Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 119
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 119Vân Thư chặn Tạ phu nhân lại rồi nói với người bán thịt: “Một nửa, một nửa. Chúng tôi cân một nửa.”Lúc này người bán thịt mới cảm thấy đáng tin một chút, nhà hàng một lân mua cũng chỉ nửa con, vậy mà khẩu khí của người phụ nữ trước mắt lại không nhỏ.Vân Thư nói với Tạ phu nhân: “Mẹ, một con quá nhiêu.”Tạ phu nhân nói: “Trong nhà còn nhiều người giúp việc như vậy.”Vân Thư: “Cũng không phải chúng ta chỉ mua thịt này, thịt dễ thịt heo chúng ta cũng cần mua mà.”Tạ Mẫn Tây nói: “Mẹ, chị dâu nói có lý.”Tạ phu nhân: “Ừm. Vậy thì một nửa.”Sau đó Tạ phu nhân tự mình chọn thịt bò, thịt dê thịt lợn, còn có thịt ba chỉ, sườn, nhân sủi cảo.Trên mặt Tạ phu nhân tràn đây nụ cười tự tin: “Trở vệ mẹ sẽ thể hiện cho các con xem.”Tạ Mẫn Tây võ tay: “Được, mẹ.”Vân Thư nói: “Mẹ, lợi hại.”Tạ phu nhân: “Đi, chúng ta đi ăn cơm.”Đến nơi ăn cơm, Tạ phu nhân có chút đắn đo có nên vào hay không.Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Thư và Tạ Mẫn Tây, Tạ phu nhân cũng tiên vào.Ông chủ nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp ngày hôm qua thì nói: “Người đẹp, hôm nay lại đến à.”Hết cách, người đẹp thường dễ được người ta nhớ đến.Vân Thư nói: “Đúng vậy, lần này là ba người.”Ông chủ nhìn thầy Tạ phu nhân, lập tức đứng thẳng người, ông chủ thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi, Tạ phu, nhân lại bảo dưỡng tốt, không nói tuôi thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi.“Được, mời vào trong.”Vân Thư và Tạ Mẫn Tây dẫn Tạ phu nhân ngôi xuống, SH chủ tự mình tới hỏi: “Hôm nay ăn gì?Vân Thư cầm thực đơn chọn vài món, lại đưa cho Tạ Mẫn Tây, cuối cùng truyền cho Tạ phu nhân.Ông chủ nói: “Gia đình các cô thật hạnh phúc, ba chị em đều rất xinh đẹp.”Tạ phu nhân: “…”Vân Thư bật cười.Tạ Mẫn Tây nói: “Đây là chị dâu tôi, đây là mẹ tôi.”Tạ phu nhân đáp: “Ừm, tôi là mẹ của bọn trẻ.”Ông chủ ngạc nhiên, đờ đẫn nhìn Tạ PHẾ hỏi: “Bà là mẹ củaChương 119Vân Thư chặn Tạ phu nhân lại rồi nói với người bán thịt: “Một nửa, một nửa. Chúng tôi cân một nửa.”Lúc này người bán thịt mới cảm thấy đáng tin một chút, nhà hàng một lân mua cũng chỉ nửa con, vậy mà khẩu khí của người phụ nữ trước mắt lại không nhỏ.Vân Thư nói với Tạ phu nhân: “Mẹ, một con quá nhiêu.”Tạ phu nhân nói: “Trong nhà còn nhiều người giúp việc như vậy.”Vân Thư: “Cũng không phải chúng ta chỉ mua thịt này, thịt dễ thịt heo chúng ta cũng cần mua mà.”Tạ Mẫn Tây nói: “Mẹ, chị dâu nói có lý.”Tạ phu nhân: “Ừm. Vậy thì một nửa.”Sau đó Tạ phu nhân tự mình chọn thịt bò, thịt dê thịt lợn, còn có thịt ba chỉ, sườn, nhân sủi cảo.Trên mặt Tạ phu nhân tràn đây nụ cười tự tin: “Trở vệ mẹ sẽ thể hiện cho các con xem.”Tạ Mẫn Tây võ tay: “Được, mẹ.”Vân Thư nói: “Mẹ, lợi hại.”Tạ phu nhân: “Đi, chúng ta đi ăn cơm.”Đến nơi ăn cơm, Tạ phu nhân có chút đắn đo có nên vào hay không.Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Thư và Tạ Mẫn Tây, Tạ phu nhân cũng tiên vào.Ông chủ nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp ngày hôm qua thì nói: “Người đẹp, hôm nay lại đến à.”Hết cách, người đẹp thường dễ được người ta nhớ đến.Vân Thư nói: “Đúng vậy, lần này là ba người.”Ông chủ nhìn thầy Tạ phu nhân, lập tức đứng thẳng người, ông chủ thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi, Tạ phu, nhân lại bảo dưỡng tốt, không nói tuôi thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi.“Được, mời vào trong.”Vân Thư và Tạ Mẫn Tây dẫn Tạ phu nhân ngôi xuống, SH chủ tự mình tới hỏi: “Hôm nay ăn gì?Vân Thư cầm thực đơn chọn vài món, lại đưa cho Tạ Mẫn Tây, cuối cùng truyền cho Tạ phu nhân.Ông chủ nói: “Gia đình các cô thật hạnh phúc, ba chị em đều rất xinh đẹp.”Tạ phu nhân: “…”Vân Thư bật cười.Tạ Mẫn Tây nói: “Đây là chị dâu tôi, đây là mẹ tôi.”Tạ phu nhân đáp: “Ừm, tôi là mẹ của bọn trẻ.”Ông chủ ngạc nhiên, đờ đẫn nhìn Tạ PHẾ hỏi: “Bà là mẹ của bọn họ sao?”Ông chủ chỉ hỏi Tạ phu nhân.Tạ phu nhân được người ta khen trẻ tuổi, cười gật đầu: “Đây là con dâu tôi, đây là con gái tôi.”Ông chủ như bị đả kích gì đó, vội vã rời đi.Ba mẹ con họ phản ứng chậm, hoàn toàn không để ý ông chủ khác thường, ngược lại đang khen thức ăn ngon.bọn họ sao?”Ông chủ chỉ hỏi Tạ phu nhân.Tạ phu nhân được người ta khen trẻ tuổi, cười gật đầu: “Đây là con dâu tôi, đây là con gái tôi.”Ông chủ như bị đả kích gì đó, vội vã rời đi.Ba mẹ con họ phản ứng chậm, hoàn toàn không để ý ông chủ khác thường, ngược lại đang khen thức ăn ngon.
Chương 119
Vân Thư chặn Tạ phu nhân lại rồi nói với người bán thịt: “Một nửa, một nửa. Chúng tôi cân một nửa.”
Lúc này người bán thịt mới cảm thấy đáng tin một chút, nhà hàng một lân mua cũng chỉ nửa con, vậy mà khẩu khí của người phụ nữ trước mắt lại không nhỏ.
Vân Thư nói với Tạ phu nhân: “Mẹ, một con quá nhiêu.”
Tạ phu nhân nói: “Trong nhà còn nhiều người giúp việc như vậy.”
Vân Thư: “Cũng không phải chúng ta chỉ mua thịt này, thịt dễ thịt heo chúng ta cũng cần mua mà.”
Tạ Mẫn Tây nói: “Mẹ, chị dâu nói có lý.”
Tạ phu nhân: “Ừm. Vậy thì một nửa.”
Sau đó Tạ phu nhân tự mình chọn thịt bò, thịt dê thịt lợn, còn có thịt ba chỉ, sườn, nhân sủi cảo.
Trên mặt Tạ phu nhân tràn đây nụ cười tự tin: “Trở vệ mẹ sẽ thể hiện cho các con xem.”
Tạ Mẫn Tây võ tay: “Được, mẹ.”
Vân Thư nói: “Mẹ, lợi hại.”
Tạ phu nhân: “Đi, chúng ta đi ăn cơm.”
Đến nơi ăn cơm, Tạ phu nhân có chút đắn đo có nên vào hay không.
Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Thư và Tạ Mẫn Tây, Tạ phu nhân cũng tiên vào.
Ông chủ nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp ngày hôm qua thì nói: “Người đẹp, hôm nay lại đến à.”
Hết cách, người đẹp thường dễ được người ta nhớ đến.
Vân Thư nói: “Đúng vậy, lần này là ba người.”
Ông chủ nhìn thầy Tạ phu nhân, lập tức đứng thẳng người, ông chủ thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi, Tạ phu, nhân lại bảo dưỡng tốt, không nói tuôi thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi.
“Được, mời vào trong.”
Vân Thư và Tạ Mẫn Tây dẫn Tạ phu nhân ngôi xuống, SH chủ tự mình tới hỏi: “Hôm nay ăn gì?
Vân Thư cầm thực đơn chọn vài món, lại đưa cho Tạ Mẫn Tây, cuối cùng truyền cho Tạ phu nhân.
Ông chủ nói: “Gia đình các cô thật hạnh phúc, ba chị em đều rất xinh đẹp.”
Tạ phu nhân: “…”
Vân Thư bật cười.
Tạ Mẫn Tây nói: “Đây là chị dâu tôi, đây là mẹ tôi.”
Tạ phu nhân đáp: “Ừm, tôi là mẹ của bọn trẻ.”
Ông chủ ngạc nhiên, đờ đẫn nhìn Tạ PHẾ hỏi: “Bà là mẹ của
Chương 119
Vân Thư chặn Tạ phu nhân lại rồi nói với người bán thịt: “Một nửa, một nửa. Chúng tôi cân một nửa.”
Lúc này người bán thịt mới cảm thấy đáng tin một chút, nhà hàng một lân mua cũng chỉ nửa con, vậy mà khẩu khí của người phụ nữ trước mắt lại không nhỏ.
Vân Thư nói với Tạ phu nhân: “Mẹ, một con quá nhiêu.”
Tạ phu nhân nói: “Trong nhà còn nhiều người giúp việc như vậy.”
Vân Thư: “Cũng không phải chúng ta chỉ mua thịt này, thịt dễ thịt heo chúng ta cũng cần mua mà.”
Tạ Mẫn Tây nói: “Mẹ, chị dâu nói có lý.”
Tạ phu nhân: “Ừm. Vậy thì một nửa.”
Sau đó Tạ phu nhân tự mình chọn thịt bò, thịt dê thịt lợn, còn có thịt ba chỉ, sườn, nhân sủi cảo.
Trên mặt Tạ phu nhân tràn đây nụ cười tự tin: “Trở vệ mẹ sẽ thể hiện cho các con xem.”
Tạ Mẫn Tây võ tay: “Được, mẹ.”
Vân Thư nói: “Mẹ, lợi hại.”
Tạ phu nhân: “Đi, chúng ta đi ăn cơm.”
Đến nơi ăn cơm, Tạ phu nhân có chút đắn đo có nên vào hay không.
Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Thư và Tạ Mẫn Tây, Tạ phu nhân cũng tiên vào.
Ông chủ nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp ngày hôm qua thì nói: “Người đẹp, hôm nay lại đến à.”
Hết cách, người đẹp thường dễ được người ta nhớ đến.
Vân Thư nói: “Đúng vậy, lần này là ba người.”
Ông chủ nhìn thầy Tạ phu nhân, lập tức đứng thẳng người, ông chủ thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi, Tạ phu, nhân lại bảo dưỡng tốt, không nói tuôi thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi.
“Được, mời vào trong.”
Vân Thư và Tạ Mẫn Tây dẫn Tạ phu nhân ngôi xuống, SH chủ tự mình tới hỏi: “Hôm nay ăn gì?
Vân Thư cầm thực đơn chọn vài món, lại đưa cho Tạ Mẫn Tây, cuối cùng truyền cho Tạ phu nhân.
Ông chủ nói: “Gia đình các cô thật hạnh phúc, ba chị em đều rất xinh đẹp.”
Tạ phu nhân: “…”
Vân Thư bật cười.
Tạ Mẫn Tây nói: “Đây là chị dâu tôi, đây là mẹ tôi.”
Tạ phu nhân đáp: “Ừm, tôi là mẹ của bọn trẻ.”
Ông chủ ngạc nhiên, đờ đẫn nhìn Tạ PHẾ hỏi: “Bà là mẹ của bọn họ sao?”
Ông chủ chỉ hỏi Tạ phu nhân.
Tạ phu nhân được người ta khen trẻ tuổi, cười gật đầu: “Đây là con dâu tôi, đây là con gái tôi.”
Ông chủ như bị đả kích gì đó, vội vã rời đi.
Ba mẹ con họ phản ứng chậm, hoàn toàn không để ý ông chủ khác thường, ngược lại đang khen thức ăn ngon.
bọn họ sao?”
Ông chủ chỉ hỏi Tạ phu nhân.
Tạ phu nhân được người ta khen trẻ tuổi, cười gật đầu: “Đây là con dâu tôi, đây là con gái tôi.”
Ông chủ như bị đả kích gì đó, vội vã rời đi.
Ba mẹ con họ phản ứng chậm, hoàn toàn không để ý ông chủ khác thường, ngược lại đang khen thức ăn ngon.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 119Vân Thư chặn Tạ phu nhân lại rồi nói với người bán thịt: “Một nửa, một nửa. Chúng tôi cân một nửa.”Lúc này người bán thịt mới cảm thấy đáng tin một chút, nhà hàng một lân mua cũng chỉ nửa con, vậy mà khẩu khí của người phụ nữ trước mắt lại không nhỏ.Vân Thư nói với Tạ phu nhân: “Mẹ, một con quá nhiêu.”Tạ phu nhân nói: “Trong nhà còn nhiều người giúp việc như vậy.”Vân Thư: “Cũng không phải chúng ta chỉ mua thịt này, thịt dễ thịt heo chúng ta cũng cần mua mà.”Tạ Mẫn Tây nói: “Mẹ, chị dâu nói có lý.”Tạ phu nhân: “Ừm. Vậy thì một nửa.”Sau đó Tạ phu nhân tự mình chọn thịt bò, thịt dê thịt lợn, còn có thịt ba chỉ, sườn, nhân sủi cảo.Trên mặt Tạ phu nhân tràn đây nụ cười tự tin: “Trở vệ mẹ sẽ thể hiện cho các con xem.”Tạ Mẫn Tây võ tay: “Được, mẹ.”Vân Thư nói: “Mẹ, lợi hại.”Tạ phu nhân: “Đi, chúng ta đi ăn cơm.”Đến nơi ăn cơm, Tạ phu nhân có chút đắn đo có nên vào hay không.Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Thư và Tạ Mẫn Tây, Tạ phu nhân cũng tiên vào.Ông chủ nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp ngày hôm qua thì nói: “Người đẹp, hôm nay lại đến à.”Hết cách, người đẹp thường dễ được người ta nhớ đến.Vân Thư nói: “Đúng vậy, lần này là ba người.”Ông chủ nhìn thầy Tạ phu nhân, lập tức đứng thẳng người, ông chủ thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi, Tạ phu, nhân lại bảo dưỡng tốt, không nói tuôi thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi.“Được, mời vào trong.”Vân Thư và Tạ Mẫn Tây dẫn Tạ phu nhân ngôi xuống, SH chủ tự mình tới hỏi: “Hôm nay ăn gì?Vân Thư cầm thực đơn chọn vài món, lại đưa cho Tạ Mẫn Tây, cuối cùng truyền cho Tạ phu nhân.Ông chủ nói: “Gia đình các cô thật hạnh phúc, ba chị em đều rất xinh đẹp.”Tạ phu nhân: “…”Vân Thư bật cười.Tạ Mẫn Tây nói: “Đây là chị dâu tôi, đây là mẹ tôi.”Tạ phu nhân đáp: “Ừm, tôi là mẹ của bọn trẻ.”Ông chủ ngạc nhiên, đờ đẫn nhìn Tạ PHẾ hỏi: “Bà là mẹ củaChương 119Vân Thư chặn Tạ phu nhân lại rồi nói với người bán thịt: “Một nửa, một nửa. Chúng tôi cân một nửa.”Lúc này người bán thịt mới cảm thấy đáng tin một chút, nhà hàng một lân mua cũng chỉ nửa con, vậy mà khẩu khí của người phụ nữ trước mắt lại không nhỏ.Vân Thư nói với Tạ phu nhân: “Mẹ, một con quá nhiêu.”Tạ phu nhân nói: “Trong nhà còn nhiều người giúp việc như vậy.”Vân Thư: “Cũng không phải chúng ta chỉ mua thịt này, thịt dễ thịt heo chúng ta cũng cần mua mà.”Tạ Mẫn Tây nói: “Mẹ, chị dâu nói có lý.”Tạ phu nhân: “Ừm. Vậy thì một nửa.”Sau đó Tạ phu nhân tự mình chọn thịt bò, thịt dê thịt lợn, còn có thịt ba chỉ, sườn, nhân sủi cảo.Trên mặt Tạ phu nhân tràn đây nụ cười tự tin: “Trở vệ mẹ sẽ thể hiện cho các con xem.”Tạ Mẫn Tây võ tay: “Được, mẹ.”Vân Thư nói: “Mẹ, lợi hại.”Tạ phu nhân: “Đi, chúng ta đi ăn cơm.”Đến nơi ăn cơm, Tạ phu nhân có chút đắn đo có nên vào hay không.Nhưng dưới sự nỗ lực của Vân Thư và Tạ Mẫn Tây, Tạ phu nhân cũng tiên vào.Ông chủ nhìn thấy hai người phụ nữ xinh đẹp ngày hôm qua thì nói: “Người đẹp, hôm nay lại đến à.”Hết cách, người đẹp thường dễ được người ta nhớ đến.Vân Thư nói: “Đúng vậy, lần này là ba người.”Ông chủ nhìn thầy Tạ phu nhân, lập tức đứng thẳng người, ông chủ thoạt nhìn cũng chỉ hơn bốn mươi, Tạ phu, nhân lại bảo dưỡng tốt, không nói tuôi thoạt nhìn cũng chỉ ba mươi.“Được, mời vào trong.”Vân Thư và Tạ Mẫn Tây dẫn Tạ phu nhân ngôi xuống, SH chủ tự mình tới hỏi: “Hôm nay ăn gì?Vân Thư cầm thực đơn chọn vài món, lại đưa cho Tạ Mẫn Tây, cuối cùng truyền cho Tạ phu nhân.Ông chủ nói: “Gia đình các cô thật hạnh phúc, ba chị em đều rất xinh đẹp.”Tạ phu nhân: “…”Vân Thư bật cười.Tạ Mẫn Tây nói: “Đây là chị dâu tôi, đây là mẹ tôi.”Tạ phu nhân đáp: “Ừm, tôi là mẹ của bọn trẻ.”Ông chủ ngạc nhiên, đờ đẫn nhìn Tạ PHẾ hỏi: “Bà là mẹ của bọn họ sao?”Ông chủ chỉ hỏi Tạ phu nhân.Tạ phu nhân được người ta khen trẻ tuổi, cười gật đầu: “Đây là con dâu tôi, đây là con gái tôi.”Ông chủ như bị đả kích gì đó, vội vã rời đi.Ba mẹ con họ phản ứng chậm, hoàn toàn không để ý ông chủ khác thường, ngược lại đang khen thức ăn ngon.bọn họ sao?”Ông chủ chỉ hỏi Tạ phu nhân.Tạ phu nhân được người ta khen trẻ tuổi, cười gật đầu: “Đây là con dâu tôi, đây là con gái tôi.”Ông chủ như bị đả kích gì đó, vội vã rời đi.Ba mẹ con họ phản ứng chậm, hoàn toàn không để ý ông chủ khác thường, ngược lại đang khen thức ăn ngon.