Editor: TieuTieuKhi Lâm Mẫn mở to mắt, phát hiện bản thân bị trói ở trong căn phòng gỗ đã cũ. Chân tay đều bị trói. Trong lỗ mũi cô, ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Đứng trước mặt cô là sư huynh Hà KhảiHắn ta vẻ mặt nham hiểm nhìn chằm chằm cô. Lâm Mẫn động tay động chân, kinh hoàng mở to mắt nhìn hắn ta, “Sư huynh, đây là đâu? Ai trói tôi?”Người đàn ông dường như không nghĩ đến sớm như vậy mà cô đã tỉnh. Hắn ta dưới cặp kính dây màu vàng, bỗng nhiên lóe lên một chút căng thẳng. Hắn ta không nói gì. Lâm Mẫn bị trói tay chân, vội vàng gọi lớn, “Hà Khải, trả lời tôi, chuyện gì thế này?”Cô nhớ, rõ ràng là Hà Khải nói sẽ đưa cô đến chữa bệnh cho một người nổi tiếng, cô không nghi nhờ theo lên xe cùng hắn ta. Tại sao lại như thế này?Vẻ mặt của Hà Khải đáng sợ, bước đến trước mặt, giọng nói căm ghét, “Lâm Mẫn, đừng trách tôi, cô cản đường Tĩnh Xu, khiến cô ấy mất tất cả, tôi phải trừ khử cô. “Người đàn ông ánh mắt đáng sợ, nhìn cô ngồi trên đất, người phụ nữ vẻ mặt hốt hoảng nhưng giọng nói…

Chương 16: Quả Phụ

Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90Tác giả: Ngũ Hành Khuyết TiềnTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: TieuTieuKhi Lâm Mẫn mở to mắt, phát hiện bản thân bị trói ở trong căn phòng gỗ đã cũ. Chân tay đều bị trói. Trong lỗ mũi cô, ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Đứng trước mặt cô là sư huynh Hà KhảiHắn ta vẻ mặt nham hiểm nhìn chằm chằm cô. Lâm Mẫn động tay động chân, kinh hoàng mở to mắt nhìn hắn ta, “Sư huynh, đây là đâu? Ai trói tôi?”Người đàn ông dường như không nghĩ đến sớm như vậy mà cô đã tỉnh. Hắn ta dưới cặp kính dây màu vàng, bỗng nhiên lóe lên một chút căng thẳng. Hắn ta không nói gì. Lâm Mẫn bị trói tay chân, vội vàng gọi lớn, “Hà Khải, trả lời tôi, chuyện gì thế này?”Cô nhớ, rõ ràng là Hà Khải nói sẽ đưa cô đến chữa bệnh cho một người nổi tiếng, cô không nghi nhờ theo lên xe cùng hắn ta. Tại sao lại như thế này?Vẻ mặt của Hà Khải đáng sợ, bước đến trước mặt, giọng nói căm ghét, “Lâm Mẫn, đừng trách tôi, cô cản đường Tĩnh Xu, khiến cô ấy mất tất cả, tôi phải trừ khử cô. “Người đàn ông ánh mắt đáng sợ, nhìn cô ngồi trên đất, người phụ nữ vẻ mặt hốt hoảng nhưng giọng nói… Editor: NaNgười phụ nữ này, cuối cùng không kìm nén được rồi.Cô không nói lời nào.Ngồi đợi Vương Anh nói tiếp.Vương Anh lại thở dài, “Ta cũng là phụ nữ, có thể hiểu được tâm trạng của em, em nói xem ta đây mới kết hôn nửa năm đã mang thai rồi, đến cuối năm là làm mẹ rồi, tình trạng của Cảnh Xuyên, sợ rằng em sẽ thành quả phụ, cả đời này cũng không thể mang thai đứa con của mình, nghĩ đến đó thôi ta cũng buồn thay cho em, Cảnh Xuyên không dám ở chung phòng với em, có thể cũng là sợ em chê chú ấy.”Lâm Mẫn càng cúi đầu thấp hơn, vẫn không nói gì cả, phối hợp với sự biểu diễn của cô ta, thỉnh thoảng vờ thổn thức một tiếng.Vương Anh nghe thấy tiếng thổn thức của cô, trên mặt mang ý cười, vỗ vỗ cánh tay cô, thăm dò, “Ta nghe nói em có người yêu rồi?”Lâm Mẫn ngượng ngùng gật đầu.Vương Anh thấy cô chịu làm thân với mình, không nhẫn nại mà nói, “Hay là để em đi gặp anh ta?”“Gặp anh ấy? Có thể được sao?” Lâm Mẫn nghiêm túc ngẩng đầu lên.Vương Anh vỗ vỗ tay cô, gật đầu lia lịa, “Đương nhiên là được, gặp anh ta rồi nói với anh ta những suy nghĩ trong lòng em, hoặc là sẽ giúp cho tâm trạng em tốt hơn chút.”Vương Anh ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng thì lại không nghĩ như vậy.Đã đi gặp người yêu, thì còn về nhà họ Cố làm gì nữa!Lâm Mẫn cụp mắt xuống, ánh mắt ảm đạm, “Nhưng cha mẹ chồng không muốn cho em ra ngoài.”“Em có tin chị dâu không?” Vương Anh hỏi.Lâm Mẫn mặt tràn đầy thành khẩn, ngoan ngoãn gật đầu.“Nếu như vậy, em nói địa chỉ của người yêu em cho ta, ta sẽ đi nói với anh ta một tiếng, sau đó, ngày mai ta sẽ đưa em ra ngoài, nói là đi mua mấy thứ mà phụ nữ chúng ta hay dùng, hẹn ra một nơi vắng vẻ, cho hai người nói chuyện với nhau.”Lâm Mẫn suy nghĩ một lúc, trong ánh mắt mong đợi của Vương Anh, cô đem địa chỉ Lý Khánh Minh làm việc nói cho cô ta.Lúc này đã sang buổi chiều rồi, Vương Anh liền đi ra ngoài luôn..

Editor: NaNgười phụ nữ này, cuối cùng không kìm nén được rồi.

Cô không nói lời nào.

Ngồi đợi Vương Anh nói tiếp.

Vương Anh lại thở dài, “Ta cũng là phụ nữ, có thể hiểu được tâm trạng của em, em nói xem ta đây mới kết hôn nửa năm đã mang thai rồi, đến cuối năm là làm mẹ rồi, tình trạng của Cảnh Xuyên, sợ rằng em sẽ thành quả phụ, cả đời này cũng không thể mang thai đứa con của mình, nghĩ đến đó thôi ta cũng buồn thay cho em, Cảnh Xuyên không dám ở chung phòng với em, có thể cũng là sợ em chê chú ấy.

”Lâm Mẫn càng cúi đầu thấp hơn, vẫn không nói gì cả, phối hợp với sự biểu diễn của cô ta, thỉnh thoảng vờ thổn thức một tiếng.

Vương Anh nghe thấy tiếng thổn thức của cô, trên mặt mang ý cười, vỗ vỗ cánh tay cô, thăm dò, “Ta nghe nói em có người yêu rồi?”Lâm Mẫn ngượng ngùng gật đầu.

Vương Anh thấy cô chịu làm thân với mình, không nhẫn nại mà nói, “Hay là để em đi gặp anh ta?”“Gặp anh ấy? Có thể được sao?” Lâm Mẫn nghiêm túc ngẩng đầu lên.

Vương Anh vỗ vỗ tay cô, gật đầu lia lịa, “Đương nhiên là được, gặp anh ta rồi nói với anh ta những suy nghĩ trong lòng em, hoặc là sẽ giúp cho tâm trạng em tốt hơn chút.

”Vương Anh ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng thì lại không nghĩ như vậy.

Đã đi gặp người yêu, thì còn về nhà họ Cố làm gì nữa!Lâm Mẫn cụp mắt xuống, ánh mắt ảm đạm, “Nhưng cha mẹ chồng không muốn cho em ra ngoài.

”“Em có tin chị dâu không?” Vương Anh hỏi.

Lâm Mẫn mặt tràn đầy thành khẩn, ngoan ngoãn gật đầu.

“Nếu như vậy, em nói địa chỉ của người yêu em cho ta, ta sẽ đi nói với anh ta một tiếng, sau đó, ngày mai ta sẽ đưa em ra ngoài, nói là đi mua mấy thứ mà phụ nữ chúng ta hay dùng, hẹn ra một nơi vắng vẻ, cho hai người nói chuyện với nhau.

”Lâm Mẫn suy nghĩ một lúc, trong ánh mắt mong đợi của Vương Anh, cô đem địa chỉ Lý Khánh Minh làm việc nói cho cô ta.

Lúc này đã sang buổi chiều rồi, Vương Anh liền đi ra ngoài luôn.

.

Trọng Sinh Tiểu Ớt Cay Thập Niên 90Tác giả: Ngũ Hành Khuyết TiềnTruyện Dị Năng, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhEditor: TieuTieuKhi Lâm Mẫn mở to mắt, phát hiện bản thân bị trói ở trong căn phòng gỗ đã cũ. Chân tay đều bị trói. Trong lỗ mũi cô, ngửi thấy mùi xăng nồng nặc. Đứng trước mặt cô là sư huynh Hà KhảiHắn ta vẻ mặt nham hiểm nhìn chằm chằm cô. Lâm Mẫn động tay động chân, kinh hoàng mở to mắt nhìn hắn ta, “Sư huynh, đây là đâu? Ai trói tôi?”Người đàn ông dường như không nghĩ đến sớm như vậy mà cô đã tỉnh. Hắn ta dưới cặp kính dây màu vàng, bỗng nhiên lóe lên một chút căng thẳng. Hắn ta không nói gì. Lâm Mẫn bị trói tay chân, vội vàng gọi lớn, “Hà Khải, trả lời tôi, chuyện gì thế này?”Cô nhớ, rõ ràng là Hà Khải nói sẽ đưa cô đến chữa bệnh cho một người nổi tiếng, cô không nghi nhờ theo lên xe cùng hắn ta. Tại sao lại như thế này?Vẻ mặt của Hà Khải đáng sợ, bước đến trước mặt, giọng nói căm ghét, “Lâm Mẫn, đừng trách tôi, cô cản đường Tĩnh Xu, khiến cô ấy mất tất cả, tôi phải trừ khử cô. “Người đàn ông ánh mắt đáng sợ, nhìn cô ngồi trên đất, người phụ nữ vẻ mặt hốt hoảng nhưng giọng nói… Editor: NaNgười phụ nữ này, cuối cùng không kìm nén được rồi.Cô không nói lời nào.Ngồi đợi Vương Anh nói tiếp.Vương Anh lại thở dài, “Ta cũng là phụ nữ, có thể hiểu được tâm trạng của em, em nói xem ta đây mới kết hôn nửa năm đã mang thai rồi, đến cuối năm là làm mẹ rồi, tình trạng của Cảnh Xuyên, sợ rằng em sẽ thành quả phụ, cả đời này cũng không thể mang thai đứa con của mình, nghĩ đến đó thôi ta cũng buồn thay cho em, Cảnh Xuyên không dám ở chung phòng với em, có thể cũng là sợ em chê chú ấy.”Lâm Mẫn càng cúi đầu thấp hơn, vẫn không nói gì cả, phối hợp với sự biểu diễn của cô ta, thỉnh thoảng vờ thổn thức một tiếng.Vương Anh nghe thấy tiếng thổn thức của cô, trên mặt mang ý cười, vỗ vỗ cánh tay cô, thăm dò, “Ta nghe nói em có người yêu rồi?”Lâm Mẫn ngượng ngùng gật đầu.Vương Anh thấy cô chịu làm thân với mình, không nhẫn nại mà nói, “Hay là để em đi gặp anh ta?”“Gặp anh ấy? Có thể được sao?” Lâm Mẫn nghiêm túc ngẩng đầu lên.Vương Anh vỗ vỗ tay cô, gật đầu lia lịa, “Đương nhiên là được, gặp anh ta rồi nói với anh ta những suy nghĩ trong lòng em, hoặc là sẽ giúp cho tâm trạng em tốt hơn chút.”Vương Anh ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng trong lòng thì lại không nghĩ như vậy.Đã đi gặp người yêu, thì còn về nhà họ Cố làm gì nữa!Lâm Mẫn cụp mắt xuống, ánh mắt ảm đạm, “Nhưng cha mẹ chồng không muốn cho em ra ngoài.”“Em có tin chị dâu không?” Vương Anh hỏi.Lâm Mẫn mặt tràn đầy thành khẩn, ngoan ngoãn gật đầu.“Nếu như vậy, em nói địa chỉ của người yêu em cho ta, ta sẽ đi nói với anh ta một tiếng, sau đó, ngày mai ta sẽ đưa em ra ngoài, nói là đi mua mấy thứ mà phụ nữ chúng ta hay dùng, hẹn ra một nơi vắng vẻ, cho hai người nói chuyện với nhau.”Lâm Mẫn suy nghĩ một lúc, trong ánh mắt mong đợi của Vương Anh, cô đem địa chỉ Lý Khánh Minh làm việc nói cho cô ta.Lúc này đã sang buổi chiều rồi, Vương Anh liền đi ra ngoài luôn..

Chương 16: Quả Phụ