"Reng reng reng! " Tiếng chuông tan học vang lên, trong căn phòng học đơn sơ bắt đầu trở nên ồn ào, nhốn nháo. "Được rồi, được rồi, tan học thôi. " Nữ thanh niên tri thức Vu Thu Cốc đã theo bọn trẻ được một học kỳ, chỉnh lại kính mắt, cho đám trẻ con thôn dã ra ngoài. Giọng nói của cô không hề mang chút uy nghiêm nào. Trong đám học sinh lớn nhỏ đang ùa ra ngoài, có một đứa trẻ vô cùng bắt mắt. Lúc cô bé nghe thấy Vu Thu Cốc nói tan học, mới bắt đầu chậm rãi bỏ sách giáo khoa cũ kỹ và quyển vở vào trong cái cặp sách màu đen, trên cặp còn thêu hình vẽ một con heo đáng yêu. Cô bé này tên là Bì Tiểu Tiểu, người cũng như tên, vóc dáng nho nhỏ, năm nay vừa tròn mười tuổi. Tuy đã lên lớp năm, nhưng cô bé trông vẫn giống mấy đứa lớp hai, lớp ba. Đến khi các học sinh ra hết khỏi phòng học, Vu Thu Cốc mới liếc nhìn Bì Tiểu Tiểu vẫn còn chậm rãi thong thả thu dọn bàn học. "Tiểu Tiểu, hôm nay em lại là người cuối cùng đấy. " Vu Thu Cốc nhìn Bì Tiểu Tiểu lẻ loi trơ trọi một mình, có chút đáng…

Chương 45: 45: Tranh Chức

Thập Niên 70 Cả Nhà Là Thánh CãiTác giả: Trí Xỉ Bất Thị BệnhTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Reng reng reng! " Tiếng chuông tan học vang lên, trong căn phòng học đơn sơ bắt đầu trở nên ồn ào, nhốn nháo. "Được rồi, được rồi, tan học thôi. " Nữ thanh niên tri thức Vu Thu Cốc đã theo bọn trẻ được một học kỳ, chỉnh lại kính mắt, cho đám trẻ con thôn dã ra ngoài. Giọng nói của cô không hề mang chút uy nghiêm nào. Trong đám học sinh lớn nhỏ đang ùa ra ngoài, có một đứa trẻ vô cùng bắt mắt. Lúc cô bé nghe thấy Vu Thu Cốc nói tan học, mới bắt đầu chậm rãi bỏ sách giáo khoa cũ kỹ và quyển vở vào trong cái cặp sách màu đen, trên cặp còn thêu hình vẽ một con heo đáng yêu. Cô bé này tên là Bì Tiểu Tiểu, người cũng như tên, vóc dáng nho nhỏ, năm nay vừa tròn mười tuổi. Tuy đã lên lớp năm, nhưng cô bé trông vẫn giống mấy đứa lớp hai, lớp ba. Đến khi các học sinh ra hết khỏi phòng học, Vu Thu Cốc mới liếc nhìn Bì Tiểu Tiểu vẫn còn chậm rãi thong thả thu dọn bàn học. "Tiểu Tiểu, hôm nay em lại là người cuối cùng đấy. " Vu Thu Cốc nhìn Bì Tiểu Tiểu lẻ loi trơ trọi một mình, có chút đáng… “Phụt!” Một ngụm nước miếng được phun lên người đại đội trưởng.Sắc mặt của đội trưởng Đoàn lạnh đi rất nhanh, nhìn xung quanh, có quá nhiều người, vốn không thể biết được là ai phun.Phun nước miếng cũng phun sai được, thật vô dụng, là tên khốn nào vậy!!!“A phụt!” Ngay lúc này, có một người hùng hổ đứng lên, đại đội trưởng vừa nhìn thoáng qua.Thì ra là Bì Văn Quang!Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy phẫn nộ và hung dữ của ông ta, ông ta bước tới rồi phun nước miếng vào chân Giang Tư Niên.“Đồ ch* đ*, anh Đoàn, chuyện như này cứ để tôi lo.”“Đại đội trưởng kế nhiệm như tôi cũng muốn xem một trận lớn như này, không thể để cho cậu giúp tôi được.”Đại đội trưởng chết lặng, cái quái gì vậy?“Ông có bị sao không vậy?” Đại đội trưởng muốn đá ông ta một cú, nhưng Bì Văn Quang đã né được.Bì Văn Quang nhảy dựng lên, trừng mắt nhìn đại đội trưởng: “Mấy ngày trước rõ ràng chính anh nói cho tôi làm đại đội trưởng, lúc mà tôi đi xem sổ sách về, chính anh cảm thấy làm đại đội trưởng không dễ chút nào, bây giờ thì anh đang làm gì vậy?”Đại đội trưởng, đại đội trưởng suýt chút nữa không thở được.Cảnh tượng này quen quá rồi, lúc trước cô vợ thô lỗ của người này đối xử như vậy với vợ ông ta, làm hại vợ ông ta ngày nào cũng hờn dỗi, quấy rầy ông ta ở nhà.Đại đội trưởng có chút nghi ngờ gia đình mình đã bị người này tính kế rồi, nhưng nhìn vẻ mặt của ông ta, rồi lại nghĩ về tác phong lúc trước của người này, đại đội trưởng cảm thấy rằng mình nghĩ quá nhiều rồi.“Vậy nếu anh không muốn cho thì cứ nói thẳng, tôi cũng không h@m muốn cái chức đại đội trưởng này làm gì, cái gì cũng không có, còn phải vác tù và hàng tổng mỗi ngày, nếu không phải anh không cho tôi! "“Được rồi, ông không nói thì tôi cũng quên mất, cả ngày phải lo mấy chuyện trong đội, sao có thể nhớ được nhiều như vậy.Được, ông muốn làm thì làm đi, mấy người ở dưới muốn làm thì nhìn kĩ chút, đừng để có vấn đề gì lại chạy đi tìm tôi là được rồi!” Đại đội trưởng cười lạnh một tiếng, thô lỗ nhìn phía đối diện, rồi lại nhìn những người khác đang tỏ vẻ động lòng rõ rệt ở phía dưới.Ông ta thầm mắng Bì Văn Quang trong lòng, thằng cha khốn nạn này lại làm gián đoạn kế hoạch của ông ta.Nhưng như vậy cũng không sao, ông ta còn có thể xuống tay nhẫn tâm hơn nữa, dù sao đến lúc đó thì thù hận cũng chuyển qua cho thằng ngu này..

“Phụt!” Một ngụm nước miếng được phun lên người đại đội trưởng.

Sắc mặt của đội trưởng Đoàn lạnh đi rất nhanh, nhìn xung quanh, có quá nhiều người, vốn không thể biết được là ai phun.

Phun nước miếng cũng phun sai được, thật vô dụng, là tên khốn nào vậy!!!“A phụt!” Ngay lúc này, có một người hùng hổ đứng lên, đại đội trưởng vừa nhìn thoáng qua.

Thì ra là Bì Văn Quang!Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy phẫn nộ và hung dữ của ông ta, ông ta bước tới rồi phun nước miếng vào chân Giang Tư Niên.

“Đồ ch* đ*, anh Đoàn, chuyện như này cứ để tôi lo.

”“Đại đội trưởng kế nhiệm như tôi cũng muốn xem một trận lớn như này, không thể để cho cậu giúp tôi được.

”Đại đội trưởng chết lặng, cái quái gì vậy?“Ông có bị sao không vậy?” Đại đội trưởng muốn đá ông ta một cú, nhưng Bì Văn Quang đã né được.

Bì Văn Quang nhảy dựng lên, trừng mắt nhìn đại đội trưởng: “Mấy ngày trước rõ ràng chính anh nói cho tôi làm đại đội trưởng, lúc mà tôi đi xem sổ sách về, chính anh cảm thấy làm đại đội trưởng không dễ chút nào, bây giờ thì anh đang làm gì vậy?”Đại đội trưởng, đại đội trưởng suýt chút nữa không thở được.

Cảnh tượng này quen quá rồi, lúc trước cô vợ thô lỗ của người này đối xử như vậy với vợ ông ta, làm hại vợ ông ta ngày nào cũng hờn dỗi, quấy rầy ông ta ở nhà.

Đại đội trưởng có chút nghi ngờ gia đình mình đã bị người này tính kế rồi, nhưng nhìn vẻ mặt của ông ta, rồi lại nghĩ về tác phong lúc trước của người này, đại đội trưởng cảm thấy rằng mình nghĩ quá nhiều rồi.

“Vậy nếu anh không muốn cho thì cứ nói thẳng, tôi cũng không h@m muốn cái chức đại đội trưởng này làm gì, cái gì cũng không có, còn phải vác tù và hàng tổng mỗi ngày, nếu không phải anh không cho tôi! "“Được rồi, ông không nói thì tôi cũng quên mất, cả ngày phải lo mấy chuyện trong đội, sao có thể nhớ được nhiều như vậy.

Được, ông muốn làm thì làm đi, mấy người ở dưới muốn làm thì nhìn kĩ chút, đừng để có vấn đề gì lại chạy đi tìm tôi là được rồi!” Đại đội trưởng cười lạnh một tiếng, thô lỗ nhìn phía đối diện, rồi lại nhìn những người khác đang tỏ vẻ động lòng rõ rệt ở phía dưới.

Ông ta thầm mắng Bì Văn Quang trong lòng, thằng cha khốn nạn này lại làm gián đoạn kế hoạch của ông ta.

Nhưng như vậy cũng không sao, ông ta còn có thể xuống tay nhẫn tâm hơn nữa, dù sao đến lúc đó thì thù hận cũng chuyển qua cho thằng ngu này.

.

Thập Niên 70 Cả Nhà Là Thánh CãiTác giả: Trí Xỉ Bất Thị BệnhTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình"Reng reng reng! " Tiếng chuông tan học vang lên, trong căn phòng học đơn sơ bắt đầu trở nên ồn ào, nhốn nháo. "Được rồi, được rồi, tan học thôi. " Nữ thanh niên tri thức Vu Thu Cốc đã theo bọn trẻ được một học kỳ, chỉnh lại kính mắt, cho đám trẻ con thôn dã ra ngoài. Giọng nói của cô không hề mang chút uy nghiêm nào. Trong đám học sinh lớn nhỏ đang ùa ra ngoài, có một đứa trẻ vô cùng bắt mắt. Lúc cô bé nghe thấy Vu Thu Cốc nói tan học, mới bắt đầu chậm rãi bỏ sách giáo khoa cũ kỹ và quyển vở vào trong cái cặp sách màu đen, trên cặp còn thêu hình vẽ một con heo đáng yêu. Cô bé này tên là Bì Tiểu Tiểu, người cũng như tên, vóc dáng nho nhỏ, năm nay vừa tròn mười tuổi. Tuy đã lên lớp năm, nhưng cô bé trông vẫn giống mấy đứa lớp hai, lớp ba. Đến khi các học sinh ra hết khỏi phòng học, Vu Thu Cốc mới liếc nhìn Bì Tiểu Tiểu vẫn còn chậm rãi thong thả thu dọn bàn học. "Tiểu Tiểu, hôm nay em lại là người cuối cùng đấy. " Vu Thu Cốc nhìn Bì Tiểu Tiểu lẻ loi trơ trọi một mình, có chút đáng… “Phụt!” Một ngụm nước miếng được phun lên người đại đội trưởng.Sắc mặt của đội trưởng Đoàn lạnh đi rất nhanh, nhìn xung quanh, có quá nhiều người, vốn không thể biết được là ai phun.Phun nước miếng cũng phun sai được, thật vô dụng, là tên khốn nào vậy!!!“A phụt!” Ngay lúc này, có một người hùng hổ đứng lên, đại đội trưởng vừa nhìn thoáng qua.Thì ra là Bì Văn Quang!Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy phẫn nộ và hung dữ của ông ta, ông ta bước tới rồi phun nước miếng vào chân Giang Tư Niên.“Đồ ch* đ*, anh Đoàn, chuyện như này cứ để tôi lo.”“Đại đội trưởng kế nhiệm như tôi cũng muốn xem một trận lớn như này, không thể để cho cậu giúp tôi được.”Đại đội trưởng chết lặng, cái quái gì vậy?“Ông có bị sao không vậy?” Đại đội trưởng muốn đá ông ta một cú, nhưng Bì Văn Quang đã né được.Bì Văn Quang nhảy dựng lên, trừng mắt nhìn đại đội trưởng: “Mấy ngày trước rõ ràng chính anh nói cho tôi làm đại đội trưởng, lúc mà tôi đi xem sổ sách về, chính anh cảm thấy làm đại đội trưởng không dễ chút nào, bây giờ thì anh đang làm gì vậy?”Đại đội trưởng, đại đội trưởng suýt chút nữa không thở được.Cảnh tượng này quen quá rồi, lúc trước cô vợ thô lỗ của người này đối xử như vậy với vợ ông ta, làm hại vợ ông ta ngày nào cũng hờn dỗi, quấy rầy ông ta ở nhà.Đại đội trưởng có chút nghi ngờ gia đình mình đã bị người này tính kế rồi, nhưng nhìn vẻ mặt của ông ta, rồi lại nghĩ về tác phong lúc trước của người này, đại đội trưởng cảm thấy rằng mình nghĩ quá nhiều rồi.“Vậy nếu anh không muốn cho thì cứ nói thẳng, tôi cũng không h@m muốn cái chức đại đội trưởng này làm gì, cái gì cũng không có, còn phải vác tù và hàng tổng mỗi ngày, nếu không phải anh không cho tôi! "“Được rồi, ông không nói thì tôi cũng quên mất, cả ngày phải lo mấy chuyện trong đội, sao có thể nhớ được nhiều như vậy.Được, ông muốn làm thì làm đi, mấy người ở dưới muốn làm thì nhìn kĩ chút, đừng để có vấn đề gì lại chạy đi tìm tôi là được rồi!” Đại đội trưởng cười lạnh một tiếng, thô lỗ nhìn phía đối diện, rồi lại nhìn những người khác đang tỏ vẻ động lòng rõ rệt ở phía dưới.Ông ta thầm mắng Bì Văn Quang trong lòng, thằng cha khốn nạn này lại làm gián đoạn kế hoạch của ông ta.Nhưng như vậy cũng không sao, ông ta còn có thể xuống tay nhẫn tâm hơn nữa, dù sao đến lúc đó thì thù hận cũng chuyển qua cho thằng ngu này..

Chương 45: 45: Tranh Chức