Diệp Hiểu Mạn mờ mịt nhìn cảnh hoang vắng trước mắt, thân cây trụi lủi, đồng ruộng khô cằn không sức sống; một làn gió lạnh thổi đến nàng nhịn không được mà run lên một cái, chợt tỉnh lại mà kéo chiếc áo vải bố không ấm áp, khom lưng tiếp tục hái.Hái gì? Trong vùng đất hoang mạc - bên cạnh dòng suối đang chảy róc rách có rau xà lách đang mọc rất tốt. Trong vùng thôn sơn nghèo nàn ăn không no mặc không ấm thì nó là thứ tốt nhất, ngoài việc phải đi đường núi xa, gần đây có ngọn núi nào mà không có trẻ con hái rau dại đâu.Một bàn tay thiếu chất dinh dưỡng rõ rang đang hoạt động trong bụi rau, ngón cái và ngón trỏ linh hoạt nhặt những rau xà lách tốt nhất, một lúc sau trên tay đã đầy một bó."Tỷ tỷ, mau đi lên đi, thứ này thật sự không thể ăn được, nương nói chúng ta không thể động,..." một đứa trẻ hai ba tuổi đang sợ hãi nhìn Diệp Hiểu Mạn trong dòng suối, dường như nàng đang hái rắn độc mãnh thú vậy."Đệ đệ yên tâm đi, tỷ tỷ nói có thể ăn là có thể ăn, hơn nữa so với rau dại chúng ta hay…

Chương 24

Nông Gia Tiểu Nương TửTác giả: Thoại Mai ĐườngTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Hiểu Mạn mờ mịt nhìn cảnh hoang vắng trước mắt, thân cây trụi lủi, đồng ruộng khô cằn không sức sống; một làn gió lạnh thổi đến nàng nhịn không được mà run lên một cái, chợt tỉnh lại mà kéo chiếc áo vải bố không ấm áp, khom lưng tiếp tục hái.Hái gì? Trong vùng đất hoang mạc - bên cạnh dòng suối đang chảy róc rách có rau xà lách đang mọc rất tốt. Trong vùng thôn sơn nghèo nàn ăn không no mặc không ấm thì nó là thứ tốt nhất, ngoài việc phải đi đường núi xa, gần đây có ngọn núi nào mà không có trẻ con hái rau dại đâu.Một bàn tay thiếu chất dinh dưỡng rõ rang đang hoạt động trong bụi rau, ngón cái và ngón trỏ linh hoạt nhặt những rau xà lách tốt nhất, một lúc sau trên tay đã đầy một bó."Tỷ tỷ, mau đi lên đi, thứ này thật sự không thể ăn được, nương nói chúng ta không thể động,..." một đứa trẻ hai ba tuổi đang sợ hãi nhìn Diệp Hiểu Mạn trong dòng suối, dường như nàng đang hái rắn độc mãnh thú vậy."Đệ đệ yên tâm đi, tỷ tỷ nói có thể ăn là có thể ăn, hơn nữa so với rau dại chúng ta hay… "Nương, người giúp con lấy hai cái dưa chua đem đi rửa sạch đi ạ" Thịt ba chỉ nấu với rau cải xoong thì cũng không béo lắm, Diệp Hiểu Mạn nói xong liền bắt đầu công việc trên tay mình. Chỉ thấy nàng thuần thục đem cua bỏ vào thùng nước, rồi lại bỏ muối vào thùng, sau đó cắt một miếng thịt nạc nhỏ từ trong giỏ ra, rồi lại đem phần thịt ba chỉ bỏ lại giỏ treo.Trương Giai Giai vừa múc dưa chua ra thì nhìn thấy Diệp Hiểu Mạn cắt thịt nạc, vừa định nhắc đồ ăn như thế liệu có nhiều quá hay không thì lại nhìn thấy nàng bỏ phần thịt ba chỉ trở lại giỏ, liền không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng giúp nữ nhi rửa dưa chua rồi đem thái. Truyện được edit by Phương Phương."Nương, có thể nổi lửa lên rồi" Diệp Hiểu Mạn dưới sự trợ giúp của Trương Giai Giai đã nhanh chóng dùng thịt và rau nấu thành canh, sau đó lại đem thịt ba chỉ thả vào trong nồi rán cho ra dầu, rán cho đến khi vàng giòn thì bỏ ra đem dầu đổ vào hũ, để lại một chút dầu rồi bỏ dưa chua vào xào cùng, xào một lát liền cho thịt ba chỉ vào, rất nhanh đã có được món thịt ba chỉ xào dưa chua. Sau khi nấu xong các món ăn bình thường, Diệp Hiểu Mạn cho nước vào nồi rồi bắt đầu xử lý cua.Chỉ thấy nước trong thùng vừa thả muối đã đục lên không ít (muối có thể khiến cho cua phun ra bùn đất có trong người), Diệp Hiểu Mạn dùng nước rửa qua hai lần. Chỗ này có tận hai mươi con cua làm cho Diệp Hiểu Mạn cảm thấy có chút khó khăn. Chẳng lẽ đem hấp tất cả? Vậy không khỏi là quá nhiều đi. Hấp thì có thể giữa được vị tươi nguyên thủy của cua, nhưng có sáu người, bình quân là một người ăn đến ba đến bốn con vậy thì cũng ăn không hết được.Diệp Hiểu Mạn nhớ lại các cách làm cua phổ biến ở kiếp trước là cua hấp, cua hấp cay, gạch cua trứng hấp, thịt cua xào trứng, cua luộc,...Sau khi suy xét đến vấn đề nguyên liệu nấu ăn, Diệp Hiểu Mạn quyết định nấu cua xào hành gừng. Nàng nhanh chóng đem mười hai con cua đem đi hấp, chỗ cua còn lại thì dùng kìm lớp bóc đi lớp vỏ bẩn bên ngoài, sau đó cắt khúc, rồi đem hành gừng cắt đoạn. Sau khi chuẩn bị kỹ càng hết tất cả liền đợi cua hấp xong.Trông thấy Diệp Hiểu Mạn thân thủ thuần thục, Trương Giai Giai lần nữa lại xác nhận người nữ nhi này không phải là nữ nhi ban đầu của mình. Thế nhưng là trong nội tâm nàng vẫn vui mừng, nữ nhi này hiểu chuyện như vậy, tài giỏi như vậy, chỉ cần nàng không làm tổn hại gì đến người trong nhà thì mặc kệ nàng biến thành cái dạng gì thì vẫn là nữ nhi tốt. (đọc đến đoạn này thấy hơi tội Diệp Hiểu Mạn ban đầu ghê) Lúc này trông thấy nữ nhi kia thuần thục làm đồ ăn, nàng cũng không cần lo lắng nữ nhi cái gì cũng không biết làm sau này sẽ khó tìm nhà chồng nữa, mà ngược lại đồ ăn nữ nhi nấy xác thực so với nàng còn ngon hơn, thơm hơn.2Sau khi cua hấp xong, Diệp Hiểu Mạn để nương rửa giúp chảo, sau đó đợi chảo nóng lên liền cho dầu và gừng hành vào xào trước trong chốc lát rồi mới cho cua vào, từng bước một nhanh mà có thứ tự, từng đợt mùi hương thơm bay ra từ phòng bếp khiến người ta ch** n**c miếng. Chỉ một lát sau một món cua xào hành gừng hấp dẫn được nấu xong. Hai mẹ con cùng nhau đem đồ ăn bày lên bàn."Gia gia, nãi nãi, phụ thân, đệ đệ ăn cơm thôi" Theo Diệp Hiểu Mạn kêu gọi, tất cả mọi người đều đi vào phòng ăn."Oa, thơm quá đi. Nương nấu cái gì ngon cho Thành Thành vậy ạ?" Tiểu bánh bao vui vẻ kêu to. Hôm nay nhóc thấy gia gia mua thịt về nha, tối nay chắc chắn ăn thịt."Đúng vậy, nương tử nấu cái gì ngon vậy?" Diệp Vĩnh Hâm cũng hỏi. Mọi người ở bên ngoài đã sớm nuốt nước miếng rồi, thật vất vả lắm mới đợi được đến giờ ăn cơm. Truyện được edit by Phương Phương."Không phải tôi nấu đâu, là Mạn Mạn nấu đấy. Nàng nói là đã đáp ứng phụ thân nấu món ngon cho mọi người ăn." Trương Giai Giai cười nói. Nàng cũng không nghĩ tới thứ kia còn có thể nấu như vậy, hơn nữa mặc kệ là thoạt nhìn hay mùi hương đều có vẻ là rất ngon."Gia gia, không phải cháu đã nói sẽ dùng con cua kia làm món ăn ngon sao?" Diệp Hiểu Mạn vui vẻ nói: "Mọi người ăn thử một lần xem có ngon hay không, thứ này tuyệt đối không uổng tiền mua đâu ạ" Diệp Hiểu Mạn lấy cho mỗi người một miếng cua xào hành gừng, sau đó mong chờ mà nhìn bọn họ.Tiểu bánh bao là người thứ nhất hưởng ứng, tỷ tỷ nói ăn ngon vậy thì chắc chắn là ăn ngon. Tháng 10 tháng 11 là thời điểm ăn cua ngon nhất, cắn một miếng xuống đầu tiên là gạch cua thơm ngon, miếng tiếp theo chính là thịt cua vừa thơm vừa mềm."Oa, ngon quá đi" Tiểu bánh bao sau khi nếm thử một miếng liền vui vẻ kêu lên, lại càng ra sức mà ăn hơn.Mọi người thấy vậy thì cũng nhao nhao bắt đầu ăn. Diệp Trung Căn là người giật mình nhất: "A, ăn thật ngon. Mạn Mạn, làm sao mà cháu lại làm được như vậy, cái này không có một chút vị cay đắng nào."Diệp Hiểu Mạn cười cười: "Chờ chút nữa cháu sẽ nói cho ông biết" Hiện tại nàng cũng rất đói, nàng thích ăn nhất là cua, trước tiên cứ để cho nàng ăn no trước đã. Nói xong liền không nhanh không chậm kẹp lấy một miếng cua lên vui vẻ ăn. Ngon quá, ăn ngon thật, không có ô nhiễm xâm hại khiến cho đồ ăn càng thêm mỹ vị hơn. Cả gia đình ăn đến thật vui vẻ.

"Nương, người giúp con lấy hai cái dưa chua đem đi rửa sạch đi ạ" Thịt ba chỉ nấu với rau cải xoong thì cũng không béo lắm, Diệp Hiểu Mạn nói xong liền bắt đầu công việc trên tay mình. Chỉ thấy nàng thuần thục đem cua bỏ vào thùng nước, rồi lại bỏ muối vào thùng, sau đó cắt một miếng thịt nạc nhỏ từ trong giỏ ra, rồi lại đem phần thịt ba chỉ bỏ lại giỏ treo.

Trương Giai Giai vừa múc dưa chua ra thì nhìn thấy Diệp Hiểu Mạn cắt thịt nạc, vừa định nhắc đồ ăn như thế liệu có nhiều quá hay không thì lại nhìn thấy nàng bỏ phần thịt ba chỉ trở lại giỏ, liền không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng giúp nữ nhi rửa dưa chua rồi đem thái. Truyện được edit by Phương Phương.

"Nương, có thể nổi lửa lên rồi" Diệp Hiểu Mạn dưới sự trợ giúp của Trương Giai Giai đã nhanh chóng dùng thịt và rau nấu thành canh, sau đó lại đem thịt ba chỉ thả vào trong nồi rán cho ra dầu, rán cho đến khi vàng giòn thì bỏ ra đem dầu đổ vào hũ, để lại một chút dầu rồi bỏ dưa chua vào xào cùng, xào một lát liền cho thịt ba chỉ vào, rất nhanh đã có được món thịt ba chỉ xào dưa chua. Sau khi nấu xong các món ăn bình thường, Diệp Hiểu Mạn cho nước vào nồi rồi bắt đầu xử lý cua.

Chỉ thấy nước trong thùng vừa thả muối đã đục lên không ít (muối có thể khiến cho cua phun ra bùn đất có trong người), Diệp Hiểu Mạn dùng nước rửa qua hai lần. Chỗ này có tận hai mươi con cua làm cho Diệp Hiểu Mạn cảm thấy có chút khó khăn. Chẳng lẽ đem hấp tất cả? Vậy không khỏi là quá nhiều đi. Hấp thì có thể giữa được vị tươi nguyên thủy của cua, nhưng có sáu người, bình quân là một người ăn đến ba đến bốn con vậy thì cũng ăn không hết được.

Diệp Hiểu Mạn nhớ lại các cách làm cua phổ biến ở kiếp trước là cua hấp, cua hấp cay, gạch cua trứng hấp, thịt cua xào trứng, cua luộc,...

Sau khi suy xét đến vấn đề nguyên liệu nấu ăn, Diệp Hiểu Mạn quyết định nấu cua xào hành gừng. Nàng nhanh chóng đem mười hai con cua đem đi hấp, chỗ cua còn lại thì dùng kìm lớp bóc đi lớp vỏ bẩn bên ngoài, sau đó cắt khúc, rồi đem hành gừng cắt đoạn. Sau khi chuẩn bị kỹ càng hết tất cả liền đợi cua hấp xong.

Trông thấy Diệp Hiểu Mạn thân thủ thuần thục, Trương Giai Giai lần nữa lại xác nhận người nữ nhi này không phải là nữ nhi ban đầu của mình. Thế nhưng là trong nội tâm nàng vẫn vui mừng, nữ nhi này hiểu chuyện như vậy, tài giỏi như vậy, chỉ cần nàng không làm tổn hại gì đến người trong nhà thì mặc kệ nàng biến thành cái dạng gì thì vẫn là nữ nhi tốt. (đọc đến đoạn này thấy hơi tội Diệp Hiểu Mạn ban đầu ghê) Lúc này trông thấy nữ nhi kia thuần thục làm đồ ăn, nàng cũng không cần lo lắng nữ nhi cái gì cũng không biết làm sau này sẽ khó tìm nhà chồng nữa, mà ngược lại đồ ăn nữ nhi nấy xác thực so với nàng còn ngon hơn, thơm hơn.

2

Sau khi cua hấp xong, Diệp Hiểu Mạn để nương rửa giúp chảo, sau đó đợi chảo nóng lên liền cho dầu và gừng hành vào xào trước trong chốc lát rồi mới cho cua vào, từng bước một nhanh mà có thứ tự, từng đợt mùi hương thơm bay ra từ phòng bếp khiến người ta ch** n**c miếng. Chỉ một lát sau một món cua xào hành gừng hấp dẫn được nấu xong. Hai mẹ con cùng nhau đem đồ ăn bày lên bàn.

"Gia gia, nãi nãi, phụ thân, đệ đệ ăn cơm thôi" Theo Diệp Hiểu Mạn kêu gọi, tất cả mọi người đều đi vào phòng ăn.

"Oa, thơm quá đi. Nương nấu cái gì ngon cho Thành Thành vậy ạ?" Tiểu bánh bao vui vẻ kêu to. Hôm nay nhóc thấy gia gia mua thịt về nha, tối nay chắc chắn ăn thịt.

"Đúng vậy, nương tử nấu cái gì ngon vậy?" Diệp Vĩnh Hâm cũng hỏi. Mọi người ở bên ngoài đã sớm nuốt nước miếng rồi, thật vất vả lắm mới đợi được đến giờ ăn cơm. Truyện được edit by Phương Phương.

"Không phải tôi nấu đâu, là Mạn Mạn nấu đấy. Nàng nói là đã đáp ứng phụ thân nấu món ngon cho mọi người ăn." Trương Giai Giai cười nói. Nàng cũng không nghĩ tới thứ kia còn có thể nấu như vậy, hơn nữa mặc kệ là thoạt nhìn hay mùi hương đều có vẻ là rất ngon.

"Gia gia, không phải cháu đã nói sẽ dùng con cua kia làm món ăn ngon sao?" Diệp Hiểu Mạn vui vẻ nói: "Mọi người ăn thử một lần xem có ngon hay không, thứ này tuyệt đối không uổng tiền mua đâu ạ" Diệp Hiểu Mạn lấy cho mỗi người một miếng cua xào hành gừng, sau đó mong chờ mà nhìn bọn họ.

Tiểu bánh bao là người thứ nhất hưởng ứng, tỷ tỷ nói ăn ngon vậy thì chắc chắn là ăn ngon. Tháng 10 tháng 11 là thời điểm ăn cua ngon nhất, cắn một miếng xuống đầu tiên là gạch cua thơm ngon, miếng tiếp theo chính là thịt cua vừa thơm vừa mềm.

"Oa, ngon quá đi" Tiểu bánh bao sau khi nếm thử một miếng liền vui vẻ kêu lên, lại càng ra sức mà ăn hơn.

Mọi người thấy vậy thì cũng nhao nhao bắt đầu ăn. Diệp Trung Căn là người giật mình nhất: "A, ăn thật ngon. Mạn Mạn, làm sao mà cháu lại làm được như vậy, cái này không có một chút vị cay đắng nào."

Diệp Hiểu Mạn cười cười: "Chờ chút nữa cháu sẽ nói cho ông biết" Hiện tại nàng cũng rất đói, nàng thích ăn nhất là cua, trước tiên cứ để cho nàng ăn no trước đã. Nói xong liền không nhanh không chậm kẹp lấy một miếng cua lên vui vẻ ăn. Ngon quá, ăn ngon thật, không có ô nhiễm xâm hại khiến cho đồ ăn càng thêm mỹ vị hơn. Cả gia đình ăn đến thật vui vẻ.

Nông Gia Tiểu Nương TửTác giả: Thoại Mai ĐườngTruyện Dị Giới, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngDiệp Hiểu Mạn mờ mịt nhìn cảnh hoang vắng trước mắt, thân cây trụi lủi, đồng ruộng khô cằn không sức sống; một làn gió lạnh thổi đến nàng nhịn không được mà run lên một cái, chợt tỉnh lại mà kéo chiếc áo vải bố không ấm áp, khom lưng tiếp tục hái.Hái gì? Trong vùng đất hoang mạc - bên cạnh dòng suối đang chảy róc rách có rau xà lách đang mọc rất tốt. Trong vùng thôn sơn nghèo nàn ăn không no mặc không ấm thì nó là thứ tốt nhất, ngoài việc phải đi đường núi xa, gần đây có ngọn núi nào mà không có trẻ con hái rau dại đâu.Một bàn tay thiếu chất dinh dưỡng rõ rang đang hoạt động trong bụi rau, ngón cái và ngón trỏ linh hoạt nhặt những rau xà lách tốt nhất, một lúc sau trên tay đã đầy một bó."Tỷ tỷ, mau đi lên đi, thứ này thật sự không thể ăn được, nương nói chúng ta không thể động,..." một đứa trẻ hai ba tuổi đang sợ hãi nhìn Diệp Hiểu Mạn trong dòng suối, dường như nàng đang hái rắn độc mãnh thú vậy."Đệ đệ yên tâm đi, tỷ tỷ nói có thể ăn là có thể ăn, hơn nữa so với rau dại chúng ta hay… "Nương, người giúp con lấy hai cái dưa chua đem đi rửa sạch đi ạ" Thịt ba chỉ nấu với rau cải xoong thì cũng không béo lắm, Diệp Hiểu Mạn nói xong liền bắt đầu công việc trên tay mình. Chỉ thấy nàng thuần thục đem cua bỏ vào thùng nước, rồi lại bỏ muối vào thùng, sau đó cắt một miếng thịt nạc nhỏ từ trong giỏ ra, rồi lại đem phần thịt ba chỉ bỏ lại giỏ treo.Trương Giai Giai vừa múc dưa chua ra thì nhìn thấy Diệp Hiểu Mạn cắt thịt nạc, vừa định nhắc đồ ăn như thế liệu có nhiều quá hay không thì lại nhìn thấy nàng bỏ phần thịt ba chỉ trở lại giỏ, liền không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng giúp nữ nhi rửa dưa chua rồi đem thái. Truyện được edit by Phương Phương."Nương, có thể nổi lửa lên rồi" Diệp Hiểu Mạn dưới sự trợ giúp của Trương Giai Giai đã nhanh chóng dùng thịt và rau nấu thành canh, sau đó lại đem thịt ba chỉ thả vào trong nồi rán cho ra dầu, rán cho đến khi vàng giòn thì bỏ ra đem dầu đổ vào hũ, để lại một chút dầu rồi bỏ dưa chua vào xào cùng, xào một lát liền cho thịt ba chỉ vào, rất nhanh đã có được món thịt ba chỉ xào dưa chua. Sau khi nấu xong các món ăn bình thường, Diệp Hiểu Mạn cho nước vào nồi rồi bắt đầu xử lý cua.Chỉ thấy nước trong thùng vừa thả muối đã đục lên không ít (muối có thể khiến cho cua phun ra bùn đất có trong người), Diệp Hiểu Mạn dùng nước rửa qua hai lần. Chỗ này có tận hai mươi con cua làm cho Diệp Hiểu Mạn cảm thấy có chút khó khăn. Chẳng lẽ đem hấp tất cả? Vậy không khỏi là quá nhiều đi. Hấp thì có thể giữa được vị tươi nguyên thủy của cua, nhưng có sáu người, bình quân là một người ăn đến ba đến bốn con vậy thì cũng ăn không hết được.Diệp Hiểu Mạn nhớ lại các cách làm cua phổ biến ở kiếp trước là cua hấp, cua hấp cay, gạch cua trứng hấp, thịt cua xào trứng, cua luộc,...Sau khi suy xét đến vấn đề nguyên liệu nấu ăn, Diệp Hiểu Mạn quyết định nấu cua xào hành gừng. Nàng nhanh chóng đem mười hai con cua đem đi hấp, chỗ cua còn lại thì dùng kìm lớp bóc đi lớp vỏ bẩn bên ngoài, sau đó cắt khúc, rồi đem hành gừng cắt đoạn. Sau khi chuẩn bị kỹ càng hết tất cả liền đợi cua hấp xong.Trông thấy Diệp Hiểu Mạn thân thủ thuần thục, Trương Giai Giai lần nữa lại xác nhận người nữ nhi này không phải là nữ nhi ban đầu của mình. Thế nhưng là trong nội tâm nàng vẫn vui mừng, nữ nhi này hiểu chuyện như vậy, tài giỏi như vậy, chỉ cần nàng không làm tổn hại gì đến người trong nhà thì mặc kệ nàng biến thành cái dạng gì thì vẫn là nữ nhi tốt. (đọc đến đoạn này thấy hơi tội Diệp Hiểu Mạn ban đầu ghê) Lúc này trông thấy nữ nhi kia thuần thục làm đồ ăn, nàng cũng không cần lo lắng nữ nhi cái gì cũng không biết làm sau này sẽ khó tìm nhà chồng nữa, mà ngược lại đồ ăn nữ nhi nấy xác thực so với nàng còn ngon hơn, thơm hơn.2Sau khi cua hấp xong, Diệp Hiểu Mạn để nương rửa giúp chảo, sau đó đợi chảo nóng lên liền cho dầu và gừng hành vào xào trước trong chốc lát rồi mới cho cua vào, từng bước một nhanh mà có thứ tự, từng đợt mùi hương thơm bay ra từ phòng bếp khiến người ta ch** n**c miếng. Chỉ một lát sau một món cua xào hành gừng hấp dẫn được nấu xong. Hai mẹ con cùng nhau đem đồ ăn bày lên bàn."Gia gia, nãi nãi, phụ thân, đệ đệ ăn cơm thôi" Theo Diệp Hiểu Mạn kêu gọi, tất cả mọi người đều đi vào phòng ăn."Oa, thơm quá đi. Nương nấu cái gì ngon cho Thành Thành vậy ạ?" Tiểu bánh bao vui vẻ kêu to. Hôm nay nhóc thấy gia gia mua thịt về nha, tối nay chắc chắn ăn thịt."Đúng vậy, nương tử nấu cái gì ngon vậy?" Diệp Vĩnh Hâm cũng hỏi. Mọi người ở bên ngoài đã sớm nuốt nước miếng rồi, thật vất vả lắm mới đợi được đến giờ ăn cơm. Truyện được edit by Phương Phương."Không phải tôi nấu đâu, là Mạn Mạn nấu đấy. Nàng nói là đã đáp ứng phụ thân nấu món ngon cho mọi người ăn." Trương Giai Giai cười nói. Nàng cũng không nghĩ tới thứ kia còn có thể nấu như vậy, hơn nữa mặc kệ là thoạt nhìn hay mùi hương đều có vẻ là rất ngon."Gia gia, không phải cháu đã nói sẽ dùng con cua kia làm món ăn ngon sao?" Diệp Hiểu Mạn vui vẻ nói: "Mọi người ăn thử một lần xem có ngon hay không, thứ này tuyệt đối không uổng tiền mua đâu ạ" Diệp Hiểu Mạn lấy cho mỗi người một miếng cua xào hành gừng, sau đó mong chờ mà nhìn bọn họ.Tiểu bánh bao là người thứ nhất hưởng ứng, tỷ tỷ nói ăn ngon vậy thì chắc chắn là ăn ngon. Tháng 10 tháng 11 là thời điểm ăn cua ngon nhất, cắn một miếng xuống đầu tiên là gạch cua thơm ngon, miếng tiếp theo chính là thịt cua vừa thơm vừa mềm."Oa, ngon quá đi" Tiểu bánh bao sau khi nếm thử một miếng liền vui vẻ kêu lên, lại càng ra sức mà ăn hơn.Mọi người thấy vậy thì cũng nhao nhao bắt đầu ăn. Diệp Trung Căn là người giật mình nhất: "A, ăn thật ngon. Mạn Mạn, làm sao mà cháu lại làm được như vậy, cái này không có một chút vị cay đắng nào."Diệp Hiểu Mạn cười cười: "Chờ chút nữa cháu sẽ nói cho ông biết" Hiện tại nàng cũng rất đói, nàng thích ăn nhất là cua, trước tiên cứ để cho nàng ăn no trước đã. Nói xong liền không nhanh không chậm kẹp lấy một miếng cua lên vui vẻ ăn. Ngon quá, ăn ngon thật, không có ô nhiễm xâm hại khiến cho đồ ăn càng thêm mỹ vị hơn. Cả gia đình ăn đến thật vui vẻ.

Chương 24