nhóm dịch: bánh bao“Cố Bắc Xuyên, sao anh có thể chết?” Khương Vãn ôm chặt hộp tro cốt của Cố Bắc Xuyên, gần như khóc ngất trên mặt đất. Nhân viên cảnh vệ ở một bên len lén lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Cố đoàn trưởng trước khi hy sinh vì nhiệm vụ đã nói, đời này anh ấy không quá suôn sẻ, sau này gặp được cô mới tính là có được hạnh phúc, đáng tiếc không thể ở bên cô. ”Cố Bắc Xuyên, sinh năm 1940, mẹ anh sau sinh đã tham gia phục vụ kháng chiến, không đến mấy tháng đã anh dũng hy sinh, cha anh tái hôn đưa anh và hai anh trai về quê, giao cho gia đình chú hai chăm sóc, sau đó ba anh em cùng nhau gia nhập quân đội. Năm 1965, anh cả và anh hai của Cố Bắc Xuyên đã anh dũng huy sinh khi làm nhiệm vụ, vợ Cố Bắc Xuyên náo loạn đến bộ đội đòi ly hôn, con cái của anh trai sau khi vợ Cố Bắc Xuyên đi thì trượt chân ngã xuống sông chết đuối, Cố Bắc Xuyên nhận được tin tức chảy máu tại chỗ. Chỉ trong một đêm mà đã mất tất cả những người thân yêu quan trọng nhất. Hai năm sau Khương Vãn gặp Cố Bắc…
Chương 9: Ba Bé Con!
Xuyên Không Về Năm 1965Tác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh bao“Cố Bắc Xuyên, sao anh có thể chết?” Khương Vãn ôm chặt hộp tro cốt của Cố Bắc Xuyên, gần như khóc ngất trên mặt đất. Nhân viên cảnh vệ ở một bên len lén lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Cố đoàn trưởng trước khi hy sinh vì nhiệm vụ đã nói, đời này anh ấy không quá suôn sẻ, sau này gặp được cô mới tính là có được hạnh phúc, đáng tiếc không thể ở bên cô. ”Cố Bắc Xuyên, sinh năm 1940, mẹ anh sau sinh đã tham gia phục vụ kháng chiến, không đến mấy tháng đã anh dũng hy sinh, cha anh tái hôn đưa anh và hai anh trai về quê, giao cho gia đình chú hai chăm sóc, sau đó ba anh em cùng nhau gia nhập quân đội. Năm 1965, anh cả và anh hai của Cố Bắc Xuyên đã anh dũng huy sinh khi làm nhiệm vụ, vợ Cố Bắc Xuyên náo loạn đến bộ đội đòi ly hôn, con cái của anh trai sau khi vợ Cố Bắc Xuyên đi thì trượt chân ngã xuống sông chết đuối, Cố Bắc Xuyên nhận được tin tức chảy máu tại chỗ. Chỉ trong một đêm mà đã mất tất cả những người thân yêu quan trọng nhất. Hai năm sau Khương Vãn gặp Cố Bắc… nhóm dịch: bánh baoNgu Mỹ Cầm đè điện thoại lại không cho ông ta bấm số, tức giận nói: “Lão Cố, vợ thằng Ba rõ ràng đang lấy đứa nhỏ làm lợi thế ly hôn đòi tiền mà thôi, ly hôn xong cô ta sẽ bỏ đi ngay, ba đứa nhỏ kia còn chẳng phải theo quy định đưa đến nhà chúng ta à, tôi không cho phép mấy đứa vô dụng đấy vào nhà, cháu trai sắp sinh rồi, nào có phòng cho chúng nó ở.”Cố Vệ Quốc cũng tức giận, có điều ông ta suy nghĩ đến đại cục, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt đề bạt, không thể để vợ thằng Ba quấy rối.“Vợ thằng Ba muốn tiền mà thôi, sau khi ly hôn sẽ có bảo đảm.”Cô ta tưởng thằng Ba là kẻ ngốc sao? Có thể đưa lương hưu của hai anh trai cho cô ta à? Bảo cô đưa đám trẻ vào chỗ nguy hiểm, nếu ba đứa nhỏ được đưa về, thì cứ để nhà chú hai kia đến đón về thôn.“Đợi lát nữa tôi gửi điện tín cho thằng Ba, nói vợ nó sống chết muốn tới bộ đội đòi ly hôn, tôi ngăn không được, đến lúc đó thằng Ba cũng không trách được chúng ta.”Ngu Mỹ Cầm miễn cưỡng đồng ý, bà ta khẽ buông lỏng tay.***Cúp điện thoại, Khương Vãn vội vàng đi tìm ba bé con kia, cô mơ hồ nhớ rõ vào ngày mười sáu tháng bảy, cũng chính là ngày mai, nguyên chủ đi ra khỏi thôn Tiểu Cố, sau đó ba đứa bé trượt chân rơi xuống nước, cô phải nhanh chóng đi tìm.Thôn Tiểu Cố dựa vào sông Tiểu Tần, sông Tiểu Tần là nhánh sông Tần Xuyên, năm nay nước lớn, nước sông dâng qua bãi cạn, cách đê chắn lũ chỉ còn chưa tới hai mét.Cô tìm được ba bé con dưới gốc cây dương liễu của đê, cô không biết ba bé con trông như thế nào, nhưng lại cảm thấy đây là cháu trai và con nuôi của Cố Bắc Xuyên.“Cố Tiểu Đao, Cố Tiểu Phong, Cố Tiểu Ngư?” Khương Vãn giẫm lên bùn lầy chạy tới.Cái mông của ba bé con lộ ra bên ngoài, đầu dán sát vào nhau vây thành một vòng ngồi xổm trên mặt đất, trong vòng tròn còn bốc khói dày đặc, sặc mùi khiến cho người ta ho khan.Nghe có người gọi bọn họ, ba đứa bé gầy trơ xương ngẩng đầu lên, lớn nhất cũng chỉ mới bảy tuổi.Cố Tiểu Đao giật mình, đây lần đầu tiên nghe được có người gọi tên của cậu bé, nhà chú Hai đều gọi là ba tiểu quỷ đòi nợ, hàng xóm đều gọi bọn họ là Cố Đại, Cố Nhị, Cố Tam.Nhìn thấy là thím nhỏ, Cố Tiểu Đao hoảng hốt, thím là người trong thành, đặc biệt thích sạch sẽ, nhìn thấy bọn họ cả người bùn đất chắc chắn sẽ lấy cành liễu quất bọn họ..
nhóm dịch: bánh baoNgu Mỹ Cầm đè điện thoại lại không cho ông ta bấm số, tức giận nói: “Lão Cố, vợ thằng Ba rõ ràng đang lấy đứa nhỏ làm lợi thế ly hôn đòi tiền mà thôi, ly hôn xong cô ta sẽ bỏ đi ngay, ba đứa nhỏ kia còn chẳng phải theo quy định đưa đến nhà chúng ta à, tôi không cho phép mấy đứa vô dụng đấy vào nhà, cháu trai sắp sinh rồi, nào có phòng cho chúng nó ở.
”Cố Vệ Quốc cũng tức giận, có điều ông ta suy nghĩ đến đại cục, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt đề bạt, không thể để vợ thằng Ba quấy rối.
“Vợ thằng Ba muốn tiền mà thôi, sau khi ly hôn sẽ có bảo đảm.
”Cô ta tưởng thằng Ba là kẻ ngốc sao? Có thể đưa lương hưu của hai anh trai cho cô ta à? Bảo cô đưa đám trẻ vào chỗ nguy hiểm, nếu ba đứa nhỏ được đưa về, thì cứ để nhà chú hai kia đến đón về thôn.
“Đợi lát nữa tôi gửi điện tín cho thằng Ba, nói vợ nó sống chết muốn tới bộ đội đòi ly hôn, tôi ngăn không được, đến lúc đó thằng Ba cũng không trách được chúng ta.
”Ngu Mỹ Cầm miễn cưỡng đồng ý, bà ta khẽ buông lỏng tay.
***Cúp điện thoại, Khương Vãn vội vàng đi tìm ba bé con kia, cô mơ hồ nhớ rõ vào ngày mười sáu tháng bảy, cũng chính là ngày mai, nguyên chủ đi ra khỏi thôn Tiểu Cố, sau đó ba đứa bé trượt chân rơi xuống nước, cô phải nhanh chóng đi tìm.
Thôn Tiểu Cố dựa vào sông Tiểu Tần, sông Tiểu Tần là nhánh sông Tần Xuyên, năm nay nước lớn, nước sông dâng qua bãi cạn, cách đê chắn lũ chỉ còn chưa tới hai mét.
Cô tìm được ba bé con dưới gốc cây dương liễu của đê, cô không biết ba bé con trông như thế nào, nhưng lại cảm thấy đây là cháu trai và con nuôi của Cố Bắc Xuyên.
“Cố Tiểu Đao, Cố Tiểu Phong, Cố Tiểu Ngư?” Khương Vãn giẫm lên bùn lầy chạy tới.
Cái mông của ba bé con lộ ra bên ngoài, đầu dán sát vào nhau vây thành một vòng ngồi xổm trên mặt đất, trong vòng tròn còn bốc khói dày đặc, sặc mùi khiến cho người ta ho khan.
Nghe có người gọi bọn họ, ba đứa bé gầy trơ xương ngẩng đầu lên, lớn nhất cũng chỉ mới bảy tuổi.
Cố Tiểu Đao giật mình, đây lần đầu tiên nghe được có người gọi tên của cậu bé, nhà chú Hai đều gọi là ba tiểu quỷ đòi nợ, hàng xóm đều gọi bọn họ là Cố Đại, Cố Nhị, Cố Tam.
Nhìn thấy là thím nhỏ, Cố Tiểu Đao hoảng hốt, thím là người trong thành, đặc biệt thích sạch sẽ, nhìn thấy bọn họ cả người bùn đất chắc chắn sẽ lấy cành liễu quất bọn họ.
.
Xuyên Không Về Năm 1965Tác giả: Khương Ti Chử TửuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Khôngnhóm dịch: bánh bao“Cố Bắc Xuyên, sao anh có thể chết?” Khương Vãn ôm chặt hộp tro cốt của Cố Bắc Xuyên, gần như khóc ngất trên mặt đất. Nhân viên cảnh vệ ở một bên len lén lau nước mắt, nghẹn ngào nói: “Cố đoàn trưởng trước khi hy sinh vì nhiệm vụ đã nói, đời này anh ấy không quá suôn sẻ, sau này gặp được cô mới tính là có được hạnh phúc, đáng tiếc không thể ở bên cô. ”Cố Bắc Xuyên, sinh năm 1940, mẹ anh sau sinh đã tham gia phục vụ kháng chiến, không đến mấy tháng đã anh dũng hy sinh, cha anh tái hôn đưa anh và hai anh trai về quê, giao cho gia đình chú hai chăm sóc, sau đó ba anh em cùng nhau gia nhập quân đội. Năm 1965, anh cả và anh hai của Cố Bắc Xuyên đã anh dũng huy sinh khi làm nhiệm vụ, vợ Cố Bắc Xuyên náo loạn đến bộ đội đòi ly hôn, con cái của anh trai sau khi vợ Cố Bắc Xuyên đi thì trượt chân ngã xuống sông chết đuối, Cố Bắc Xuyên nhận được tin tức chảy máu tại chỗ. Chỉ trong một đêm mà đã mất tất cả những người thân yêu quan trọng nhất. Hai năm sau Khương Vãn gặp Cố Bắc… nhóm dịch: bánh baoNgu Mỹ Cầm đè điện thoại lại không cho ông ta bấm số, tức giận nói: “Lão Cố, vợ thằng Ba rõ ràng đang lấy đứa nhỏ làm lợi thế ly hôn đòi tiền mà thôi, ly hôn xong cô ta sẽ bỏ đi ngay, ba đứa nhỏ kia còn chẳng phải theo quy định đưa đến nhà chúng ta à, tôi không cho phép mấy đứa vô dụng đấy vào nhà, cháu trai sắp sinh rồi, nào có phòng cho chúng nó ở.”Cố Vệ Quốc cũng tức giận, có điều ông ta suy nghĩ đến đại cục, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt đề bạt, không thể để vợ thằng Ba quấy rối.“Vợ thằng Ba muốn tiền mà thôi, sau khi ly hôn sẽ có bảo đảm.”Cô ta tưởng thằng Ba là kẻ ngốc sao? Có thể đưa lương hưu của hai anh trai cho cô ta à? Bảo cô đưa đám trẻ vào chỗ nguy hiểm, nếu ba đứa nhỏ được đưa về, thì cứ để nhà chú hai kia đến đón về thôn.“Đợi lát nữa tôi gửi điện tín cho thằng Ba, nói vợ nó sống chết muốn tới bộ đội đòi ly hôn, tôi ngăn không được, đến lúc đó thằng Ba cũng không trách được chúng ta.”Ngu Mỹ Cầm miễn cưỡng đồng ý, bà ta khẽ buông lỏng tay.***Cúp điện thoại, Khương Vãn vội vàng đi tìm ba bé con kia, cô mơ hồ nhớ rõ vào ngày mười sáu tháng bảy, cũng chính là ngày mai, nguyên chủ đi ra khỏi thôn Tiểu Cố, sau đó ba đứa bé trượt chân rơi xuống nước, cô phải nhanh chóng đi tìm.Thôn Tiểu Cố dựa vào sông Tiểu Tần, sông Tiểu Tần là nhánh sông Tần Xuyên, năm nay nước lớn, nước sông dâng qua bãi cạn, cách đê chắn lũ chỉ còn chưa tới hai mét.Cô tìm được ba bé con dưới gốc cây dương liễu của đê, cô không biết ba bé con trông như thế nào, nhưng lại cảm thấy đây là cháu trai và con nuôi của Cố Bắc Xuyên.“Cố Tiểu Đao, Cố Tiểu Phong, Cố Tiểu Ngư?” Khương Vãn giẫm lên bùn lầy chạy tới.Cái mông của ba bé con lộ ra bên ngoài, đầu dán sát vào nhau vây thành một vòng ngồi xổm trên mặt đất, trong vòng tròn còn bốc khói dày đặc, sặc mùi khiến cho người ta ho khan.Nghe có người gọi bọn họ, ba đứa bé gầy trơ xương ngẩng đầu lên, lớn nhất cũng chỉ mới bảy tuổi.Cố Tiểu Đao giật mình, đây lần đầu tiên nghe được có người gọi tên của cậu bé, nhà chú Hai đều gọi là ba tiểu quỷ đòi nợ, hàng xóm đều gọi bọn họ là Cố Đại, Cố Nhị, Cố Tam.Nhìn thấy là thím nhỏ, Cố Tiểu Đao hoảng hốt, thím là người trong thành, đặc biệt thích sạch sẽ, nhìn thấy bọn họ cả người bùn đất chắc chắn sẽ lấy cành liễu quất bọn họ..