Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 455
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 455Trong phòng làm việc chỉ còn lại Vân Thư và Tạ Mãn Hành.Một người oan ức cúi đầu rơm rớm nước mắt, một người khuôn mặt lạnh lẽo, mắt sáng như đuốc.Cuối cùng Vân Thư bị Tạ Mẫn Hành nhìn đến bật khóc, từ khóc thút thít cho đến khóc nức nở.Tạ Mẫn Hành muốn trị tật xáu ăn vặt của Vân Thư, nhưng anh đã không còn cách nữa.Cấm được ở nhà nhưng không thể ngăn cản ở công ty.Để cô làm việc bên cạnh anh, Vân Thư lại không dễ dàng gì mới trở thành một khôi với Giang Tả.Tạ Mẫn Hành đi tới, nâng khuôn mặt CÔ lên, lau đi những giọt nước mắt: “Khóc cái gì?”Vân Thư: “Sợ anh không tin tưởng em.”“Em cũng biết là anh không tin tưởng em sao?”Cuối cùng, Tạ Mẫn Hành đã biết được “thủ phạm” khiến cho khẩu vị dạo gần đây của Vân Thư không tốt, thế lễ anh nói với Vân Thư: “Sau này anh sẽ đến đây ăn cơm với em.”Vân Thư muốn khóc chết đi được.Vân Thư cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của Tạ Mẫn Hành dành cho cô.Vân Thư cũng cảm thấy bản thân rất ngang ngược, cô căn bản không đến bệnh viện bởi vì sợ bị bệnh phải tiêm thuốc.Lần này, người sợ bệnh viện nhự cô đã lấy hết can đảm để đi vào quây hướng dẫn và bắt đầu đăng ký lấy só.Bác sĩ là một người phụ nữ lớn tuôi, sau khi nghe một sô triệu chứng của Vân Thư, bà ấy vừa viết đơn khám vừa hỏi: “Năm nay bao nhiêu tuổi rôi?”“Sắp hai mươi mốt tuổi.”“Còn trẻ vậy, có bạn trai chưa?” Bác sĩ liếc nhìn Vân Thư.Vân Thư gật đầu: “Có chồng rồi.”Chồng và bạn trai không giống nhau, bác sĩ Ï nhìn thấy chiệc nhân trên tay.Vân Thư, hỏi với vẻ không chắc chắn: “Kết hôn rồi sao?”Vân Thư cảm thấy hơi khó hiều nhưng vẫn gật đầu một cách thành thật.Bác sĩ thu ánh mắt lại, nói: “Đi siêu.âm ở tầng ba.” Bà ấy in tờ đơn ra rồi đưa cho Vân Thư.Sau khi nói lời cảm ơn, một mình Vân Thư đi đến tầng ba.Cô đến bệnh viện một mình, mục đích chính là tránh việc sẽ kiểm tra ra những vấn để về dạ dày, cô sẽ kiên quyết lựa chọn uống thuốc chứ nhất định không tiêm.Nếu như Tạ Mẫn Hành đến, he he, ngay cả việc nằm viện cũng sẽ sắp xếp cho cô.Siêu âm? Phản ứng mang thai?Cái quỷ gì na Không phải là kiểm tra dạ dày sao?Vân Thư đưa đơn khám cho y tá với sự tò mò.Cô ngôi trên băng ghê ở bệnh viện, bên trái là một người phụ nữ mang thai bụng đã lớn, bên phải cũng là một người phụ nữ có thai.
Chương 455
Trong phòng làm việc chỉ còn lại Vân Thư và Tạ Mãn Hành.
Một người oan ức cúi đầu rơm rớm nước mắt, một người khuôn mặt lạnh lẽo, mắt sáng như đuốc.
Cuối cùng Vân Thư bị Tạ Mẫn Hành nhìn đến bật khóc, từ khóc thút thít cho đến khóc nức nở.
Tạ Mẫn Hành muốn trị tật xáu ăn vặt của Vân Thư, nhưng anh đã không còn cách nữa.
Cấm được ở nhà nhưng không thể ngăn cản ở công ty.
Để cô làm việc bên cạnh anh, Vân Thư lại không dễ dàng gì mới trở thành một khôi với Giang Tả.
Tạ Mẫn Hành đi tới, nâng khuôn mặt CÔ lên, lau đi những giọt nước mắt: “Khóc cái gì?”
Vân Thư: “Sợ anh không tin tưởng em.”
“Em cũng biết là anh không tin tưởng em sao?”
Cuối cùng, Tạ Mẫn Hành đã biết được “thủ phạm” khiến cho khẩu vị dạo gần đây của Vân Thư không tốt, thế lễ anh nói với Vân Thư: “Sau này anh sẽ đến đây ăn cơm với em.”
Vân Thư muốn khóc chết đi được.
Vân Thư cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của Tạ Mẫn Hành dành cho cô.
Vân Thư cũng cảm thấy bản thân rất ngang ngược, cô căn bản không đến bệnh viện bởi vì sợ bị bệnh phải tiêm thuốc.
Lần này, người sợ bệnh viện nhự cô đã lấy hết can đảm để đi vào quây hướng dẫn và bắt đầu đăng ký lấy só.
Bác sĩ là một người phụ nữ lớn tuôi, sau khi nghe một sô triệu chứng của Vân Thư, bà ấy vừa viết đơn khám vừa hỏi: “Năm nay bao nhiêu tuổi rôi?”
“Sắp hai mươi mốt tuổi.”
“Còn trẻ vậy, có bạn trai chưa?” Bác sĩ liếc nhìn Vân Thư.
Vân Thư gật đầu: “Có chồng rồi.”
Chồng và bạn trai không giống nhau, bác sĩ Ï nhìn thấy chiệc nhân trên tay.
Vân Thư, hỏi với vẻ không chắc chắn: “Kết hôn rồi sao?”
Vân Thư cảm thấy hơi khó hiều nhưng vẫn gật đầu một cách thành thật.
Bác sĩ thu ánh mắt lại, nói: “Đi siêu.
âm ở tầng ba.” Bà ấy in tờ đơn ra rồi đưa cho Vân Thư.
Sau khi nói lời cảm ơn, một mình Vân Thư đi đến tầng ba.
Cô đến bệnh viện một mình, mục đích chính là tránh việc sẽ kiểm tra ra những vấn để về dạ dày, cô sẽ kiên quyết lựa chọn uống thuốc chứ nhất định không tiêm.
Nếu như Tạ Mẫn Hành đến, he he, ngay cả việc nằm viện cũng sẽ sắp xếp cho cô.
Siêu âm? Phản ứng mang thai?
Cái quỷ gì na Không phải là kiểm tra dạ dày sao?
Vân Thư đưa đơn khám cho y tá với sự tò mò.
Cô ngôi trên băng ghê ở bệnh viện, bên trái là một người phụ nữ mang thai bụng đã lớn, bên phải cũng là một người phụ nữ có thai.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 455Trong phòng làm việc chỉ còn lại Vân Thư và Tạ Mãn Hành.Một người oan ức cúi đầu rơm rớm nước mắt, một người khuôn mặt lạnh lẽo, mắt sáng như đuốc.Cuối cùng Vân Thư bị Tạ Mẫn Hành nhìn đến bật khóc, từ khóc thút thít cho đến khóc nức nở.Tạ Mẫn Hành muốn trị tật xáu ăn vặt của Vân Thư, nhưng anh đã không còn cách nữa.Cấm được ở nhà nhưng không thể ngăn cản ở công ty.Để cô làm việc bên cạnh anh, Vân Thư lại không dễ dàng gì mới trở thành một khôi với Giang Tả.Tạ Mẫn Hành đi tới, nâng khuôn mặt CÔ lên, lau đi những giọt nước mắt: “Khóc cái gì?”Vân Thư: “Sợ anh không tin tưởng em.”“Em cũng biết là anh không tin tưởng em sao?”Cuối cùng, Tạ Mẫn Hành đã biết được “thủ phạm” khiến cho khẩu vị dạo gần đây của Vân Thư không tốt, thế lễ anh nói với Vân Thư: “Sau này anh sẽ đến đây ăn cơm với em.”Vân Thư muốn khóc chết đi được.Vân Thư cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của Tạ Mẫn Hành dành cho cô.Vân Thư cũng cảm thấy bản thân rất ngang ngược, cô căn bản không đến bệnh viện bởi vì sợ bị bệnh phải tiêm thuốc.Lần này, người sợ bệnh viện nhự cô đã lấy hết can đảm để đi vào quây hướng dẫn và bắt đầu đăng ký lấy só.Bác sĩ là một người phụ nữ lớn tuôi, sau khi nghe một sô triệu chứng của Vân Thư, bà ấy vừa viết đơn khám vừa hỏi: “Năm nay bao nhiêu tuổi rôi?”“Sắp hai mươi mốt tuổi.”“Còn trẻ vậy, có bạn trai chưa?” Bác sĩ liếc nhìn Vân Thư.Vân Thư gật đầu: “Có chồng rồi.”Chồng và bạn trai không giống nhau, bác sĩ Ï nhìn thấy chiệc nhân trên tay.Vân Thư, hỏi với vẻ không chắc chắn: “Kết hôn rồi sao?”Vân Thư cảm thấy hơi khó hiều nhưng vẫn gật đầu một cách thành thật.Bác sĩ thu ánh mắt lại, nói: “Đi siêu.âm ở tầng ba.” Bà ấy in tờ đơn ra rồi đưa cho Vân Thư.Sau khi nói lời cảm ơn, một mình Vân Thư đi đến tầng ba.Cô đến bệnh viện một mình, mục đích chính là tránh việc sẽ kiểm tra ra những vấn để về dạ dày, cô sẽ kiên quyết lựa chọn uống thuốc chứ nhất định không tiêm.Nếu như Tạ Mẫn Hành đến, he he, ngay cả việc nằm viện cũng sẽ sắp xếp cho cô.Siêu âm? Phản ứng mang thai?Cái quỷ gì na Không phải là kiểm tra dạ dày sao?Vân Thư đưa đơn khám cho y tá với sự tò mò.Cô ngôi trên băng ghê ở bệnh viện, bên trái là một người phụ nữ mang thai bụng đã lớn, bên phải cũng là một người phụ nữ có thai.