Tử Ngục! 
Nơi mà người đời đều biết rõ nhưng không một ai muốn nhắc tới. 
Mười giờ đêm.
Bên đường Nam Thị có một chàng trai đẹp trai tuấn tú lặng lẽ ngồi bên ven đường ngủ gật.
Trước mặt anh là một tấm vải màu vàng sáp, được đè lên bằng mấy viên gạch vụn, trên tấm vải có ghi một hàng chữ trang nhã.
 
"Mẹ ơi, thời hạn ba năm đã đến rồi. Con đã làm theo lời trăn trối của mẹ, hiện giờ toàn bộ nhà họ Tô, thậm chí là một nửa Giáng Thành đều biết đứa con trai họ Lâm đến ở rể là một kẻ vô dụng”.