“Bố là người xấu, Hạt Tiêu không thích bố nữa!” “Những kẻ xấu xa đó nói mẹ là phù dâu không biết xấu hổ, lén cùng bố sinh ra con. Họ muốn. cào rách mặt mẹ con, muốn dìm bà vào lồng heo” “Nơi này rất cao, con sợ lắm! Họ còn nhét vào miệng con nhiều thử ghê tởm. Phụt! Hạt Tiêu sắp chết rồi, Hạt Tiêu cũng không gặp lại bố nữa.” Chiến trường Bắc Giới đã bước vào giai đoạn thu dọn, chỉ thấy một người đàn ông đứng sừng sững dưới tấm bia đá! Anh là chỉ huy quân y trẻ nhất của Thiên Đao! Trần Hạo Hiên! Lúc này, bỗng nhiên có một số điện thoại lạ gọi điện tới. “Bố...!trong điện thoại của mẹ chỉ có số của bố...!Mẹ nói...!bố của con tên là Trần Hạo Hiên ..”. Giọng kìm nén cơn khóc nức nở của cô gái nhỏ truyền vào tài của Trần Hạo Hiên qua ống nghe điện thoại. Trần Hạo Hiên nhíu mày thật chặt, môi mỏng mím lại thành một đường, giọng nói ngắt quãng ở đầu dây bên kia vẫn tiếp tục... “Con...!con nhặt được điện thoại cũ trong đống rác mấy tháng trước, bây giờ mới sửa được." Rõ ràng cô bé bị doạ không…
Chương 117: 117: Cô Ta Có Người Ở Trong Đó
Thần Ý Sát ThủTác giả: Y YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Bố là người xấu, Hạt Tiêu không thích bố nữa!” “Những kẻ xấu xa đó nói mẹ là phù dâu không biết xấu hổ, lén cùng bố sinh ra con. Họ muốn. cào rách mặt mẹ con, muốn dìm bà vào lồng heo” “Nơi này rất cao, con sợ lắm! Họ còn nhét vào miệng con nhiều thử ghê tởm. Phụt! Hạt Tiêu sắp chết rồi, Hạt Tiêu cũng không gặp lại bố nữa.” Chiến trường Bắc Giới đã bước vào giai đoạn thu dọn, chỉ thấy một người đàn ông đứng sừng sững dưới tấm bia đá! Anh là chỉ huy quân y trẻ nhất của Thiên Đao! Trần Hạo Hiên! Lúc này, bỗng nhiên có một số điện thoại lạ gọi điện tới. “Bố...!trong điện thoại của mẹ chỉ có số của bố...!Mẹ nói...!bố của con tên là Trần Hạo Hiên ..”. Giọng kìm nén cơn khóc nức nở của cô gái nhỏ truyền vào tài của Trần Hạo Hiên qua ống nghe điện thoại. Trần Hạo Hiên nhíu mày thật chặt, môi mỏng mím lại thành một đường, giọng nói ngắt quãng ở đầu dây bên kia vẫn tiếp tục... “Con...!con nhặt được điện thoại cũ trong đống rác mấy tháng trước, bây giờ mới sửa được." Rõ ràng cô bé bị doạ không… Trở về Đế Vương Cung, đèn đuốc vẫn chưa tắt.Phương Hy Văn và Hạt Tiêu đều đang đợi mình trở về.Thấy Trần Hạo Hiên trở về thì Phương Hy Văn vội vàng hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”“Yên tâm đi, Hà Viễn Trí đã đồng ý sẽ giúp chúng ta vụ kiện rồi.”“Thật sao?”“Đương nhiên là thật, chờ xem kịch vui đi.”Hai ngày sau.Tòa án nhân dân thành phố Ninh Hạ chật kín người của tập đoàn Vạn Nam.Tất cả người ở thành phố Ninh Hạ đều biết lần này Hạ Cơ Uyển thật sự muốn dồn Phương Hy Văn vào chỗ chết.Một khi vụ kiện đầy đủ chứng cứ Phương Hy Văn sẽ muôn kiếp không trở lại được, mãi mãi không có ngày mai.Vừa mới sáng sớm xe của tập đoàn Vạn Nam đã dừng ở cửa chính.Hạ Cơ Uyển từ trên xe đi xuống, gây chú ý khắp nơi, vô cùng khí thế.Một nhà Phương Hy Văn cũng đến ngoài Tòa án.Lúc Hạ Cơ Uyển nhìn thấy Phương Hy Văn một lần nữa thì trong đôi mắt vẫn khinh thường như cũ.Cô ta trực tiếp đi qua chỗ Phương Hy Văn.“Phương Hy Văn, cô thật sự dám đến sao?”Phương Hy Văn đã đến, cũng không sợ gì cả.“Sao tôi lại không dám đến? Hạ Cơ Uyển, còn chưa chắc là ai thắng ai thua đâu.”Hạ Cơ Uyển cười vô cùng khoa trương: “Chuyện này có gì chưa chắc chắn chứ? Trong năm năm qua ít nhất chúng tôi cũng đã từng thưa kiện trên trăm vụ ở thành phố Ninh Hạ này.Cô có từng thấy tôi thua chưa?”Phương Hy Văn biết trong năm năm qua quả thật Hạ Cơ Uyển chưa từng thua.Cô ta có người ở trong đó.
Trở về Đế Vương Cung, đèn đuốc vẫn chưa tắt.
Phương Hy Văn và Hạt Tiêu đều đang đợi mình trở về.
Thấy Trần Hạo Hiên trở về thì Phương Hy Văn vội vàng hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”
“Yên tâm đi, Hà Viễn Trí đã đồng ý sẽ giúp chúng ta vụ kiện rồi.
”
“Thật sao?”
“Đương nhiên là thật, chờ xem kịch vui đi.
”
Hai ngày sau.
Tòa án nhân dân thành phố Ninh Hạ chật kín người của tập đoàn Vạn Nam.
Tất cả người ở thành phố Ninh Hạ đều biết lần này Hạ Cơ Uyển thật sự muốn dồn Phương Hy Văn vào chỗ chết.
Một khi vụ kiện đầy đủ chứng cứ Phương Hy Văn sẽ muôn kiếp không trở lại được, mãi mãi không có ngày mai.
Vừa mới sáng sớm xe của tập đoàn Vạn Nam đã dừng ở cửa chính.
Hạ Cơ Uyển từ trên xe đi xuống, gây chú ý khắp nơi, vô cùng khí thế.
Một nhà Phương Hy Văn cũng đến ngoài Tòa án.
Lúc Hạ Cơ Uyển nhìn thấy Phương Hy Văn một lần nữa thì trong đôi mắt vẫn khinh thường như cũ.
Cô ta trực tiếp đi qua chỗ Phương Hy Văn.
“Phương Hy Văn, cô thật sự dám đến sao?”
Phương Hy Văn đã đến, cũng không sợ gì cả.
“Sao tôi lại không dám đến? Hạ Cơ Uyển, còn chưa chắc là ai thắng ai thua đâu.
”
Hạ Cơ Uyển cười vô cùng khoa trương: “Chuyện này có gì chưa chắc chắn chứ? Trong năm năm qua ít nhất chúng tôi cũng đã từng thưa kiện trên trăm vụ ở thành phố Ninh Hạ này.
Cô có từng thấy tôi thua chưa?”
Phương Hy Văn biết trong năm năm qua quả thật Hạ Cơ Uyển chưa từng thua.
Cô ta có người ở trong đó.
Thần Ý Sát ThủTác giả: Y YTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Bố là người xấu, Hạt Tiêu không thích bố nữa!” “Những kẻ xấu xa đó nói mẹ là phù dâu không biết xấu hổ, lén cùng bố sinh ra con. Họ muốn. cào rách mặt mẹ con, muốn dìm bà vào lồng heo” “Nơi này rất cao, con sợ lắm! Họ còn nhét vào miệng con nhiều thử ghê tởm. Phụt! Hạt Tiêu sắp chết rồi, Hạt Tiêu cũng không gặp lại bố nữa.” Chiến trường Bắc Giới đã bước vào giai đoạn thu dọn, chỉ thấy một người đàn ông đứng sừng sững dưới tấm bia đá! Anh là chỉ huy quân y trẻ nhất của Thiên Đao! Trần Hạo Hiên! Lúc này, bỗng nhiên có một số điện thoại lạ gọi điện tới. “Bố...!trong điện thoại của mẹ chỉ có số của bố...!Mẹ nói...!bố của con tên là Trần Hạo Hiên ..”. Giọng kìm nén cơn khóc nức nở của cô gái nhỏ truyền vào tài của Trần Hạo Hiên qua ống nghe điện thoại. Trần Hạo Hiên nhíu mày thật chặt, môi mỏng mím lại thành một đường, giọng nói ngắt quãng ở đầu dây bên kia vẫn tiếp tục... “Con...!con nhặt được điện thoại cũ trong đống rác mấy tháng trước, bây giờ mới sửa được." Rõ ràng cô bé bị doạ không… Trở về Đế Vương Cung, đèn đuốc vẫn chưa tắt.Phương Hy Văn và Hạt Tiêu đều đang đợi mình trở về.Thấy Trần Hạo Hiên trở về thì Phương Hy Văn vội vàng hỏi: “Tình hình thế nào rồi?”“Yên tâm đi, Hà Viễn Trí đã đồng ý sẽ giúp chúng ta vụ kiện rồi.”“Thật sao?”“Đương nhiên là thật, chờ xem kịch vui đi.”Hai ngày sau.Tòa án nhân dân thành phố Ninh Hạ chật kín người của tập đoàn Vạn Nam.Tất cả người ở thành phố Ninh Hạ đều biết lần này Hạ Cơ Uyển thật sự muốn dồn Phương Hy Văn vào chỗ chết.Một khi vụ kiện đầy đủ chứng cứ Phương Hy Văn sẽ muôn kiếp không trở lại được, mãi mãi không có ngày mai.Vừa mới sáng sớm xe của tập đoàn Vạn Nam đã dừng ở cửa chính.Hạ Cơ Uyển từ trên xe đi xuống, gây chú ý khắp nơi, vô cùng khí thế.Một nhà Phương Hy Văn cũng đến ngoài Tòa án.Lúc Hạ Cơ Uyển nhìn thấy Phương Hy Văn một lần nữa thì trong đôi mắt vẫn khinh thường như cũ.Cô ta trực tiếp đi qua chỗ Phương Hy Văn.“Phương Hy Văn, cô thật sự dám đến sao?”Phương Hy Văn đã đến, cũng không sợ gì cả.“Sao tôi lại không dám đến? Hạ Cơ Uyển, còn chưa chắc là ai thắng ai thua đâu.”Hạ Cơ Uyển cười vô cùng khoa trương: “Chuyện này có gì chưa chắc chắn chứ? Trong năm năm qua ít nhất chúng tôi cũng đã từng thưa kiện trên trăm vụ ở thành phố Ninh Hạ này.Cô có từng thấy tôi thua chưa?”Phương Hy Văn biết trong năm năm qua quả thật Hạ Cơ Uyển chưa từng thua.Cô ta có người ở trong đó.