Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 435
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 435An Kỳ cũng nhìn về phía Vận Thư, cô ấy bình tĩnh nói: “Bị doạ chết.”Nara khó hiểu, doạ?Đối xử với mấy người theo đuổi còn có thể doạ?Không được, cô ấy càng phải xem, cô ấy muôn học cách đôi xử với Chu Tuấn.“Bóp!”Nara chạy về phía Thần nhi, đột nhiên, giật mình.“Thôn.Nara thề cô ấy chưa bao giờ nghe thấy giọng nói của Vân Thư to, sắc bén như vậy.Tư thế đó, thoạt nhìn cũng biết dù có thêm cũng bị chặn.Người đàn ông vừa rồi bị Vân Thư doạ, thêm tiêng hét, tim loạn nhịp.Anh ta lấy điện thoại di động ra, quét mã QR WeChat, chạy “xẹt” ra khỏi phòng ngoại vụ.Và vẻ ngây r ngốc khác hoàn toàn với dáng vẻ môm mép láu lỉnh vừa rôi.Vận Thư khinh bỉ quay lưng lại: “Hừ, đồ nhát gan.”“Tiểu Thư, với đòn đánh đột nhiên lúc nãy của cô, tôi cũng giật mình, được chứ? Còn cả tiêng hét lúc nãy, tới giờ vân còn sợ.” Nara bước lên phía trước, đặt tay lên tim nói với Vân Thư.Nara kéo ghế ngồi bên cạnh Vân Thư và An Kỳ.“Doạ mà An Kỳ vừa nói chính là một cái tát và tiếng hét của Tiểu Thư?”An Kỳ không nói nên lời nhìn Nara: “Ở trên phim trường lâu rồi, trở nên ngốc hơn.”“Cô ấy doạ là giả ma.” An Kỳ nói thêm.Trên đường khi Vân Thư được hỏi về WeChat, cô chỉ vào khuôn mặt nhợt nhạt của mình hỏi người đàn ông xin WeChat, giọng cô nói giả vờ già yêu bắt lực: “Ảnh có thể thấy tôi?”Người đàn ông nhìn Vân Thư đang đứng đầy nghỉ hoặc, gật đầu: “Tôi thây.”“Anh là người đầu tiện có thể nhìn An tôi.” Vân Thư tiếp tục giả ma giả “Tôi đã đi lại trên con phố này, laRg thang nhiều năm, cuối cùng cũng đợi được anh.”An Kỳ “tò mò” hỏi người đàn ông: “Anh đang nói chuyện với ai vậy, lầm bà lầm bẩm, gặp ma à?”“Đúng, gặp tôi.” Giọng nói khàn khàn già nua vang lên.An Kỳ dường như không nghe thấy, cô ấy vây tay với người đàn ông: “Anh sao thê?”Hỏi thế, người đàn ông giật mình, chỉ vào Vân Thư, run giọng hỏi: “Cô, cô không, không thấy à? Ở, ở đây có người.”An Kỳ nhìn phía anh ta chỉ, “ngây thơ”lắc đầu: “Cải gì? Đừng làm tôi sợ.”Vân Thư: “Nhìn này, anh là người đầu tiên nhìn thấy tôi, tôi quyết định sau này sẽ theo anh: mỗi ngày, không đi theo cô ấy nữa.”Giọng nói cố ý khàn khàn yếu ớt: “Anh ơi, đợi tôi.”Khuôn mặt của người đàn ông từ đỏ ửng vì ngượng ngùng thành tái nhợt sợ hãi, môi trăng bệch.Anh ta loạng choạng lùi lại, khi đông người, anh ta sẽ bỏ chạy.
Chương 435
An Kỳ cũng nhìn về phía Vận Thư, cô ấy bình tĩnh nói: “Bị doạ chết.”
Nara khó hiểu, doạ?
Đối xử với mấy người theo đuổi còn có thể doạ?
Không được, cô ấy càng phải xem, cô ấy muôn học cách đôi xử với Chu Tuấn.
“Bóp!”
Nara chạy về phía Thần nhi, đột nhiên, giật mình.
“Thôn.
Nara thề cô ấy chưa bao giờ nghe thấy giọng nói của Vân Thư to, sắc bén như vậy.
Tư thế đó, thoạt nhìn cũng biết dù có thêm cũng bị chặn.
Người đàn ông vừa rồi bị Vân Thư doạ, thêm tiêng hét, tim loạn nhịp.
Anh ta lấy điện thoại di động ra, quét mã QR WeChat, chạy “xẹt” ra khỏi phòng ngoại vụ.
Và vẻ ngây r ngốc khác hoàn toàn với dáng vẻ môm mép láu lỉnh vừa rôi.
Vận Thư khinh bỉ quay lưng lại: “Hừ, đồ nhát gan.”
“Tiểu Thư, với đòn đánh đột nhiên lúc nãy của cô, tôi cũng giật mình, được chứ? Còn cả tiêng hét lúc nãy, tới giờ vân còn sợ.” Nara bước lên phía trước, đặt tay lên tim nói với Vân Thư.
Nara kéo ghế ngồi bên cạnh Vân Thư và An Kỳ.
“Doạ mà An Kỳ vừa nói chính là một cái tát và tiếng hét của Tiểu Thư?”
An Kỳ không nói nên lời nhìn Nara: “Ở trên phim trường lâu rồi, trở nên ngốc hơn.”
“Cô ấy doạ là giả ma.” An Kỳ nói thêm.
Trên đường khi Vân Thư được hỏi về WeChat, cô chỉ vào khuôn mặt nhợt nhạt của mình hỏi người đàn ông xin WeChat, giọng cô nói giả vờ già yêu bắt lực: “Ảnh có thể thấy tôi?”
Người đàn ông nhìn Vân Thư đang đứng đầy nghỉ hoặc, gật đầu: “Tôi thây.”
“Anh là người đầu tiện có thể nhìn An tôi.” Vân Thư tiếp tục giả ma giả “Tôi đã đi lại trên con phố này, laRg thang nhiều năm, cuối cùng cũng đợi được anh.”
An Kỳ “tò mò” hỏi người đàn ông: “Anh đang nói chuyện với ai vậy, lầm bà lầm bẩm, gặp ma à?”
“Đúng, gặp tôi.” Giọng nói khàn khàn già nua vang lên.
An Kỳ dường như không nghe thấy, cô ấy vây tay với người đàn ông: “Anh sao thê?”
Hỏi thế, người đàn ông giật mình, chỉ vào Vân Thư, run giọng hỏi: “Cô, cô không, không thấy à? Ở, ở đây có người.”
An Kỳ nhìn phía anh ta chỉ, “ngây thơ”
lắc đầu: “Cải gì? Đừng làm tôi sợ.”
Vân Thư: “Nhìn này, anh là người đầu tiên nhìn thấy tôi, tôi quyết định sau này sẽ theo anh: mỗi ngày, không đi theo cô ấy nữa.”
Giọng nói cố ý khàn khàn yếu ớt: “Anh ơi, đợi tôi.”
Khuôn mặt của người đàn ông từ đỏ ửng vì ngượng ngùng thành tái nhợt sợ hãi, môi trăng bệch.
Anh ta loạng choạng lùi lại, khi đông người, anh ta sẽ bỏ chạy.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 435An Kỳ cũng nhìn về phía Vận Thư, cô ấy bình tĩnh nói: “Bị doạ chết.”Nara khó hiểu, doạ?Đối xử với mấy người theo đuổi còn có thể doạ?Không được, cô ấy càng phải xem, cô ấy muôn học cách đôi xử với Chu Tuấn.“Bóp!”Nara chạy về phía Thần nhi, đột nhiên, giật mình.“Thôn.Nara thề cô ấy chưa bao giờ nghe thấy giọng nói của Vân Thư to, sắc bén như vậy.Tư thế đó, thoạt nhìn cũng biết dù có thêm cũng bị chặn.Người đàn ông vừa rồi bị Vân Thư doạ, thêm tiêng hét, tim loạn nhịp.Anh ta lấy điện thoại di động ra, quét mã QR WeChat, chạy “xẹt” ra khỏi phòng ngoại vụ.Và vẻ ngây r ngốc khác hoàn toàn với dáng vẻ môm mép láu lỉnh vừa rôi.Vận Thư khinh bỉ quay lưng lại: “Hừ, đồ nhát gan.”“Tiểu Thư, với đòn đánh đột nhiên lúc nãy của cô, tôi cũng giật mình, được chứ? Còn cả tiêng hét lúc nãy, tới giờ vân còn sợ.” Nara bước lên phía trước, đặt tay lên tim nói với Vân Thư.Nara kéo ghế ngồi bên cạnh Vân Thư và An Kỳ.“Doạ mà An Kỳ vừa nói chính là một cái tát và tiếng hét của Tiểu Thư?”An Kỳ không nói nên lời nhìn Nara: “Ở trên phim trường lâu rồi, trở nên ngốc hơn.”“Cô ấy doạ là giả ma.” An Kỳ nói thêm.Trên đường khi Vân Thư được hỏi về WeChat, cô chỉ vào khuôn mặt nhợt nhạt của mình hỏi người đàn ông xin WeChat, giọng cô nói giả vờ già yêu bắt lực: “Ảnh có thể thấy tôi?”Người đàn ông nhìn Vân Thư đang đứng đầy nghỉ hoặc, gật đầu: “Tôi thây.”“Anh là người đầu tiện có thể nhìn An tôi.” Vân Thư tiếp tục giả ma giả “Tôi đã đi lại trên con phố này, laRg thang nhiều năm, cuối cùng cũng đợi được anh.”An Kỳ “tò mò” hỏi người đàn ông: “Anh đang nói chuyện với ai vậy, lầm bà lầm bẩm, gặp ma à?”“Đúng, gặp tôi.” Giọng nói khàn khàn già nua vang lên.An Kỳ dường như không nghe thấy, cô ấy vây tay với người đàn ông: “Anh sao thê?”Hỏi thế, người đàn ông giật mình, chỉ vào Vân Thư, run giọng hỏi: “Cô, cô không, không thấy à? Ở, ở đây có người.”An Kỳ nhìn phía anh ta chỉ, “ngây thơ”lắc đầu: “Cải gì? Đừng làm tôi sợ.”Vân Thư: “Nhìn này, anh là người đầu tiên nhìn thấy tôi, tôi quyết định sau này sẽ theo anh: mỗi ngày, không đi theo cô ấy nữa.”Giọng nói cố ý khàn khàn yếu ớt: “Anh ơi, đợi tôi.”Khuôn mặt của người đàn ông từ đỏ ửng vì ngượng ngùng thành tái nhợt sợ hãi, môi trăng bệch.Anh ta loạng choạng lùi lại, khi đông người, anh ta sẽ bỏ chạy.