Ngoài đường biên giới nước Hoa Hạ. Phía trên đỉnh vô danh. Ngô Đình Khải mặc quân phục, mặt vô cảm nhìn xuống chiến trường phía dưới, im lặng rất lâu. Ở phía dưới, khắp nơi trên mặt đất đều nặc mùi khói thuốc súng, một vị chiến tướng khí thế đẫm máu quay đầu lại nhìn về phía bóng dáng ngạo nghễ trên đỉnh vô danh kia, trong đôi mắt dũng mãnh mang theo sự kính trọng. Thắng, lại thắng! Chiến tranh đã chấm dứt rồi, khói thuốc sóng mù bao trùm hơn nửa chiến trường. Ngô Đình Khải đứng trên phần đất của nước khác, trong lòng bùi ngùi vô cùng. Chinh chiến sa trường, kiếp sống hy sinh. Có vẻ như mải nằm trên sa trường đã là số mệnh làm chiến thần Hoa Hạ của anh rồi. Một trận gió lạnh thổi qua khiến đất trời càng lộ rõ vẻ thê lương. Đột nhiên có một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, dáng người cao lớn xuất hiện trong căn lều quân sự phía sau anh. Người đàn ông kia kính cẩn làm lễ một cái rồi cao giọng nói: "Long soái, tin khẩn mới nhất, nước Tu La đã công khai tuyên bố đầu hàng. Bọn họ sẽ…
Tác giả: