Tác giả:

Dưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vàng, là âm thanh lộp cộp của đế giày nhựa cứng quẹt xuống nền nhà. Diệp Chiêu kẹp vé xe lửa vào quyển sách, kéo khóa cặp lại, bỏ chiếc chìa khóa treo trong sợi dây màu đỏ vào túi quần. Cất xong đồ riêng tư, cô mới đứng dậy, mở cửa sổ ló đầu ra ngoài nhìn. Trên đường lác đác người qua lại, giữa trưa tháng bẩy, mặt trời chói chang như hòn lửa, khiến đầu người dường như đang bốc lên hơi nước. Diệp Chiêu thấy em gái họ cầm một cây kem, miệng còn đang ngậm một cây khác, chạy chậm về phía cửa nhà. Tiếng bước chân vọng vào trong phòng, cầu thang bằng gỗ vang lên kẽo kẹt. Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Diệp Tiểu Cầm thở hổn hển chạy vào, đưa cây kem đã bị chảy một nửa tới. "Chị ơi, mau lên!"Diệp Chiêu vội vàng há miệng đỡ lấy, vị ngọt ngào lành lạnh quen thuộc lập tức lan ra. Diệp Tiểu Cầm l**m nước kem chảy ra tay, sau đó bỏ cây kem của mình vào trong miệng, vội vàng ăn hết. Diệp Chiêu xem kỹ càng vết thương trên trán Diệp Tiểu Cầm, nhỏ giọng hỏi:"Còn…

Chương 47: 47: Chọn Khối Học

Thập Niên 90 Cô Chủ Nhà Chục TỷTác giả: Tứ Đan PhôTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngDưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vàng, là âm thanh lộp cộp của đế giày nhựa cứng quẹt xuống nền nhà. Diệp Chiêu kẹp vé xe lửa vào quyển sách, kéo khóa cặp lại, bỏ chiếc chìa khóa treo trong sợi dây màu đỏ vào túi quần. Cất xong đồ riêng tư, cô mới đứng dậy, mở cửa sổ ló đầu ra ngoài nhìn. Trên đường lác đác người qua lại, giữa trưa tháng bẩy, mặt trời chói chang như hòn lửa, khiến đầu người dường như đang bốc lên hơi nước. Diệp Chiêu thấy em gái họ cầm một cây kem, miệng còn đang ngậm một cây khác, chạy chậm về phía cửa nhà. Tiếng bước chân vọng vào trong phòng, cầu thang bằng gỗ vang lên kẽo kẹt. Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Diệp Tiểu Cầm thở hổn hển chạy vào, đưa cây kem đã bị chảy một nửa tới. "Chị ơi, mau lên!"Diệp Chiêu vội vàng há miệng đỡ lấy, vị ngọt ngào lành lạnh quen thuộc lập tức lan ra. Diệp Tiểu Cầm l**m nước kem chảy ra tay, sau đó bỏ cây kem của mình vào trong miệng, vội vàng ăn hết. Diệp Chiêu xem kỹ càng vết thương trên trán Diệp Tiểu Cầm, nhỏ giọng hỏi:"Còn… Diệp Định Quốc xấu hổ cười và nhường chỗ.Mấy năm nay, đừng nói người dân trong thôn, đến cả lãnh đạo của khu vực này cũng phải nể mặt ông ta đôi phần.Nhưng đối mặt với một ông già cổ hủ như thế này thì dù bạn có quyền thế đến mấy cũng chẳng làm gì được.Thư ký Lưu bưng nước trà vào, hiệu trưởng Giả xua tay nói không khát, ông ta còn muốn để dành bụng uống canh thịt viên.Tô Ứng Dân kéo Diệp Chiêu đến giới thiệu:"Đây chính là con bé học trò mà tôi đã kể cho ngài nghe rồi ấy, bị bệnh nên không kịp thi đại học, hộ khẩu của con bé ở đây, đang nghĩ không biết có thể đến trung học Dục Tân học lại được không?"Hiệu trưởng Giả không ngước mắt nhìn Diệp Chiêu, ông ta đeo cặp kính lão đeo trên cổ, đang chăm chú đọc cuốn sách hướng dẫn đồ chơi bằng tiếng Anh để trên bàn.Ông ta dùng tiếng phổ thông lơ lớ hỏi Tô Ứng Dân: "Thi đại học được bao nhiêu điểm?"Ông lão này hoàn toàn không nghe lời Tô Ứng Dân vừa nói, làm Tô Ứng Dân phải giải thích một lần nữa:"Không tham gia kỳ thi đại học, không có thành tích thi tốt nghiệp.Có điều con bé này rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện."Diệp Định Quốc vì bị hiệu trưởng Giả làm lơ, vả lại ông ta vốn không quan tâm tới việc học hành của Diệp Chiêu nên chỉ ngồi một bên không nói năng gì.Hiệu trưởng Giả dùng sách hướng dẫn khẽ phủi tay áo: "À, vậy thì không quan trọng.Học bên khoa học xã hội hay tự nhiên?""Xã hội nhỉ, phải không?" Tô Ứng Dân quay sang nhìn Diệp Chiêu.Diệp Chiêu đang định lắc đầu, chợt nhớ ra nguyên thân đúng là học bên xã hội, nên cô khẽ gật đầu."Tuần tới, các người đi tìm chủ nhiệm Lương, tham gia thi đầu vào, để xem xếp vào lớp thường hay lớp chọn."Có lời nói của hiệu trưởng thì dễ rồi.Diệp Định Quốc thở dài một hơi, cười như tự giễu: "Thành tích không tốt, chỉ có thể đi lớp thường mà thôi."Thật ra Diệp Chiêu đi lớp nào cũng được, cô vốn theo khối khoa học tự nhiên, nhưng không phải là không học các môn khối xã hội được.Quan trọng là Bạch Lộ học cái gì, dù sao cô muốn thi đua thành tích ở kỳ thi tốt nghiệp trung học với Bạch Lộ, không cùng khối thì không được."Bạch Lộ là theo khối xã hội hay là tự nhiên?"Cô vừa hỏi câu này là lập tức đốt cháy ngọn lửa giận trong lòng Diệp Định Quốc.Nhưng có hiệu trưởng Giả ở đây nên ông ta không tiện cáu gắt, chỉ nhẹ giọng trách mắng: "Mày lo mà học cho tốt đi đã!"Diệp Chiêu không hề dao động, hoàn toàn ko để ý ba mình: "Chắc hẳn cậu ta chắc hẳn học khối tự nhiên? Con cũng chọn khối này.".

Diệp Định Quốc xấu hổ cười và nhường chỗ.

Mấy năm nay, đừng nói người dân trong thôn, đến cả lãnh đạo của khu vực này cũng phải nể mặt ông ta đôi phần.

Nhưng đối mặt với một ông già cổ hủ như thế này thì dù bạn có quyền thế đến mấy cũng chẳng làm gì được.

Thư ký Lưu bưng nước trà vào, hiệu trưởng Giả xua tay nói không khát, ông ta còn muốn để dành bụng uống canh thịt viên.

Tô Ứng Dân kéo Diệp Chiêu đến giới thiệu:"Đây chính là con bé học trò mà tôi đã kể cho ngài nghe rồi ấy, bị bệnh nên không kịp thi đại học, hộ khẩu của con bé ở đây, đang nghĩ không biết có thể đến trung học Dục Tân học lại được không?"Hiệu trưởng Giả không ngước mắt nhìn Diệp Chiêu, ông ta đeo cặp kính lão đeo trên cổ, đang chăm chú đọc cuốn sách hướng dẫn đồ chơi bằng tiếng Anh để trên bàn.

Ông ta dùng tiếng phổ thông lơ lớ hỏi Tô Ứng Dân: "Thi đại học được bao nhiêu điểm?"Ông lão này hoàn toàn không nghe lời Tô Ứng Dân vừa nói, làm Tô Ứng Dân phải giải thích một lần nữa:"Không tham gia kỳ thi đại học, không có thành tích thi tốt nghiệp.

Có điều con bé này rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện.

"Diệp Định Quốc vì bị hiệu trưởng Giả làm lơ, vả lại ông ta vốn không quan tâm tới việc học hành của Diệp Chiêu nên chỉ ngồi một bên không nói năng gì.

Hiệu trưởng Giả dùng sách hướng dẫn khẽ phủi tay áo: "À, vậy thì không quan trọng.

Học bên khoa học xã hội hay tự nhiên?""Xã hội nhỉ, phải không?" Tô Ứng Dân quay sang nhìn Diệp Chiêu.

Diệp Chiêu đang định lắc đầu, chợt nhớ ra nguyên thân đúng là học bên xã hội, nên cô khẽ gật đầu.

"Tuần tới, các người đi tìm chủ nhiệm Lương, tham gia thi đầu vào, để xem xếp vào lớp thường hay lớp chọn.

"Có lời nói của hiệu trưởng thì dễ rồi.

Diệp Định Quốc thở dài một hơi, cười như tự giễu: "Thành tích không tốt, chỉ có thể đi lớp thường mà thôi.

"Thật ra Diệp Chiêu đi lớp nào cũng được, cô vốn theo khối khoa học tự nhiên, nhưng không phải là không học các môn khối xã hội được.

Quan trọng là Bạch Lộ học cái gì, dù sao cô muốn thi đua thành tích ở kỳ thi tốt nghiệp trung học với Bạch Lộ, không cùng khối thì không được.

"Bạch Lộ là theo khối xã hội hay là tự nhiên?"Cô vừa hỏi câu này là lập tức đốt cháy ngọn lửa giận trong lòng Diệp Định Quốc.

Nhưng có hiệu trưởng Giả ở đây nên ông ta không tiện cáu gắt, chỉ nhẹ giọng trách mắng: "Mày lo mà học cho tốt đi đã!"Diệp Chiêu không hề dao động, hoàn toàn ko để ý ba mình: "Chắc hẳn cậu ta chắc hẳn học khối tự nhiên? Con cũng chọn khối này.

".

Thập Niên 90 Cô Chủ Nhà Chục TỷTác giả: Tứ Đan PhôTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Nữ Phụ, Truyện Xuyên KhôngDưới lầu vang lên tiếng bước chân vội vàng, là âm thanh lộp cộp của đế giày nhựa cứng quẹt xuống nền nhà. Diệp Chiêu kẹp vé xe lửa vào quyển sách, kéo khóa cặp lại, bỏ chiếc chìa khóa treo trong sợi dây màu đỏ vào túi quần. Cất xong đồ riêng tư, cô mới đứng dậy, mở cửa sổ ló đầu ra ngoài nhìn. Trên đường lác đác người qua lại, giữa trưa tháng bẩy, mặt trời chói chang như hòn lửa, khiến đầu người dường như đang bốc lên hơi nước. Diệp Chiêu thấy em gái họ cầm một cây kem, miệng còn đang ngậm một cây khác, chạy chậm về phía cửa nhà. Tiếng bước chân vọng vào trong phòng, cầu thang bằng gỗ vang lên kẽo kẹt. Không lâu sau, cửa phòng mở ra, Diệp Tiểu Cầm thở hổn hển chạy vào, đưa cây kem đã bị chảy một nửa tới. "Chị ơi, mau lên!"Diệp Chiêu vội vàng há miệng đỡ lấy, vị ngọt ngào lành lạnh quen thuộc lập tức lan ra. Diệp Tiểu Cầm l**m nước kem chảy ra tay, sau đó bỏ cây kem của mình vào trong miệng, vội vàng ăn hết. Diệp Chiêu xem kỹ càng vết thương trên trán Diệp Tiểu Cầm, nhỏ giọng hỏi:"Còn… Diệp Định Quốc xấu hổ cười và nhường chỗ.Mấy năm nay, đừng nói người dân trong thôn, đến cả lãnh đạo của khu vực này cũng phải nể mặt ông ta đôi phần.Nhưng đối mặt với một ông già cổ hủ như thế này thì dù bạn có quyền thế đến mấy cũng chẳng làm gì được.Thư ký Lưu bưng nước trà vào, hiệu trưởng Giả xua tay nói không khát, ông ta còn muốn để dành bụng uống canh thịt viên.Tô Ứng Dân kéo Diệp Chiêu đến giới thiệu:"Đây chính là con bé học trò mà tôi đã kể cho ngài nghe rồi ấy, bị bệnh nên không kịp thi đại học, hộ khẩu của con bé ở đây, đang nghĩ không biết có thể đến trung học Dục Tân học lại được không?"Hiệu trưởng Giả không ngước mắt nhìn Diệp Chiêu, ông ta đeo cặp kính lão đeo trên cổ, đang chăm chú đọc cuốn sách hướng dẫn đồ chơi bằng tiếng Anh để trên bàn.Ông ta dùng tiếng phổ thông lơ lớ hỏi Tô Ứng Dân: "Thi đại học được bao nhiêu điểm?"Ông lão này hoàn toàn không nghe lời Tô Ứng Dân vừa nói, làm Tô Ứng Dân phải giải thích một lần nữa:"Không tham gia kỳ thi đại học, không có thành tích thi tốt nghiệp.Có điều con bé này rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện."Diệp Định Quốc vì bị hiệu trưởng Giả làm lơ, vả lại ông ta vốn không quan tâm tới việc học hành của Diệp Chiêu nên chỉ ngồi một bên không nói năng gì.Hiệu trưởng Giả dùng sách hướng dẫn khẽ phủi tay áo: "À, vậy thì không quan trọng.Học bên khoa học xã hội hay tự nhiên?""Xã hội nhỉ, phải không?" Tô Ứng Dân quay sang nhìn Diệp Chiêu.Diệp Chiêu đang định lắc đầu, chợt nhớ ra nguyên thân đúng là học bên xã hội, nên cô khẽ gật đầu."Tuần tới, các người đi tìm chủ nhiệm Lương, tham gia thi đầu vào, để xem xếp vào lớp thường hay lớp chọn."Có lời nói của hiệu trưởng thì dễ rồi.Diệp Định Quốc thở dài một hơi, cười như tự giễu: "Thành tích không tốt, chỉ có thể đi lớp thường mà thôi."Thật ra Diệp Chiêu đi lớp nào cũng được, cô vốn theo khối khoa học tự nhiên, nhưng không phải là không học các môn khối xã hội được.Quan trọng là Bạch Lộ học cái gì, dù sao cô muốn thi đua thành tích ở kỳ thi tốt nghiệp trung học với Bạch Lộ, không cùng khối thì không được."Bạch Lộ là theo khối xã hội hay là tự nhiên?"Cô vừa hỏi câu này là lập tức đốt cháy ngọn lửa giận trong lòng Diệp Định Quốc.Nhưng có hiệu trưởng Giả ở đây nên ông ta không tiện cáu gắt, chỉ nhẹ giọng trách mắng: "Mày lo mà học cho tốt đi đã!"Diệp Chiêu không hề dao động, hoàn toàn ko để ý ba mình: "Chắc hẳn cậu ta chắc hẳn học khối tự nhiên? Con cũng chọn khối này.".

Chương 47: 47: Chọn Khối Học