Edit: Cháo Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*. *tháng chín là mùa thu hoạch quýt. Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy. Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người. Không phải nó, mà là cậu. Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này. Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.” Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?” Cây quýt bày tỏ nó không biết. Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?” Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết. Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?” Cây quýt ngủ rồi.

Chương 11: Kết

Hôm Nay Cũng Phải Cố Gắng Ngọt HơnTác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện SủngEdit: Cháo Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*. *tháng chín là mùa thu hoạch quýt. Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy. Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người. Không phải nó, mà là cậu. Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này. Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.” Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?” Cây quýt bày tỏ nó không biết. Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?” Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết. Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?” Cây quýt ngủ rồi. Edit: Cháo【Kết】Ba năm sau.Sau một thời gian dài vắng bóng Họa sĩ mở một sự kiện kí tặng sách.Một năm này, cuốn truyện tranh《Hôm nay cũng phải cố gắng ngọt hơn》của anh lọt top 1 được nhiều người yêu thích trên internet, triển lãm tranh của anh, cũng được mở rộng trên mỗi thành phố, sự nghiệp của Họa sĩ lên như mặt trời ban trưa.Cuối cùng anh cũng tìm lại được chính mình.Mà trong sách tranh của Họa sĩ, luôn có một bức tranh.Nền giấy trắng, xung quanh không có gì cả, chỉ có một quả quýt xanh được vẽ ngay chính giữa.Tên bức tranh đó là《Quýt nhỏ》.Cũng vào ngày hôm nay, tại nơi này, Họa sĩ cuối cùng cũng gặp được Quýt nhỏ mà anh luôn mong nhớ.Thiếu niên vẫn như vậy, cười một cái là tỏa nắng, cười một cái là ngọt ngào.Lâm Quất thẹn thùng cười: “Chào anh, có thể kí tặng TO cho em được không?”Họa sĩ cong khóe miệng: “Được chứ.”“Weibo của em là ‘Quýt’, anh viết Quýt là được rồi.” Lâm Quất hơi căng thẳng, cậu ngây ngô nói, “Em thích anh rất nhiều năm rồi.”Họa sĩ nhìn cậu, trả lời nghiêm túc: “Anh biết.”END

Edit: Cháo

【Kết】

Ba năm sau.

Sau một thời gian dài vắng bóng Họa sĩ mở một sự kiện kí tặng sách.

Một năm này, cuốn truyện tranh《Hôm nay cũng phải cố gắng ngọt hơn》của anh lọt top 1 được nhiều người yêu thích trên internet, triển lãm tranh của anh, cũng được mở rộng trên mỗi thành phố, sự nghiệp của Họa sĩ lên như mặt trời ban trưa.

Cuối cùng anh cũng tìm lại được chính mình.

Mà trong sách tranh của Họa sĩ, luôn có một bức tranh.

Nền giấy trắng, xung quanh không có gì cả, chỉ có một quả quýt xanh được vẽ ngay chính giữa.

Tên bức tranh đó là《Quýt nhỏ》.

Cũng vào ngày hôm nay, tại nơi này, Họa sĩ cuối cùng cũng gặp được Quýt nhỏ mà anh luôn mong nhớ.

Thiếu niên vẫn như vậy, cười một cái là tỏa nắng, cười một cái là ngọt ngào.

Lâm Quất thẹn thùng cười: “Chào anh, có thể kí tặng TO cho em được không?”

Họa sĩ cong khóe miệng: “Được chứ.”

“Weibo của em là ‘Quýt’, anh viết Quýt là được rồi.” Lâm Quất hơi căng thẳng, cậu ngây ngô nói, “Em thích anh rất nhiều năm rồi.”

Họa sĩ nhìn cậu, trả lời nghiêm túc: “Anh biết.”

END

Hôm Nay Cũng Phải Cố Gắng Ngọt HơnTác giả: Nhất Đóa Tiểu Thông HoaTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện SủngEdit: Cháo Quýt nhỏ không biết tên mình là gì, từ lúc mở mắt tới giờ, nó đã treo trên một cây quýt tháng chín*. *tháng chín là mùa thu hoạch quýt. Nó là một quả quýt xanh, xanh kiểu nhìn cái thôi là khiến người ta ê răng luôn ấy. Cây quýt nói nó còn nhỏ, còn nói nó là người. Không phải nó, mà là cậu. Quýt nhỏ là một thiếu niên, linh hồn của cậu ở nhờ trong quả quýt xanh này. Cây quýt nói với cậu: “Mi phải bị ăn, hoàn thành nguyện vọng của một quả quýt, mới có thể trở lại thân thể ban đầu.” Quýt nhỏ mất trí nhớ, cậu rất ngờ vực: “Thân thể vốn có của tui bị làm sao?” Cây quýt bày tỏ nó không biết. Quýt nhỏ buồn bực: “Ngoài bị ăn ra, còn có cách nào khác không?” Cây quýt tỏ vẻ sau này khắc biết. Quýt nhỏ cạn lời: “Chẳng lẽ thân là một quả quýt, nguyện vọng chính là bị ăn sao?” Cây quýt ngủ rồi. Edit: Cháo【Kết】Ba năm sau.Sau một thời gian dài vắng bóng Họa sĩ mở một sự kiện kí tặng sách.Một năm này, cuốn truyện tranh《Hôm nay cũng phải cố gắng ngọt hơn》của anh lọt top 1 được nhiều người yêu thích trên internet, triển lãm tranh của anh, cũng được mở rộng trên mỗi thành phố, sự nghiệp của Họa sĩ lên như mặt trời ban trưa.Cuối cùng anh cũng tìm lại được chính mình.Mà trong sách tranh của Họa sĩ, luôn có một bức tranh.Nền giấy trắng, xung quanh không có gì cả, chỉ có một quả quýt xanh được vẽ ngay chính giữa.Tên bức tranh đó là《Quýt nhỏ》.Cũng vào ngày hôm nay, tại nơi này, Họa sĩ cuối cùng cũng gặp được Quýt nhỏ mà anh luôn mong nhớ.Thiếu niên vẫn như vậy, cười một cái là tỏa nắng, cười một cái là ngọt ngào.Lâm Quất thẹn thùng cười: “Chào anh, có thể kí tặng TO cho em được không?”Họa sĩ cong khóe miệng: “Được chứ.”“Weibo của em là ‘Quýt’, anh viết Quýt là được rồi.” Lâm Quất hơi căng thẳng, cậu ngây ngô nói, “Em thích anh rất nhiều năm rồi.”Họa sĩ nhìn cậu, trả lời nghiêm túc: “Anh biết.”END

Chương 11: Kết