Tháng năm đầu mùa hè, trăm hoa đua nở. Kể từ khi người kia của nhà họ Cát bị người ta bỏ rơi - Cát Tuyết lấy chồng lần thứ hai đã được hơn hai tháng rồi. Vốn dĩ là một mối hôn nhân bị lừa, đợi đến lúc tân lang xui xẻo đến đón người, lại một lần nữa nhà họ Cát không thể tránh khỏi việc trở thành trò cười của những người dân trong thôn vào những lúc trà dư tửu hậu. Tại sao lại nói là lại một lần nữa, thực ra nhà họ Cát là một đại diện kỳ lạ ở trong thôn. Ông cụ nhà họ Cát được gọi là ông Cát khờ, cũng không biết là phần mộ tổ tiên có vấn đề gì hay là bị làm sao mà ông Cát khờ phấn đấu cả đời, sinh được tất cả tám con vịt giời, một đứa bé trai cũng không có. Ở thời đại đó, người dân có cái nhìn về việc kế thừa hương hỏa rất quan trọng, ông Cát khờ sinh được mười bốn đứa bé, tám đứa còn sống, tất cả lại còn là món hàng phải bù thêm tiền(*), thậm chí ông Cát khờ còn có ý định chết luôn cho rồi. (*) Ý chỉ người con gái lấy chồng thì bố mẹ phải cho thêm tiền làm của hồi môn. Không những cảm…

Chương 46: 46: Sung Sướng Trước Đã

Thập Niên 80 Xuyên Không Thành Con GhẻTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng năm đầu mùa hè, trăm hoa đua nở. Kể từ khi người kia của nhà họ Cát bị người ta bỏ rơi - Cát Tuyết lấy chồng lần thứ hai đã được hơn hai tháng rồi. Vốn dĩ là một mối hôn nhân bị lừa, đợi đến lúc tân lang xui xẻo đến đón người, lại một lần nữa nhà họ Cát không thể tránh khỏi việc trở thành trò cười của những người dân trong thôn vào những lúc trà dư tửu hậu. Tại sao lại nói là lại một lần nữa, thực ra nhà họ Cát là một đại diện kỳ lạ ở trong thôn. Ông cụ nhà họ Cát được gọi là ông Cát khờ, cũng không biết là phần mộ tổ tiên có vấn đề gì hay là bị làm sao mà ông Cát khờ phấn đấu cả đời, sinh được tất cả tám con vịt giời, một đứa bé trai cũng không có. Ở thời đại đó, người dân có cái nhìn về việc kế thừa hương hỏa rất quan trọng, ông Cát khờ sinh được mười bốn đứa bé, tám đứa còn sống, tất cả lại còn là món hàng phải bù thêm tiền(*), thậm chí ông Cát khờ còn có ý định chết luôn cho rồi. (*) Ý chỉ người con gái lấy chồng thì bố mẹ phải cho thêm tiền làm của hồi môn. Không những cảm… Có vẻ như người này rất có tiếng nói trong băng nhóm, hắn ta vừa nói thì hai tên lúc nãy đang cãi nhau gay gắt đã lập tức ngậm miệng lại, đi theo sau người đàn ông đó, nhanh chóng di chuyển đi.Cũng vào đúng lúc này, Cát Tường mới dám hơi hé mắt ra một chút để nhìn xem.Tốc độ di chuyển của mấy tên này rất nhanh, hơn nữa, chắc là bọn hắn rất quen thuộc khu vực này, trên con đường mà bọn hắn đi thì không hề gặp được một người nào.Bị người ta khiêng như bao tải, một lát sau, Cát Tường cảm giác rất khó chịu.Nhất là khi bước chân của mấy tên này rất nhanh, thỉnh thoảng còn chạy mấy đoạn nữa, sự xóc nảy đó làm cho cô thấy rất buồn nôn.Cũng không biết là qua bao lâu, lâu đến nỗi Cát Tường sắp không chịu nổi nữa thì cuối cùng mấy tên đó cũng dừng lại ở một cổng của một nhà kho cũ nát.Một tiếng đẩy cửa kẽo kẹt chói tai vang lên, mấy giấy sau, Cát Tường bị ném lên mặt đất.=Lúc này sắc trời đã tối đen hẳn rồi, chắc là mấy tên tội phạm này cũng không muốn bị người khác phát hiện, cũng không bật đèn lên.Cát Tường có thể mượn bóng tối và mái tóc dài che khuất, nhe răng trợn mắt một lúc lâu mới làm dịu đi một chút cảm giác đau đớn khi bị ném xuống đất.Tư nhủ vì tìm được mấy tên cặn bã này, vì báo thù cho Tiểu Cát Tường, cô cũng phải liều mạng.Bây giờ chỉ chờ anh Tài xuất hiện, chỉ hy vọng là bọn hắn nhanh dẫn người đến đây.Quả nhiên, người đàn ông có giọng nói âm trầm mở miệng:“Lão Nhị, mày đi gọi anh Tài đến đây, bảo hắn đem một trăm năm ngươi ngàn đến đây, tao chỉ cần tiền mặt thôi.”Lão Nhị miệng hô má hóp nhìn Cát Tường bất tỉnh trên nền đất, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười bỉ ổi, hắn xoa xoa tay, nhìn đại ca của mình với vẻ lấy lòng:“Lão Đại, bảo Lão Tam đi đi, em gái xinh đẹp như vậy mà, lần đầu tiên em nhìn thấy đó, he he he… anh để em sung sướng trước đã…”Nghe hắn ta nói thế, Cát Tường đang giả vờ hôn mê trên nền đất chợt thấy căng thẳng vô cùng, lông tơ trên người cũng bắt đầu dựng ngược lên.Mặc dù kiếp trước cũng chỉ sống đến mười sáu tuổi, nhưng mà ở vương triều Khang Tuấn kết hôn rất sớm, rất nhiều cô gái mười sáu tuổi đã làm mẹ, cho nên Cát Tường cũng đã hiểu chuyện đó dưới sự dạy bảo của ma ma.Cô không ngu ngốc đến mức không nghe ra ác ý trong lời nói vừa rồi..

Có vẻ như người này rất có tiếng nói trong băng nhóm, hắn ta vừa nói thì hai tên lúc nãy đang cãi nhau gay gắt đã lập tức ngậm miệng lại, đi theo sau người đàn ông đó, nhanh chóng di chuyển đi.

Cũng vào đúng lúc này, Cát Tường mới dám hơi hé mắt ra một chút để nhìn xem.

Tốc độ di chuyển của mấy tên này rất nhanh, hơn nữa, chắc là bọn hắn rất quen thuộc khu vực này, trên con đường mà bọn hắn đi thì không hề gặp được một người nào.

Bị người ta khiêng như bao tải, một lát sau, Cát Tường cảm giác rất khó chịu.

Nhất là khi bước chân của mấy tên này rất nhanh, thỉnh thoảng còn chạy mấy đoạn nữa, sự xóc nảy đó làm cho cô thấy rất buồn nôn.

Cũng không biết là qua bao lâu, lâu đến nỗi Cát Tường sắp không chịu nổi nữa thì cuối cùng mấy tên đó cũng dừng lại ở một cổng của một nhà kho cũ nát.

Một tiếng đẩy cửa kẽo kẹt chói tai vang lên, mấy giấy sau, Cát Tường bị ném lên mặt đất.

=Lúc này sắc trời đã tối đen hẳn rồi, chắc là mấy tên tội phạm này cũng không muốn bị người khác phát hiện, cũng không bật đèn lên.

Cát Tường có thể mượn bóng tối và mái tóc dài che khuất, nhe răng trợn mắt một lúc lâu mới làm dịu đi một chút cảm giác đau đớn khi bị ném xuống đất.

Tư nhủ vì tìm được mấy tên cặn bã này, vì báo thù cho Tiểu Cát Tường, cô cũng phải liều mạng.

Bây giờ chỉ chờ anh Tài xuất hiện, chỉ hy vọng là bọn hắn nhanh dẫn người đến đây.

Quả nhiên, người đàn ông có giọng nói âm trầm mở miệng:“Lão Nhị, mày đi gọi anh Tài đến đây, bảo hắn đem một trăm năm ngươi ngàn đến đây, tao chỉ cần tiền mặt thôi.

”Lão Nhị miệng hô má hóp nhìn Cát Tường bất tỉnh trên nền đất, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười bỉ ổi, hắn xoa xoa tay, nhìn đại ca của mình với vẻ lấy lòng:“Lão Đại, bảo Lão Tam đi đi, em gái xinh đẹp như vậy mà, lần đầu tiên em nhìn thấy đó, he he he… anh để em sung sướng trước đã…”Nghe hắn ta nói thế, Cát Tường đang giả vờ hôn mê trên nền đất chợt thấy căng thẳng vô cùng, lông tơ trên người cũng bắt đầu dựng ngược lên.

Mặc dù kiếp trước cũng chỉ sống đến mười sáu tuổi, nhưng mà ở vương triều Khang Tuấn kết hôn rất sớm, rất nhiều cô gái mười sáu tuổi đã làm mẹ, cho nên Cát Tường cũng đã hiểu chuyện đó dưới sự dạy bảo của ma ma.

Cô không ngu ngốc đến mức không nghe ra ác ý trong lời nói vừa rồi.

.

Thập Niên 80 Xuyên Không Thành Con GhẻTác giả: Nguyệt Bán Tường ViTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngTháng năm đầu mùa hè, trăm hoa đua nở. Kể từ khi người kia của nhà họ Cát bị người ta bỏ rơi - Cát Tuyết lấy chồng lần thứ hai đã được hơn hai tháng rồi. Vốn dĩ là một mối hôn nhân bị lừa, đợi đến lúc tân lang xui xẻo đến đón người, lại một lần nữa nhà họ Cát không thể tránh khỏi việc trở thành trò cười của những người dân trong thôn vào những lúc trà dư tửu hậu. Tại sao lại nói là lại một lần nữa, thực ra nhà họ Cát là một đại diện kỳ lạ ở trong thôn. Ông cụ nhà họ Cát được gọi là ông Cát khờ, cũng không biết là phần mộ tổ tiên có vấn đề gì hay là bị làm sao mà ông Cát khờ phấn đấu cả đời, sinh được tất cả tám con vịt giời, một đứa bé trai cũng không có. Ở thời đại đó, người dân có cái nhìn về việc kế thừa hương hỏa rất quan trọng, ông Cát khờ sinh được mười bốn đứa bé, tám đứa còn sống, tất cả lại còn là món hàng phải bù thêm tiền(*), thậm chí ông Cát khờ còn có ý định chết luôn cho rồi. (*) Ý chỉ người con gái lấy chồng thì bố mẹ phải cho thêm tiền làm của hồi môn. Không những cảm… Có vẻ như người này rất có tiếng nói trong băng nhóm, hắn ta vừa nói thì hai tên lúc nãy đang cãi nhau gay gắt đã lập tức ngậm miệng lại, đi theo sau người đàn ông đó, nhanh chóng di chuyển đi.Cũng vào đúng lúc này, Cát Tường mới dám hơi hé mắt ra một chút để nhìn xem.Tốc độ di chuyển của mấy tên này rất nhanh, hơn nữa, chắc là bọn hắn rất quen thuộc khu vực này, trên con đường mà bọn hắn đi thì không hề gặp được một người nào.Bị người ta khiêng như bao tải, một lát sau, Cát Tường cảm giác rất khó chịu.Nhất là khi bước chân của mấy tên này rất nhanh, thỉnh thoảng còn chạy mấy đoạn nữa, sự xóc nảy đó làm cho cô thấy rất buồn nôn.Cũng không biết là qua bao lâu, lâu đến nỗi Cát Tường sắp không chịu nổi nữa thì cuối cùng mấy tên đó cũng dừng lại ở một cổng của một nhà kho cũ nát.Một tiếng đẩy cửa kẽo kẹt chói tai vang lên, mấy giấy sau, Cát Tường bị ném lên mặt đất.=Lúc này sắc trời đã tối đen hẳn rồi, chắc là mấy tên tội phạm này cũng không muốn bị người khác phát hiện, cũng không bật đèn lên.Cát Tường có thể mượn bóng tối và mái tóc dài che khuất, nhe răng trợn mắt một lúc lâu mới làm dịu đi một chút cảm giác đau đớn khi bị ném xuống đất.Tư nhủ vì tìm được mấy tên cặn bã này, vì báo thù cho Tiểu Cát Tường, cô cũng phải liều mạng.Bây giờ chỉ chờ anh Tài xuất hiện, chỉ hy vọng là bọn hắn nhanh dẫn người đến đây.Quả nhiên, người đàn ông có giọng nói âm trầm mở miệng:“Lão Nhị, mày đi gọi anh Tài đến đây, bảo hắn đem một trăm năm ngươi ngàn đến đây, tao chỉ cần tiền mặt thôi.”Lão Nhị miệng hô má hóp nhìn Cát Tường bất tỉnh trên nền đất, trên mặt hắn lộ ra một nụ cười bỉ ổi, hắn xoa xoa tay, nhìn đại ca của mình với vẻ lấy lòng:“Lão Đại, bảo Lão Tam đi đi, em gái xinh đẹp như vậy mà, lần đầu tiên em nhìn thấy đó, he he he… anh để em sung sướng trước đã…”Nghe hắn ta nói thế, Cát Tường đang giả vờ hôn mê trên nền đất chợt thấy căng thẳng vô cùng, lông tơ trên người cũng bắt đầu dựng ngược lên.Mặc dù kiếp trước cũng chỉ sống đến mười sáu tuổi, nhưng mà ở vương triều Khang Tuấn kết hôn rất sớm, rất nhiều cô gái mười sáu tuổi đã làm mẹ, cho nên Cát Tường cũng đã hiểu chuyện đó dưới sự dạy bảo của ma ma.Cô không ngu ngốc đến mức không nghe ra ác ý trong lời nói vừa rồi..

Chương 46: 46: Sung Sướng Trước Đã