những lời của Kiều Tri Trân, biểu tình trên khuôn mặt mọt sách khoa học Triệu Thư Hàng vẫn rơi vào mù mịt.Có lẽ, giờ cô đưa Kiều Tri Trân đến trước mặt ông, ông cũng không hiểu được là ai.Được rồi được rồi.Dừng một chút, cô thấp giọng gọi một tiếng " Bố " , cô lơ đãng nhắc tới chuyện ông đưa cô trở về phòng ngủ tối hôm qua." Con nặng không? " Miệng thì hỏi vậy nhưng biểu cảm trên mặt là.Nếu bố dám nói nặng, chúng ta coi như xong.Lần này ông Triệu rất thông minh." Con còn nhẹ hơn cọng lông chim gối đầu ấy chứ"(Để ủng hộ công sức của dịch giả các bạn vui lòng đọc truyện Truất Quyền Trai Đẹp duy nhất tại .com nhé).

Không ai biết, đã có lúc Triệu Chi Liên khao khát được trở thành Sophia như thế nào.

Trong lòng cô biết Triệu Thư Anh đưa Sophia về nhà mình là đúng, Sophia rất thích hợp với Triệu Thư Hàng, Sophia có thể cho Triệu Thư Hàng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, chính cô là người bảo Sophia đưa cô đi hồ bơi, cô nói với Sophia rằng mình là một tuyển thủ bơi lội giỏi, và cô sẽ dọa cho mọi người xem một màn trình diễn đuối nước.

Đuối nước là thật, nhưng cô không gặp ác mộng, cái cô cần là Triệu Thư Hàng biết mình đã gặp ác mộng, một đứa trẻ mới mười tuổi có thể có mưu đồ gì?Sophia là một người phụ nữ tốt bụng , cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa vạch trần cô.

Rõ ràng, Triệu Chi Liên không thể trở thành Sophia.

Bước vào tuổi vị thành niên, Triệu Chi Liên bắt đầu cố gắng trở nên giống Sophia, khi những cô gái cùng tuổi đang loay hoay không biết xỏ lỗ tai có đau không, cô đã đeo đôi hoa tai ngọc trai và khoác lấy cánh tay của Triệu Thư Hàng để lấp vào vị trí còn thiếu.

Không sao, Triệu Thư Hàng không có Sophia cũng vậy.

Cô sẽ luôn ở bên cạnh người ấy.

Sau khi bước xuống bậc thang, cô quay lại và mỉm cười với cậu thiếu niên đang đứng dưới ánh hoàng hôn.

Ôm một người phụ nữ vừa mềm mại và cũng giỏi ngụy trang.

Tối hôm đó, Triệu Chi Liên nhận được một cuộc gọi từ Kiều Tri Trân, khối lượng công việc của viện nghiên cứu khoa học rất nhiều, gần đây cô ấy cũng rất bận rộn với công việc giao hàng của cửa hàng hoa.

Qua điện thoại, Kiều Chi Trân cũng đặc biệt nhờ truyền lời đến ông Triệu, tức là ông Triệu Thư Hàng.

Triệu Chi Liên nghe mà mặt mày hớn hở.

Nghe Kiều Tri Trân kể về sự cố đáng xấu hổ xảy ra vào ngày thứ hai khi cô đến viện nghiên cứu khoa học, cô đã ngơ ngác ăn bữa trưa vốn dĩ được giao cho ông Triệu, sau khi ăn uống ngon lành vui vẻ xong xuôi với các đồng nghiệp của mình tại phòng làm việc của viện nghiên cứu khoa học, cô bày tỏ sự trân trọng của mình với công việc mùa hè này.

Mang theo lời xin lỗi mà Kiều Tri Trân muốn truyền đạt, Triệu Chi Liên vẫn không thể chờ nổi Triệu Thư Hàng trở về lúc đêm khuya.

Ngày hôm sau, Triệu Chi Liên phát hiện rằng cô đãng nhẽ phải đang ở trong phòng làm việc của Triệu Thư Hàng, thì lại nằm thẳng cẳng trên giường trong phòng của mình , người hầu nói với cô rằng chính tiên sinh đã bế cô về phòng ngủ.

Vào giờ ăn trưa, Triệu Chi Liên cuối cùng cũng gặp Triệu Thư Hàng.

Nghe cô chuyển tiếp những lời của Kiều Tri Trân, biểu tình trên khuôn mặt mọt sách khoa học Triệu Thư Hàng vẫn rơi vào mù mịt.

Có lẽ, giờ cô đưa Kiều Tri Trân đến trước mặt ông, ông cũng không hiểu được là ai.

Được rồi được rồi.

Dừng một chút, cô thấp giọng gọi một tiếng " Bố " , cô lơ đãng nhắc tới chuyện ông đưa cô trở về phòng ngủ tối hôm qua.

" Con nặng không? " Miệng thì hỏi vậy nhưng biểu cảm trên mặt là.

Nếu bố dám nói nặng, chúng ta coi như xong.

Lần này ông Triệu rất thông minh.

" Con còn nhẹ hơn cọng lông chim gối đầu ấy chứ"(Để ủng hộ công sức của dịch giả các bạn vui lòng đọc truyện Truất Quyền Trai Đẹp duy nhất tại .

com nhé).

Truất Quyền Trai ĐẹpTác giả: LoạnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcNăm 1997, Los Angeles, cuối thu.Ánh sáng từ chiếc đèn dầu nhỏ như hạt đậu, tiếng gió tiếng mưa ngoài cửa sổ, nơi thành phố buồn này, Triệu Thư Hàng vẫn ngồi đó, mấy tiếng đồng hồ trước anh đã nhận được một cuộc điện thoại.Kết thúc cuộc gọi, mở cửa thư phòng ra.Sô pha thật mềm mại, tiếng chuông đồng hồ cổ đột ngột vang lên, thâm trầm già nua, đêm khuya lặng lẽ tới.Triệu Thư Hàng sờ sờ túi áo choàng dài mặc ở nhà, bên trong có một phong thư, phong thư này suýt chút nữa đã bị đứa nhỏ ném vào bồn cầu rồi.Chính đứa nhỏ cũng không biết rằng, thứ mà nó định ném đi đó, tương lai sẽ là quà sinh nhật tuổi 15 của nó."Bây giờ nó còn quá nhỏ". Người phụ nữ viết bức thư này đã nói vậy.Ký ức tự nhiên ùa về.Sáng sớm hôm đó, cũng không biết xuất phát từ tâm tình gì, người phụ nữ sai người hầu mang đến cho mình bút cùng giấy viết thư.Vì thế mà hiện tại mới có bức thư xuất hiện trong túi áo của Triệu Thư Hàng.Lúc viết thư, đứa nhỏ mới vừa tròn 4 tuổi, đang ngủ phì phò bên cạnh họ.Viết thư xong, nhìn đứa… Không ai biết, đã có lúc Triệu Chi Liên khao khát được trở thành Sophia như thế nào.Trong lòng cô biết Triệu Thư Anh đưa Sophia về nhà mình là đúng, Sophia rất thích hợp với Triệu Thư Hàng, Sophia có thể cho Triệu Thư Hàng cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, chính cô là người bảo Sophia đưa cô đi hồ bơi, cô nói với Sophia rằng mình là một tuyển thủ bơi lội giỏi, và cô sẽ dọa cho mọi người xem một màn trình diễn đuối nước.Đuối nước là thật, nhưng cô không gặp ác mộng, cái cô cần là Triệu Thư Hàng biết mình đã gặp ác mộng, một đứa trẻ mới mười tuổi có thể có mưu đồ gì?Sophia là một người phụ nữ tốt bụng , cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa vạch trần cô.Rõ ràng, Triệu Chi Liên không thể trở thành Sophia.Bước vào tuổi vị thành niên, Triệu Chi Liên bắt đầu cố gắng trở nên giống Sophia, khi những cô gái cùng tuổi đang loay hoay không biết xỏ lỗ tai có đau không, cô đã đeo đôi hoa tai ngọc trai và khoác lấy cánh tay của Triệu Thư Hàng để lấp vào vị trí còn thiếu.Không sao, Triệu Thư Hàng không có Sophia cũng vậy.Cô sẽ luôn ở bên cạnh người ấy.Sau khi bước xuống bậc thang, cô quay lại và mỉm cười với cậu thiếu niên đang đứng dưới ánh hoàng hôn.Ôm một người phụ nữ vừa mềm mại và cũng giỏi ngụy trang.Tối hôm đó, Triệu Chi Liên nhận được một cuộc gọi từ Kiều Tri Trân, khối lượng công việc của viện nghiên cứu khoa học rất nhiều, gần đây cô ấy cũng rất bận rộn với công việc giao hàng của cửa hàng hoa.Qua điện thoại, Kiều Chi Trân cũng đặc biệt nhờ truyền lời đến ông Triệu, tức là ông Triệu Thư Hàng.Triệu Chi Liên nghe mà mặt mày hớn hở.Nghe Kiều Tri Trân kể về sự cố đáng xấu hổ xảy ra vào ngày thứ hai khi cô đến viện nghiên cứu khoa học, cô đã ngơ ngác ăn bữa trưa vốn dĩ được giao cho ông Triệu, sau khi ăn uống ngon lành vui vẻ xong xuôi với các đồng nghiệp của mình tại phòng làm việc của viện nghiên cứu khoa học, cô bày tỏ sự trân trọng của mình với công việc mùa hè này.Mang theo lời xin lỗi mà Kiều Tri Trân muốn truyền đạt, Triệu Chi Liên vẫn không thể chờ nổi Triệu Thư Hàng trở về lúc đêm khuya.Ngày hôm sau, Triệu Chi Liên phát hiện rằng cô đãng nhẽ phải đang ở trong phòng làm việc của Triệu Thư Hàng, thì lại nằm thẳng cẳng trên giường trong phòng của mình , người hầu nói với cô rằng chính tiên sinh đã bế cô về phòng ngủ.Vào giờ ăn trưa, Triệu Chi Liên cuối cùng cũng gặp Triệu Thư Hàng.Nghe cô chuyển tiếp những lời của Kiều Tri Trân, biểu tình trên khuôn mặt mọt sách khoa học Triệu Thư Hàng vẫn rơi vào mù mịt.Có lẽ, giờ cô đưa Kiều Tri Trân đến trước mặt ông, ông cũng không hiểu được là ai.Được rồi được rồi.Dừng một chút, cô thấp giọng gọi một tiếng " Bố " , cô lơ đãng nhắc tới chuyện ông đưa cô trở về phòng ngủ tối hôm qua." Con nặng không? " Miệng thì hỏi vậy nhưng biểu cảm trên mặt là.Nếu bố dám nói nặng, chúng ta coi như xong.Lần này ông Triệu rất thông minh." Con còn nhẹ hơn cọng lông chim gối đầu ấy chứ"(Để ủng hộ công sức của dịch giả các bạn vui lòng đọc truyện Truất Quyền Trai Đẹp duy nhất tại .com nhé).

Chương 34: 34: Chương 54 Chàng Trai Xinh Đẹp