Tác giả:

Chạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi…

Chương 59: Chương 41

Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… Khánh thì vẫn giữ im lặng từ lúc hai người quyết định là sẽ trở lại chỗ hẹn của cả bọn. Dường như cậu vẫn chưa muốn chấp nhận 1 sự thật rằng: nó không yêu cậu. Mặc dù đã đoán được điều ấy trước khi bày tỏ nhưng cậu vẫn thấy buồn vô cùng.Cả 2 cứ giữ nguyên không khí đó cho đến khi quay lại cây cầu.Thấy nó và Khánh quay lại thì cả bọn xúm vào hỏi tới tấp mà không để cho nó hay Khánh kịp trả lời câu nào. Duy chỉ có Huy là đứng yên lặng 1 mình. Nó nhìn mà cũng thấy lạ. "Mọi hôm tên này hay chọc mình lắm mà ta? Sao hôm nay tự dưng im đột xuất thế?"- Nó hỏi nhỏ đủ ột mình mình nghe(nhưng mà tác giả vẫn nghe được :v)Đang mải nhìn Huy và suy nghĩ thì bỗng nhiên Huy ngẩng đầu lên và quay sang nhìn nó làm nó giật mình lúng túng. Tay chân quơ loạn xạ lên.Nhưng điều đáng ngạc nhiên là Huy không nói gì mà chỉ kéo nó đi thẳng làm bọn kia chỉ biết há hốc mồm, mắt to như sắp muốn lồi ra ngoài mà nhìn theo.Khánh thì chỉ biết thở dài khi thấy 2 người đó dần khuất trong bóng tối. Nhưng không chỉ có mình anh, một người nữa cũng đang nhìn theo 2 đứa nó với ánh mắt đầy ẩn ý nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vẻ ngạc nhiên tột cùng giống những người kia.

Khánh thì vẫn giữ im lặng từ lúc hai người quyết định là sẽ trở lại chỗ hẹn của cả bọn. Dường như cậu vẫn chưa muốn chấp nhận 1 sự thật rằng: nó không yêu cậu. Mặc dù đã đoán được điều ấy trước khi bày tỏ nhưng cậu vẫn thấy buồn vô cùng.

Cả 2 cứ giữ nguyên không khí đó cho đến khi quay lại cây cầu.

Thấy nó và Khánh quay lại thì cả bọn xúm vào hỏi tới tấp mà không để cho nó hay Khánh kịp trả lời câu nào. Duy chỉ có Huy là đứng yên lặng 1 mình. Nó nhìn mà cũng thấy lạ. "Mọi hôm tên này hay chọc mình lắm mà ta? Sao hôm nay tự dưng im đột xuất thế?"- Nó hỏi nhỏ đủ ột mình mình nghe(nhưng mà tác giả vẫn nghe được :v)

Đang mải nhìn Huy và suy nghĩ thì bỗng nhiên Huy ngẩng đầu lên và quay sang nhìn nó làm nó giật mình lúng túng. Tay chân quơ loạn xạ lên.

Nhưng điều đáng ngạc nhiên là Huy không nói gì mà chỉ kéo nó đi thẳng làm bọn kia chỉ biết há hốc mồm, mắt to như sắp muốn lồi ra ngoài mà nhìn theo.

Khánh thì chỉ biết thở dài khi thấy 2 người đó dần khuất trong bóng tối. Nhưng không chỉ có mình anh, một người nữa cũng đang nhìn theo 2 đứa nó với ánh mắt đầy ẩn ý nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vẻ ngạc nhiên tột cùng giống những người kia.

Hạnh Phúc Nơi ĐâuTác giả: Đan MộcTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhChạm mặt Đang đạp xe thong thả trên đường nó bỗng nghe thấy tiếng động lớn phát ra từ một con hẻm nhỏ. Vốn tính tò mò, nó liền gạt chân chống để chạy xuống xem. - Giời ạ! Tưởng cái gì hóa ra là đang đánh nhau. Chán chết!- Nó bĩu môi cảm thán khi nhìn thấy một lũ người đang lao vào đánh nhau như những con trâu điên- Mà tên kia trông vậy mà cũng tài ghê! Một mình đánh cả 8,9 đưa to con như thế kia mà cũng đánh được! Ước gì mình cũng được như vậy.- Nó ngồi xem và bình luận rồi lại chắp tay mơ ước cứ như con tự kỉ làm bọn kia đang đánh nhau cũng phải dừng lại để nhìn. Đang mơ màng tự nhiên thấy yên ắng nên nó quay lên nhìn thì thấy lũ đó quay lại nhìn mình thì ngơ ngác: - Nhìn cái gì thế ? Ta biết ta xinh rồi nhưng không cần phải chăm chú thế chứ?- Nó lên tiếng hỏi tiện thể tự sướng. - Này! Điên thì ra chỗ khác mà thể hiện. Không dưng vào đây ngồi tự kỉ là sao? Làm hỏng hết việc của người khác- Gia Huy quay ra nói. - Mi bị hâm đơ à? Ta ngồi im như thế này ảnh hưởng gì đến mi không? Đồ dỗi… Khánh thì vẫn giữ im lặng từ lúc hai người quyết định là sẽ trở lại chỗ hẹn của cả bọn. Dường như cậu vẫn chưa muốn chấp nhận 1 sự thật rằng: nó không yêu cậu. Mặc dù đã đoán được điều ấy trước khi bày tỏ nhưng cậu vẫn thấy buồn vô cùng.Cả 2 cứ giữ nguyên không khí đó cho đến khi quay lại cây cầu.Thấy nó và Khánh quay lại thì cả bọn xúm vào hỏi tới tấp mà không để cho nó hay Khánh kịp trả lời câu nào. Duy chỉ có Huy là đứng yên lặng 1 mình. Nó nhìn mà cũng thấy lạ. "Mọi hôm tên này hay chọc mình lắm mà ta? Sao hôm nay tự dưng im đột xuất thế?"- Nó hỏi nhỏ đủ ột mình mình nghe(nhưng mà tác giả vẫn nghe được :v)Đang mải nhìn Huy và suy nghĩ thì bỗng nhiên Huy ngẩng đầu lên và quay sang nhìn nó làm nó giật mình lúng túng. Tay chân quơ loạn xạ lên.Nhưng điều đáng ngạc nhiên là Huy không nói gì mà chỉ kéo nó đi thẳng làm bọn kia chỉ biết há hốc mồm, mắt to như sắp muốn lồi ra ngoài mà nhìn theo.Khánh thì chỉ biết thở dài khi thấy 2 người đó dần khuất trong bóng tối. Nhưng không chỉ có mình anh, một người nữa cũng đang nhìn theo 2 đứa nó với ánh mắt đầy ẩn ý nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra vẻ ngạc nhiên tột cùng giống những người kia.

Chương 59: Chương 41