Tháng ba cuối xuânBên bờ hồ liễu rũ xuống, một cái tháp mềm dùng da lông trắng như tuyết trải lên đặt chỗ bóng mát dưới cây liễu. Ngu Tri Dao lười biếng nằm trên tháp mềm, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, bánh hoa đào đặt trên bàn dài bên cạnh lập tức tự động bay vào bên miệng nàng. Ngu Tri Dao cầm lấy miếng bánh ngọt đó, chậm chạp thưởng thức, thậm chỉ còn thoải mái trở mình, ý động một cái, mở kính Linh thông ra. Kính Linh thông là một cái gương lớn chừng bàn tay mang theo phong cách cổ xưa, phía sau toàn một màu đen, còn có dấu hiệu của Vân Cảnh Thánh địa. Bề ngoài bóng loáng vô cùng, giống như mặt nước vậy. Vật này là năm năm trước từ đại tông Vân Cảnh thánh địa lợi hại nhất của Vân giới đi ra, từ đây lưu truyền rộng rãi ở Vân giới, dùng để các tông môn lớn nhỏ liên lạc tình cảm, nói chuyện bái quái. Nói tóm lại, kính Linh thông này cứ như vậy truyền ra Vân giới. Chẳng qua giá trị của vật này không rẻ, một cái kính Linh thông cần một ngàn khối linh thạch hạ phẩm, cũng chỉ có tu…

Chương 21

Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên BảngTác giả: Nhất Trì Thanh HứaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngTháng ba cuối xuânBên bờ hồ liễu rũ xuống, một cái tháp mềm dùng da lông trắng như tuyết trải lên đặt chỗ bóng mát dưới cây liễu. Ngu Tri Dao lười biếng nằm trên tháp mềm, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, bánh hoa đào đặt trên bàn dài bên cạnh lập tức tự động bay vào bên miệng nàng. Ngu Tri Dao cầm lấy miếng bánh ngọt đó, chậm chạp thưởng thức, thậm chỉ còn thoải mái trở mình, ý động một cái, mở kính Linh thông ra. Kính Linh thông là một cái gương lớn chừng bàn tay mang theo phong cách cổ xưa, phía sau toàn một màu đen, còn có dấu hiệu của Vân Cảnh Thánh địa. Bề ngoài bóng loáng vô cùng, giống như mặt nước vậy. Vật này là năm năm trước từ đại tông Vân Cảnh thánh địa lợi hại nhất của Vân giới đi ra, từ đây lưu truyền rộng rãi ở Vân giới, dùng để các tông môn lớn nhỏ liên lạc tình cảm, nói chuyện bái quái. Nói tóm lại, kính Linh thông này cứ như vậy truyền ra Vân giới. Chẳng qua giá trị của vật này không rẻ, một cái kính Linh thông cần một ngàn khối linh thạch hạ phẩm, cũng chỉ có tu… Mọi người gần như là công nhận Lạc Vân Dã và vị tu sĩ thiên tài kia có cùng tên họ, đây sợ rằng chính là chuyện may mắn duy nhất trong cuộc đời này của hắn.Toàn bộ trên dưới của Vân Phù phái, chỉ có chưởng môn nhặt Lạc Vân Dã từ ngoài đồng hoang về là còn có chút nghi ngờ đối với chuyện này.Lạc Vân Dã là đứa trẻ mà chưởng môn của Vân Phù phái nhặt về từ thiên lôi kiếp.Ban đầu bà ta nhìn hắn khắp người đều là máu, chín tuổi, nhưng đã đột phá tu vi Khai Thiên Cảnh, tưởng là nhặt được thiên tài gì đó rồi, lúc này mới nhặt hắn quay về Vân Phù phái.Ai biết lại nhặt về một tên quỷ phế vật xui xẻo?Nhiều năm như vậy, tu vi vẫn luôn đình trệ ở Khai Thiên Cảnh, không có tiến thêm phân nửa.Cho đến Thiên bảng ngày đó, chưởng môn của Vân Phù phái gọi Lạc Vân Dã tới cung điện dưới đất, liên tục dùng các loại phù triện tập kích hắn, đem cả người hắn nổ tới đều là máu, lúc gần như chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, cũng không có để hắn lộ ra tu vi ẩn giấu.Chưởng môn của Vân Phù phái cau mày, đang muốn trực tiếp gi3t chết tên quỷ xui xẻo của môn phái.Sau đó, cung điện dưới đất liền sụp rồi.Còn làm hư hại bảo vật mà bà ta để ở cung điện dưới đất.Lạc Vân Dã cũng nhân cơ hội này trốn ra được, chui mình vào căn phòng nhỏ sạch sẽ gọn gàng để dưỡng thương.Chưởng môn của Vân Phù phái trải qua chuyện này, càng cảm thấy Lạc Vân Dã là một tên quỷ xui xẻo liên lụy đến những người xung quanh đều đen đủi, dứt khoát mắt không thấy tim không phiền, mặc cho hắn tự sinh tự diệt.Lần này Lạc Vân Dã bị thương rất nặng, chỉ có thể khởi động bùa chú chữa trị của tu vi Khai Thiên Cảnh nhưng cũng như muối bỏ biển.Chỉ là năng lực tự chữa lành của thân thể hắn vẫn luôn rất mạnh, cho dù bị thương nặng hơn, cũng có thể từ từ tự động lành lại theo thời gian.Vì thế Lạc Vân Dã cứ nằm ở chỗ này như vậy, mở ra kính linh thông, xem mảng “Tu sĩ nhập học" học tập tu luyện những bùa chú, lại đi dạo một vòng "chuyện kì lạ ở Vân giới" chú ý tới động tĩnh gần đây của Vân giới, thỉnh thoảng hắn còn đi ra ngoài một chuyến mua rất nhiều đồ ăn ở trong nhà ăn của Vân Phù phái, có bánh ngọt, có thức ăn, có trái cây, có rượu cất.Hắn chăm sóc rất tốt cho bản thân mình.Cho dù tất cả mọi người đều tránh né hắn.Lạc Vân Dã biết sớm muộn thì cái gọi là Thiên bảng kia sẽ làm mình bại lộ, cho nên cũng đang suy xét lúc nào thì nên trốn khỏi Vân Phù phái.Chẳng qua là đột nhiên thoát khỏi cuộc sống yên bình như vậy, Lạc Vân Dã còn có chút không quen.Cho nên hắn định đợi tháng sau trước khi Thiên bảng công bố mới rời đi, trước hết phải chuẩn bị kế hoạch sống đầu đường xó chợ ở Vân giới một chút.Lạc Vân Dã bắt đầu lật xem hàng loạt chuyện kì lạ ở Vân giới, còn thỉnh thoảng đăng bài hỏi thăm, hỏi thăm trong bài đăng của người khác, có lòng làm ra một phần bí kíp lưu lạc thoải mái nhất ở Vân giới.*Ngu Tri Dao liên tục bị các đệ tử ra trận đề nghị khiêu chiến, ngay cả chưởng môn cũng tới nói với nàng phải dùng tình cảm để cảm hóa người khác, dùng lí trí để khiến người khác hiểu, mà nàng chẳng qua là chớp chớp mắt, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, bất lực buông tay..

Mọi người gần như là công nhận Lạc Vân Dã và vị tu sĩ thiên tài kia có cùng tên họ, đây sợ rằng chính là chuyện may mắn duy nhất trong cuộc đời này của hắn.

Toàn bộ trên dưới của Vân Phù phái, chỉ có chưởng môn nhặt Lạc Vân Dã từ ngoài đồng hoang về là còn có chút nghi ngờ đối với chuyện này.

Lạc Vân Dã là đứa trẻ mà chưởng môn của Vân Phù phái nhặt về từ thiên lôi kiếp.

Ban đầu bà ta nhìn hắn khắp người đều là máu, chín tuổi, nhưng đã đột phá tu vi Khai Thiên Cảnh, tưởng là nhặt được thiên tài gì đó rồi, lúc này mới nhặt hắn quay về Vân Phù phái.

Ai biết lại nhặt về một tên quỷ phế vật xui xẻo?Nhiều năm như vậy, tu vi vẫn luôn đình trệ ở Khai Thiên Cảnh, không có tiến thêm phân nửa.

Cho đến Thiên bảng ngày đó, chưởng môn của Vân Phù phái gọi Lạc Vân Dã tới cung điện dưới đất, liên tục dùng các loại phù triện tập kích hắn, đem cả người hắn nổ tới đều là máu, lúc gần như chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, cũng không có để hắn lộ ra tu vi ẩn giấu.

Chưởng môn của Vân Phù phái cau mày, đang muốn trực tiếp gi3t chết tên quỷ xui xẻo của môn phái.

Sau đó, cung điện dưới đất liền sụp rồi.

Còn làm hư hại bảo vật mà bà ta để ở cung điện dưới đất.

Lạc Vân Dã cũng nhân cơ hội này trốn ra được, chui mình vào căn phòng nhỏ sạch sẽ gọn gàng để dưỡng thương.

Chưởng môn của Vân Phù phái trải qua chuyện này, càng cảm thấy Lạc Vân Dã là một tên quỷ xui xẻo liên lụy đến những người xung quanh đều đen đủi, dứt khoát mắt không thấy tim không phiền, mặc cho hắn tự sinh tự diệt.

Lần này Lạc Vân Dã bị thương rất nặng, chỉ có thể khởi động bùa chú chữa trị của tu vi Khai Thiên Cảnh nhưng cũng như muối bỏ biển.

Chỉ là năng lực tự chữa lành của thân thể hắn vẫn luôn rất mạnh, cho dù bị thương nặng hơn, cũng có thể từ từ tự động lành lại theo thời gian.

Vì thế Lạc Vân Dã cứ nằm ở chỗ này như vậy, mở ra kính linh thông, xem mảng “Tu sĩ nhập học" học tập tu luyện những bùa chú, lại đi dạo một vòng "chuyện kì lạ ở Vân giới" chú ý tới động tĩnh gần đây của Vân giới, thỉnh thoảng hắn còn đi ra ngoài một chuyến mua rất nhiều đồ ăn ở trong nhà ăn của Vân Phù phái, có bánh ngọt, có thức ăn, có trái cây, có rượu cất.

Hắn chăm sóc rất tốt cho bản thân mình.

Cho dù tất cả mọi người đều tránh né hắn.

Lạc Vân Dã biết sớm muộn thì cái gọi là Thiên bảng kia sẽ làm mình bại lộ, cho nên cũng đang suy xét lúc nào thì nên trốn khỏi Vân Phù phái.

Chẳng qua là đột nhiên thoát khỏi cuộc sống yên bình như vậy, Lạc Vân Dã còn có chút không quen.

Cho nên hắn định đợi tháng sau trước khi Thiên bảng công bố mới rời đi, trước hết phải chuẩn bị kế hoạch sống đầu đường xó chợ ở Vân giới một chút.

Lạc Vân Dã bắt đầu lật xem hàng loạt chuyện kì lạ ở Vân giới, còn thỉnh thoảng đăng bài hỏi thăm, hỏi thăm trong bài đăng của người khác, có lòng làm ra một phần bí kíp lưu lạc thoải mái nhất ở Vân giới.

*Ngu Tri Dao liên tục bị các đệ tử ra trận đề nghị khiêu chiến, ngay cả chưởng môn cũng tới nói với nàng phải dùng tình cảm để cảm hóa người khác, dùng lí trí để khiến người khác hiểu, mà nàng chẳng qua là chớp chớp mắt, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, bất lực buông tay.

.

Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên BảngTác giả: Nhất Trì Thanh HứaTruyện Cổ Đại, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngTháng ba cuối xuânBên bờ hồ liễu rũ xuống, một cái tháp mềm dùng da lông trắng như tuyết trải lên đặt chỗ bóng mát dưới cây liễu. Ngu Tri Dao lười biếng nằm trên tháp mềm, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoay tròn, bánh hoa đào đặt trên bàn dài bên cạnh lập tức tự động bay vào bên miệng nàng. Ngu Tri Dao cầm lấy miếng bánh ngọt đó, chậm chạp thưởng thức, thậm chỉ còn thoải mái trở mình, ý động một cái, mở kính Linh thông ra. Kính Linh thông là một cái gương lớn chừng bàn tay mang theo phong cách cổ xưa, phía sau toàn một màu đen, còn có dấu hiệu của Vân Cảnh Thánh địa. Bề ngoài bóng loáng vô cùng, giống như mặt nước vậy. Vật này là năm năm trước từ đại tông Vân Cảnh thánh địa lợi hại nhất của Vân giới đi ra, từ đây lưu truyền rộng rãi ở Vân giới, dùng để các tông môn lớn nhỏ liên lạc tình cảm, nói chuyện bái quái. Nói tóm lại, kính Linh thông này cứ như vậy truyền ra Vân giới. Chẳng qua giá trị của vật này không rẻ, một cái kính Linh thông cần một ngàn khối linh thạch hạ phẩm, cũng chỉ có tu… Mọi người gần như là công nhận Lạc Vân Dã và vị tu sĩ thiên tài kia có cùng tên họ, đây sợ rằng chính là chuyện may mắn duy nhất trong cuộc đời này của hắn.Toàn bộ trên dưới của Vân Phù phái, chỉ có chưởng môn nhặt Lạc Vân Dã từ ngoài đồng hoang về là còn có chút nghi ngờ đối với chuyện này.Lạc Vân Dã là đứa trẻ mà chưởng môn của Vân Phù phái nhặt về từ thiên lôi kiếp.Ban đầu bà ta nhìn hắn khắp người đều là máu, chín tuổi, nhưng đã đột phá tu vi Khai Thiên Cảnh, tưởng là nhặt được thiên tài gì đó rồi, lúc này mới nhặt hắn quay về Vân Phù phái.Ai biết lại nhặt về một tên quỷ phế vật xui xẻo?Nhiều năm như vậy, tu vi vẫn luôn đình trệ ở Khai Thiên Cảnh, không có tiến thêm phân nửa.Cho đến Thiên bảng ngày đó, chưởng môn của Vân Phù phái gọi Lạc Vân Dã tới cung điện dưới đất, liên tục dùng các loại phù triện tập kích hắn, đem cả người hắn nổ tới đều là máu, lúc gần như chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, cũng không có để hắn lộ ra tu vi ẩn giấu.Chưởng môn của Vân Phù phái cau mày, đang muốn trực tiếp gi3t chết tên quỷ xui xẻo của môn phái.Sau đó, cung điện dưới đất liền sụp rồi.Còn làm hư hại bảo vật mà bà ta để ở cung điện dưới đất.Lạc Vân Dã cũng nhân cơ hội này trốn ra được, chui mình vào căn phòng nhỏ sạch sẽ gọn gàng để dưỡng thương.Chưởng môn của Vân Phù phái trải qua chuyện này, càng cảm thấy Lạc Vân Dã là một tên quỷ xui xẻo liên lụy đến những người xung quanh đều đen đủi, dứt khoát mắt không thấy tim không phiền, mặc cho hắn tự sinh tự diệt.Lần này Lạc Vân Dã bị thương rất nặng, chỉ có thể khởi động bùa chú chữa trị của tu vi Khai Thiên Cảnh nhưng cũng như muối bỏ biển.Chỉ là năng lực tự chữa lành của thân thể hắn vẫn luôn rất mạnh, cho dù bị thương nặng hơn, cũng có thể từ từ tự động lành lại theo thời gian.Vì thế Lạc Vân Dã cứ nằm ở chỗ này như vậy, mở ra kính linh thông, xem mảng “Tu sĩ nhập học" học tập tu luyện những bùa chú, lại đi dạo một vòng "chuyện kì lạ ở Vân giới" chú ý tới động tĩnh gần đây của Vân giới, thỉnh thoảng hắn còn đi ra ngoài một chuyến mua rất nhiều đồ ăn ở trong nhà ăn của Vân Phù phái, có bánh ngọt, có thức ăn, có trái cây, có rượu cất.Hắn chăm sóc rất tốt cho bản thân mình.Cho dù tất cả mọi người đều tránh né hắn.Lạc Vân Dã biết sớm muộn thì cái gọi là Thiên bảng kia sẽ làm mình bại lộ, cho nên cũng đang suy xét lúc nào thì nên trốn khỏi Vân Phù phái.Chẳng qua là đột nhiên thoát khỏi cuộc sống yên bình như vậy, Lạc Vân Dã còn có chút không quen.Cho nên hắn định đợi tháng sau trước khi Thiên bảng công bố mới rời đi, trước hết phải chuẩn bị kế hoạch sống đầu đường xó chợ ở Vân giới một chút.Lạc Vân Dã bắt đầu lật xem hàng loạt chuyện kì lạ ở Vân giới, còn thỉnh thoảng đăng bài hỏi thăm, hỏi thăm trong bài đăng của người khác, có lòng làm ra một phần bí kíp lưu lạc thoải mái nhất ở Vân giới.*Ngu Tri Dao liên tục bị các đệ tử ra trận đề nghị khiêu chiến, ngay cả chưởng môn cũng tới nói với nàng phải dùng tình cảm để cảm hóa người khác, dùng lí trí để khiến người khác hiểu, mà nàng chẳng qua là chớp chớp mắt, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra, bất lực buông tay..

Chương 21