Tiếng ve kêu ồn ào inh ỏi suốt mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ dứt. "Meo meo, meo meo." Cầm trong tay một miếng giăm bông xúc xích, Hạ Thiên tiến đến hàng rào ngoài sân, khẽ gọi: "Meo meo, ăn cơm thôi." Gia đình cô sống trong một khu chung cư cũ đã bị phá bỏ và tái định cư. Thường ngày, những chú mèo hoang hay qua thăm khu chung cư này. Cô đã quen mặt tất cả những con mèo hoang trong khu, thậm chí còn đặt cả tên cho chúng nó. Ví dụ như con mèo lông trắng trên đỉnh đầu có nhúm lông đen tên là Cầu Đen; một con màu cam to bụ bẫm tên là Chanh; còn có một con mèo có giọng khàn đặc biệt tên là Bà Sói... Ai trong số chúng cũng nhận ra giọng của Hạ Thiên, bất cứ khi nào cô gọi từ bên ngoài hàng rào, chúng sẽ chạy đến từ mọi hướng. Nếu cô không ở đó, những chú mèo này sẽ không có thức ăn và có thể bị chết đói - cô rất thích cảm giác được cần đến. Theo như quan sát của cô, Cầu Đen và Chanh dường như có quan hệ tình cảm nên thường không lộ diện, cho dù có lộ diện thì cũng là một đôi. Chú mèo…
Chương 25: C25: Chương 25
Ngày Chia Tay Hôm Ấy Trời Mưa Rất ToTác giả: Xuân Phong Lựu HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTiếng ve kêu ồn ào inh ỏi suốt mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ dứt. "Meo meo, meo meo." Cầm trong tay một miếng giăm bông xúc xích, Hạ Thiên tiến đến hàng rào ngoài sân, khẽ gọi: "Meo meo, ăn cơm thôi." Gia đình cô sống trong một khu chung cư cũ đã bị phá bỏ và tái định cư. Thường ngày, những chú mèo hoang hay qua thăm khu chung cư này. Cô đã quen mặt tất cả những con mèo hoang trong khu, thậm chí còn đặt cả tên cho chúng nó. Ví dụ như con mèo lông trắng trên đỉnh đầu có nhúm lông đen tên là Cầu Đen; một con màu cam to bụ bẫm tên là Chanh; còn có một con mèo có giọng khàn đặc biệt tên là Bà Sói... Ai trong số chúng cũng nhận ra giọng của Hạ Thiên, bất cứ khi nào cô gọi từ bên ngoài hàng rào, chúng sẽ chạy đến từ mọi hướng. Nếu cô không ở đó, những chú mèo này sẽ không có thức ăn và có thể bị chết đói - cô rất thích cảm giác được cần đến. Theo như quan sát của cô, Cầu Đen và Chanh dường như có quan hệ tình cảm nên thường không lộ diện, cho dù có lộ diện thì cũng là một đôi. Chú mèo… Cô để điện thoại lên cạnh bàn, không suy nghĩ linh tinh nữa, lấy sách bài tập phụ đạo ra làm bài.Nửa tiếng sau, điện thoại lại rung lên.Phong: "Vừa nãy đang tắm."Hạ Thiên kích động tới mức trực tiếp nhảy lên giường, kết quả những vết bầm tím trên tay cô đập vào thành giường, đau đến mức cắn chặt răng, cô nhanh chóng trả lời— —Summer: "Ừm ừm, tớ đang làm bài tập."Phong: "Học sinh trung học?"Summer: "Ừ, còn cậu?"Phong: "Giống nhau, cậu là người ở đâu?"Summer: "Thành phố C, tớ thêm bạn cùng thành phố."Phong: "Học trường nào?"Cô nghĩ một lúc, bịa ra một trường tư thục tốt nhất trong thành phố: "Trường Trung học tư thục Gia Kì."Nữ sinh trường đó không chỉ có thành tích học tập tốt mà điều kiện gia đình cũng tốt, có một lần cô nhìn thấy một cặp đôi trên thang cuốn là học sinh của trường trung học tư thục Gia Kì, bọn họ mặc đồng phục rất đẹp, cực kì đẹp đôi.Cô rất ngưỡng mộ bọn họ.Phong: "Muốn nói chuyện gì với tôi?"Hạ Thiên tim không ngừng đập thình thịch, vắt óc suy nghĩ về vấn đề này.Summer: "Cậu có sở thích thú vị gì không?"Phong: "Gì vậy, xem mắt à?""... "Hạ Thiên xấu hổ đỏ cả mặt, vùi đầu vào màn hình điện thoại, thực sự xấu hổ chết mất.Lúc này, Từ Bất Châu gửi cho cô tấm hình của một bé mèo.Phong: "Mèo của tôi. [ Hình ảnh ] [ Hình ảnh ]"Hạ Thiên phóng to hình ảnh, nhìn thấy Bà Sói nép cạnh tay cậu thiếu niên, đầu áp vào cánh tay vừa dài vừa đẹp của cậu.Cổ của nó hình như đeo một chiếc vòng đuổi côn trùng, trên vòng cổ có một quả cầu anh đào cực kì dễ thương.Từ Bất Châu chăm sóc nó rất tốt, nhưng quả thực con mèo này cũng xấu quá đi, toàn thân đều là lông gai, nhãn cầu không có tiêu cự, một mắt nhìn bên phải, một mắt nhìn bên trái.Summer: "Wow, đáng yêu quá."Phong: "Con mèo xấu nhất thế giới.""... "?Summer: "Nó tên là gì thế?"Phong: "Tinh Tinh."Cái gì vậy!Hạ Thiên thầm nghĩ, rõ ràng người ta là Bà Sói! Thế mà lại đổi tên rồi.Có điều nghĩ lại, Từ Bất Châu nhận nuôi nó, đổi tên cho nó cũng là rất bình thường.Những cái này không quan trọng, chỉ cần Bà Sói có thể có một ngôi nhà đã là rất hạnh phúc rồi.Summer: "Cậu đã nói nó là con mèo xấu nhất thế giới rồi, tại sao vẫn còn nhận nuôi nó, đi mua một con mèo cưng khác không phải tốt hơn sao?"Phong: "Chủ nhân của nó khóc lóc cầu xin tôi, cũng đã quỳ xuống rồi, không nuôi không được.""... "Hạ Thiên phát hiện miệng lưỡi người đàn ông này thật rẻ tiền!Cô nào có khóc lóc cầu xin cậu!Phong: "Tôi cần nghỉ ngơi rồi."Hạ Thiên vội vàng hỏi: "Lần sau còn có thể nói chuyện với cậu không?"Phong: "Không chắc chắn sẽ trả lời đúng lúc."Summer: "Ừm! Ngủ ngon [ Mặt trăng ]"Phong: "Ngủ ngon. [ Hình ảnh ]"Bức ảnh cuối cùng cậu gửi là dùng Bà Sói làm biểu tượng cảm xúc chúc ngủ ngon.Hạ Thiên lưu lại hình ảnh, ôm điện thoại, trong lòng cảm thấy thật ngọt ngào.Tất cả mọi việc xảy ra trong đêm nay, như một ngôi sao rơi vào giấc mơ của cô, cô thực sự rất vui, rất hạnh phúc.
Cô để điện thoại lên cạnh bàn, không suy nghĩ linh tinh nữa, lấy sách bài tập phụ đạo ra làm bài.
Nửa tiếng sau, điện thoại lại rung lên.
Phong: "Vừa nãy đang tắm."
Hạ Thiên kích động tới mức trực tiếp nhảy lên giường, kết quả những vết bầm tím trên tay cô đập vào thành giường, đau đến mức cắn chặt răng, cô nhanh chóng trả lời— —
Summer: "Ừm ừm, tớ đang làm bài tập."
Phong: "Học sinh trung học?"
Summer: "Ừ, còn cậu?"
Phong: "Giống nhau, cậu là người ở đâu?"
Summer: "Thành phố C, tớ thêm bạn cùng thành phố."
Phong: "Học trường nào?"
Cô nghĩ một lúc, bịa ra một trường tư thục tốt nhất trong thành phố: "Trường Trung học tư thục Gia Kì."
Nữ sinh trường đó không chỉ có thành tích học tập tốt mà điều kiện gia đình cũng tốt, có một lần cô nhìn thấy một cặp đôi trên thang cuốn là học sinh của trường trung học tư thục Gia Kì, bọn họ mặc đồng phục rất đẹp, cực kì đẹp đôi.
Cô rất ngưỡng mộ bọn họ.
Phong: "Muốn nói chuyện gì với tôi?"
Hạ Thiên tim không ngừng đập thình thịch, vắt óc suy nghĩ về vấn đề này.
Summer: "Cậu có sở thích thú vị gì không?"
Phong: "Gì vậy, xem mắt à?"
"... "
Hạ Thiên xấu hổ đỏ cả mặt, vùi đầu vào màn hình điện thoại, thực sự xấu hổ chết mất.
Lúc này, Từ Bất Châu gửi cho cô tấm hình của một bé mèo.
Phong: "Mèo của tôi. [ Hình ảnh ] [ Hình ảnh ]"
Hạ Thiên phóng to hình ảnh, nhìn thấy Bà Sói nép cạnh tay cậu thiếu niên, đầu áp vào cánh tay vừa dài vừa đẹp của cậu.
Cổ của nó hình như đeo một chiếc vòng đuổi côn trùng, trên vòng cổ có một quả cầu anh đào cực kì dễ thương.
Từ Bất Châu chăm sóc nó rất tốt, nhưng quả thực con mèo này cũng xấu quá đi, toàn thân đều là lông gai, nhãn cầu không có tiêu cự, một mắt nhìn bên phải, một mắt nhìn bên trái.
Summer: "Wow, đáng yêu quá."
Phong: "Con mèo xấu nhất thế giới."
"... "
?Summer: "Nó tên là gì thế?"
Phong: "Tinh Tinh."
Cái gì vậy!
Hạ Thiên thầm nghĩ, rõ ràng người ta là Bà Sói! Thế mà lại đổi tên rồi.
Có điều nghĩ lại, Từ Bất Châu nhận nuôi nó, đổi tên cho nó cũng là rất bình thường.
Những cái này không quan trọng, chỉ cần Bà Sói có thể có một ngôi nhà đã là rất hạnh phúc rồi.
Summer: "Cậu đã nói nó là con mèo xấu nhất thế giới rồi, tại sao vẫn còn nhận nuôi nó, đi mua một con mèo cưng khác không phải tốt hơn sao?"
Phong: "Chủ nhân của nó khóc lóc cầu xin tôi, cũng đã quỳ xuống rồi, không nuôi không được."
"... "
Hạ Thiên phát hiện miệng lưỡi người đàn ông này thật rẻ tiền!
Cô nào có khóc lóc cầu xin cậu!
Phong: "Tôi cần nghỉ ngơi rồi."
Hạ Thiên vội vàng hỏi: "Lần sau còn có thể nói chuyện với cậu không?"
Phong: "Không chắc chắn sẽ trả lời đúng lúc."
Summer: "Ừm! Ngủ ngon [ Mặt trăng ]"
Phong: "Ngủ ngon. [ Hình ảnh ]"
Bức ảnh cuối cùng cậu gửi là dùng Bà Sói làm biểu tượng cảm xúc chúc ngủ ngon.
Hạ Thiên lưu lại hình ảnh, ôm điện thoại, trong lòng cảm thấy thật ngọt ngào.
Tất cả mọi việc xảy ra trong đêm nay, như một ngôi sao rơi vào giấc mơ của cô, cô thực sự rất vui, rất hạnh phúc.
Ngày Chia Tay Hôm Ấy Trời Mưa Rất ToTác giả: Xuân Phong Lựu HỏaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcTiếng ve kêu ồn ào inh ỏi suốt mùa hè tưởng chừng sẽ không bao giờ dứt. "Meo meo, meo meo." Cầm trong tay một miếng giăm bông xúc xích, Hạ Thiên tiến đến hàng rào ngoài sân, khẽ gọi: "Meo meo, ăn cơm thôi." Gia đình cô sống trong một khu chung cư cũ đã bị phá bỏ và tái định cư. Thường ngày, những chú mèo hoang hay qua thăm khu chung cư này. Cô đã quen mặt tất cả những con mèo hoang trong khu, thậm chí còn đặt cả tên cho chúng nó. Ví dụ như con mèo lông trắng trên đỉnh đầu có nhúm lông đen tên là Cầu Đen; một con màu cam to bụ bẫm tên là Chanh; còn có một con mèo có giọng khàn đặc biệt tên là Bà Sói... Ai trong số chúng cũng nhận ra giọng của Hạ Thiên, bất cứ khi nào cô gọi từ bên ngoài hàng rào, chúng sẽ chạy đến từ mọi hướng. Nếu cô không ở đó, những chú mèo này sẽ không có thức ăn và có thể bị chết đói - cô rất thích cảm giác được cần đến. Theo như quan sát của cô, Cầu Đen và Chanh dường như có quan hệ tình cảm nên thường không lộ diện, cho dù có lộ diện thì cũng là một đôi. Chú mèo… Cô để điện thoại lên cạnh bàn, không suy nghĩ linh tinh nữa, lấy sách bài tập phụ đạo ra làm bài.Nửa tiếng sau, điện thoại lại rung lên.Phong: "Vừa nãy đang tắm."Hạ Thiên kích động tới mức trực tiếp nhảy lên giường, kết quả những vết bầm tím trên tay cô đập vào thành giường, đau đến mức cắn chặt răng, cô nhanh chóng trả lời— —Summer: "Ừm ừm, tớ đang làm bài tập."Phong: "Học sinh trung học?"Summer: "Ừ, còn cậu?"Phong: "Giống nhau, cậu là người ở đâu?"Summer: "Thành phố C, tớ thêm bạn cùng thành phố."Phong: "Học trường nào?"Cô nghĩ một lúc, bịa ra một trường tư thục tốt nhất trong thành phố: "Trường Trung học tư thục Gia Kì."Nữ sinh trường đó không chỉ có thành tích học tập tốt mà điều kiện gia đình cũng tốt, có một lần cô nhìn thấy một cặp đôi trên thang cuốn là học sinh của trường trung học tư thục Gia Kì, bọn họ mặc đồng phục rất đẹp, cực kì đẹp đôi.Cô rất ngưỡng mộ bọn họ.Phong: "Muốn nói chuyện gì với tôi?"Hạ Thiên tim không ngừng đập thình thịch, vắt óc suy nghĩ về vấn đề này.Summer: "Cậu có sở thích thú vị gì không?"Phong: "Gì vậy, xem mắt à?""... "Hạ Thiên xấu hổ đỏ cả mặt, vùi đầu vào màn hình điện thoại, thực sự xấu hổ chết mất.Lúc này, Từ Bất Châu gửi cho cô tấm hình của một bé mèo.Phong: "Mèo của tôi. [ Hình ảnh ] [ Hình ảnh ]"Hạ Thiên phóng to hình ảnh, nhìn thấy Bà Sói nép cạnh tay cậu thiếu niên, đầu áp vào cánh tay vừa dài vừa đẹp của cậu.Cổ của nó hình như đeo một chiếc vòng đuổi côn trùng, trên vòng cổ có một quả cầu anh đào cực kì dễ thương.Từ Bất Châu chăm sóc nó rất tốt, nhưng quả thực con mèo này cũng xấu quá đi, toàn thân đều là lông gai, nhãn cầu không có tiêu cự, một mắt nhìn bên phải, một mắt nhìn bên trái.Summer: "Wow, đáng yêu quá."Phong: "Con mèo xấu nhất thế giới.""... "?Summer: "Nó tên là gì thế?"Phong: "Tinh Tinh."Cái gì vậy!Hạ Thiên thầm nghĩ, rõ ràng người ta là Bà Sói! Thế mà lại đổi tên rồi.Có điều nghĩ lại, Từ Bất Châu nhận nuôi nó, đổi tên cho nó cũng là rất bình thường.Những cái này không quan trọng, chỉ cần Bà Sói có thể có một ngôi nhà đã là rất hạnh phúc rồi.Summer: "Cậu đã nói nó là con mèo xấu nhất thế giới rồi, tại sao vẫn còn nhận nuôi nó, đi mua một con mèo cưng khác không phải tốt hơn sao?"Phong: "Chủ nhân của nó khóc lóc cầu xin tôi, cũng đã quỳ xuống rồi, không nuôi không được.""... "Hạ Thiên phát hiện miệng lưỡi người đàn ông này thật rẻ tiền!Cô nào có khóc lóc cầu xin cậu!Phong: "Tôi cần nghỉ ngơi rồi."Hạ Thiên vội vàng hỏi: "Lần sau còn có thể nói chuyện với cậu không?"Phong: "Không chắc chắn sẽ trả lời đúng lúc."Summer: "Ừm! Ngủ ngon [ Mặt trăng ]"Phong: "Ngủ ngon. [ Hình ảnh ]"Bức ảnh cuối cùng cậu gửi là dùng Bà Sói làm biểu tượng cảm xúc chúc ngủ ngon.Hạ Thiên lưu lại hình ảnh, ôm điện thoại, trong lòng cảm thấy thật ngọt ngào.Tất cả mọi việc xảy ra trong đêm nay, như một ngôi sao rơi vào giấc mơ của cô, cô thực sự rất vui, rất hạnh phúc.