Lúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây…
Chương 710
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 710Tuy nhiên, cô ấy tự ti chứ không tự tin, cuôi cùng Lâm Khinh Khinh không bước tiếp nữa.Vừa nãy ba cô ấy làm loạn, có lẽ cô ấy trong mắt Tạ Mẫn Thận rất tệ.Lâm Khinh Khinh định quay người rời đi, nhưng tất nhiên Tạ Mẫn Thận sẽ không cho phép.Nếu cô ấy không chủ động thì anh áy sẽ chủ động.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Tạ Mẫn Thận đặt đôi tay khoẻ khoắn lên vai cô ấy rồi mạnh mẽ ôm cô ây vào lòng.Cằm anh ấy đặt trên đầu Lâm Khinh Khinh, ,giọng nói của anh ây truyền từ đỉnh đầu của Lâm Khinh Khinh xuống: “Nếu ông ta quay lại, hãy gọi cho tôi.”Lâm Khinh Khinh khẽ “ừm” trong vòng tay của Tạ Mẫn Thận.Tạ Mẫn Thận nhìn Lâm Khinh Khinh bước vào nhà.Anh ấy nhìn lên bầu trời.Dương Nhiễm…Thời tiết hiện tại ở nước Bắc rất giống với chiến tranh ở Nam Phi.Khi đó Nam Phi đầy rẫy tiếng pháo, còn bầu trời nước Bắc lại yên tĩnh, thanh bình.Giờ phút này, anh đột nhiên hiểu ra tại sao em lại luôn ngưỡng mộ anh ở nước Bắc.Dương Nhiễm, bây giờ em như thế nào rồi?Có xuyên qua bầu trời ở đó chưa?Anh đã gặp một cô gái, hình như anh hơi thích cô ấy, nhưng cô ấy đần lắm, luôn sợ hãi anh.Tại sao cô ấy lại sợ hãi anh?Em nói sao cô ấy lại sợ anh nhỉ?Anh làm mọi thứ vì muốn tốt cho cô Ấy.Dương Nhiễm, hình như anh thích cô ây thật rồi.Trong khoảng thời gian này, anh đã suy nghĩ thầu đáo rất nhiều điều.Kiếp này anh có lỗi với em, nếu kiếp sau có thể gặp lại em, anh mong người chết là anh, đừng để anh mắc nợ em.Nợ mạng người đúng là khó trả.Anh hy vọng em gặp được một người đàn ông yêu em như sinh mệnh, cưng chiêu em tận xương tủy, bảo vệ em cả đời, sống hạnh phúc.Tóc của Tạ Mẫn Thận như bị nhổ mắt một sợi, nhẹ nhàng nên anh không để ý.Tạ Mẫn Thận lái xe rời đi.Khi sinh ra thằng bé đã có bản lĩnh…giả khóc!Vì vậy, Tạ Mẫn Thận vừa đến nhà của Vân Thư, thấy cháu trai nhỏ trên ghế bập bênh, vui mừng bề cậu bé lên: “Ba mẹ con đâu?”Thằng bé nhoẻn miệng cười thật dễ thương.“Mẫn Thận đến rồi à.” Tạ Mẫn Hành đi xuống lầu.Ting!Thằng bé nghe thấy giọng nói của ba mình.Vì vậy, thằng bé nhanh chóng lật mặt, mỏ miệng bất đầu khóc.Khóc.
Chương 710
Tuy nhiên, cô ấy tự ti chứ không tự tin, cuôi cùng Lâm Khinh Khinh không bước tiếp nữa.
Vừa nãy ba cô ấy làm loạn, có lẽ cô ấy trong mắt Tạ Mẫn Thận rất tệ.
Lâm Khinh Khinh định quay người rời đi, nhưng tất nhiên Tạ Mẫn Thận sẽ không cho phép.
Nếu cô ấy không chủ động thì anh áy sẽ chủ động.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Tạ Mẫn Thận đặt đôi tay khoẻ khoắn lên vai cô ấy rồi mạnh mẽ ôm cô ây vào lòng.
Cằm anh ấy đặt trên đầu Lâm Khinh Khinh, ,giọng nói của anh ây truyền từ đỉnh đầu của Lâm Khinh Khinh xuống: “Nếu ông ta quay lại, hãy gọi cho tôi.”
Lâm Khinh Khinh khẽ “ừm” trong vòng tay của Tạ Mẫn Thận.
Tạ Mẫn Thận nhìn Lâm Khinh Khinh bước vào nhà.
Anh ấy nhìn lên bầu trời.
Dương Nhiễm…
Thời tiết hiện tại ở nước Bắc rất giống với chiến tranh ở Nam Phi.
Khi đó Nam Phi đầy rẫy tiếng pháo, còn bầu trời nước Bắc lại yên tĩnh, thanh bình.
Giờ phút này, anh đột nhiên hiểu ra tại sao em lại luôn ngưỡng mộ anh ở nước Bắc.
Dương Nhiễm, bây giờ em như thế nào rồi?
Có xuyên qua bầu trời ở đó chưa?
Anh đã gặp một cô gái, hình như anh hơi thích cô ấy, nhưng cô ấy đần lắm, luôn sợ hãi anh.
Tại sao cô ấy lại sợ hãi anh?
Em nói sao cô ấy lại sợ anh nhỉ?
Anh làm mọi thứ vì muốn tốt cho cô Ấy.
Dương Nhiễm, hình như anh thích cô ây thật rồi.
Trong khoảng thời gian này, anh đã suy nghĩ thầu đáo rất nhiều điều.
Kiếp này anh có lỗi với em, nếu kiếp sau có thể gặp lại em, anh mong người chết là anh, đừng để anh mắc nợ em.
Nợ mạng người đúng là khó trả.
Anh hy vọng em gặp được một người đàn ông yêu em như sinh mệnh, cưng chiêu em tận xương tủy, bảo vệ em cả đời, sống hạnh phúc.
Tóc của Tạ Mẫn Thận như bị nhổ mắt một sợi, nhẹ nhàng nên anh không để ý.
Tạ Mẫn Thận lái xe rời đi.
Khi sinh ra thằng bé đã có bản lĩnh…
giả khóc!
Vì vậy, Tạ Mẫn Thận vừa đến nhà của Vân Thư, thấy cháu trai nhỏ trên ghế bập bênh, vui mừng bề cậu bé lên: “Ba mẹ con đâu?”
Thằng bé nhoẻn miệng cười thật dễ thương.
“Mẫn Thận đến rồi à.” Tạ Mẫn Hành đi xuống lầu.
Ting!
Thằng bé nghe thấy giọng nói của ba mình.
Vì vậy, thằng bé nhanh chóng lật mặt, mỏ miệng bất đầu khóc.
Khóc.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành NghiệnTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn TìnhLúc này trong phòng họp của tập đoàn Tạ Thị thành phó G nước Nam đang trải qua một cuộc họp gay gắt. Trong phòng họp màu xanh tối, mấy. cấp trên của tập đoàn Tạ Thị đều ngôi chật kín. Mà thanh niên ngôi ở hàng ghê đâu khoảng hai mươi bảy hai mươi tám tuôi, toàn thân mặc bộ vest đen, cúc áo tùy ý mở ra, cả người dựa lưng vào ghê, cánh tay dài vươn ra, một tay gõ lên bàn họp, tạo thành những nhịp điệu nhịp nhàng. Khuôn mặt anh lạnh lùng nghiêm nghị, sâu trong con ngươi nhìn chằm về nơi nào đó trong phòng họp, dường như đang đợi gì đó, ánh mắt không chút cảm tình, lạnh lẽo đến mức sắp đóng băng người ta lại. Lúc này mây cấp trên của công ty có mặt tại đây đều cúi đầu, không dám thở mạnh. Ai mà không biết ngày mai chính là ngày vui của cậu chủ lớn này chứ. Sự việc xảy ra bất ngờ, bọn họ vừa nhận được thông báo ‹ đã lập tức được nhân viên của tổng giám ‹ đốc cho mời vào phòng họp, đã ngồi ở nơi này bốn tiếng đồng hò, thậm chí vệ sinh cũng chẳng dám đi. “Ngày mai, tôi không hy vọng gặp mây… Chương 710Tuy nhiên, cô ấy tự ti chứ không tự tin, cuôi cùng Lâm Khinh Khinh không bước tiếp nữa.Vừa nãy ba cô ấy làm loạn, có lẽ cô ấy trong mắt Tạ Mẫn Thận rất tệ.Lâm Khinh Khinh định quay người rời đi, nhưng tất nhiên Tạ Mẫn Thận sẽ không cho phép.Nếu cô ấy không chủ động thì anh áy sẽ chủ động.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!Tạ Mẫn Thận đặt đôi tay khoẻ khoắn lên vai cô ấy rồi mạnh mẽ ôm cô ây vào lòng.Cằm anh ấy đặt trên đầu Lâm Khinh Khinh, ,giọng nói của anh ây truyền từ đỉnh đầu của Lâm Khinh Khinh xuống: “Nếu ông ta quay lại, hãy gọi cho tôi.”Lâm Khinh Khinh khẽ “ừm” trong vòng tay của Tạ Mẫn Thận.Tạ Mẫn Thận nhìn Lâm Khinh Khinh bước vào nhà.Anh ấy nhìn lên bầu trời.Dương Nhiễm…Thời tiết hiện tại ở nước Bắc rất giống với chiến tranh ở Nam Phi.Khi đó Nam Phi đầy rẫy tiếng pháo, còn bầu trời nước Bắc lại yên tĩnh, thanh bình.Giờ phút này, anh đột nhiên hiểu ra tại sao em lại luôn ngưỡng mộ anh ở nước Bắc.Dương Nhiễm, bây giờ em như thế nào rồi?Có xuyên qua bầu trời ở đó chưa?Anh đã gặp một cô gái, hình như anh hơi thích cô ấy, nhưng cô ấy đần lắm, luôn sợ hãi anh.Tại sao cô ấy lại sợ hãi anh?Em nói sao cô ấy lại sợ anh nhỉ?Anh làm mọi thứ vì muốn tốt cho cô Ấy.Dương Nhiễm, hình như anh thích cô ây thật rồi.Trong khoảng thời gian này, anh đã suy nghĩ thầu đáo rất nhiều điều.Kiếp này anh có lỗi với em, nếu kiếp sau có thể gặp lại em, anh mong người chết là anh, đừng để anh mắc nợ em.Nợ mạng người đúng là khó trả.Anh hy vọng em gặp được một người đàn ông yêu em như sinh mệnh, cưng chiêu em tận xương tủy, bảo vệ em cả đời, sống hạnh phúc.Tóc của Tạ Mẫn Thận như bị nhổ mắt một sợi, nhẹ nhàng nên anh không để ý.Tạ Mẫn Thận lái xe rời đi.Khi sinh ra thằng bé đã có bản lĩnh…giả khóc!Vì vậy, Tạ Mẫn Thận vừa đến nhà của Vân Thư, thấy cháu trai nhỏ trên ghế bập bênh, vui mừng bề cậu bé lên: “Ba mẹ con đâu?”Thằng bé nhoẻn miệng cười thật dễ thương.“Mẫn Thận đến rồi à.” Tạ Mẫn Hành đi xuống lầu.Ting!Thằng bé nghe thấy giọng nói của ba mình.Vì vậy, thằng bé nhanh chóng lật mặt, mỏ miệng bất đầu khóc.Khóc.