Tác giả:

Trước nhà tôi là một cái nhà để hoang. Chó mèo suốt ngày vào đấy ỉa đái đầy ra, hôi thối không tả nổi. Nhưng cha chung không ai khóc thành ra chẳng có ma nào buồn dọn. Bọn trẻ con hay bảo tôi là trong cái nhà ấy có ma thật. Tôi thì không tin lắm. Ma quỷ nào ở được cái chốn thối hoắc như thế? Kể cả khi chó mèo không vào ỉa đái lung tung thì chỗ ấy cũng không thể chứa ma được bởi nó vốn dĩ được xây lên để làm văn phòng cho một công ty địa ốc. Mà văn phòng làm việc hành chính thì lấy đâu ra người chết mà lo ma quỷ? Về sau, công ty nhà đất nọ phá sản. Thời buổi tiền tệ mất giá, lạm phát tăng cao, kinh tế suy thoái, không ai muốn mua lại ngôi nhà đó cả. Cuối cùng nó bị bỏ lại, lầm lũi như một cựu chiến binh già nua, cứ mãi hồi tưởng lại những tháng năm huy hoàng. Một đêm hè khó ngủ, tôi ra ngoài sân hóng mát. Gió đêm lùa vào trong ngõ cuốn theo cả rác rến và lá khô. Để đỡ phải ngồi không, tôi bèn châm thuốc hút. Bỗng tôi thấy từ ngôi nhà bỏ hoang có một đoàn người đi ra. Trời tối mò mò,…

Chương 73: Cánh đồng

[Bóng Tối & Ánh Sáng I] Tàn SátTác giả: Chị Vi Ma QuáiTruyện Đô Thị, Truyện Linh DịTrước nhà tôi là một cái nhà để hoang. Chó mèo suốt ngày vào đấy ỉa đái đầy ra, hôi thối không tả nổi. Nhưng cha chung không ai khóc thành ra chẳng có ma nào buồn dọn. Bọn trẻ con hay bảo tôi là trong cái nhà ấy có ma thật. Tôi thì không tin lắm. Ma quỷ nào ở được cái chốn thối hoắc như thế? Kể cả khi chó mèo không vào ỉa đái lung tung thì chỗ ấy cũng không thể chứa ma được bởi nó vốn dĩ được xây lên để làm văn phòng cho một công ty địa ốc. Mà văn phòng làm việc hành chính thì lấy đâu ra người chết mà lo ma quỷ? Về sau, công ty nhà đất nọ phá sản. Thời buổi tiền tệ mất giá, lạm phát tăng cao, kinh tế suy thoái, không ai muốn mua lại ngôi nhà đó cả. Cuối cùng nó bị bỏ lại, lầm lũi như một cựu chiến binh già nua, cứ mãi hồi tưởng lại những tháng năm huy hoàng. Một đêm hè khó ngủ, tôi ra ngoài sân hóng mát. Gió đêm lùa vào trong ngõ cuốn theo cả rác rến và lá khô. Để đỡ phải ngồi không, tôi bèn châm thuốc hút. Bỗng tôi thấy từ ngôi nhà bỏ hoang có một đoàn người đi ra. Trời tối mò mò,… [Cho những ai chưa biết: Ma cụt trôốc là hồn ma của người bị chặt đầu mà chết, thường đi qua ngọn lúa như một cơn lốc.]Nó ở đó, ngay khi Tú nhìn thấy nó thì nó đã bốc lên cao y hệt một cái lốc xoáy. Chỉ có điều cái lốc xoáy ấy di chuyển không nhanh lắm, không giống như nó hay xem trên TV. Tú gọi bạn:- Có cái gì kìa!Thằng Khánh đáp lại lời Tú bằng một câu đặc sệt giọng miền Trung rồi lại đứng liến thoắng mấy câu gì đó với con Hằng. Tú không sao hiểu nổi. Nó chỉ nghe loáng thoáng thấy chữ "ma cụt trôốc". Tú nghĩ rằng đấy không phải ma. Bởi ma thì phải là cái bóng mờ mờ. Đằng này Tú thấy nó rất rõ, rõ như người thấy người. Xung quanh nó có một tấm vải đen sì. Với cả, ma cụt trôốc là một hiện tượng tự nhiên, có thể giải thích được.Cơn lốc đi ngang qua chỗ Khánh thì đột ngột dừng lại. Dừng như thể một đoạn video đang phát thì người ta nhấn "pause". Tú dụi mắt nhìn trong kỹ thì từ trong tấm vải đen, ba bốn cánh tay trơ xương, khẳng khiu như những que củi thò ra túm chặt lấy đầu của Khánh và Hằng lôi đi.Tú không dám lại gần. Nó chỉ biết há mồm trợn mắt nhìn hai đứa bạn đứng như bị trồng cứng xuống cánh đồng. Nói là trồng, bởi mấy cánh tay, bằng một cách nào đó rất nhanh nhẹn, đã nhổ phứt đi hai cái đầu, một nam một nữ. Y như người ta hái trái trên cây.

[Cho những ai chưa biết: Ma cụt trôốc là hồn ma của người bị chặt đầu mà chết, thường đi qua ngọn lúa như một cơn lốc.]

Nó ở đó, ngay khi Tú nhìn thấy nó thì nó đã bốc lên cao y hệt một cái lốc xoáy. Chỉ có điều cái lốc xoáy ấy di chuyển không nhanh lắm, không giống như nó hay xem trên TV. Tú gọi bạn:

- Có cái gì kìa!

Thằng Khánh đáp lại lời Tú bằng một câu đặc sệt giọng miền Trung rồi lại đứng liến thoắng mấy câu gì đó với con Hằng. Tú không sao hiểu nổi. Nó chỉ nghe loáng thoáng thấy chữ "ma cụt trôốc". Tú nghĩ rằng đấy không phải ma. Bởi ma thì phải là cái bóng mờ mờ. Đằng này Tú thấy nó rất rõ, rõ như người thấy người. Xung quanh nó có một tấm vải đen sì. Với cả, ma cụt trôốc là một hiện tượng tự nhiên, có thể giải thích được.

Cơn lốc đi ngang qua chỗ Khánh thì đột ngột dừng lại. Dừng như thể một đoạn video đang phát thì người ta nhấn "pause". Tú dụi mắt nhìn trong kỹ thì từ trong tấm vải đen, ba bốn cánh tay trơ xương, khẳng khiu như những que củi thò ra túm chặt lấy đầu của Khánh và Hằng lôi đi.

Tú không dám lại gần. Nó chỉ biết há mồm trợn mắt nhìn hai đứa bạn đứng như bị trồng cứng xuống cánh đồng. Nói là trồng, bởi mấy cánh tay, bằng một cách nào đó rất nhanh nhẹn, đã nhổ phứt đi hai cái đầu, một nam một nữ. Y như người ta hái trái trên cây.

[Bóng Tối & Ánh Sáng I] Tàn SátTác giả: Chị Vi Ma QuáiTruyện Đô Thị, Truyện Linh DịTrước nhà tôi là một cái nhà để hoang. Chó mèo suốt ngày vào đấy ỉa đái đầy ra, hôi thối không tả nổi. Nhưng cha chung không ai khóc thành ra chẳng có ma nào buồn dọn. Bọn trẻ con hay bảo tôi là trong cái nhà ấy có ma thật. Tôi thì không tin lắm. Ma quỷ nào ở được cái chốn thối hoắc như thế? Kể cả khi chó mèo không vào ỉa đái lung tung thì chỗ ấy cũng không thể chứa ma được bởi nó vốn dĩ được xây lên để làm văn phòng cho một công ty địa ốc. Mà văn phòng làm việc hành chính thì lấy đâu ra người chết mà lo ma quỷ? Về sau, công ty nhà đất nọ phá sản. Thời buổi tiền tệ mất giá, lạm phát tăng cao, kinh tế suy thoái, không ai muốn mua lại ngôi nhà đó cả. Cuối cùng nó bị bỏ lại, lầm lũi như một cựu chiến binh già nua, cứ mãi hồi tưởng lại những tháng năm huy hoàng. Một đêm hè khó ngủ, tôi ra ngoài sân hóng mát. Gió đêm lùa vào trong ngõ cuốn theo cả rác rến và lá khô. Để đỡ phải ngồi không, tôi bèn châm thuốc hút. Bỗng tôi thấy từ ngôi nhà bỏ hoang có một đoàn người đi ra. Trời tối mò mò,… [Cho những ai chưa biết: Ma cụt trôốc là hồn ma của người bị chặt đầu mà chết, thường đi qua ngọn lúa như một cơn lốc.]Nó ở đó, ngay khi Tú nhìn thấy nó thì nó đã bốc lên cao y hệt một cái lốc xoáy. Chỉ có điều cái lốc xoáy ấy di chuyển không nhanh lắm, không giống như nó hay xem trên TV. Tú gọi bạn:- Có cái gì kìa!Thằng Khánh đáp lại lời Tú bằng một câu đặc sệt giọng miền Trung rồi lại đứng liến thoắng mấy câu gì đó với con Hằng. Tú không sao hiểu nổi. Nó chỉ nghe loáng thoáng thấy chữ "ma cụt trôốc". Tú nghĩ rằng đấy không phải ma. Bởi ma thì phải là cái bóng mờ mờ. Đằng này Tú thấy nó rất rõ, rõ như người thấy người. Xung quanh nó có một tấm vải đen sì. Với cả, ma cụt trôốc là một hiện tượng tự nhiên, có thể giải thích được.Cơn lốc đi ngang qua chỗ Khánh thì đột ngột dừng lại. Dừng như thể một đoạn video đang phát thì người ta nhấn "pause". Tú dụi mắt nhìn trong kỹ thì từ trong tấm vải đen, ba bốn cánh tay trơ xương, khẳng khiu như những que củi thò ra túm chặt lấy đầu của Khánh và Hằng lôi đi.Tú không dám lại gần. Nó chỉ biết há mồm trợn mắt nhìn hai đứa bạn đứng như bị trồng cứng xuống cánh đồng. Nói là trồng, bởi mấy cánh tay, bằng một cách nào đó rất nhanh nhẹn, đã nhổ phứt đi hai cái đầu, một nam một nữ. Y như người ta hái trái trên cây.

Chương 73: Cánh đồng