Edit: Cháo Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*. *tháng chín là mùa thu hoạch quýt. Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy. Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người. Không phải nó, mà là cậu. Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này. Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.” Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?” Cây quýt bày tỏ nó không biết. Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?” Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết. Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?” Cây quýt ngủ rồi.
Chương 10
Hôm Nay Cũng Phải Cố Gắng Ngọt HơnTác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện SủngEdit: Cháo Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*. *tháng chín là mùa thu hoạch quýt. Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy. Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người. Không phải nó, mà là cậu. Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này. Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.” Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?” Cây quýt bày tỏ nó không biết. Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?” Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết. Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?” Cây quýt ngủ rồi. Edit: Cháo【10】Weibo của Lâm Quất là ‘Quýt’.Năm Họa sĩ xuất đạo, Lâm Quất vẫn còn đang học Tiểu học. Cậu ở hiệu sách, thấy được quyển sách tranh đầu tiên của Họa sĩ, cậu bị tinh linh quỷ quái trong đó hấp dẫn.Cha mẹ Lâm Quất đều bận bịu với công việc, thường xuyên để cậu ở nhà một mình, ăn cơm một mình, những câu chuyện của Họa sĩ đã làm bạn cùng cậu trải qua màn đêm vắng lặng.Lâm Quất nghĩ, Họa sĩ thật tốt, những câu chuyện của anh ấy luôn rất ấm áp.Vì vậy, ngày qua ngày, năm qua năm.Lâm Quất mười tám tuổi cách những bức tranh những câu chuyện đó, thích anh họa sĩ chưa từng gặp mặt.Cuối cùng có một ngày, cậu góp đủ tiền tiêu vặt, lấy dũng khí, chạy tới một thành phố xa lạ, đi tham gia buổi kí tặng của Họa sĩ. Cậu muốn nói cho Họa sĩ biết, cậu thích anh đến nhường nào.Nhưng trong sảnh nơi kí tặng, đều là người hâm mộ của Họa sĩ, chen chúc đông nghịt. Lần đầu tiên Lâm Quất thấy mình nhỏ bé như thế, thì ra có nhiều người thích Họa sĩ như vậy.Lâm Quất rất vui, nhưng cũng chán nản.Họa sĩ tiên sinh sẽ nhìn thấy cậu sao?Thích của cậu, với Họa sĩ tiên sinh mà nói, chỉ giống như một hạt vừng không đáng nhắc tới trong biển người mênh mông.Nhưng mà hôm đó, trời đổ mưa to, quyển sách của Lâm Quất bị ướt, cả người cậu cũng ướt đẫm. Cậu buồn lắm, không muốn kí tên nữa, trông cậu quá nhếch nhác.Lâm Quất định về nhà, cậu nghĩ, nhiều fans thế này, thiếu cậu cũng chẳng sao.Nhưng cái lúc bước ra khỏi cửa, cậu bị một trợ lý của Họa sĩ tiên sinh gọi lại.Họa sĩ tiên sinh tặng cậu một quyển sách tranh đã kí tên, trên đó viết —– Hôm nay trời mưa to, bạn vẫn tới đây, vô cùng cám ơn.Lâm Quất hít mũi, lại nhìn xung quanh, fans nào bị mưa ướt đều có một quyển.Lâm Quất nghĩ: Họa sĩ tiên sinh thật sự rất tốt, rất tốt rất tốt.Anh thật sự, đáng giá được nhiều người yêu mến.Sau đó, Họa sĩ tiên sinh xảy ra chuyện.Lâm Quất vẫn luôn cổ vũ anh trên weibo, gửi tin riêng mong anh cố lên. Ngày nào cũng vậy, đến tận đêm khuya. Lại không ngờ tới, ngày hôm sau trên đường vội vàng đi học, xảy ra tai nạn xe cộ.
Edit: Cháo
【10】
Weibo của Lâm Quất là ‘Quýt’.
Năm Họa sĩ xuất đạo, Lâm Quất vẫn còn đang học Tiểu học. Cậu ở hiệu sách, thấy được quyển sách tranh đầu tiên của Họa sĩ, cậu bị tinh linh quỷ quái trong đó hấp dẫn.
Cha mẹ Lâm Quất đều bận bịu với công việc, thường xuyên để cậu ở nhà một mình, ăn cơm một mình, những câu chuyện của Họa sĩ đã làm bạn cùng cậu trải qua màn đêm vắng lặng.
Lâm Quất nghĩ, Họa sĩ thật tốt, những câu chuyện của anh ấy luôn rất ấm áp.
Vì vậy, ngày qua ngày, năm qua năm.
Lâm Quất mười tám tuổi cách những bức tranh những câu chuyện đó, thích anh họa sĩ chưa từng gặp mặt.
Cuối cùng có một ngày, cậu góp đủ tiền tiêu vặt, lấy dũng khí, chạy tới một thành phố xa lạ, đi tham gia buổi kí tặng của Họa sĩ. Cậu muốn nói cho Họa sĩ biết, cậu thích anh đến nhường nào.
Nhưng trong sảnh nơi kí tặng, đều là người hâm mộ của Họa sĩ, chen chúc đông nghịt. Lần đầu tiên Lâm Quất thấy mình nhỏ bé như thế, thì ra có nhiều người thích Họa sĩ như vậy.
Lâm Quất rất vui, nhưng cũng chán nản.
Họa sĩ tiên sinh sẽ nhìn thấy cậu sao?
Thích của cậu, với Họa sĩ tiên sinh mà nói, chỉ giống như một hạt vừng không đáng nhắc tới trong biển người mênh mông.
Nhưng mà hôm đó, trời đổ mưa to, quyển sách của Lâm Quất bị ướt, cả người cậu cũng ướt đẫm. Cậu buồn lắm, không muốn kí tên nữa, trông cậu quá nhếch nhác.
Lâm Quất định về nhà, cậu nghĩ, nhiều fans thế này, thiếu cậu cũng chẳng sao.
Nhưng cái lúc bước ra khỏi cửa, cậu bị một trợ lý của Họa sĩ tiên sinh gọi lại.
Họa sĩ tiên sinh tặng cậu một quyển sách tranh đã kí tên, trên đó viết —– Hôm nay trời mưa to, bạn vẫn tới đây, vô cùng cám ơn.
Lâm Quất hít mũi, lại nhìn xung quanh, fans nào bị mưa ướt đều có một quyển.
Lâm Quất nghĩ: Họa sĩ tiên sinh thật sự rất tốt, rất tốt rất tốt.
Anh thật sự, đáng giá được nhiều người yêu mến.
Sau đó, Họa sĩ tiên sinh xảy ra chuyện.
Lâm Quất vẫn luôn cổ vũ anh trên weibo, gửi tin riêng mong anh cố lên. Ngày nào cũng vậy, đến tận đêm khuya. Lại không ngờ tới, ngày hôm sau trên đường vội vàng đi học, xảy ra tai nạn xe cộ.
Hôm Nay Cũng Phải Cố Gắng Ngọt HơnTác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện SủngEdit: Cháo Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*. *tháng chín là mùa thu hoạch quýt. Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy. Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người. Không phải nó, mà là cậu. Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này. Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.” Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?” Cây quýt bày tỏ nó không biết. Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?” Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết. Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?” Cây quýt ngủ rồi. Edit: Cháo【10】Weibo của Lâm Quất là ‘Quýt’.Năm Họa sĩ xuất đạo, Lâm Quất vẫn còn đang học Tiểu học. Cậu ở hiệu sách, thấy được quyển sách tranh đầu tiên của Họa sĩ, cậu bị tinh linh quỷ quái trong đó hấp dẫn.Cha mẹ Lâm Quất đều bận bịu với công việc, thường xuyên để cậu ở nhà một mình, ăn cơm một mình, những câu chuyện của Họa sĩ đã làm bạn cùng cậu trải qua màn đêm vắng lặng.Lâm Quất nghĩ, Họa sĩ thật tốt, những câu chuyện của anh ấy luôn rất ấm áp.Vì vậy, ngày qua ngày, năm qua năm.Lâm Quất mười tám tuổi cách những bức tranh những câu chuyện đó, thích anh họa sĩ chưa từng gặp mặt.Cuối cùng có một ngày, cậu góp đủ tiền tiêu vặt, lấy dũng khí, chạy tới một thành phố xa lạ, đi tham gia buổi kí tặng của Họa sĩ. Cậu muốn nói cho Họa sĩ biết, cậu thích anh đến nhường nào.Nhưng trong sảnh nơi kí tặng, đều là người hâm mộ của Họa sĩ, chen chúc đông nghịt. Lần đầu tiên Lâm Quất thấy mình nhỏ bé như thế, thì ra có nhiều người thích Họa sĩ như vậy.Lâm Quất rất vui, nhưng cũng chán nản.Họa sĩ tiên sinh sẽ nhìn thấy cậu sao?Thích của cậu, với Họa sĩ tiên sinh mà nói, chỉ giống như một hạt vừng không đáng nhắc tới trong biển người mênh mông.Nhưng mà hôm đó, trời đổ mưa to, quyển sách của Lâm Quất bị ướt, cả người cậu cũng ướt đẫm. Cậu buồn lắm, không muốn kí tên nữa, trông cậu quá nhếch nhác.Lâm Quất định về nhà, cậu nghĩ, nhiều fans thế này, thiếu cậu cũng chẳng sao.Nhưng cái lúc bước ra khỏi cửa, cậu bị một trợ lý của Họa sĩ tiên sinh gọi lại.Họa sĩ tiên sinh tặng cậu một quyển sách tranh đã kí tên, trên đó viết —– Hôm nay trời mưa to, bạn vẫn tới đây, vô cùng cám ơn.Lâm Quất hít mũi, lại nhìn xung quanh, fans nào bị mưa ướt đều có một quyển.Lâm Quất nghĩ: Họa sĩ tiên sinh thật sự rất tốt, rất tốt rất tốt.Anh thật sự, đáng giá được nhiều người yêu mến.Sau đó, Họa sĩ tiên sinh xảy ra chuyện.Lâm Quất vẫn luôn cổ vũ anh trên weibo, gửi tin riêng mong anh cố lên. Ngày nào cũng vậy, đến tận đêm khuya. Lại không ngờ tới, ngày hôm sau trên đường vội vàng đi học, xảy ra tai nạn xe cộ.