Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 363
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 363Cô rất vui vẻ, cô không chỉ phải cảm ơn Chu Yên mà còn phải cảm ơn Đàm Nhạc, hiện tại Vân Thư đã có chút tiền nên rất hào phóng, lập tức biến thành đại gia: “Anh muốn ăn gì?Tôi sẽ mời anh.”“Ừm, đồ Tây?”“Dị”Giang Quý làm bình luận viên ở bên cạnh Tạ Mẫn Hành: “Chậc chậc chậc, em gái tôi chạy theo người khác rồi, sao không đuôi theo? Sợ em gái tôi nói cậu theo dõi sao?”Tạ Mẫn Hành lười phản ứng Giang Quý xem náo nhiệt, anh tin tưởng Vân Thư, không phải chỉ là dùng bữa với người khác thôi sao, ha ha, anh không tức giận, tuyệt đối không tức giận.Giang Quý “có lòng” nhắc nhở: “Này, cậu đừng nắm tay nữa, cậu không .đầu lại Đàm Nhạc đâu. Người ta tuổi còn trẻ, non nớt, còn cậu thì sao, so tuổi thì còn lớn hơn tôi đó? Ba mươi chưa?”Bên trong xe, điện thoại di động của Tạ Mân Hành vang lên, người gọi điện thoại đến là vợ.Giang Quý nhịn không được trào phúng: “Còn lưu là vợ, ha.”Khóe miệng Tạ Mẫn Hành mỉm cười: “Tiếu Thư lưu đó.”Anh nhận điện thoại: “Alo, Tiểu Thư Sao vậy?” Anh mong chờ cuộc gọi đã lâu rồi.“Ông xã, em và Đàm Nhạc đi ăn cơm cùng nhau, anh ở đâu? Đi cùng em đi.”“Được, gửi địa chỉ cho anh.” Tạ Mẫn Hành dịu dàng, Giang Quý nhìn thầm người, đến giờ anh ấy chưa từng nhìn thấy mặt ôn nhu như vậy trên người một người đàn ông nào cả.“Di trá.” Giang Quý khinh thường: “Chỉ chút Hi Tí khỏe này đã muôn theo đuổi em gái tôi.”Cúp điện thoại, Tạ Mẫn Hành thiện ý hỏi: “Tiểu Thư mời khách đi ăn cơm, anh có đi không?”“Đi, đương nhiên là đi.”Nhà hàng qua giò cao điểm, lúc Vân Thư đên nhà hàng rất yên tĩnh. Nhân viên phục vụ tiên lên tư vẫn: “Chào anh, đi hai người sao?”Vân Thư nói: “Ba người. Ngồi bàn bốn người đi.”Đàm Nhạc gật đầu: “Cứ nghe theo cô gái này.”Bọn họ ngồi xuống không lâu, Giang Quý đi theo Tạ Mân Hành lên lầu, Bài công tử tuần dật đứng chung một chỗ lập tức hấp dẫn sự chú ý của người xung quanh.Đàm Nhạc là người đầu tiện nhìn thấy người tới, khi nhìn thấy Tạ Mẫn Hành, trong lòng Đàm Nhạc đã làm ra giả thiết, anh ta Sắt nhanh chấp nhận, nhưng lúc nhìn thấy bá vương của trường học Giang Quý, tâm tư nhỏ của Đảm Nhạc không khỏi co giật.Giang Quý là ác mộng thời học sinh, chàng trai nào dám theo đuồi Vân Thư và Lâm Khinh Khinh đều ăn qua nắm đâm của anh ấy.“Hả, chồng, sao hai người lại đi với nhau vậy?”“Trùng hợp gặp nhau trên đường.”Tạ Mẫn Hành hỏi Đàm Nhạc có được đơn xin nghỉ học từ đâu, Đàm Nhạc chớp mắt với Vân Thư, ra hiệu Vân Thư đừng nói chuyện: “Tổng giám đốc Tạ, tôi có được đơn xin nghỉ học từ một người bạn, còn Sao có được, xin lỗi, không thể nói ra.”
Chương 363
Cô rất vui vẻ, cô không chỉ phải cảm ơn Chu Yên mà còn phải cảm ơn Đàm Nhạc, hiện tại Vân Thư đã có chút tiền nên rất hào phóng, lập tức biến thành đại gia: “Anh muốn ăn gì?
Tôi sẽ mời anh.”
“Ừm, đồ Tây?”
“Dị”
Giang Quý làm bình luận viên ở bên cạnh Tạ Mẫn Hành: “Chậc chậc chậc, em gái tôi chạy theo người khác rồi, sao không đuôi theo? Sợ em gái tôi nói cậu theo dõi sao?”
Tạ Mẫn Hành lười phản ứng Giang Quý xem náo nhiệt, anh tin tưởng Vân Thư, không phải chỉ là dùng bữa với người khác thôi sao, ha ha, anh không tức giận, tuyệt đối không tức giận.
Giang Quý “có lòng” nhắc nhở: “Này, cậu đừng nắm tay nữa, cậu không .
đầu lại Đàm Nhạc đâu. Người ta tuổi còn trẻ, non nớt, còn cậu thì sao, so tuổi thì còn lớn hơn tôi đó? Ba mươi chưa?”
Bên trong xe, điện thoại di động của Tạ Mân Hành vang lên, người gọi điện thoại đến là vợ.
Giang Quý nhịn không được trào phúng: “Còn lưu là vợ, ha.”
Khóe miệng Tạ Mẫn Hành mỉm cười: “Tiếu Thư lưu đó.”
Anh nhận điện thoại: “Alo, Tiểu Thư Sao vậy?” Anh mong chờ cuộc gọi đã lâu rồi.
“Ông xã, em và Đàm Nhạc đi ăn cơm cùng nhau, anh ở đâu? Đi cùng em đi.”
“Được, gửi địa chỉ cho anh.” Tạ Mẫn Hành dịu dàng, Giang Quý nhìn thầm người, đến giờ anh ấy chưa từng nhìn thấy mặt ôn nhu như vậy trên người một người đàn ông nào cả.
“Di trá.” Giang Quý khinh thường: “Chỉ chút Hi Tí khỏe này đã muôn theo đuổi em gái tôi.”
Cúp điện thoại, Tạ Mẫn Hành thiện ý hỏi: “Tiểu Thư mời khách đi ăn cơm, anh có đi không?”
“Đi, đương nhiên là đi.”
Nhà hàng qua giò cao điểm, lúc Vân Thư đên nhà hàng rất yên tĩnh. Nhân viên phục vụ tiên lên tư vẫn: “Chào anh, đi hai người sao?”
Vân Thư nói: “Ba người. Ngồi bàn bốn người đi.”
Đàm Nhạc gật đầu: “Cứ nghe theo cô gái này.”
Bọn họ ngồi xuống không lâu, Giang Quý đi theo Tạ Mân Hành lên lầu, Bài công tử tuần dật đứng chung một chỗ lập tức hấp dẫn sự chú ý của người xung quanh.
Đàm Nhạc là người đầu tiện nhìn thấy người tới, khi nhìn thấy Tạ Mẫn Hành, trong lòng Đàm Nhạc đã làm ra giả thiết, anh ta Sắt nhanh chấp nhận, nhưng lúc nhìn thấy bá vương của trường học Giang Quý, tâm tư nhỏ của Đảm Nhạc không khỏi co giật.
Giang Quý là ác mộng thời học sinh, chàng trai nào dám theo đuồi Vân Thư và Lâm Khinh Khinh đều ăn qua nắm đâm của anh ấy.
“Hả, chồng, sao hai người lại đi với nhau vậy?”
“Trùng hợp gặp nhau trên đường.”
Tạ Mẫn Hành hỏi Đàm Nhạc có được đơn xin nghỉ học từ đâu, Đàm Nhạc chớp mắt với Vân Thư, ra hiệu Vân Thư đừng nói chuyện: “Tổng giám đốc Tạ, tôi có được đơn xin nghỉ học từ một người bạn, còn Sao có được, xin lỗi, không thể nói ra.”
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 363Cô rất vui vẻ, cô không chỉ phải cảm ơn Chu Yên mà còn phải cảm ơn Đàm Nhạc, hiện tại Vân Thư đã có chút tiền nên rất hào phóng, lập tức biến thành đại gia: “Anh muốn ăn gì?Tôi sẽ mời anh.”“Ừm, đồ Tây?”“Dị”Giang Quý làm bình luận viên ở bên cạnh Tạ Mẫn Hành: “Chậc chậc chậc, em gái tôi chạy theo người khác rồi, sao không đuôi theo? Sợ em gái tôi nói cậu theo dõi sao?”Tạ Mẫn Hành lười phản ứng Giang Quý xem náo nhiệt, anh tin tưởng Vân Thư, không phải chỉ là dùng bữa với người khác thôi sao, ha ha, anh không tức giận, tuyệt đối không tức giận.Giang Quý “có lòng” nhắc nhở: “Này, cậu đừng nắm tay nữa, cậu không .đầu lại Đàm Nhạc đâu. Người ta tuổi còn trẻ, non nớt, còn cậu thì sao, so tuổi thì còn lớn hơn tôi đó? Ba mươi chưa?”Bên trong xe, điện thoại di động của Tạ Mân Hành vang lên, người gọi điện thoại đến là vợ.Giang Quý nhịn không được trào phúng: “Còn lưu là vợ, ha.”Khóe miệng Tạ Mẫn Hành mỉm cười: “Tiếu Thư lưu đó.”Anh nhận điện thoại: “Alo, Tiểu Thư Sao vậy?” Anh mong chờ cuộc gọi đã lâu rồi.“Ông xã, em và Đàm Nhạc đi ăn cơm cùng nhau, anh ở đâu? Đi cùng em đi.”“Được, gửi địa chỉ cho anh.” Tạ Mẫn Hành dịu dàng, Giang Quý nhìn thầm người, đến giờ anh ấy chưa từng nhìn thấy mặt ôn nhu như vậy trên người một người đàn ông nào cả.“Di trá.” Giang Quý khinh thường: “Chỉ chút Hi Tí khỏe này đã muôn theo đuổi em gái tôi.”Cúp điện thoại, Tạ Mẫn Hành thiện ý hỏi: “Tiểu Thư mời khách đi ăn cơm, anh có đi không?”“Đi, đương nhiên là đi.”Nhà hàng qua giò cao điểm, lúc Vân Thư đên nhà hàng rất yên tĩnh. Nhân viên phục vụ tiên lên tư vẫn: “Chào anh, đi hai người sao?”Vân Thư nói: “Ba người. Ngồi bàn bốn người đi.”Đàm Nhạc gật đầu: “Cứ nghe theo cô gái này.”Bọn họ ngồi xuống không lâu, Giang Quý đi theo Tạ Mân Hành lên lầu, Bài công tử tuần dật đứng chung một chỗ lập tức hấp dẫn sự chú ý của người xung quanh.Đàm Nhạc là người đầu tiện nhìn thấy người tới, khi nhìn thấy Tạ Mẫn Hành, trong lòng Đàm Nhạc đã làm ra giả thiết, anh ta Sắt nhanh chấp nhận, nhưng lúc nhìn thấy bá vương của trường học Giang Quý, tâm tư nhỏ của Đảm Nhạc không khỏi co giật.Giang Quý là ác mộng thời học sinh, chàng trai nào dám theo đuồi Vân Thư và Lâm Khinh Khinh đều ăn qua nắm đâm của anh ấy.“Hả, chồng, sao hai người lại đi với nhau vậy?”“Trùng hợp gặp nhau trên đường.”Tạ Mẫn Hành hỏi Đàm Nhạc có được đơn xin nghỉ học từ đâu, Đàm Nhạc chớp mắt với Vân Thư, ra hiệu Vân Thư đừng nói chuyện: “Tổng giám đốc Tạ, tôi có được đơn xin nghỉ học từ một người bạn, còn Sao có được, xin lỗi, không thể nói ra.”