Tác giả:

Công là một tên tra công, thụ là một tên tiện thụ, bởi vì tiện thụ không dễ nghe, cho nên xóa chữ “tiện” đi vậy. Bối cảnh là giang hồ ân oán, trên giang hồ có mấy môn phái vô cùng nổi danh, mỗi đời thừa kế võ công đều đứng đầu, môn phái của thụ càng là nhân tài kiệt xuất trong số đó. Thụ là con út của chưởng môn, được sinh lúc tuổi già, xưa nay ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được nuông chiều. Chưởng môn nâng trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, muốn truyền võ công tốt nhất cho thụ. Chờ thụ lớn lên một chút, được kiểm tra căn cốt, kết quả không có tư chất luyện võ. Chưởng môn phiền muộn mấy ngày, cuối cùng bị chưởng môn phu nhân chỉ vào mũi mà mắng. Chưởng môn phu nhân mắng ông: “Căn cốt không được thì sao?! Căn cốt không được cũng là con ngươi! Đừng cả ngày lải nhải dài dòng làm bà đây thấy phiền, ngươi dám ghét bỏ con nhà ngươi thì ngày mai bà đây tái giá!” Chưởng môn tỉnh ngộ, vỗ tay cái bốp, mình sầu muộn cái gì đây? Trước đứa nhỏ này không phải còn có hai ca ca sao? Hai thằng…

Chương 21

Tiện Thụ Và Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Thành Đôi RồiTác giả: Qua CaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngCông là một tên tra công, thụ là một tên tiện thụ, bởi vì tiện thụ không dễ nghe, cho nên xóa chữ “tiện” đi vậy. Bối cảnh là giang hồ ân oán, trên giang hồ có mấy môn phái vô cùng nổi danh, mỗi đời thừa kế võ công đều đứng đầu, môn phái của thụ càng là nhân tài kiệt xuất trong số đó. Thụ là con út của chưởng môn, được sinh lúc tuổi già, xưa nay ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được nuông chiều. Chưởng môn nâng trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, muốn truyền võ công tốt nhất cho thụ. Chờ thụ lớn lên một chút, được kiểm tra căn cốt, kết quả không có tư chất luyện võ. Chưởng môn phiền muộn mấy ngày, cuối cùng bị chưởng môn phu nhân chỉ vào mũi mà mắng. Chưởng môn phu nhân mắng ông: “Căn cốt không được thì sao?! Căn cốt không được cũng là con ngươi! Đừng cả ngày lải nhải dài dòng làm bà đây thấy phiền, ngươi dám ghét bỏ con nhà ngươi thì ngày mai bà đây tái giá!” Chưởng môn tỉnh ngộ, vỗ tay cái bốp, mình sầu muộn cái gì đây? Trước đứa nhỏ này không phải còn có hai ca ca sao? Hai thằng… Đến khi trời tối, bạch nguyệt quang chào từ biệt.Chưởng môn phu nhân vội ngừng bày tỏ tình cảm với con trai, đẩy thụ đến bên cạnh bạch nguyệt quang, vừa đẩy vừa lưu luyến đỏ hốc mắt: “Vậy các ngươi lên đường bình an, tiểu thần y, ngươi phải đối xử tốt với Tiểu Sơn nhà ta đấy.”Thụ:?Nháy mắt sau đó thụ lại cảm thấy có lẽ là mình suy nghĩ nhiều thôi, bởi vì vẻ mặt bạch nguyệt quang rất bình thường.Bạch nguyệt quang cười nhẹ: “Phu nhân yên tâm.”Thụ cứ cảm thấy có hơi sai sai, chưa chờ y nghĩ ra chỗ nào sai, y đã theo bạch nguyệt quang đi đến con đường xuống núi rồi.

Đến khi trời tối, bạch nguyệt quang chào từ biệt.

Chưởng môn phu nhân vội ngừng bày tỏ tình cảm với con trai, đẩy thụ đến bên cạnh bạch nguyệt quang, vừa đẩy vừa lưu luyến đỏ hốc mắt: “Vậy các ngươi lên đường bình an, tiểu thần y, ngươi phải đối xử tốt với Tiểu Sơn nhà ta đấy.”

Thụ:?

Nháy mắt sau đó thụ lại cảm thấy có lẽ là mình suy nghĩ nhiều thôi, bởi vì vẻ mặt bạch nguyệt quang rất bình thường.

Bạch nguyệt quang cười nhẹ: “Phu nhân yên tâm.”

Thụ cứ cảm thấy có hơi sai sai, chưa chờ y nghĩ ra chỗ nào sai, y đã theo bạch nguyệt quang đi đến con đường xuống núi rồi.

Tiện Thụ Và Bạch Nguyệt Quang Của Tra Công Thành Đôi RồiTác giả: Qua CaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Đoản Văn, Truyện SủngCông là một tên tra công, thụ là một tên tiện thụ, bởi vì tiện thụ không dễ nghe, cho nên xóa chữ “tiện” đi vậy. Bối cảnh là giang hồ ân oán, trên giang hồ có mấy môn phái vô cùng nổi danh, mỗi đời thừa kế võ công đều đứng đầu, môn phái của thụ càng là nhân tài kiệt xuất trong số đó. Thụ là con út của chưởng môn, được sinh lúc tuổi già, xưa nay ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được nuông chiều. Chưởng môn nâng trong tay sợ nát, ngậm trong miệng sợ tan, muốn truyền võ công tốt nhất cho thụ. Chờ thụ lớn lên một chút, được kiểm tra căn cốt, kết quả không có tư chất luyện võ. Chưởng môn phiền muộn mấy ngày, cuối cùng bị chưởng môn phu nhân chỉ vào mũi mà mắng. Chưởng môn phu nhân mắng ông: “Căn cốt không được thì sao?! Căn cốt không được cũng là con ngươi! Đừng cả ngày lải nhải dài dòng làm bà đây thấy phiền, ngươi dám ghét bỏ con nhà ngươi thì ngày mai bà đây tái giá!” Chưởng môn tỉnh ngộ, vỗ tay cái bốp, mình sầu muộn cái gì đây? Trước đứa nhỏ này không phải còn có hai ca ca sao? Hai thằng… Đến khi trời tối, bạch nguyệt quang chào từ biệt.Chưởng môn phu nhân vội ngừng bày tỏ tình cảm với con trai, đẩy thụ đến bên cạnh bạch nguyệt quang, vừa đẩy vừa lưu luyến đỏ hốc mắt: “Vậy các ngươi lên đường bình an, tiểu thần y, ngươi phải đối xử tốt với Tiểu Sơn nhà ta đấy.”Thụ:?Nháy mắt sau đó thụ lại cảm thấy có lẽ là mình suy nghĩ nhiều thôi, bởi vì vẻ mặt bạch nguyệt quang rất bình thường.Bạch nguyệt quang cười nhẹ: “Phu nhân yên tâm.”Thụ cứ cảm thấy có hơi sai sai, chưa chờ y nghĩ ra chỗ nào sai, y đã theo bạch nguyệt quang đi đến con đường xuống núi rồi.

Chương 21