Dưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vàng, là âm thanh lộp cộp của đế giày nhựa cứng quẹt xuống nền nhà. Diệp Chiêu kẹp vé xe lửa vào quyển sách, kéo khóa cặp lại, bỏ chiếc chìa khóa treo trong sợi dây màu đỏ vào túi quần. Cất xong đồ riêng tư, cô mới đứng dậy, mở cửa sổ ló đầu ra ngoài nhìn. Trên đường lác đác người qua lại, giữa trưa tháng bẩy, mặt trời chói chang như hòn lửa, khiến đầu người dường như đang bốc lên hơi nước. Diệp Chiêu thấy em gái họ cầm một cây kem, miệng còn đang ngậm một cây khác, chạy chậm về phía cửa nhà. Tiếng bước chân vọng vào trong phòng, cầu thang bằng gỗ vang lên kẽo kẹt. Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Diệp Tiểu Cầm thở hổn hển chạy vào, đưa cây kem đã bị chảy một nửa tới. "Chị ơi, mau lên!"Diệp Chiêu vội vàng há miệng đỡ lấy, vị ngọt ngào lành lạnh quen thuộc lập tức lan ra. Diệp Tiểu Cầm l**m nước kem chảy ra tay, sau đó bỏ cây kem của mình vào trong miệng, vội vàng ăn hết. Diệp Chiêu xem kỹ càng vết thương trên trán Diệp Tiểu Cầm, nhỏ giọng hỏi:"Còn…
Chương 27: 27: Ý Kiến Của Hệ Thống
Thập Niên 90 Cô Chủ Nhà Chục TỷTác giả: Tứ Đan PhôTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngDưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vàng, là âm thanh lộp cộp của đế giày nhựa cứng quẹt xuống nền nhà. Diệp Chiêu kẹp vé xe lửa vào quyển sách, kéo khóa cặp lại, bỏ chiếc chìa khóa treo trong sợi dây màu đỏ vào túi quần. Cất xong đồ riêng tư, cô mới đứng dậy, mở cửa sổ ló đầu ra ngoài nhìn. Trên đường lác đác người qua lại, giữa trưa tháng bẩy, mặt trời chói chang như hòn lửa, khiến đầu người dường như đang bốc lên hơi nước. Diệp Chiêu thấy em gái họ cầm một cây kem, miệng còn đang ngậm một cây khác, chạy chậm về phía cửa nhà. Tiếng bước chân vọng vào trong phòng, cầu thang bằng gỗ vang lên kẽo kẹt. Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Diệp Tiểu Cầm thở hổn hển chạy vào, đưa cây kem đã bị chảy một nửa tới. "Chị ơi, mau lên!"Diệp Chiêu vội vàng há miệng đỡ lấy, vị ngọt ngào lành lạnh quen thuộc lập tức lan ra. Diệp Tiểu Cầm l**m nước kem chảy ra tay, sau đó bỏ cây kem của mình vào trong miệng, vội vàng ăn hết. Diệp Chiêu xem kỹ càng vết thương trên trán Diệp Tiểu Cầm, nhỏ giọng hỏi:"Còn… Cô phe phẩy chiếc quạt hương bồ, mà Tiểu Cầm thì ngủ rất ngon, thậm chí khóe miệng còn đang khẽ cong mỉm cười.Diệp Chiêu gối đầu lên tay nhìn chằm chằm trần nhà, để mặc suy nghĩ bay xa.Cô nhớ tới thiếu niên đi xe máy kia, nhớ tới gò má giống Kaede của cậu ta, động tác khi đánh người vững vàng và chính xác, đặc biệt như vậy, Bking như vậy, chẳng lẽ là nhân vật nào trong sách sao?Dù sao nguyên nữ chính Bạch Lộ lớn lên ở Tăng Ốc Vi, mà sau này nguyên thân cũng sinh sống ở đây, có khi thiếu niên kia có quen biết bọn họ, ai biết được chứ."Đang nghĩ gì vậy?" Hệ thống đột nhiên hỏi một câu.Diệp Chiêu không trả lời.Hệ thống dường như không cần đáp án từ cô, lại hỏi tiếp: "Tiếp theo cô định làm gì?""Không phải nói rồi sao? Đi học, tham gia thi đại học, tìm mẹ cô ấy! " Nói xong, Diệp Chiêu chợt nhận ra cụm từ này nghe như đang mắng người, bèn bổ sung: "Tìm mẹ ruột của nguyên thân."Hệ thống lại nói: "Ý tôi là cô định ứng phó ba cô như thế nào, cũng chính là Diệp Định Quốc."Diệp Chiêu ngáp một cái, nghiêng người quay mặt ra ngoài: "Không định gì cả, đi bước nào hay bước đó."Hệ thống không tin.Nó đã mò mẫm ra rằng vị ký chủ này suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không thích chia sẻ với nó."Tôi không tin."Nghe hệ thống nói không tin y như đang làm nũng, Diệp Chiêu không kìm được bật cười, cô hỏi lại: "Mi có cao kiến gì không?"Hệ thống cười "khì khì", rồi thành khẩn nói: "Cuối cùng cô cũng chịu hỏi ý kiến tôi rồi.""Mi nói đi, ta nghe."Hệ thống khuyên nhủ tận tình:"Tôi đề nghị cô cúi đầu trước, chớ làm mối quan hệ giữa cô và Diệp Định Quốc trở nên quá căng, tránh cho ông ta không cho cô chuyển trường.Diệp Định Quốc muốn tái hôn, cô cứ để ông ta làm đi, ông ta tái hôn hay không không ảnh hưởng tới việc hoàn thành nhiệm vụ của cô.Vả lại cô không đồng ý tái hôn cũng vô dụng, ông ta có thể đi bổ sung sổ hộ khẩu, vậy chẳng phải cuốn sổ trên tay cô thành tờ giấy lộn rồi sao?""Dựa theo ngày sinh đăng ký trên hộ khẩu, ngày mai ta sẽ tròn mười tám tuổi.""Tròn mười tám thì sao?""Tròn mười tám, Diệp Định Quốc muốn bổ sung hộ khẩu thì cần ta ký tên."Hệ thống thầm "trời đệt" trong lòng, còn chưa kịp nói gì thì Diệp Chiêu đã bắt đầu hoài nghi: "Sao mi chẳng biết gì vậy? Có phải mi bất công không?"Hệ thống tức giận tới hổn hển: "Tôi bất công như nào cơ?""Trong lòng mi thiên vị Bạch Lộ.Mi đang cố thuyết phục ta khuất phục để nhường đường cho Bạch Lộ.""Oan quá, cô thắng thì tôi mới được thăng cấp, đương nhiên tôi phải thiên vị cô chứ."Hệ thống sốt ruột: "Tôi tôi tôi đang chờ ba cô quỳ xuống gọi cô là bố cơ mà!".
Cô phe phẩy chiếc quạt hương bồ, mà Tiểu Cầm thì ngủ rất ngon, thậm chí khóe miệng còn đang khẽ cong mỉm cười.
Diệp Chiêu gối đầu lên tay nhìn chằm chằm trần nhà, để mặc suy nghĩ bay xa.
Cô nhớ tới thiếu niên đi xe máy kia, nhớ tới gò má giống Kaede của cậu ta, động tác khi đánh người vững vàng và chính xác, đặc biệt như vậy, Bking như vậy, chẳng lẽ là nhân vật nào trong sách sao?Dù sao nguyên nữ chính Bạch Lộ lớn lên ở Tăng Ốc Vi, mà sau này nguyên thân cũng sinh sống ở đây, có khi thiếu niên kia có quen biết bọn họ, ai biết được chứ.
"Đang nghĩ gì vậy?" Hệ thống đột nhiên hỏi một câu.
Diệp Chiêu không trả lời.
Hệ thống dường như không cần đáp án từ cô, lại hỏi tiếp: "Tiếp theo cô định làm gì?""Không phải nói rồi sao? Đi học, tham gia thi đại học, tìm mẹ cô ấy! " Nói xong, Diệp Chiêu chợt nhận ra cụm từ này nghe như đang mắng người, bèn bổ sung: "Tìm mẹ ruột của nguyên thân.
"Hệ thống lại nói: "Ý tôi là cô định ứng phó ba cô như thế nào, cũng chính là Diệp Định Quốc.
"Diệp Chiêu ngáp một cái, nghiêng người quay mặt ra ngoài: "Không định gì cả, đi bước nào hay bước đó.
"Hệ thống không tin.
Nó đã mò mẫm ra rằng vị ký chủ này suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không thích chia sẻ với nó.
"Tôi không tin.
"Nghe hệ thống nói không tin y như đang làm nũng, Diệp Chiêu không kìm được bật cười, cô hỏi lại: "Mi có cao kiến gì không?"Hệ thống cười "khì khì", rồi thành khẩn nói: "Cuối cùng cô cũng chịu hỏi ý kiến tôi rồi.
""Mi nói đi, ta nghe.
"Hệ thống khuyên nhủ tận tình:"Tôi đề nghị cô cúi đầu trước, chớ làm mối quan hệ giữa cô và Diệp Định Quốc trở nên quá căng, tránh cho ông ta không cho cô chuyển trường.
Diệp Định Quốc muốn tái hôn, cô cứ để ông ta làm đi, ông ta tái hôn hay không không ảnh hưởng tới việc hoàn thành nhiệm vụ của cô.
Vả lại cô không đồng ý tái hôn cũng vô dụng, ông ta có thể đi bổ sung sổ hộ khẩu, vậy chẳng phải cuốn sổ trên tay cô thành tờ giấy lộn rồi sao?""Dựa theo ngày sinh đăng ký trên hộ khẩu, ngày mai ta sẽ tròn mười tám tuổi.
""Tròn mười tám thì sao?""Tròn mười tám, Diệp Định Quốc muốn bổ sung hộ khẩu thì cần ta ký tên.
"Hệ thống thầm "trời đệt" trong lòng, còn chưa kịp nói gì thì Diệp Chiêu đã bắt đầu hoài nghi: "Sao mi chẳng biết gì vậy? Có phải mi bất công không?"Hệ thống tức giận tới hổn hển: "Tôi bất công như nào cơ?""Trong lòng mi thiên vị Bạch Lộ.
Mi đang cố thuyết phục ta khuất phục để nhường đường cho Bạch Lộ.
""Oan quá, cô thắng thì tôi mới được thăng cấp, đương nhiên tôi phải thiên vị cô chứ.
"Hệ thống sốt ruột: "Tôi tôi tôi đang chờ ba cô quỳ xuống gọi cô là bố cơ mà!".
Thập Niên 90 Cô Chủ Nhà Chục TỷTác giả: Tứ Đan PhôTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngDưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vàng, là âm thanh lộp cộp của đế giày nhựa cứng quẹt xuống nền nhà. Diệp Chiêu kẹp vé xe lửa vào quyển sách, kéo khóa cặp lại, bỏ chiếc chìa khóa treo trong sợi dây màu đỏ vào túi quần. Cất xong đồ riêng tư, cô mới đứng dậy, mở cửa sổ ló đầu ra ngoài nhìn. Trên đường lác đác người qua lại, giữa trưa tháng bẩy, mặt trời chói chang như hòn lửa, khiến đầu người dường như đang bốc lên hơi nước. Diệp Chiêu thấy em gái họ cầm một cây kem, miệng còn đang ngậm một cây khác, chạy chậm về phía cửa nhà. Tiếng bước chân vọng vào trong phòng, cầu thang bằng gỗ vang lên kẽo kẹt. Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Diệp Tiểu Cầm thở hổn hển chạy vào, đưa cây kem đã bị chảy một nửa tới. "Chị ơi, mau lên!"Diệp Chiêu vội vàng há miệng đỡ lấy, vị ngọt ngào lành lạnh quen thuộc lập tức lan ra. Diệp Tiểu Cầm l**m nước kem chảy ra tay, sau đó bỏ cây kem của mình vào trong miệng, vội vàng ăn hết. Diệp Chiêu xem kỹ càng vết thương trên trán Diệp Tiểu Cầm, nhỏ giọng hỏi:"Còn… Cô phe phẩy chiếc quạt hương bồ, mà Tiểu Cầm thì ngủ rất ngon, thậm chí khóe miệng còn đang khẽ cong mỉm cười.Diệp Chiêu gối đầu lên tay nhìn chằm chằm trần nhà, để mặc suy nghĩ bay xa.Cô nhớ tới thiếu niên đi xe máy kia, nhớ tới gò má giống Kaede của cậu ta, động tác khi đánh người vững vàng và chính xác, đặc biệt như vậy, Bking như vậy, chẳng lẽ là nhân vật nào trong sách sao?Dù sao nguyên nữ chính Bạch Lộ lớn lên ở Tăng Ốc Vi, mà sau này nguyên thân cũng sinh sống ở đây, có khi thiếu niên kia có quen biết bọn họ, ai biết được chứ."Đang nghĩ gì vậy?" Hệ thống đột nhiên hỏi một câu.Diệp Chiêu không trả lời.Hệ thống dường như không cần đáp án từ cô, lại hỏi tiếp: "Tiếp theo cô định làm gì?""Không phải nói rồi sao? Đi học, tham gia thi đại học, tìm mẹ cô ấy! " Nói xong, Diệp Chiêu chợt nhận ra cụm từ này nghe như đang mắng người, bèn bổ sung: "Tìm mẹ ruột của nguyên thân."Hệ thống lại nói: "Ý tôi là cô định ứng phó ba cô như thế nào, cũng chính là Diệp Định Quốc."Diệp Chiêu ngáp một cái, nghiêng người quay mặt ra ngoài: "Không định gì cả, đi bước nào hay bước đó."Hệ thống không tin.Nó đã mò mẫm ra rằng vị ký chủ này suy nghĩ rất nhiều, chỉ là không thích chia sẻ với nó."Tôi không tin."Nghe hệ thống nói không tin y như đang làm nũng, Diệp Chiêu không kìm được bật cười, cô hỏi lại: "Mi có cao kiến gì không?"Hệ thống cười "khì khì", rồi thành khẩn nói: "Cuối cùng cô cũng chịu hỏi ý kiến tôi rồi.""Mi nói đi, ta nghe."Hệ thống khuyên nhủ tận tình:"Tôi đề nghị cô cúi đầu trước, chớ làm mối quan hệ giữa cô và Diệp Định Quốc trở nên quá căng, tránh cho ông ta không cho cô chuyển trường.Diệp Định Quốc muốn tái hôn, cô cứ để ông ta làm đi, ông ta tái hôn hay không không ảnh hưởng tới việc hoàn thành nhiệm vụ của cô.Vả lại cô không đồng ý tái hôn cũng vô dụng, ông ta có thể đi bổ sung sổ hộ khẩu, vậy chẳng phải cuốn sổ trên tay cô thành tờ giấy lộn rồi sao?""Dựa theo ngày sinh đăng ký trên hộ khẩu, ngày mai ta sẽ tròn mười tám tuổi.""Tròn mười tám thì sao?""Tròn mười tám, Diệp Định Quốc muốn bổ sung hộ khẩu thì cần ta ký tên."Hệ thống thầm "trời đệt" trong lòng, còn chưa kịp nói gì thì Diệp Chiêu đã bắt đầu hoài nghi: "Sao mi chẳng biết gì vậy? Có phải mi bất công không?"Hệ thống tức giận tới hổn hển: "Tôi bất công như nào cơ?""Trong lòng mi thiên vị Bạch Lộ.Mi đang cố thuyết phục ta khuất phục để nhường đường cho Bạch Lộ.""Oan quá, cô thắng thì tôi mới được thăng cấp, đương nhiên tôi phải thiên vị cô chứ."Hệ thống sốt ruột: "Tôi tôi tôi đang chờ ba cô quỳ xuống gọi cô là bố cơ mà!".