Ầm! Một tiếng nổ lớn, trời đất rung chuyển, khói mù mịt. Hạ Hi Bối chưa mở mắt ra, trong lòng đã cười khổ. ! ! ! Lại thất bại rồi! Giây tiếp theo, sự khác thường của cơ thể khiến cô đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sắc bén. Người đàn ông với bộ dáng nhếch nhác, quần áo lấm lem, bốc mùi hôi thối trước mắt lại không phát hiện sự thay đổi của cô, mà há miệng ra với hàm răng ô vàng, v**t v* cơ thể cô. Hành động của Hạ Hi Bối nhanh hơn não, một tay bắt lấy tay của người đàn ông, hung hăng chống lại! "A!" Người đàn ông hét lên một tiếng, khiến lũ chó mèo hoang đang lục lọi kiếm thức ăn trong thùng rác bên cạnh cũng giật mình. "Buông, buông tôi ra!" Người đàn ông vừa hét lên, vừa đưa tay ra để đẩy Hạ Hi Bối. Nhưng giây tiếp theo, anh ta lại hét lên một lần nữa, bởi vì Hạ Hi Bối đã đá mạnh vào hạ bộ của anh ta, nhãn cầu của anh ta đau dữ dội! Làm gì có người đàn ông nào không hiểu nỗi đau này? Hạ Hi Bối không có dừng lại, lại một chân đá hắn tới góc tường. Người đàn ông co quắp lại, sắc mặt trắng…

Chương 21: 21: Gặp Lại Kiều Ngôn Giác

Trọng Sinh Vườn Trường: Cưng Sủng Nữ Thần Học BáTác giả: Tình Không Hi LamTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngẦm! Một tiếng nổ lớn, trời đất rung chuyển, khói mù mịt. Hạ Hi Bối chưa mở mắt ra, trong lòng đã cười khổ. ! ! ! Lại thất bại rồi! Giây tiếp theo, sự khác thường của cơ thể khiến cô đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sắc bén. Người đàn ông với bộ dáng nhếch nhác, quần áo lấm lem, bốc mùi hôi thối trước mắt lại không phát hiện sự thay đổi của cô, mà há miệng ra với hàm răng ô vàng, v**t v* cơ thể cô. Hành động của Hạ Hi Bối nhanh hơn não, một tay bắt lấy tay của người đàn ông, hung hăng chống lại! "A!" Người đàn ông hét lên một tiếng, khiến lũ chó mèo hoang đang lục lọi kiếm thức ăn trong thùng rác bên cạnh cũng giật mình. "Buông, buông tôi ra!" Người đàn ông vừa hét lên, vừa đưa tay ra để đẩy Hạ Hi Bối. Nhưng giây tiếp theo, anh ta lại hét lên một lần nữa, bởi vì Hạ Hi Bối đã đá mạnh vào hạ bộ của anh ta, nhãn cầu của anh ta đau dữ dội! Làm gì có người đàn ông nào không hiểu nỗi đau này? Hạ Hi Bối không có dừng lại, lại một chân đá hắn tới góc tường. Người đàn ông co quắp lại, sắc mặt trắng… Thuốc bên trong nhà thuốc này cũng có rất nhiều loại, đương nhiên giá cả cũng không thấp.Nghe nói tiệm thuốc này có lại lịch lâu đời, chỉ cần có tiền để trả, thì nhân sâm 100 năm tuổi cũng có.Hạ Hi Bối không cần bất kỳ nhân sâm trăm tuổi nào, cô ấy chỉ cần một số thuốc thông thường.Tiệm thuốc không có nhiều người, nhân viên bán hàng cũng tương đối nhàn nhã.Hạ Hi Bối bước tới và đưa một tờ giấy."Tôi muốn mua những loại thảo mộc này, tách ra giúp tôi."Các loại thảo mộc này cần phải đun sôi, thời gian đun khác nhau nên phải đóng gói riêng."Được."Nhân viên bán hàng gật đầu và bắt đầu bốc thuốc.Hạ Hi Bối cảm thấy buồn chán và bắt đầu nhìn xung quanh.Chẳng mấy chốc, cô bắt gặp ánh mắt của một người đàn ông cao lớn.Khi người đàn ông nhìn thấy cô, anh ta rõ ràng rất bất ngờ, sau đó nhìn chằm chằm vào cô một lúc.Trong mắt anh ta không có ác ý nên Hạ Hi Bối không cảm thấy bị xúc phạm, nhưng cô cảm thấy khó hiểu, cô không biết anh ta.Một lúc sau, người đàn ông dường như đã nhận ra cô, nhưng thay vì tiến tới, anh ta bước nhanh vào trong.Tình huống gì thế này?Hạ Hi Bối khó hiểu, nhưng không đuổi theo.Nhân viên vẫn tiếp tục bốc thuốc, cô lại đặt tâm tư vào mấy loại thảo dược kia.Cô tiện tay bóc vài loại thảo mộc lên ngửi rồi gật đầu.Nơi này đúng là hàng thật giá lại ổn, cân cũng đủ kí.Như vậy thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn.Sau một lúc, Hạ Hi Bối đột nhiên cảm thấy sống lưng râm ran, không khỏi quay đầu lại.Khi nhìn thấy người tới, cô không khỏi trợn to mắt.! Kiều Ngôn Giác?!Tại sao anh ta lại ở đây?!Bên cạnh Kiều Ngôn Giác, là người đàn ông vừa rồi.Hóa ra anh ta là cấp dưới của Kiều Ngôn Giác.Có vẻ như họ đã tra ra mình rồi!Nghĩ đến điều này, cô nhìn Kiều Ngôn Giác với vẻ thiếu kiên nhẫn và ghê tởm.Đọc‎ tr.

Thuốc bên trong nhà thuốc này cũng có rất nhiều loại, đương nhiên giá cả cũng không thấp.

Nghe nói tiệm thuốc này có lại lịch lâu đời, chỉ cần có tiền để trả, thì nhân sâm 100 năm tuổi cũng có.

Hạ Hi Bối không cần bất kỳ nhân sâm trăm tuổi nào, cô ấy chỉ cần một số thuốc thông thường.

Tiệm thuốc không có nhiều người, nhân viên bán hàng cũng tương đối nhàn nhã.

Hạ Hi Bối bước tới và đưa một tờ giấy.

"Tôi muốn mua những loại thảo mộc này, tách ra giúp tôi.

"

Các loại thảo mộc này cần phải đun sôi, thời gian đun khác nhau nên phải đóng gói riêng.

"Được.

"

Nhân viên bán hàng gật đầu và bắt đầu bốc thuốc.

Hạ Hi Bối cảm thấy buồn chán và bắt đầu nhìn xung quanh.

Chẳng mấy chốc, cô bắt gặp ánh mắt của một người đàn ông cao lớn.

Khi người đàn ông nhìn thấy cô, anh ta rõ ràng rất bất ngờ, sau đó nhìn chằm chằm vào cô một lúc.

Trong mắt anh ta không có ác ý nên Hạ Hi Bối không cảm thấy bị xúc phạm, nhưng cô cảm thấy khó hiểu, cô không biết anh ta.

Một lúc sau, người đàn ông dường như đã nhận ra cô, nhưng thay vì tiến tới, anh ta bước nhanh vào trong.

Tình huống gì thế này?

Hạ Hi Bối khó hiểu, nhưng không đuổi theo.

Nhân viên vẫn tiếp tục bốc thuốc, cô lại đặt tâm tư vào mấy loại thảo dược kia.

Cô tiện tay bóc vài loại thảo mộc lên ngửi rồi gật đầu.

Nơi này đúng là hàng thật giá lại ổn, cân cũng đủ kí.

Như vậy thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn.

Sau một lúc, Hạ Hi Bối đột nhiên cảm thấy sống lưng râm ran, không khỏi quay đầu lại.

Khi nhìn thấy người tới, cô không khỏi trợn to mắt.

! Kiều Ngôn Giác?!

Tại sao anh ta lại ở đây?!

Bên cạnh Kiều Ngôn Giác, là người đàn ông vừa rồi.

Hóa ra anh ta là cấp dưới của Kiều Ngôn Giác.

Có vẻ như họ đã tra ra mình rồi!

Nghĩ đến điều này, cô nhìn Kiều Ngôn Giác với vẻ thiếu kiên nhẫn và ghê tởm.

Đọc‎ tr.

Trọng Sinh Vườn Trường: Cưng Sủng Nữ Thần Học BáTác giả: Tình Không Hi LamTruyện Đô Thị, Truyện Đoản Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngẦm! Một tiếng nổ lớn, trời đất rung chuyển, khói mù mịt. Hạ Hi Bối chưa mở mắt ra, trong lòng đã cười khổ. ! ! ! Lại thất bại rồi! Giây tiếp theo, sự khác thường của cơ thể khiến cô đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt sắc bén. Người đàn ông với bộ dáng nhếch nhác, quần áo lấm lem, bốc mùi hôi thối trước mắt lại không phát hiện sự thay đổi của cô, mà há miệng ra với hàm răng ô vàng, v**t v* cơ thể cô. Hành động của Hạ Hi Bối nhanh hơn não, một tay bắt lấy tay của người đàn ông, hung hăng chống lại! "A!" Người đàn ông hét lên một tiếng, khiến lũ chó mèo hoang đang lục lọi kiếm thức ăn trong thùng rác bên cạnh cũng giật mình. "Buông, buông tôi ra!" Người đàn ông vừa hét lên, vừa đưa tay ra để đẩy Hạ Hi Bối. Nhưng giây tiếp theo, anh ta lại hét lên một lần nữa, bởi vì Hạ Hi Bối đã đá mạnh vào hạ bộ của anh ta, nhãn cầu của anh ta đau dữ dội! Làm gì có người đàn ông nào không hiểu nỗi đau này? Hạ Hi Bối không có dừng lại, lại một chân đá hắn tới góc tường. Người đàn ông co quắp lại, sắc mặt trắng… Thuốc bên trong nhà thuốc này cũng có rất nhiều loại, đương nhiên giá cả cũng không thấp.Nghe nói tiệm thuốc này có lại lịch lâu đời, chỉ cần có tiền để trả, thì nhân sâm 100 năm tuổi cũng có.Hạ Hi Bối không cần bất kỳ nhân sâm trăm tuổi nào, cô ấy chỉ cần một số thuốc thông thường.Tiệm thuốc không có nhiều người, nhân viên bán hàng cũng tương đối nhàn nhã.Hạ Hi Bối bước tới và đưa một tờ giấy."Tôi muốn mua những loại thảo mộc này, tách ra giúp tôi."Các loại thảo mộc này cần phải đun sôi, thời gian đun khác nhau nên phải đóng gói riêng."Được."Nhân viên bán hàng gật đầu và bắt đầu bốc thuốc.Hạ Hi Bối cảm thấy buồn chán và bắt đầu nhìn xung quanh.Chẳng mấy chốc, cô bắt gặp ánh mắt của một người đàn ông cao lớn.Khi người đàn ông nhìn thấy cô, anh ta rõ ràng rất bất ngờ, sau đó nhìn chằm chằm vào cô một lúc.Trong mắt anh ta không có ác ý nên Hạ Hi Bối không cảm thấy bị xúc phạm, nhưng cô cảm thấy khó hiểu, cô không biết anh ta.Một lúc sau, người đàn ông dường như đã nhận ra cô, nhưng thay vì tiến tới, anh ta bước nhanh vào trong.Tình huống gì thế này?Hạ Hi Bối khó hiểu, nhưng không đuổi theo.Nhân viên vẫn tiếp tục bốc thuốc, cô lại đặt tâm tư vào mấy loại thảo dược kia.Cô tiện tay bóc vài loại thảo mộc lên ngửi rồi gật đầu.Nơi này đúng là hàng thật giá lại ổn, cân cũng đủ kí.Như vậy thì hiệu quả sẽ càng tốt hơn.Sau một lúc, Hạ Hi Bối đột nhiên cảm thấy sống lưng râm ran, không khỏi quay đầu lại.Khi nhìn thấy người tới, cô không khỏi trợn to mắt.! Kiều Ngôn Giác?!Tại sao anh ta lại ở đây?!Bên cạnh Kiều Ngôn Giác, là người đàn ông vừa rồi.Hóa ra anh ta là cấp dưới của Kiều Ngôn Giác.Có vẻ như họ đã tra ra mình rồi!Nghĩ đến điều này, cô nhìn Kiều Ngôn Giác với vẻ thiếu kiên nhẫn và ghê tởm.Đọc‎ tr.

Chương 21: 21: Gặp Lại Kiều Ngôn Giác