Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 631
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 631Lâm Khinh Khinh bị buộc phải chấp nhận.Sáng mai phải gặp Tạ Mẫn Thận, hơn nữa còn trải qua một ngày với anh Ấy, chiều hôm sau mới trỏ về.Khả năng chịu đựng của Lâm Khinh Khinh hơi yêu.Lúc cô ấy về nhà có ý rẽ vào hiệu thuốc: “Bác sĩ, cho tồi một lọ thuốc trợ tim.”Sáng sớm, lúc Lâm Khinh Khinh ra khỏi cửa thì thầy một chiếc Cayenne dừng ở trước cửa nhà cô.Lâm Khinh Khinh nhìn biển số xe, hơi khiếp sợ.Cửa xe mở ra, người xuống không phải Tạ Mẫn Thận mà là Hàn Khải Tử: “Cô Lâm, thị trưởng Tạ bảo tôi đến đón cô.”“Đi đâu?”Hàn Khải Tử nói: “Thành phố B.”Lâm Khinh Khinh ngồi máy bay, bên.cạnh là Tạ Mẫn Thận đang nhăm mắt nghĩ ngơi, cô ây do dự có nên đổi vị trí với Hàn Khải Tử hay không.Hàn Khải Tử thầy Lâm Khinh Khinh đang nhìn anh ây, anh ây xem như không tháy gì.Anh ấy có thể làm trợ lý đặc biệt của thị trưởng Tạ, không có mắt nhìn nhất định thì đâu có được ngày hôm nay.Một mình đến thành phố B là được rồi, làm gì phải dẫn theo bạn nữ, còn chỉ danh bảo người của Giang Tả đi cùng.Nghệ sĩ của Giang Tả vừa có một người là đại sứ hình ảnh của thành phô A, ngoài trừ cô ấy. thì không còn bât kỳ ai có tư cách nữa đúng không.Lâm Khinh Khinh ngồi bên cạnh Tạ Mẫn Thận: “Thị trưởng Tạ, anh có cần đắp chăn ngủ không, tôi sẽ đi lầy cho anh.”Nói xong, Lâm Khinh Khinh chạy về phía sau lấy chăn.Sau đó, cô ấy bước nhẹ nhàng đi đến đưa cho Tạ Mẫn Thận nói: “Anh đắp đi.”Tạ Mẫn Thận dúng sức hắt một cái, chăn thoáng cái đặp lên trên người Lậm Khinh Khinh: “Tôi không cân, cô đắp đi.”Lâm Khinh Khinh: “Tôi không ngủ.”Nhận được tín hiệu của Tạ Mẫn Thận: “Được, tôi ngủ.”Cô ấy thấy Tạ Mẫn Thận cứ như chuột nhìn thấy mèo, sợ không thể sợ hơn.Lúc đến thành phó B thì đã giữa trưa, Tạ Mẫn Thận được người của thành phó B tiếp đãi đến khách sạn: “Bỏ đồ xuống, tôi dẫn cô ra ngoài dùng bữa.”“Ò ð.” Lâm Khinh Khinh trở về phòng mình, nhanh chóng chỉnh lý lại bản thân.Trang điểm nhẹ.Hết cách, hình tượng hiện tại của “CÔ ây chính là đại diện cho thành phó A.Đợi cô ấy đi ra ngoài thì người của thành phố B đều đã rời đi: “Hả, bọn họ đâu rôi?”Tạ Mẫn Thận nói: “Tôi đưa cô ra ngoài ăn cơm, họ ở đây làm gì?”Hả?Lâm Khinh Khinh và Tạ Mân Thận đi bên ngoài nhìn như đang hẹn hò, một người mặc áo sơ mi quân tây trang trọng, người kia ăn mặc tao nhã với lớp trang điểm nhẹ nhàng.Hàn Khải Tử ở tầng một thấy bọn họ củng nhau đi xuông: “Thị trưởng Tạ với cô Lâm đi cạnh nhau thật xứng đôi.”
Chương 631
Lâm Khinh Khinh bị buộc phải chấp nhận.
Sáng mai phải gặp Tạ Mẫn Thận, hơn nữa còn trải qua một ngày với anh Ấy, chiều hôm sau mới trỏ về.
Khả năng chịu đựng của Lâm Khinh Khinh hơi yêu.
Lúc cô ấy về nhà có ý rẽ vào hiệu thuốc: “Bác sĩ, cho tồi một lọ thuốc trợ tim.”
Sáng sớm, lúc Lâm Khinh Khinh ra khỏi cửa thì thầy một chiếc Cayenne dừng ở trước cửa nhà cô.
Lâm Khinh Khinh nhìn biển số xe, hơi khiếp sợ.
Cửa xe mở ra, người xuống không phải Tạ Mẫn Thận mà là Hàn Khải Tử: “Cô Lâm, thị trưởng Tạ bảo tôi đến đón cô.”
“Đi đâu?”
Hàn Khải Tử nói: “Thành phố B.”
Lâm Khinh Khinh ngồi máy bay, bên.
cạnh là Tạ Mẫn Thận đang nhăm mắt nghĩ ngơi, cô ây do dự có nên đổi vị trí với Hàn Khải Tử hay không.
Hàn Khải Tử thầy Lâm Khinh Khinh đang nhìn anh ây, anh ây xem như không tháy gì.
Anh ấy có thể làm trợ lý đặc biệt của thị trưởng Tạ, không có mắt nhìn nhất định thì đâu có được ngày hôm nay.
Một mình đến thành phố B là được rồi, làm gì phải dẫn theo bạn nữ, còn chỉ danh bảo người của Giang Tả đi cùng.
Nghệ sĩ của Giang Tả vừa có một người là đại sứ hình ảnh của thành phô A, ngoài trừ cô ấy. thì không còn bât kỳ ai có tư cách nữa đúng không.
Lâm Khinh Khinh ngồi bên cạnh Tạ Mẫn Thận: “Thị trưởng Tạ, anh có cần đắp chăn ngủ không, tôi sẽ đi lầy cho anh.”
Nói xong, Lâm Khinh Khinh chạy về phía sau lấy chăn.
Sau đó, cô ấy bước nhẹ nhàng đi đến đưa cho Tạ Mẫn Thận nói: “Anh đắp đi.”
Tạ Mẫn Thận dúng sức hắt một cái, chăn thoáng cái đặp lên trên người Lậm Khinh Khinh: “Tôi không cân, cô đắp đi.”
Lâm Khinh Khinh: “Tôi không ngủ.”
Nhận được tín hiệu của Tạ Mẫn Thận: “Được, tôi ngủ.”
Cô ấy thấy Tạ Mẫn Thận cứ như chuột nhìn thấy mèo, sợ không thể sợ hơn.
Lúc đến thành phó B thì đã giữa trưa, Tạ Mẫn Thận được người của thành phó B tiếp đãi đến khách sạn: “Bỏ đồ xuống, tôi dẫn cô ra ngoài dùng bữa.”
“Ò ð.” Lâm Khinh Khinh trở về phòng mình, nhanh chóng chỉnh lý lại bản thân.
Trang điểm nhẹ.
Hết cách, hình tượng hiện tại của “CÔ ây chính là đại diện cho thành phó A.
Đợi cô ấy đi ra ngoài thì người của thành phố B đều đã rời đi: “Hả, bọn họ đâu rôi?”
Tạ Mẫn Thận nói: “Tôi đưa cô ra ngoài ăn cơm, họ ở đây làm gì?”
Hả?
Lâm Khinh Khinh và Tạ Mân Thận đi bên ngoài nhìn như đang hẹn hò, một người mặc áo sơ mi quân tây trang trọng, người kia ăn mặc tao nhã với lớp trang điểm nhẹ nhàng.
Hàn Khải Tử ở tầng một thấy bọn họ củng nhau đi xuông: “Thị trưởng Tạ với cô Lâm đi cạnh nhau thật xứng đôi.”
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 631Lâm Khinh Khinh bị buộc phải chấp nhận.Sáng mai phải gặp Tạ Mẫn Thận, hơn nữa còn trải qua một ngày với anh Ấy, chiều hôm sau mới trỏ về.Khả năng chịu đựng của Lâm Khinh Khinh hơi yêu.Lúc cô ấy về nhà có ý rẽ vào hiệu thuốc: “Bác sĩ, cho tồi một lọ thuốc trợ tim.”Sáng sớm, lúc Lâm Khinh Khinh ra khỏi cửa thì thầy một chiếc Cayenne dừng ở trước cửa nhà cô.Lâm Khinh Khinh nhìn biển số xe, hơi khiếp sợ.Cửa xe mở ra, người xuống không phải Tạ Mẫn Thận mà là Hàn Khải Tử: “Cô Lâm, thị trưởng Tạ bảo tôi đến đón cô.”“Đi đâu?”Hàn Khải Tử nói: “Thành phố B.”Lâm Khinh Khinh ngồi máy bay, bên.cạnh là Tạ Mẫn Thận đang nhăm mắt nghĩ ngơi, cô ây do dự có nên đổi vị trí với Hàn Khải Tử hay không.Hàn Khải Tử thầy Lâm Khinh Khinh đang nhìn anh ây, anh ây xem như không tháy gì.Anh ấy có thể làm trợ lý đặc biệt của thị trưởng Tạ, không có mắt nhìn nhất định thì đâu có được ngày hôm nay.Một mình đến thành phố B là được rồi, làm gì phải dẫn theo bạn nữ, còn chỉ danh bảo người của Giang Tả đi cùng.Nghệ sĩ của Giang Tả vừa có một người là đại sứ hình ảnh của thành phô A, ngoài trừ cô ấy. thì không còn bât kỳ ai có tư cách nữa đúng không.Lâm Khinh Khinh ngồi bên cạnh Tạ Mẫn Thận: “Thị trưởng Tạ, anh có cần đắp chăn ngủ không, tôi sẽ đi lầy cho anh.”Nói xong, Lâm Khinh Khinh chạy về phía sau lấy chăn.Sau đó, cô ấy bước nhẹ nhàng đi đến đưa cho Tạ Mẫn Thận nói: “Anh đắp đi.”Tạ Mẫn Thận dúng sức hắt một cái, chăn thoáng cái đặp lên trên người Lậm Khinh Khinh: “Tôi không cân, cô đắp đi.”Lâm Khinh Khinh: “Tôi không ngủ.”Nhận được tín hiệu của Tạ Mẫn Thận: “Được, tôi ngủ.”Cô ấy thấy Tạ Mẫn Thận cứ như chuột nhìn thấy mèo, sợ không thể sợ hơn.Lúc đến thành phó B thì đã giữa trưa, Tạ Mẫn Thận được người của thành phó B tiếp đãi đến khách sạn: “Bỏ đồ xuống, tôi dẫn cô ra ngoài dùng bữa.”“Ò ð.” Lâm Khinh Khinh trở về phòng mình, nhanh chóng chỉnh lý lại bản thân.Trang điểm nhẹ.Hết cách, hình tượng hiện tại của “CÔ ây chính là đại diện cho thành phó A.Đợi cô ấy đi ra ngoài thì người của thành phố B đều đã rời đi: “Hả, bọn họ đâu rôi?”Tạ Mẫn Thận nói: “Tôi đưa cô ra ngoài ăn cơm, họ ở đây làm gì?”Hả?Lâm Khinh Khinh và Tạ Mân Thận đi bên ngoài nhìn như đang hẹn hò, một người mặc áo sơ mi quân tây trang trọng, người kia ăn mặc tao nhã với lớp trang điểm nhẹ nhàng.Hàn Khải Tử ở tầng một thấy bọn họ củng nhau đi xuông: “Thị trưởng Tạ với cô Lâm đi cạnh nhau thật xứng đôi.”