Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 594
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 594Lúc này, Lâm Khinh Khinh đau đầu tỉnh dậy, cô ây nhìn Tạ Mẫn Thận, hỏi: “Chúng ta ra ngoài rôi à2”Lúc này Lâm Khinh Khinh tỉnh lại, Tạ Mẫn Thâm đưa điện thoại di động cho Lâm Khinh Khinh: “Bật loa ngoài, câm giúp tôi.”Đang nói chuyện điện thoại, Vân Thư mở miệng gọi Lâm Khinh khinh, Tạ Mẫn Hành bịt miệng cô lại: “Cô ấy rất an toàn, yên tâm, giờ chúng ta cứu họ về.”Tạ Mẫn Hành cũng bắt lực trước tình trạng tắc đường nghiêm trọng, mỗi xe chỉ cách nhau chưa đến một mét.Anh đã nghĩ ra nhiều cách, nhưng cuối cùng tất cả đều bị loại trừ từng cách một.Quá nguy hiểm, còn làm tổn thương những người vô tội.Bồn chiếc xe phía sau họ cũng tham gia vào dòng giao thông tắc nghẽn, giữa họ và xe của Tạ Mân Thận có hai chiếc xe.Ông Tạ ra lệnh cho những R cần trong gia đình xuất phát, đứng cầu cạn để giải cứu Tạ Mẫn Nhận, nhưng Tạ Mẫn Hành cảm thấy Sẽ không hiệu quả, vì như thế sế khiến giao thông tắc nghẽn, không thể giải cứu Tạ Mân Thận thành công.Vân Thư cũng đang nhìn vào màn hình lớn, cô thây tay Lâm Khinh Khinh đang câm điện thoại của Tạ Mẫn Thận.Cô cảm thấy nhẹ nhõm.Tạ Mẫn Hành cúi đầu yên lặng suy nghĩ, Vân Thư biết chuyện này rất khó.“Tiểu Thư, em từng chỉ huy siêu xa chưa?” Tạ Mẫn Hành nghĩ đi nghĩ lại, hỏi Vân Thư.Cả nhà chỉ có anh từng thấy Vân Thư đua xe, cơ thê nhỏ bé nhưng sức mạnh bùng nỗ rất lớn, trong cuộc đua đó, xe của Vân Thư đã Vượt qua khoảng trồng.Điều mà Tạ Mẫn Hành sợ lúc đó là xe của Vân Thư sẽ bị lật.Ở đó chỉ có kỹ năng lái xe của Vân Thư là đỉnh cao, không ai trong sô họ có khả năng chỉ huy.Vân Thư ngây người đứng ở nơi đó.Chỉ huy từ xa?Chẳng lẽ Tạ Mẫn Hành muốn xe của Tạ Mân Thận lật trên không, rơi xuống làn đường bên cạnh?Cô không biết.Điều này cần đến sự trợ giúp của ngoại lực, hoàn toàn không thê làm được.Một bước sai, cả Tạ Mẫn Thận và Lâm Khinh Khinh có thể rơi xuống đáy hồ.Vân Thư không làm được.Ngoại trừ Vân Thư, không ai có thể làm được điều này.Vân Thư sợ tới mức ôm chặt Tạ Mẫn Hành: “Chông, không được.”Nghe thấy giọng nói run của vợ, Tạ Mân Hành cũng không nỡ.Như thế gây quá nhiều áp lực cho Tiểu Thư.Những người khác đều rất khó hiểu, lời này của Tạ Mẫn Hành có ý gì?Bảo Vân Thư làm gì?Lâm Khinh Khinh nghe những gì Tạ Mẫn Hành và Vân Thư nói ở đồn cảnh sát, cô ấy biết kỹ năng lái xe của Vân Thư tuyệt vời như thê nào.Tạ Mẫn Thận vẫn đang đợi trong đoạn đường tắc nghẽn.
Chương 594
Lúc này, Lâm Khinh Khinh đau đầu tỉnh dậy, cô ây nhìn Tạ Mẫn Thận, hỏi: “Chúng ta ra ngoài rôi à2”
Lúc này Lâm Khinh Khinh tỉnh lại, Tạ Mẫn Thâm đưa điện thoại di động cho Lâm Khinh Khinh: “Bật loa ngoài, câm giúp tôi.”
Đang nói chuyện điện thoại, Vân Thư mở miệng gọi Lâm Khinh khinh, Tạ Mẫn Hành bịt miệng cô lại: “Cô ấy rất an toàn, yên tâm, giờ chúng ta cứu họ về.”
Tạ Mẫn Hành cũng bắt lực trước tình trạng tắc đường nghiêm trọng, mỗi xe chỉ cách nhau chưa đến một mét.
Anh đã nghĩ ra nhiều cách, nhưng cuối cùng tất cả đều bị loại trừ từng cách một.
Quá nguy hiểm, còn làm tổn thương những người vô tội.
Bồn chiếc xe phía sau họ cũng tham gia vào dòng giao thông tắc nghẽn, giữa họ và xe của Tạ Mân Thận có hai chiếc xe.
Ông Tạ ra lệnh cho những R cần trong gia đình xuất phát, đứng cầu cạn để giải cứu Tạ Mẫn Nhận, nhưng Tạ Mẫn Hành cảm thấy Sẽ không hiệu quả, vì như thế sế khiến giao thông tắc nghẽn, không thể giải cứu Tạ Mân Thận thành công.
Vân Thư cũng đang nhìn vào màn hình lớn, cô thây tay Lâm Khinh Khinh đang câm điện thoại của Tạ Mẫn Thận.
Cô cảm thấy nhẹ nhõm.
Tạ Mẫn Hành cúi đầu yên lặng suy nghĩ, Vân Thư biết chuyện này rất khó.
“Tiểu Thư, em từng chỉ huy siêu xa chưa?” Tạ Mẫn Hành nghĩ đi nghĩ lại, hỏi Vân Thư.
Cả nhà chỉ có anh từng thấy Vân Thư đua xe, cơ thê nhỏ bé nhưng sức mạnh bùng nỗ rất lớn, trong cuộc đua đó, xe của Vân Thư đã Vượt qua khoảng trồng.
Điều mà Tạ Mẫn Hành sợ lúc đó là xe của Vân Thư sẽ bị lật.
Ở đó chỉ có kỹ năng lái xe của Vân Thư là đỉnh cao, không ai trong sô họ có khả năng chỉ huy.
Vân Thư ngây người đứng ở nơi đó.
Chỉ huy từ xa?
Chẳng lẽ Tạ Mẫn Hành muốn xe của Tạ Mân Thận lật trên không, rơi xuống làn đường bên cạnh?
Cô không biết.
Điều này cần đến sự trợ giúp của ngoại lực, hoàn toàn không thê làm được.
Một bước sai, cả Tạ Mẫn Thận và Lâm Khinh Khinh có thể rơi xuống đáy hồ.
Vân Thư không làm được.
Ngoại trừ Vân Thư, không ai có thể làm được điều này.
Vân Thư sợ tới mức ôm chặt Tạ Mẫn Hành: “Chông, không được.”
Nghe thấy giọng nói run của vợ, Tạ Mân Hành cũng không nỡ.
Như thế gây quá nhiều áp lực cho Tiểu Thư.
Những người khác đều rất khó hiểu, lời này của Tạ Mẫn Hành có ý gì?
Bảo Vân Thư làm gì?
Lâm Khinh Khinh nghe những gì Tạ Mẫn Hành và Vân Thư nói ở đồn cảnh sát, cô ấy biết kỹ năng lái xe của Vân Thư tuyệt vời như thê nào.
Tạ Mẫn Thận vẫn đang đợi trong đoạn đường tắc nghẽn.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 594Lúc này, Lâm Khinh Khinh đau đầu tỉnh dậy, cô ây nhìn Tạ Mẫn Thận, hỏi: “Chúng ta ra ngoài rôi à2”Lúc này Lâm Khinh Khinh tỉnh lại, Tạ Mẫn Thâm đưa điện thoại di động cho Lâm Khinh Khinh: “Bật loa ngoài, câm giúp tôi.”Đang nói chuyện điện thoại, Vân Thư mở miệng gọi Lâm Khinh khinh, Tạ Mẫn Hành bịt miệng cô lại: “Cô ấy rất an toàn, yên tâm, giờ chúng ta cứu họ về.”Tạ Mẫn Hành cũng bắt lực trước tình trạng tắc đường nghiêm trọng, mỗi xe chỉ cách nhau chưa đến một mét.Anh đã nghĩ ra nhiều cách, nhưng cuối cùng tất cả đều bị loại trừ từng cách một.Quá nguy hiểm, còn làm tổn thương những người vô tội.Bồn chiếc xe phía sau họ cũng tham gia vào dòng giao thông tắc nghẽn, giữa họ và xe của Tạ Mân Thận có hai chiếc xe.Ông Tạ ra lệnh cho những R cần trong gia đình xuất phát, đứng cầu cạn để giải cứu Tạ Mẫn Nhận, nhưng Tạ Mẫn Hành cảm thấy Sẽ không hiệu quả, vì như thế sế khiến giao thông tắc nghẽn, không thể giải cứu Tạ Mân Thận thành công.Vân Thư cũng đang nhìn vào màn hình lớn, cô thây tay Lâm Khinh Khinh đang câm điện thoại của Tạ Mẫn Thận.Cô cảm thấy nhẹ nhõm.Tạ Mẫn Hành cúi đầu yên lặng suy nghĩ, Vân Thư biết chuyện này rất khó.“Tiểu Thư, em từng chỉ huy siêu xa chưa?” Tạ Mẫn Hành nghĩ đi nghĩ lại, hỏi Vân Thư.Cả nhà chỉ có anh từng thấy Vân Thư đua xe, cơ thê nhỏ bé nhưng sức mạnh bùng nỗ rất lớn, trong cuộc đua đó, xe của Vân Thư đã Vượt qua khoảng trồng.Điều mà Tạ Mẫn Hành sợ lúc đó là xe của Vân Thư sẽ bị lật.Ở đó chỉ có kỹ năng lái xe của Vân Thư là đỉnh cao, không ai trong sô họ có khả năng chỉ huy.Vân Thư ngây người đứng ở nơi đó.Chỉ huy từ xa?Chẳng lẽ Tạ Mẫn Hành muốn xe của Tạ Mân Thận lật trên không, rơi xuống làn đường bên cạnh?Cô không biết.Điều này cần đến sự trợ giúp của ngoại lực, hoàn toàn không thê làm được.Một bước sai, cả Tạ Mẫn Thận và Lâm Khinh Khinh có thể rơi xuống đáy hồ.Vân Thư không làm được.Ngoại trừ Vân Thư, không ai có thể làm được điều này.Vân Thư sợ tới mức ôm chặt Tạ Mẫn Hành: “Chông, không được.”Nghe thấy giọng nói run của vợ, Tạ Mân Hành cũng không nỡ.Như thế gây quá nhiều áp lực cho Tiểu Thư.Những người khác đều rất khó hiểu, lời này của Tạ Mẫn Hành có ý gì?Bảo Vân Thư làm gì?Lâm Khinh Khinh nghe những gì Tạ Mẫn Hành và Vân Thư nói ở đồn cảnh sát, cô ấy biết kỹ năng lái xe của Vân Thư tuyệt vời như thê nào.Tạ Mẫn Thận vẫn đang đợi trong đoạn đường tắc nghẽn.