Tác giả:

Mười giờ đêm. Bên đường Nam Thị có một chàng trai đẹp trai tuấn tú lặng lẽ ngồi bên ven đường ngủ gật. Trước mặt anh là một tấm vải màu vàng sáp, được đè lên bằng mấy viên gạch vụn, trên tấm vải có ghi một hàng chữ trang nhã. “Y thuật tổ truyền, châm cứu bắt mạch, chữa được trăm bệnh, không chữa khỏi không lấy tiền”. Hay đấy, chữa được trăm bệnh? Có ma mới tin. Người đi đường liếc nhìn tấm vải rồi lại nhìn chàng trai ngồi trước gian hàng, nhổ một bãi nước bọt, khinh thường rời đi. “Mẹ kiếp, lại ngồi không cả một ngày, chẳng kiếm được đồng nào”. Tần Long thở dài, thu dọn ghế xếp chuẩn bị về nhà. Suy cho cùng quầy hàng bày ra để khám bệnh này phải dựa vào vẻ bề ngoài, vốn dĩ là kinh doanh không có giấy phép, nếu Tần Long có dáng vẻ trông giống bác sĩ Đông y lớn tuổi thì sẽ khác, dù sao cũng không ai tin một đứa trông mới mười sáu mười bảy tuổi lại có thể am hiểu về Đông y. Phù phù… Lúc này bên tai anh vang lên tiếng thở hổn hển. Tần Long quay đầu lại nhìn, gương mặt hiện lên vẻ ngạc…

Truyện chữ