Tác giả:

Tôi (Ngũ Thư Dao) và ông xã Mẫn Duệ Kỳ kết hôn đã hơn một năm nhưng vẫn chưa có con, mẹ chồng tuy không nói thẳng nhưng sau lưng cứ than thở với dì hàng xóm, khiến tôi bị mấy dì hàng tấn công. Hết cách, tôi chỉ đành uống bí phương sinh con của mẹ chồng mang từ dưới quê lên. Nhưng từ khi bắt đầu uống thuốc, tôi cứ thấy mẹ chồng mang mấy thứ linh tinh như ếch xanh, thiềm thừ về. Tuy tôi đã mang thai như ước nguyện, nhưng kỳ lạ là bụng lại càng ngày càng lớn, mà mẹ chồng và Mẫn Duệ Kỳ hình như rất vui, mọi người đều chúc mừng tôi, nhưng mẹ chồng và ông xã chưa bao giờ cho tôi đi bệnh viện kiểm tra phụ sản, chỉ bảo tôi đi trung y bắt mạch. Mãi đến một ngày, ở trên phố tôi gặp lại bạn học cấp ba tên Chu Kim Sí, anh ta nói tôi bị trúng cổ, tôi mới biết đó không phải bí phương sinh con, mà là!.

Chương 11: Chương 11

Lòng Người Như Rắn Rết Dụ Hoặc Phía Sau Tình Yêu Nam NữTác giả: Khát VũTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhTôi (Ngũ Thư Dao) và ông xã Mẫn Duệ Kỳ kết hôn đã hơn một năm nhưng vẫn chưa có con, mẹ chồng tuy không nói thẳng nhưng sau lưng cứ than thở với dì hàng xóm, khiến tôi bị mấy dì hàng tấn công. Hết cách, tôi chỉ đành uống bí phương sinh con của mẹ chồng mang từ dưới quê lên. Nhưng từ khi bắt đầu uống thuốc, tôi cứ thấy mẹ chồng mang mấy thứ linh tinh như ếch xanh, thiềm thừ về. Tuy tôi đã mang thai như ước nguyện, nhưng kỳ lạ là bụng lại càng ngày càng lớn, mà mẹ chồng và Mẫn Duệ Kỳ hình như rất vui, mọi người đều chúc mừng tôi, nhưng mẹ chồng và ông xã chưa bao giờ cho tôi đi bệnh viện kiểm tra phụ sản, chỉ bảo tôi đi trung y bắt mạch. Mãi đến một ngày, ở trên phố tôi gặp lại bạn học cấp ba tên Chu Kim Sí, anh ta nói tôi bị trúng cổ, tôi mới biết đó không phải bí phương sinh con, mà là!. Đại sư tới, là một bà lão hơn sáu mươi tuổi, lúc thấy tôi có vẻ hơi sửng sốt.Sau đó bà ta nhìn Cố Vân Trạch, nở một nụ cười kỳ quái.Đại sư nói với tôi: "Nghe nói lúc đầu cô định siêu độ cho đứa bé kia, còn biết không thể xem thai nhi bị phá?"Nhớ lại chuyện cũ, tôi vẫn còn nhức nhối.May mà Cố Vân Trạch nắm tay tôi, tôi mới cảm thấy đỡ hơn một chút, gật đầu với đại sư."Linh hồn sơ sinh đu bám người có huyết thống, cô không có cảm giác à? Hơn nữa không dễ đuổi linh hồn sơ sinh đi, trên người cô hình như không có gì cả! " Đại sư nhìn tôi từ đầu đến chân, nghi ngờ hỏi, "Gần đây cô hay gặp may mắn đúng không?"Tôi chỉ nhíu mày, Cố Vân Trạch lại hừ lạnh: "Bà tới để giúp Trần Dật Thanh hay hỏi chúng tôi hả?".W.

Đại sư tới, là một bà lão hơn sáu mươi tuổi, lúc thấy tôi có vẻ hơi sửng sốt.

Sau đó bà ta nhìn Cố Vân Trạch, nở một nụ cười kỳ quái.

Đại sư nói với tôi: "Nghe nói lúc đầu cô định siêu độ cho đứa bé kia, còn biết không thể xem thai nhi bị phá?"

Nhớ lại chuyện cũ, tôi vẫn còn nhức nhối.

May mà Cố Vân Trạch nắm tay tôi, tôi mới cảm thấy đỡ hơn một chút, gật đầu với đại sư.

"Linh hồn sơ sinh đu bám người có huyết thống, cô không có cảm giác à? Hơn nữa không dễ đuổi linh hồn sơ sinh đi, trên người cô hình như không có gì cả! " Đại sư nhìn tôi từ đầu đến chân, nghi ngờ hỏi, "Gần đây cô hay gặp may mắn đúng không?"

Tôi chỉ nhíu mày, Cố Vân Trạch lại hừ lạnh: "Bà tới để giúp Trần Dật Thanh hay hỏi chúng tôi hả?".

W.

Lòng Người Như Rắn Rết Dụ Hoặc Phía Sau Tình Yêu Nam NữTác giả: Khát VũTruyện Đô Thị, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn TìnhTôi (Ngũ Thư Dao) và ông xã Mẫn Duệ Kỳ kết hôn đã hơn một năm nhưng vẫn chưa có con, mẹ chồng tuy không nói thẳng nhưng sau lưng cứ than thở với dì hàng xóm, khiến tôi bị mấy dì hàng tấn công. Hết cách, tôi chỉ đành uống bí phương sinh con của mẹ chồng mang từ dưới quê lên. Nhưng từ khi bắt đầu uống thuốc, tôi cứ thấy mẹ chồng mang mấy thứ linh tinh như ếch xanh, thiềm thừ về. Tuy tôi đã mang thai như ước nguyện, nhưng kỳ lạ là bụng lại càng ngày càng lớn, mà mẹ chồng và Mẫn Duệ Kỳ hình như rất vui, mọi người đều chúc mừng tôi, nhưng mẹ chồng và ông xã chưa bao giờ cho tôi đi bệnh viện kiểm tra phụ sản, chỉ bảo tôi đi trung y bắt mạch. Mãi đến một ngày, ở trên phố tôi gặp lại bạn học cấp ba tên Chu Kim Sí, anh ta nói tôi bị trúng cổ, tôi mới biết đó không phải bí phương sinh con, mà là!. Đại sư tới, là một bà lão hơn sáu mươi tuổi, lúc thấy tôi có vẻ hơi sửng sốt.Sau đó bà ta nhìn Cố Vân Trạch, nở một nụ cười kỳ quái.Đại sư nói với tôi: "Nghe nói lúc đầu cô định siêu độ cho đứa bé kia, còn biết không thể xem thai nhi bị phá?"Nhớ lại chuyện cũ, tôi vẫn còn nhức nhối.May mà Cố Vân Trạch nắm tay tôi, tôi mới cảm thấy đỡ hơn một chút, gật đầu với đại sư."Linh hồn sơ sinh đu bám người có huyết thống, cô không có cảm giác à? Hơn nữa không dễ đuổi linh hồn sơ sinh đi, trên người cô hình như không có gì cả! " Đại sư nhìn tôi từ đầu đến chân, nghi ngờ hỏi, "Gần đây cô hay gặp may mắn đúng không?"Tôi chỉ nhíu mày, Cố Vân Trạch lại hừ lạnh: "Bà tới để giúp Trần Dật Thanh hay hỏi chúng tôi hả?".W.

Chương 11: Chương 11