Tác giả:

Chuyện cũ như này, bởi vì thức đêm cày cho công ty nên ta bất ngờ gục ừm là die đấy, coi như đám tiền bảo hiểm mấy năm gửi quăng nước mất trắng cmnr, có lẽ do cuối năm nên nhân viên công chức trên thiên giới cảm thông và có nỗi lòng chung với ta, từ bi cho ta một cơ hội mới —— lại trợn mắt ta đã thành một đứa trẻ nằm lót tã. Thánh Thượng ban danh “Quỳnh Ngọc” cho ta. Ừm Giang Quỳnh Ngọc. Đáng lẽ cái tên này phải là của người anh thứ năm của ta, ai ngờ vị kia không may, khi sinh ra phát hiện là một thai nhi đã chết trong bụng mẹ. Vì thế thật đúng dịp cái tên vàng ngọc do hoàng đế bệ hạ vắt óc mấy đêm suy nghĩ cho đứa con chưa chào đời này rơi vào người ta không lâu sau đó, ừm theo như lời vị cha đáng kính của ta thì không dùng thật quá phí. Mẹ của ta tiếp nhận thánh chỉ trong tay thái giám, cảm tạ ơn nghĩa cao cả như trời xanh, ừm cửa đóng rồi. Nàng khóc như hoa lê trong mưa, luôn miệng “không hợp lễ nghĩa”. Nhưng chỗ nàng ở aka Bế Nguyệt trai quá hẻo lánh rồi, nàng hét to cỡ nào…

Chương 11: Phiên ngoại

Phật Hệ Cung ĐấuTác giả: Kim ĐườngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn Chuyện cũ như này, bởi vì thức đêm cày cho công ty nên ta bất ngờ gục ừm là die đấy, coi như đám tiền bảo hiểm mấy năm gửi quăng nước mất trắng cmnr, có lẽ do cuối năm nên nhân viên công chức trên thiên giới cảm thông và có nỗi lòng chung với ta, từ bi cho ta một cơ hội mới —— lại trợn mắt ta đã thành một đứa trẻ nằm lót tã. Thánh Thượng ban danh “Quỳnh Ngọc” cho ta. Ừm Giang Quỳnh Ngọc. Đáng lẽ cái tên này phải là của người anh thứ năm của ta, ai ngờ vị kia không may, khi sinh ra phát hiện là một thai nhi đã chết trong bụng mẹ. Vì thế thật đúng dịp cái tên vàng ngọc do hoàng đế bệ hạ vắt óc mấy đêm suy nghĩ cho đứa con chưa chào đời này rơi vào người ta không lâu sau đó, ừm theo như lời vị cha đáng kính của ta thì không dùng thật quá phí. Mẹ của ta tiếp nhận thánh chỉ trong tay thái giám, cảm tạ ơn nghĩa cao cả như trời xanh, ừm cửa đóng rồi. Nàng khóc như hoa lê trong mưa, luôn miệng “không hợp lễ nghĩa”. Nhưng chỗ nàng ở aka Bế Nguyệt trai quá hẻo lánh rồi, nàng hét to cỡ nào… Một đêm kia, Tiểu Chất Tử đứng ngoài phòng đợi lệnh phục vụ nghe được trong phòng Đoan vương điện hạ và thái tử đang chuẩn bị ò ý e trên giường nhưng vì bức “mãnh hổ xuống núi” năm đó mà tranh cãi.Đoan vương điện hạ:“Bức ba ba xuống núi đó bán được giá cao chắc chắn do anh lấy việc tư làm việc công ăn gian bảo người của mình ra tay đúng không!”Thái tử điện hạ:“Quỳnh Nhi thật không phải anh làm.”Đoan vương điện hạ:“Lừa dối!”Thái tử điện hạ lại giải thích vài lần tất cả đều bị hai chữ “Lừa gạt” của Đoan vương chắn về, đều không thay đổi.Thái tử điện hạ:“Được rồi, em đoán đúng, là anh làm.”Đoan vương điện hạ hừ một tiếng:“Em biết ngay.”Khó khăn lắm mới có thể vuốt thuận đám “lông” ngược trên người Đoan vương điện hạ, cuối cùng dỗ ngọt người thành công thái tử điện hạ cũng được như nguyện hòa vào làm một với ai kia lăn trên giường.Ngoài phòng Tiểu Chất Tử thở dài, vương gia nhà bọn họ quả nhiên không biết thưởng thức tác phẩm của thái tử, và nó trị giá ngàn vàng chứ không chơi.

Một đêm kia, Tiểu Chất Tử đứng ngoài phòng đợi lệnh phục vụ nghe được trong phòng Đoan vương điện hạ và thái tử đang chuẩn bị ò ý e trên giường nhưng vì bức “mãnh hổ xuống núi” năm đó mà tranh cãi.

Đoan vương điện hạ:

“Bức ba ba xuống núi đó bán được giá cao chắc chắn do anh lấy việc tư làm việc công ăn gian bảo người của mình ra tay đúng không!”

Thái tử điện hạ:

“Quỳnh Nhi thật không phải anh làm.”

Đoan vương điện hạ:

“Lừa dối!”

Thái tử điện hạ lại giải thích vài lần tất cả đều bị hai chữ “Lừa gạt” của Đoan vương chắn về, đều không thay đổi.

Thái tử điện hạ:

“Được rồi, em đoán đúng, là anh làm.”

Đoan vương điện hạ hừ một tiếng:

“Em biết ngay.”

Khó khăn lắm mới có thể vuốt thuận đám “lông” ngược trên người Đoan vương điện hạ, cuối cùng dỗ ngọt người thành công thái tử điện hạ cũng được như nguyện hòa vào làm một với ai kia lăn trên giường.

Ngoài phòng Tiểu Chất Tử thở dài, vương gia nhà bọn họ quả nhiên không biết thưởng thức tác phẩm của thái tử, và nó trị giá ngàn vàng chứ không chơi.

Phật Hệ Cung ĐấuTác giả: Kim ĐườngTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn Chuyện cũ như này, bởi vì thức đêm cày cho công ty nên ta bất ngờ gục ừm là die đấy, coi như đám tiền bảo hiểm mấy năm gửi quăng nước mất trắng cmnr, có lẽ do cuối năm nên nhân viên công chức trên thiên giới cảm thông và có nỗi lòng chung với ta, từ bi cho ta một cơ hội mới —— lại trợn mắt ta đã thành một đứa trẻ nằm lót tã. Thánh Thượng ban danh “Quỳnh Ngọc” cho ta. Ừm Giang Quỳnh Ngọc. Đáng lẽ cái tên này phải là của người anh thứ năm của ta, ai ngờ vị kia không may, khi sinh ra phát hiện là một thai nhi đã chết trong bụng mẹ. Vì thế thật đúng dịp cái tên vàng ngọc do hoàng đế bệ hạ vắt óc mấy đêm suy nghĩ cho đứa con chưa chào đời này rơi vào người ta không lâu sau đó, ừm theo như lời vị cha đáng kính của ta thì không dùng thật quá phí. Mẹ của ta tiếp nhận thánh chỉ trong tay thái giám, cảm tạ ơn nghĩa cao cả như trời xanh, ừm cửa đóng rồi. Nàng khóc như hoa lê trong mưa, luôn miệng “không hợp lễ nghĩa”. Nhưng chỗ nàng ở aka Bế Nguyệt trai quá hẻo lánh rồi, nàng hét to cỡ nào… Một đêm kia, Tiểu Chất Tử đứng ngoài phòng đợi lệnh phục vụ nghe được trong phòng Đoan vương điện hạ và thái tử đang chuẩn bị ò ý e trên giường nhưng vì bức “mãnh hổ xuống núi” năm đó mà tranh cãi.Đoan vương điện hạ:“Bức ba ba xuống núi đó bán được giá cao chắc chắn do anh lấy việc tư làm việc công ăn gian bảo người của mình ra tay đúng không!”Thái tử điện hạ:“Quỳnh Nhi thật không phải anh làm.”Đoan vương điện hạ:“Lừa dối!”Thái tử điện hạ lại giải thích vài lần tất cả đều bị hai chữ “Lừa gạt” của Đoan vương chắn về, đều không thay đổi.Thái tử điện hạ:“Được rồi, em đoán đúng, là anh làm.”Đoan vương điện hạ hừ một tiếng:“Em biết ngay.”Khó khăn lắm mới có thể vuốt thuận đám “lông” ngược trên người Đoan vương điện hạ, cuối cùng dỗ ngọt người thành công thái tử điện hạ cũng được như nguyện hòa vào làm một với ai kia lăn trên giường.Ngoài phòng Tiểu Chất Tử thở dài, vương gia nhà bọn họ quả nhiên không biết thưởng thức tác phẩm của thái tử, và nó trị giá ngàn vàng chứ không chơi.

Chương 11: Phiên ngoại