"Em không ngoan gì cả, em không được chạy lung tung như thế. Em còn không cho người ta tiêm thuốc, không phải trước kia nghe lời lắm sao, chẹp chẹp! "Trong không khí ẩm ướt vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo vài phần lạnh lùng, khiến người ta rét run cả người. Tần Nguyệt run rẩy, cánh tay bị tiêm thuốc tê cứng, khiến cô không động đậy được. Nhưng nghe người đàn ông nói, cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng người lờ mờ trước mắt theo bản năng, sau đó vùng vẫy, nói bằng giọng khản đặc:"Tư Kính Đường, cha tôi đâu? Nếu ông ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho anh!"Ánh mắt người đàn ông trước mặt chợt trở nên thâm trầm, bên khóe miệng hiện ra nụ cười chế giễu. Hắn cúi người xuống, giữ lấy cái cằm gầy mảnh của cô, lạnh lùng nói:"Cô đợi đi, nhưng cô cảm thấy mình có cơ hội rời khỏi nơi này không?""Nếu không ra được, tôi sẽ đồng quy vu tận với tên súc sinh như anh!"Tần Nguyệt nghiến răng, trong ánh mắt hiện ra vẻ thù hận đậm sâu. Người đàn ông sầm mặt lại, bỏ cằm cô ra,…
Chương 13: Chương 13
Tổng Tài Bố Đường Cưới Trước Yêu SauTác giả: Công Tử Khinh CaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Em không ngoan gì cả, em không được chạy lung tung như thế. Em còn không cho người ta tiêm thuốc, không phải trước kia nghe lời lắm sao, chẹp chẹp! "Trong không khí ẩm ướt vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo vài phần lạnh lùng, khiến người ta rét run cả người. Tần Nguyệt run rẩy, cánh tay bị tiêm thuốc tê cứng, khiến cô không động đậy được. Nhưng nghe người đàn ông nói, cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng người lờ mờ trước mắt theo bản năng, sau đó vùng vẫy, nói bằng giọng khản đặc:"Tư Kính Đường, cha tôi đâu? Nếu ông ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho anh!"Ánh mắt người đàn ông trước mặt chợt trở nên thâm trầm, bên khóe miệng hiện ra nụ cười chế giễu. Hắn cúi người xuống, giữ lấy cái cằm gầy mảnh của cô, lạnh lùng nói:"Cô đợi đi, nhưng cô cảm thấy mình có cơ hội rời khỏi nơi này không?""Nếu không ra được, tôi sẽ đồng quy vu tận với tên súc sinh như anh!"Tần Nguyệt nghiến răng, trong ánh mắt hiện ra vẻ thù hận đậm sâu. Người đàn ông sầm mặt lại, bỏ cằm cô ra,… Tần Nguyệt thầm trào phúng trong lòng, nhưng ngoài miệng thì cô lại đáp:“Con nhất định sẽ cố gắng.”Tần Nguyệt vừa rời khỏi phòng sách của Thẩm Tuấn Trì, cô lập tức trở về phòng.Nếu hôm nay có thể nghe ngóng được tung tích của Tần Chấn Trung, cô cũng sẽ không phải để mình chịu khổ như vậy.Nhớ đến vừa rồi mình mới gặp Tư Kính Đường, sắc mặt Tần Nguyệt thoáng trắng bệch.“Cốc cốc…”Tần Nguyệt đang đứng yên cạnh cửa sổ, nghe thấy có tiếng gõ cửa, cô chỉ hờ hững nói:“Mời vào.”Tiếng giày cao gót cao ngạo đánh lên sàn nhà lập tức khiến Tần Nguyệt nhận ra người tới không phải Khương Trinh.Quả nhiên, cô vừa xoay người lại, đập vào mắt là Thẩm D ung Nguyệt trong bộ trang phục thời thượng.Tình chị em của hai người chẳng tốt đẹp mấy, Tần Nguyệt cũng lười phải giả vờ giả vịt, cô không mặn không nhạt hỏi:“Ôi chao khách quý đến nhà, có chuyện gì sao?”“Không có việc thì không thể đến thăm à? Đây là nhà họ Thẩm, dù tôi có muốn hủy đi nơi này thì cũng là chuyện bình thường!”Vẻ mặt của Thẩm D ung Nguyệt đầy kênh kiệu, vô cùng kiêu căng.Tần Nguyệt chẳng buồn liếc mắt nhìn cô ta một cái, căn bản là không muốn so đo với cô ta.Thẩm D ung Nguyệt không quen nhìn dáng vẻ bình thản dửng dưng đó của cô, cô ta chớp mắt, vờ như vô tình hỏi:“Tôi nghe bảo ba kêu cô đi bàn chuyện làm ăn với ông ấy?”Tần Nguyệt hơi khựng lại, không đáp.“Vị khách hàng lần này có địa vị không nhỏ, cô phải hầu hạ anh ta cho thật tốt, tôi nghe Thượng Bằng nói, cô trông rất giống vợ trước của người này, nhưng cô cũng nên nhớ rõ thân phận của mình, chớ thương nhớ người không nên nhớ thương.”Tần Nguyệt cười khẽ hai tiếng, giương mắt nhìn cô ta, chậm rãi hỏi:“Ý của chị là kêu tôi đừng tơ tưởng đến việc leo lên giường của người ta ư?”Thẩm D ung Nguyệt sửng sờ, không ngờ cô lại có thể nói trắng ra như vậy.Tần Nguyệt cũng rất chướng mắt con nhỏ trẻ trâu này, hơn nữa nghe cô ta lải nhải bên tai quá phiền, nên cô muốn dạy dỗ cho cô ta một bài học.“Kì lạ thật, rõ ràng là tôi cũng học theo chị mà, nếu không phải chị trèo lên được giường của Thượng Bằng, anh ta cũng đâu không tiếp nhận chị nhanh tới vậy, ba bảo tôi đi, chủ ý thật sự là gì chị còn không rõ sao?Nếu tôi thật sự có quan hệ với người nọ, chỉ sợ đây mới là điều mà ba muốn thấy, chị gái biết nghĩ cho danh dự của em, em thật sự rất cảm kích, cơ mà chuyện này tôi thật sự không thể làm chủ, bằng không, chị nói với ba đi.”.
Tần Nguyệt thầm trào phúng trong lòng, nhưng ngoài miệng thì cô lại đáp:“Con nhất định sẽ cố gắng.
”Tần Nguyệt vừa rời khỏi phòng sách của Thẩm Tuấn Trì, cô lập tức trở về phòng.
Nếu hôm nay có thể nghe ngóng được tung tích của Tần Chấn Trung, cô cũng sẽ không phải để mình chịu khổ như vậy.
Nhớ đến vừa rồi mình mới gặp Tư Kính Đường, sắc mặt Tần Nguyệt thoáng trắng bệch.
“Cốc cốc…”Tần Nguyệt đang đứng yên cạnh cửa sổ, nghe thấy có tiếng gõ cửa, cô chỉ hờ hững nói:“Mời vào.
”Tiếng giày cao gót cao ngạo đánh lên sàn nhà lập tức khiến Tần Nguyệt nhận ra người tới không phải Khương Trinh.
Quả nhiên, cô vừa xoay người lại, đập vào mắt là Thẩm D ung Nguyệt trong bộ trang phục thời thượng.
Tình chị em của hai người chẳng tốt đẹp mấy, Tần Nguyệt cũng lười phải giả vờ giả vịt, cô không mặn không nhạt hỏi:“Ôi chao khách quý đến nhà, có chuyện gì sao?”“Không có việc thì không thể đến thăm à? Đây là nhà họ Thẩm, dù tôi có muốn hủy đi nơi này thì cũng là chuyện bình thường!”Vẻ mặt của Thẩm D ung Nguyệt đầy kênh kiệu, vô cùng kiêu căng.
Tần Nguyệt chẳng buồn liếc mắt nhìn cô ta một cái, căn bản là không muốn so đo với cô ta.
Thẩm D ung Nguyệt không quen nhìn dáng vẻ bình thản dửng dưng đó của cô, cô ta chớp mắt, vờ như vô tình hỏi:“Tôi nghe bảo ba kêu cô đi bàn chuyện làm ăn với ông ấy?”Tần Nguyệt hơi khựng lại, không đáp.
“Vị khách hàng lần này có địa vị không nhỏ, cô phải hầu hạ anh ta cho thật tốt, tôi nghe Thượng Bằng nói, cô trông rất giống vợ trước của người này, nhưng cô cũng nên nhớ rõ thân phận của mình, chớ thương nhớ người không nên nhớ thương.
”Tần Nguyệt cười khẽ hai tiếng, giương mắt nhìn cô ta, chậm rãi hỏi:“Ý của chị là kêu tôi đừng tơ tưởng đến việc leo lên giường của người ta ư?”Thẩm D ung Nguyệt sửng sờ, không ngờ cô lại có thể nói trắng ra như vậy.
Tần Nguyệt cũng rất chướng mắt con nhỏ trẻ trâu này, hơn nữa nghe cô ta lải nhải bên tai quá phiền, nên cô muốn dạy dỗ cho cô ta một bài học.
“Kì lạ thật, rõ ràng là tôi cũng học theo chị mà, nếu không phải chị trèo lên được giường của Thượng Bằng, anh ta cũng đâu không tiếp nhận chị nhanh tới vậy, ba bảo tôi đi, chủ ý thật sự là gì chị còn không rõ sao?Nếu tôi thật sự có quan hệ với người nọ, chỉ sợ đây mới là điều mà ba muốn thấy, chị gái biết nghĩ cho danh dự của em, em thật sự rất cảm kích, cơ mà chuyện này tôi thật sự không thể làm chủ, bằng không, chị nói với ba đi.
”.
Tổng Tài Bố Đường Cưới Trước Yêu SauTác giả: Công Tử Khinh CaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Em không ngoan gì cả, em không được chạy lung tung như thế. Em còn không cho người ta tiêm thuốc, không phải trước kia nghe lời lắm sao, chẹp chẹp! "Trong không khí ẩm ướt vang lên giọng nói khàn khàn của người đàn ông, mang theo vài phần lạnh lùng, khiến người ta rét run cả người. Tần Nguyệt run rẩy, cánh tay bị tiêm thuốc tê cứng, khiến cô không động đậy được. Nhưng nghe người đàn ông nói, cô vẫn ngẩng đầu lên nhìn bóng người lờ mờ trước mắt theo bản năng, sau đó vùng vẫy, nói bằng giọng khản đặc:"Tư Kính Đường, cha tôi đâu? Nếu ông ấy xảy ra chuyện, tôi sẽ không tha cho anh!"Ánh mắt người đàn ông trước mặt chợt trở nên thâm trầm, bên khóe miệng hiện ra nụ cười chế giễu. Hắn cúi người xuống, giữ lấy cái cằm gầy mảnh của cô, lạnh lùng nói:"Cô đợi đi, nhưng cô cảm thấy mình có cơ hội rời khỏi nơi này không?""Nếu không ra được, tôi sẽ đồng quy vu tận với tên súc sinh như anh!"Tần Nguyệt nghiến răng, trong ánh mắt hiện ra vẻ thù hận đậm sâu. Người đàn ông sầm mặt lại, bỏ cằm cô ra,… Tần Nguyệt thầm trào phúng trong lòng, nhưng ngoài miệng thì cô lại đáp:“Con nhất định sẽ cố gắng.”Tần Nguyệt vừa rời khỏi phòng sách của Thẩm Tuấn Trì, cô lập tức trở về phòng.Nếu hôm nay có thể nghe ngóng được tung tích của Tần Chấn Trung, cô cũng sẽ không phải để mình chịu khổ như vậy.Nhớ đến vừa rồi mình mới gặp Tư Kính Đường, sắc mặt Tần Nguyệt thoáng trắng bệch.“Cốc cốc…”Tần Nguyệt đang đứng yên cạnh cửa sổ, nghe thấy có tiếng gõ cửa, cô chỉ hờ hững nói:“Mời vào.”Tiếng giày cao gót cao ngạo đánh lên sàn nhà lập tức khiến Tần Nguyệt nhận ra người tới không phải Khương Trinh.Quả nhiên, cô vừa xoay người lại, đập vào mắt là Thẩm D ung Nguyệt trong bộ trang phục thời thượng.Tình chị em của hai người chẳng tốt đẹp mấy, Tần Nguyệt cũng lười phải giả vờ giả vịt, cô không mặn không nhạt hỏi:“Ôi chao khách quý đến nhà, có chuyện gì sao?”“Không có việc thì không thể đến thăm à? Đây là nhà họ Thẩm, dù tôi có muốn hủy đi nơi này thì cũng là chuyện bình thường!”Vẻ mặt của Thẩm D ung Nguyệt đầy kênh kiệu, vô cùng kiêu căng.Tần Nguyệt chẳng buồn liếc mắt nhìn cô ta một cái, căn bản là không muốn so đo với cô ta.Thẩm D ung Nguyệt không quen nhìn dáng vẻ bình thản dửng dưng đó của cô, cô ta chớp mắt, vờ như vô tình hỏi:“Tôi nghe bảo ba kêu cô đi bàn chuyện làm ăn với ông ấy?”Tần Nguyệt hơi khựng lại, không đáp.“Vị khách hàng lần này có địa vị không nhỏ, cô phải hầu hạ anh ta cho thật tốt, tôi nghe Thượng Bằng nói, cô trông rất giống vợ trước của người này, nhưng cô cũng nên nhớ rõ thân phận của mình, chớ thương nhớ người không nên nhớ thương.”Tần Nguyệt cười khẽ hai tiếng, giương mắt nhìn cô ta, chậm rãi hỏi:“Ý của chị là kêu tôi đừng tơ tưởng đến việc leo lên giường của người ta ư?”Thẩm D ung Nguyệt sửng sờ, không ngờ cô lại có thể nói trắng ra như vậy.Tần Nguyệt cũng rất chướng mắt con nhỏ trẻ trâu này, hơn nữa nghe cô ta lải nhải bên tai quá phiền, nên cô muốn dạy dỗ cho cô ta một bài học.“Kì lạ thật, rõ ràng là tôi cũng học theo chị mà, nếu không phải chị trèo lên được giường của Thượng Bằng, anh ta cũng đâu không tiếp nhận chị nhanh tới vậy, ba bảo tôi đi, chủ ý thật sự là gì chị còn không rõ sao?Nếu tôi thật sự có quan hệ với người nọ, chỉ sợ đây mới là điều mà ba muốn thấy, chị gái biết nghĩ cho danh dự của em, em thật sự rất cảm kích, cơ mà chuyện này tôi thật sự không thể làm chủ, bằng không, chị nói với ba đi.”.