Ngoài đường biên giới nước Hoa Hạ. Phía trên đỉnh vô danh. Ngô Đình Khải mặc quân phục, mặt vô cảm nhìn xuống chiến trường phía dưới, im lặng rất lâu. Ở phía dưới, khắp nơi trên mặt đất đều nặc mùi khói thuốc súng, một vị chiến tướng khí thế đẫm máu quay đầu lại nhìn về phía bóng dáng ngạo nghễ trên đỉnh vô danh kia, trong đôi mắt dũng mãnh mang theo sự kính trọng. Thắng, lại thắng! Chiến tranh đã chấm dứt rồi, khói thuốc sóng mù bao trùm hơn nửa chiến trường. Ngô Đình Khải đứng trên phần đất của nước khác, trong lòng bùi ngùi vô cùng. Chinh chiến sa trường, kiếp sống hy sinh. Có vẻ như mải nằm trên sa trường đã là số mệnh làm chiến thần Hoa Hạ của anh rồi. Một trận gió lạnh thổi qua khiến đất trời càng lộ rõ vẻ thê lương. Đột nhiên có một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, dáng người cao lớn xuất hiện trong căn lều quân sự phía sau anh. Người đàn ông kia kính cẩn làm lễ một cái rồi cao giọng nói: "Long soái, tin khẩn mới nhất, nước Tu La đã công khai tuyên bố đầu hàng. Bọn họ sẽ…
Chương 164: Nhà Họ Trần Xông Vào
Ông Bố Bỉm Sữa Chiến ThầnTác giả: Thanh Niên XúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoài đường biên giới nước Hoa Hạ. Phía trên đỉnh vô danh. Ngô Đình Khải mặc quân phục, mặt vô cảm nhìn xuống chiến trường phía dưới, im lặng rất lâu. Ở phía dưới, khắp nơi trên mặt đất đều nặc mùi khói thuốc súng, một vị chiến tướng khí thế đẫm máu quay đầu lại nhìn về phía bóng dáng ngạo nghễ trên đỉnh vô danh kia, trong đôi mắt dũng mãnh mang theo sự kính trọng. Thắng, lại thắng! Chiến tranh đã chấm dứt rồi, khói thuốc sóng mù bao trùm hơn nửa chiến trường. Ngô Đình Khải đứng trên phần đất của nước khác, trong lòng bùi ngùi vô cùng. Chinh chiến sa trường, kiếp sống hy sinh. Có vẻ như mải nằm trên sa trường đã là số mệnh làm chiến thần Hoa Hạ của anh rồi. Một trận gió lạnh thổi qua khiến đất trời càng lộ rõ vẻ thê lương. Đột nhiên có một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, dáng người cao lớn xuất hiện trong căn lều quân sự phía sau anh. Người đàn ông kia kính cẩn làm lễ một cái rồi cao giọng nói: "Long soái, tin khẩn mới nhất, nước Tu La đã công khai tuyên bố đầu hàng. Bọn họ sẽ… Nghe thấy âm thanh, người trong sảnh ngây ra, rồi quay đầu về phía cửa sảnh.Cửa sảnh.Có một nhóm người, nói chính xác là một nhóm người.Người dẫn đầu là chủ nhà họ Trần - Trần Minh Xuyên.Xung quanh Trần Minh Xuyên có ba người con trai.Ngô Đình Khải nhìn một cái rồi cúi đầu đút Khiết Nhan ăn tiếp.Những người này, làm sao quan trọng bằng con gái cưng của anh.Sau khi nhà họ Trần đến, hai bên sảnh vang lên tiếng vỗ tay.Trong sân nhà họ Lý cũng vang lên tiếng còi chói tai lạ thường.Nhiều người không hiểu tình hình, dài cổ nhìn ra.Chỉ nhìn một cái đã doạ bọn họ giật mình.Qua cửa sổ trong sảnh, họ thấy được cảnh tượng khó quên của đời này.Dưới màn đêm, trên kiến trúc xung quanh, đầy võ sĩ cầm vũ khí trong tay.Ánh trăng nhàn nhạt phủ lên người những võ sĩ, lặng lẽ và thần bí.Nhưng khi bọn họ chuyển ánh mắt sang vũ khí sáng bóng, mọi cảm giác thần bí đều vỡ vụn.Không khí xộc mùi giết chóc.Phút chốc, tiếng cụng ly hai bên sảnh biến mất hoàn toàn.Ngoài cửa vũ khí hàng hà vô số, ai dám yên tâm ăn cơm?Ngay khoảnh khắc yên tĩnh này, một giọng nói dịu dàng vang lên."Khiết Nhan ngoan, ăn miếng nữa."Đáp lời anh là một giọng trẻ con non nớt nhưng hơi ương ngạnh: "Không!""Ba ơi, con muốn ăn kẹo kẹo."Lần này, giọng nói dịu dàng đó từ chối: "Không được, mẹ đang ở đây kìa!"Nghe thấy cuộc nói chuyện trẻ con này, mọi người đều nhìn về nơi phát ra âm thanh.Ai thế?Không nhìn rõ đây là tình hình gì sao?Mạng sắp mất mẹ rồi, còn tâm trạng dỗ trẻ con?Lý Như Ý cảm nhận được vô số ánh mắt nhìn về phía mình, khoé miệng giật liên tục.Hai tên này, có thể đừng xem đây là nơi không người không?Rất nhiều đôi mắt đang nhìn đây này!Còn nữa, gì mà mẹ đang ở đây?Lẽ nào mẹ không ở đây thì được ăn kẹo?! !Khi mọi người nhìn thấy người nói là Ngô Đình Khải, tâm trạng lo lắng mới buông lõng.Ồ, là anh à!Thanh niên điên cuồng này, làm chút chuyện không đứng đắn, rất bình thường.Lúc này, nhà họ Trần đã bước vào sảnh.Trần Minh Xuyên nhìn Ngô Đình Khải, ánh mắt trở nên ác độc ngay.Nếu không phải tên nhóc này, sao nhà họ Trần bị ép ra làm như vậy trong tối nay.Nhưng trong lòng Trần Minh Xuyên hiểu, nhân vật chính cần đối phó tối nay không phải Ngô Đình Khải mà là ông cụ Lý.Ngô Đình Khải, đợi chút rảnh tay sẽ xử lý anh.Vì thế, khi Trương Cảnh Hàn nghĩ Ngô Đình Khải bị Trần Minh Xuyên xử lý, Trần Minh Xuyên lại không hề có động thái đối phó Ngô Đình Khải.Trần Minh Xuyên nhìn ông cụ Lý, lớn tiếng hỏi: "Ông cụ Lý, nghe nói tối nay các người sẽ chọn chủ nhà mới?"Ông cụ Lý nhìn nhóm võ sĩ nhà họ Trần, rồi lại nhìn sang võ sĩ nhà họ Lý trên các kiến trúc, đôi mày dần cau lại.Võ sĩ nhà họ Lý đều bị nhà họ Trần chặn ở vòng ngoài.Tức là nói, thành viên nòng cốt của nhóm nhà họ Lý trong sảnh, không nhận được chi viện, toàn bộ đều bại lộ dưới vũ khí của nhà họ Trần."Bộp!"Ông cụ Lý đập ly rượu trong tay, giận dữ nói: "Chuyện nhà của nhà họ Lý tôi, ông cũng muốn nhúng tay?""Trần Minh Xuyên, nhà họ Trần ông muốn khai chiến với nhà họ Lý tôi đúng không?"Ông cụ Lý giận dữ, nhiều võ sĩ như vậy, rốt cuộc là xông vào như thế nào?.
Nghe thấy âm thanh, người trong sảnh ngây ra, rồi quay đầu về phía cửa sảnh.
Cửa sảnh.
Có một nhóm người, nói chính xác là một nhóm người.
Người dẫn đầu là chủ nhà họ Trần - Trần Minh Xuyên.
Xung quanh Trần Minh Xuyên có ba người con trai.
Ngô Đình Khải nhìn một cái rồi cúi đầu đút Khiết Nhan ăn tiếp.
Những người này, làm sao quan trọng bằng con gái cưng của anh.
Sau khi nhà họ Trần đến, hai bên sảnh vang lên tiếng vỗ tay.
Trong sân nhà họ Lý cũng vang lên tiếng còi chói tai lạ thường.
Nhiều người không hiểu tình hình, dài cổ nhìn ra.
Chỉ nhìn một cái đã doạ bọn họ giật mình.
Qua cửa sổ trong sảnh, họ thấy được cảnh tượng khó quên của đời này.
Dưới màn đêm, trên kiến trúc xung quanh, đầy võ sĩ cầm vũ khí trong tay.
Ánh trăng nhàn nhạt phủ lên người những võ sĩ, lặng lẽ và thần bí.
Nhưng khi bọn họ chuyển ánh mắt sang vũ khí sáng bóng, mọi cảm giác thần bí đều vỡ vụn.
Không khí xộc mùi giết chóc.
Phút chốc, tiếng cụng ly hai bên sảnh biến mất hoàn toàn.
Ngoài cửa vũ khí hàng hà vô số, ai dám yên tâm ăn cơm?
Ngay khoảnh khắc yên tĩnh này, một giọng nói dịu dàng vang lên.
"Khiết Nhan ngoan, ăn miếng nữa.
"
Đáp lời anh là một giọng trẻ con non nớt nhưng hơi ương ngạnh: "Không!"
"Ba ơi, con muốn ăn kẹo kẹo.
"
Lần này, giọng nói dịu dàng đó từ chối: "Không được, mẹ đang ở đây kìa!"
Nghe thấy cuộc nói chuyện trẻ con này, mọi người đều nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Ai thế?
Không nhìn rõ đây là tình hình gì sao?
Mạng sắp mất mẹ rồi, còn tâm trạng dỗ trẻ con?
Lý Như Ý cảm nhận được vô số ánh mắt nhìn về phía mình, khoé miệng giật liên tục.
Hai tên này, có thể đừng xem đây là nơi không người không?
Rất nhiều đôi mắt đang nhìn đây này!
Còn nữa, gì mà mẹ đang ở đây?
Lẽ nào mẹ không ở đây thì được ăn kẹo?
! !
Khi mọi người nhìn thấy người nói là Ngô Đình Khải, tâm trạng lo lắng mới buông lõng.
Ồ, là anh à!
Thanh niên điên cuồng này, làm chút chuyện không đứng đắn, rất bình thường.
Lúc này, nhà họ Trần đã bước vào sảnh.
Trần Minh Xuyên nhìn Ngô Đình Khải, ánh mắt trở nên ác độc ngay.
Nếu không phải tên nhóc này, sao nhà họ Trần bị ép ra làm như vậy trong tối nay.
Nhưng trong lòng Trần Minh Xuyên hiểu, nhân vật chính cần đối phó tối nay không phải Ngô Đình Khải mà là ông cụ Lý.
Ngô Đình Khải, đợi chút rảnh tay sẽ xử lý anh.
Vì thế, khi Trương Cảnh Hàn nghĩ Ngô Đình Khải bị Trần Minh Xuyên xử lý, Trần Minh Xuyên lại không hề có động thái đối phó Ngô Đình Khải.
Trần Minh Xuyên nhìn ông cụ Lý, lớn tiếng hỏi: "Ông cụ Lý, nghe nói tối nay các người sẽ chọn chủ nhà mới?"
Ông cụ Lý nhìn nhóm võ sĩ nhà họ Trần, rồi lại nhìn sang võ sĩ nhà họ Lý trên các kiến trúc, đôi mày dần cau lại.
Võ sĩ nhà họ Lý đều bị nhà họ Trần chặn ở vòng ngoài.
Tức là nói, thành viên nòng cốt của nhóm nhà họ Lý trong sảnh, không nhận được chi viện, toàn bộ đều bại lộ dưới vũ khí của nhà họ Trần.
"Bộp!"
Ông cụ Lý đập ly rượu trong tay, giận dữ nói: "Chuyện nhà của nhà họ Lý tôi, ông cũng muốn nhúng tay?"
"Trần Minh Xuyên, nhà họ Trần ông muốn khai chiến với nhà họ Lý tôi đúng không?"
Ông cụ Lý giận dữ, nhiều võ sĩ như vậy, rốt cuộc là xông vào như thế nào?.
Ông Bố Bỉm Sữa Chiến ThầnTác giả: Thanh Niên XúTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhNgoài đường biên giới nước Hoa Hạ. Phía trên đỉnh vô danh. Ngô Đình Khải mặc quân phục, mặt vô cảm nhìn xuống chiến trường phía dưới, im lặng rất lâu. Ở phía dưới, khắp nơi trên mặt đất đều nặc mùi khói thuốc súng, một vị chiến tướng khí thế đẫm máu quay đầu lại nhìn về phía bóng dáng ngạo nghễ trên đỉnh vô danh kia, trong đôi mắt dũng mãnh mang theo sự kính trọng. Thắng, lại thắng! Chiến tranh đã chấm dứt rồi, khói thuốc sóng mù bao trùm hơn nửa chiến trường. Ngô Đình Khải đứng trên phần đất của nước khác, trong lòng bùi ngùi vô cùng. Chinh chiến sa trường, kiếp sống hy sinh. Có vẻ như mải nằm trên sa trường đã là số mệnh làm chiến thần Hoa Hạ của anh rồi. Một trận gió lạnh thổi qua khiến đất trời càng lộ rõ vẻ thê lương. Đột nhiên có một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, dáng người cao lớn xuất hiện trong căn lều quân sự phía sau anh. Người đàn ông kia kính cẩn làm lễ một cái rồi cao giọng nói: "Long soái, tin khẩn mới nhất, nước Tu La đã công khai tuyên bố đầu hàng. Bọn họ sẽ… Nghe thấy âm thanh, người trong sảnh ngây ra, rồi quay đầu về phía cửa sảnh.Cửa sảnh.Có một nhóm người, nói chính xác là một nhóm người.Người dẫn đầu là chủ nhà họ Trần - Trần Minh Xuyên.Xung quanh Trần Minh Xuyên có ba người con trai.Ngô Đình Khải nhìn một cái rồi cúi đầu đút Khiết Nhan ăn tiếp.Những người này, làm sao quan trọng bằng con gái cưng của anh.Sau khi nhà họ Trần đến, hai bên sảnh vang lên tiếng vỗ tay.Trong sân nhà họ Lý cũng vang lên tiếng còi chói tai lạ thường.Nhiều người không hiểu tình hình, dài cổ nhìn ra.Chỉ nhìn một cái đã doạ bọn họ giật mình.Qua cửa sổ trong sảnh, họ thấy được cảnh tượng khó quên của đời này.Dưới màn đêm, trên kiến trúc xung quanh, đầy võ sĩ cầm vũ khí trong tay.Ánh trăng nhàn nhạt phủ lên người những võ sĩ, lặng lẽ và thần bí.Nhưng khi bọn họ chuyển ánh mắt sang vũ khí sáng bóng, mọi cảm giác thần bí đều vỡ vụn.Không khí xộc mùi giết chóc.Phút chốc, tiếng cụng ly hai bên sảnh biến mất hoàn toàn.Ngoài cửa vũ khí hàng hà vô số, ai dám yên tâm ăn cơm?Ngay khoảnh khắc yên tĩnh này, một giọng nói dịu dàng vang lên."Khiết Nhan ngoan, ăn miếng nữa."Đáp lời anh là một giọng trẻ con non nớt nhưng hơi ương ngạnh: "Không!""Ba ơi, con muốn ăn kẹo kẹo."Lần này, giọng nói dịu dàng đó từ chối: "Không được, mẹ đang ở đây kìa!"Nghe thấy cuộc nói chuyện trẻ con này, mọi người đều nhìn về nơi phát ra âm thanh.Ai thế?Không nhìn rõ đây là tình hình gì sao?Mạng sắp mất mẹ rồi, còn tâm trạng dỗ trẻ con?Lý Như Ý cảm nhận được vô số ánh mắt nhìn về phía mình, khoé miệng giật liên tục.Hai tên này, có thể đừng xem đây là nơi không người không?Rất nhiều đôi mắt đang nhìn đây này!Còn nữa, gì mà mẹ đang ở đây?Lẽ nào mẹ không ở đây thì được ăn kẹo?! !Khi mọi người nhìn thấy người nói là Ngô Đình Khải, tâm trạng lo lắng mới buông lõng.Ồ, là anh à!Thanh niên điên cuồng này, làm chút chuyện không đứng đắn, rất bình thường.Lúc này, nhà họ Trần đã bước vào sảnh.Trần Minh Xuyên nhìn Ngô Đình Khải, ánh mắt trở nên ác độc ngay.Nếu không phải tên nhóc này, sao nhà họ Trần bị ép ra làm như vậy trong tối nay.Nhưng trong lòng Trần Minh Xuyên hiểu, nhân vật chính cần đối phó tối nay không phải Ngô Đình Khải mà là ông cụ Lý.Ngô Đình Khải, đợi chút rảnh tay sẽ xử lý anh.Vì thế, khi Trương Cảnh Hàn nghĩ Ngô Đình Khải bị Trần Minh Xuyên xử lý, Trần Minh Xuyên lại không hề có động thái đối phó Ngô Đình Khải.Trần Minh Xuyên nhìn ông cụ Lý, lớn tiếng hỏi: "Ông cụ Lý, nghe nói tối nay các người sẽ chọn chủ nhà mới?"Ông cụ Lý nhìn nhóm võ sĩ nhà họ Trần, rồi lại nhìn sang võ sĩ nhà họ Lý trên các kiến trúc, đôi mày dần cau lại.Võ sĩ nhà họ Lý đều bị nhà họ Trần chặn ở vòng ngoài.Tức là nói, thành viên nòng cốt của nhóm nhà họ Lý trong sảnh, không nhận được chi viện, toàn bộ đều bại lộ dưới vũ khí của nhà họ Trần."Bộp!"Ông cụ Lý đập ly rượu trong tay, giận dữ nói: "Chuyện nhà của nhà họ Lý tôi, ông cũng muốn nhúng tay?""Trần Minh Xuyên, nhà họ Trần ông muốn khai chiến với nhà họ Lý tôi đúng không?"Ông cụ Lý giận dữ, nhiều võ sĩ như vậy, rốt cuộc là xông vào như thế nào?.