Edit + beta: Liv Moore. Mặt trời thành phố Lan tháng 9 như cũ chói chang hừng hực, con đường nóng rực. Lê Lạc trên xe buýt, khí lạnh trong xe nhẹ nhàng khoan khoái bức tan một thân nắng nóng. Buổi chiều thứ hai học sinh không nhiều lắm. Phía sau xe buýt chật chội bây giờ còn trống vài chỗ. Nhưng mà chỉ còn 3 trạm đường, Lê Lạc lười đi về sau, cầm tay vịn an toàn bên cạnh. Lúc cúi đầu nhìn xuống, vành mũ lưỡi trai màu đỏ che hết nửa khuôn mặt. Lê Lạc mặc quần dài rộng thoải mái, trên đầu đội mũ che nắng, như vậy từ trên xuống dưới ăn mặc đầy đủ, đáng chú ý nhất vẫn là làn da đẹp của cô, trắng nõn nhẵn nhụi, còn sáng. Kết hợp với tứ chi mảnh khảnh, thịt xương đều đều, gầy mà không thấy xương. 3trạm rất nhanh đến, trạm này là khu viện nghiên cứu nuôi dưỡng tế bào sinh hóa mới thành lập của thành phố Lan. Lần đầu tiên Lê Lạc trở về vẫn là đi thăm viện nghiên cứu này, kiến trúc hình học đối xứng, hình thể mặt chính trang trọng,khí thế to lớn.Sắc xanh tràn đầy khung cảnh xung quanh, vừa…
Chương 59
Bí Mật Thức TỉnhTác giả: Tùy Hầu ChâuTruyện Ngôn TìnhEdit + beta: Liv Moore. Mặt trời thành phố Lan tháng 9 như cũ chói chang hừng hực, con đường nóng rực. Lê Lạc trên xe buýt, khí lạnh trong xe nhẹ nhàng khoan khoái bức tan một thân nắng nóng. Buổi chiều thứ hai học sinh không nhiều lắm. Phía sau xe buýt chật chội bây giờ còn trống vài chỗ. Nhưng mà chỉ còn 3 trạm đường, Lê Lạc lười đi về sau, cầm tay vịn an toàn bên cạnh. Lúc cúi đầu nhìn xuống, vành mũ lưỡi trai màu đỏ che hết nửa khuôn mặt. Lê Lạc mặc quần dài rộng thoải mái, trên đầu đội mũ che nắng, như vậy từ trên xuống dưới ăn mặc đầy đủ, đáng chú ý nhất vẫn là làn da đẹp của cô, trắng nõn nhẵn nhụi, còn sáng. Kết hợp với tứ chi mảnh khảnh, thịt xương đều đều, gầy mà không thấy xương. 3trạm rất nhanh đến, trạm này là khu viện nghiên cứu nuôi dưỡng tế bào sinh hóa mới thành lập của thành phố Lan. Lần đầu tiên Lê Lạc trở về vẫn là đi thăm viện nghiên cứu này, kiến trúc hình học đối xứng, hình thể mặt chính trang trọng,khí thế to lớn.Sắc xanh tràn đầy khung cảnh xung quanh, vừa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: mèo suniGiống như có điều gì đó muốn phá kén ra ngoài, khiến không khí trong xe trở nên kì lạ. Nhưng chỉ trong chốc lát, bầu không khí ấy đã dần biến mất. Chỉ một giây trước còn tưởng được cầu hôn. sau một giây liền tiến vào cái bẫy của chính mình, chênh lệch này có chút "lớn". Lê Lạc vuốt tóc, thu tầm mắt lại, nhìn thẳng phía trước. "....Đây là cái gì vậy?" Cô hỏi, giả vờ như không có gì cả. "Là một phần quà kì lạ." Tạ Uẩn Ninh trả lời cô, vuốt cái hộp trong tay, sau đó một tiếng rắc vang lên, chiếc hộp được mở ra.Lê Lạc nghiêng đầu, bên trong quả nhiên diendan.lequydon là chiếc cài áo kim cương cô đưa cho Tạ Tịnh Di, may là chiếc kim cài áo này được cô tìm một người thợ làm thủ công ở Mỹ chế tạo, không có bất kỳ nhãn hiệu và ghi chép mua bán nào. Ban đầu cô chọn đưa cho Tạ Tịnh Di, cũng vì nguyên nhân này. "Cái kim cài áo này....." "Chị họ anh nhận được một món quà, bảo anh điều tra xem ai là người gửi nó đến." Tạ Uẩn Ninh nói rõ chuyện này, lại nhìn kim cài áo kim cương lần nữa, trong bóng tối kim cương toả ra ánh sáng thật rạng rỡ, sinh động đáng yêu, nhưng lại hơi thô. Hộp kim cài áo lại trở về tay Lê Lạc, hình như muốn thoả mãn lòng hiếu kì của cô, Sau đó Tạ Uẩn Ninh khởi động xe, quay ra đường chính, đèn hai bên đường từ từ lui về phía sau, tốc độ xe cũng không nhanh lắm. "Vẻ mặt vừa nãy là sao/" Tạ Uẩn Ninh tiếp tục hỏi cô. "Vừa rồi........" Lê Lạc rất xấu hổ, nhưng đành nói thật: "Em cho là anh muốn cầu hôn....." Câu trả lời của cô khiến Tạ Uẩn Ninh không nói được lời nào, qua một lúc lâu, ừ một tiếng. Dường như trên môi nở nụ cười dịu dàng. Hắc hắc. Lê Lạc cười khẽ một tiếng, giống như bị việc hiểu lầm này chọc cười. Thật ra chuyện này cũng thú vị, nhưng đến lúc Tạ Uẩn Ninh điều tra được người gửi là cô có thể nôn ra ba lít máu không? Nếu lúc đó cô và anh vẫn ở bên nhau, chắc chắn tình cảm sẽ bị tổn thương.Nhưng, Tạ Uẩn Ninh lại ngang như cua, chỉ cần cô đi xa một chút, anh nhất định sẽ giơ hai cái càng lớn ra bắt cô về. "Giáo
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: mèo suni
Giống như có điều gì đó muốn phá kén ra ngoài, khiến không khí trong xe trở nên kì lạ. Nhưng chỉ trong chốc lát, bầu không khí ấy đã dần biến mất.
Chỉ một giây trước còn tưởng được cầu hôn. sau một giây liền tiến vào cái bẫy của chính mình, chênh lệch này có chút "lớn". Lê Lạc vuốt tóc, thu tầm mắt lại, nhìn thẳng phía trước.
"....Đây là cái gì vậy?" Cô hỏi, giả vờ như không có gì cả.
"Là một phần quà kì lạ." Tạ Uẩn Ninh trả lời cô, vuốt cái hộp trong tay, sau đó một tiếng rắc vang lên, chiếc hộp được mở ra.
Lê Lạc nghiêng đầu, bên trong quả nhiên diendan.lequydon là chiếc cài áo kim cương cô đưa cho Tạ Tịnh Di, may là chiếc kim cài áo này được cô tìm một người thợ làm thủ công ở Mỹ chế tạo, không có bất kỳ nhãn hiệu và ghi chép mua bán nào.
Ban đầu cô chọn đưa cho Tạ Tịnh Di, cũng vì nguyên nhân này.
"Cái kim cài áo này....."
"Chị họ anh nhận được một món quà, bảo anh điều tra xem ai là người gửi nó đến." Tạ Uẩn Ninh nói rõ chuyện này, lại nhìn kim cài áo kim cương lần nữa, trong bóng tối kim cương toả ra ánh sáng thật rạng rỡ, sinh động đáng yêu, nhưng lại hơi thô.
Hộp kim cài áo lại trở về tay Lê Lạc, hình như muốn thoả mãn lòng hiếu kì của cô, Sau đó Tạ Uẩn Ninh khởi động xe, quay ra đường chính, đèn hai bên đường từ từ lui về phía sau, tốc độ xe cũng không nhanh lắm.
"Vẻ mặt vừa nãy là sao/" Tạ Uẩn Ninh tiếp tục hỏi cô.
"Vừa rồi........" Lê Lạc rất xấu hổ, nhưng đành nói thật: "Em cho là anh muốn cầu hôn....."
Câu trả lời của cô khiến Tạ Uẩn Ninh không nói được lời nào, qua một lúc lâu, ừ một tiếng. Dường như trên môi nở nụ cười dịu dàng.
Hắc hắc. Lê Lạc cười khẽ một tiếng, giống như bị việc hiểu lầm này chọc cười. Thật ra chuyện này cũng thú vị, nhưng đến lúc Tạ Uẩn Ninh điều tra được người gửi là cô có thể nôn ra ba lít máu không? Nếu lúc đó cô và anh vẫn ở bên nhau, chắc chắn tình cảm sẽ bị tổn thương.
Nhưng, Tạ Uẩn Ninh lại ngang như cua, chỉ cần cô đi xa một chút, anh nhất định sẽ giơ hai cái càng lớn ra bắt cô về.
"Giáo
Bí Mật Thức TỉnhTác giả: Tùy Hầu ChâuTruyện Ngôn TìnhEdit + beta: Liv Moore. Mặt trời thành phố Lan tháng 9 như cũ chói chang hừng hực, con đường nóng rực. Lê Lạc trên xe buýt, khí lạnh trong xe nhẹ nhàng khoan khoái bức tan một thân nắng nóng. Buổi chiều thứ hai học sinh không nhiều lắm. Phía sau xe buýt chật chội bây giờ còn trống vài chỗ. Nhưng mà chỉ còn 3 trạm đường, Lê Lạc lười đi về sau, cầm tay vịn an toàn bên cạnh. Lúc cúi đầu nhìn xuống, vành mũ lưỡi trai màu đỏ che hết nửa khuôn mặt. Lê Lạc mặc quần dài rộng thoải mái, trên đầu đội mũ che nắng, như vậy từ trên xuống dưới ăn mặc đầy đủ, đáng chú ý nhất vẫn là làn da đẹp của cô, trắng nõn nhẵn nhụi, còn sáng. Kết hợp với tứ chi mảnh khảnh, thịt xương đều đều, gầy mà không thấy xương. 3trạm rất nhanh đến, trạm này là khu viện nghiên cứu nuôi dưỡng tế bào sinh hóa mới thành lập của thành phố Lan. Lần đầu tiên Lê Lạc trở về vẫn là đi thăm viện nghiên cứu này, kiến trúc hình học đối xứng, hình thể mặt chính trang trọng,khí thế to lớn.Sắc xanh tràn đầy khung cảnh xung quanh, vừa… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit: mèo suniGiống như có điều gì đó muốn phá kén ra ngoài, khiến không khí trong xe trở nên kì lạ. Nhưng chỉ trong chốc lát, bầu không khí ấy đã dần biến mất. Chỉ một giây trước còn tưởng được cầu hôn. sau một giây liền tiến vào cái bẫy của chính mình, chênh lệch này có chút "lớn". Lê Lạc vuốt tóc, thu tầm mắt lại, nhìn thẳng phía trước. "....Đây là cái gì vậy?" Cô hỏi, giả vờ như không có gì cả. "Là một phần quà kì lạ." Tạ Uẩn Ninh trả lời cô, vuốt cái hộp trong tay, sau đó một tiếng rắc vang lên, chiếc hộp được mở ra.Lê Lạc nghiêng đầu, bên trong quả nhiên diendan.lequydon là chiếc cài áo kim cương cô đưa cho Tạ Tịnh Di, may là chiếc kim cài áo này được cô tìm một người thợ làm thủ công ở Mỹ chế tạo, không có bất kỳ nhãn hiệu và ghi chép mua bán nào. Ban đầu cô chọn đưa cho Tạ Tịnh Di, cũng vì nguyên nhân này. "Cái kim cài áo này....." "Chị họ anh nhận được một món quà, bảo anh điều tra xem ai là người gửi nó đến." Tạ Uẩn Ninh nói rõ chuyện này, lại nhìn kim cài áo kim cương lần nữa, trong bóng tối kim cương toả ra ánh sáng thật rạng rỡ, sinh động đáng yêu, nhưng lại hơi thô. Hộp kim cài áo lại trở về tay Lê Lạc, hình như muốn thoả mãn lòng hiếu kì của cô, Sau đó Tạ Uẩn Ninh khởi động xe, quay ra đường chính, đèn hai bên đường từ từ lui về phía sau, tốc độ xe cũng không nhanh lắm. "Vẻ mặt vừa nãy là sao/" Tạ Uẩn Ninh tiếp tục hỏi cô. "Vừa rồi........" Lê Lạc rất xấu hổ, nhưng đành nói thật: "Em cho là anh muốn cầu hôn....." Câu trả lời của cô khiến Tạ Uẩn Ninh không nói được lời nào, qua một lúc lâu, ừ một tiếng. Dường như trên môi nở nụ cười dịu dàng. Hắc hắc. Lê Lạc cười khẽ một tiếng, giống như bị việc hiểu lầm này chọc cười. Thật ra chuyện này cũng thú vị, nhưng đến lúc Tạ Uẩn Ninh điều tra được người gửi là cô có thể nôn ra ba lít máu không? Nếu lúc đó cô và anh vẫn ở bên nhau, chắc chắn tình cảm sẽ bị tổn thương.Nhưng, Tạ Uẩn Ninh lại ngang như cua, chỉ cần cô đi xa một chút, anh nhất định sẽ giơ hai cái càng lớn ra bắt cô về. "Giáo