- Thưa mẹ con đi học_ nó chạy như bay từ trên lầu chạy xuống, giọng nói trong trẻo, thanh thuần vang lên Mẹ nó nghe thấy tiếng liền đi ra - Con không định ăn sáng à? Nó lắc đầu - Thôi, con sắp trễ học rồi_ nó vừa nói vừa luống cuống mang giày, khổ thân thiệt chứ, 7 giờ vào học mà đến tận 6h45 nó mới dậy - Con gái con lứa vậy đấy, con cầm bánh mì ăn trên đường đi_ mẹ nó mắng yêu con gái cưng, đưa bánh mì mà bà đã chuẩn bị trước cho nó - Hihi cảm ơn mẹ...chụt..._ nó cười tươi, ôm hôn rõ kêu vào má mẹ nó Nó cuống quít khi thấy đồng hồ sắp điểm 7h, vọt thật nhanh ra khỏi nhà Mẹ nó lắc đầu nhìn con gái, bao giờ mới lớn được đây Nó chạy thật nhanh trên chiếc xe đạp màu hồng xinh xắn, dù đang rất vội nhưng nó vẫn còn tâm tư ngắm cảnh khu phố vào buổi sáng, khẽ nở nụ cười tươi Mọi người trên đường đi không thể không ngắm nhìn một cô gái xinh đẹp động lòng người, trên khuôn mặt xinh đẹp còn nở nụ cười rạng rỡ làm bao người say mê Đối với thái độ của mọi người xung quanh nó cũng không mấy ngạc…
Chương 5: Ăn Cơm Với Bảo Bối
Hotgirl Ngổ Ngáo Và Tam Đại Ác MaTác giả: Khanh Ẩn- Thưa mẹ con đi học_ nó chạy như bay từ trên lầu chạy xuống, giọng nói trong trẻo, thanh thuần vang lên Mẹ nó nghe thấy tiếng liền đi ra - Con không định ăn sáng à? Nó lắc đầu - Thôi, con sắp trễ học rồi_ nó vừa nói vừa luống cuống mang giày, khổ thân thiệt chứ, 7 giờ vào học mà đến tận 6h45 nó mới dậy - Con gái con lứa vậy đấy, con cầm bánh mì ăn trên đường đi_ mẹ nó mắng yêu con gái cưng, đưa bánh mì mà bà đã chuẩn bị trước cho nó - Hihi cảm ơn mẹ...chụt..._ nó cười tươi, ôm hôn rõ kêu vào má mẹ nó Nó cuống quít khi thấy đồng hồ sắp điểm 7h, vọt thật nhanh ra khỏi nhà Mẹ nó lắc đầu nhìn con gái, bao giờ mới lớn được đây Nó chạy thật nhanh trên chiếc xe đạp màu hồng xinh xắn, dù đang rất vội nhưng nó vẫn còn tâm tư ngắm cảnh khu phố vào buổi sáng, khẽ nở nụ cười tươi Mọi người trên đường đi không thể không ngắm nhìn một cô gái xinh đẹp động lòng người, trên khuôn mặt xinh đẹp còn nở nụ cười rạng rỡ làm bao người say mê Đối với thái độ của mọi người xung quanh nó cũng không mấy ngạc… Ra chơi- Bảo Nghi, ăn chung với mình đi_ nam sinh 1- Không, đừng ăn của nó. Ăn của mình này_ nam sinh 2- Của mình_ nam sinh 3- Mình này_ nam sinh 4.....Khóe miệng nó giật giật, thật muốn trốn khỏi cái trường quái quỉ này ngay lập tức, mãi mãi không bao giờ trở lại- Này bọn mày tránh xa Bảo Nghi một chút đi_ cậu thấy tình hình này thực chướng mắt, đứng dậy làm bảo vệ cho nó, đảo mắt băng hàn nhìn bọn nam sinhNó cảm kích nhìn cậuBọn nam sinh run sợ, luyến tiếc nhìn nó, thật không giờ cậu - một trong ba Vương tử lại đứng ra giúp nó, haizz xem ra nữ thần lọt vào tầm ngấm của cậu rồi, hix...tiếc quá...! Dù thế, nhưng trong ánh mắt bọn nam sinh vẫn còn vẻ thèm khát, thèm thuồng- Cảm ơn bạn nha_ nó cười tươi nhìn cứu tinh của mình- Không...không có gì_ cậu đỏ mặt ngượng ngùng, quái lạ, Quân Bảo, sao mày lại đỏ mặt chứ, trước giờ chưa từng có chuyện này- Nghi không mang cơm theo sao?- Hihi sáng tôi đi gấp quá nên quên mang theo_ nó cười ngượng gãi đầu- Vậy ăn cùng Bảo đi, hộp cơm của Bảo to lắm_ cậu thân thiện chìa hộp cơm của mình trước mặt nó- Vậy được không?- ĐượcCậu và nó cùng nhau ăn cơm trông rất vui vẻ, rất thân thiết, người vui nhất chính là cậu, ngàn năm mới có cơ hội ăn cùng bảo bối, hihi thích quá!- Nghi quen với Thiên Ân hay sao?_ cậu rất hiếu kì về mối quan hệ của nó và hắn- Ai thèm quen với tên tảng băng đó chứ, chỉ là!@#$%^&*_ nó kể tất tần tật cho cậu ngheCậu nghe xong không thể không cười, bảo bối này quả thực rất thú vị, xem ra Thiên Ân à, mày có đối thủ rồi, quả là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!Chỉ tội nghiệp hắn, hắt xì không ngừng, khốn kiếp đứa nào nói xấu ta!
Ra chơi
- Bảo Nghi, ăn chung với mình đi_ nam sinh 1
- Không, đừng ăn của nó. Ăn của mình này_ nam sinh 2
- Của mình_ nam sinh 3
- Mình này_ nam sinh 4
.....
Khóe miệng nó giật giật, thật muốn trốn khỏi cái trường quái quỉ này ngay lập tức, mãi mãi không bao giờ trở lại
- Này bọn mày tránh xa Bảo Nghi một chút đi_ cậu thấy tình hình này thực chướng mắt, đứng dậy làm bảo vệ cho nó, đảo mắt băng hàn nhìn bọn nam sinh
Nó cảm kích nhìn cậu
Bọn nam sinh run sợ, luyến tiếc nhìn nó, thật không giờ cậu - một trong ba Vương tử lại đứng ra giúp nó, haizz xem ra nữ thần lọt vào tầm ngấm của cậu rồi, hix...tiếc quá...! Dù thế, nhưng trong ánh mắt bọn nam sinh vẫn còn vẻ thèm khát, thèm thuồng
- Cảm ơn bạn nha_ nó cười tươi nhìn cứu tinh của mình
- Không...không có gì_ cậu đỏ mặt ngượng ngùng, quái lạ, Quân Bảo, sao mày lại đỏ mặt chứ, trước giờ chưa từng có chuyện này
- Nghi không mang cơm theo sao?
- Hihi sáng tôi đi gấp quá nên quên mang theo_ nó cười ngượng gãi đầu
- Vậy ăn cùng Bảo đi, hộp cơm của Bảo to lắm_ cậu thân thiện chìa hộp cơm của mình trước mặt nó
- Vậy được không?
- Được
Cậu và nó cùng nhau ăn cơm trông rất vui vẻ, rất thân thiết, người vui nhất chính là cậu, ngàn năm mới có cơ hội ăn cùng bảo bối, hihi thích quá!
- Nghi quen với Thiên Ân hay sao?_ cậu rất hiếu kì về mối quan hệ của nó và hắn
- Ai thèm quen với tên tảng băng đó chứ, chỉ là!@#$%^&*_ nó kể tất tần tật cho cậu nghe
Cậu nghe xong không thể không cười, bảo bối này quả thực rất thú vị, xem ra Thiên Ân à, mày có đối thủ rồi, quả là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!
Chỉ tội nghiệp hắn, hắt xì không ngừng, khốn kiếp đứa nào nói xấu ta!
Hotgirl Ngổ Ngáo Và Tam Đại Ác MaTác giả: Khanh Ẩn- Thưa mẹ con đi học_ nó chạy như bay từ trên lầu chạy xuống, giọng nói trong trẻo, thanh thuần vang lên Mẹ nó nghe thấy tiếng liền đi ra - Con không định ăn sáng à? Nó lắc đầu - Thôi, con sắp trễ học rồi_ nó vừa nói vừa luống cuống mang giày, khổ thân thiệt chứ, 7 giờ vào học mà đến tận 6h45 nó mới dậy - Con gái con lứa vậy đấy, con cầm bánh mì ăn trên đường đi_ mẹ nó mắng yêu con gái cưng, đưa bánh mì mà bà đã chuẩn bị trước cho nó - Hihi cảm ơn mẹ...chụt..._ nó cười tươi, ôm hôn rõ kêu vào má mẹ nó Nó cuống quít khi thấy đồng hồ sắp điểm 7h, vọt thật nhanh ra khỏi nhà Mẹ nó lắc đầu nhìn con gái, bao giờ mới lớn được đây Nó chạy thật nhanh trên chiếc xe đạp màu hồng xinh xắn, dù đang rất vội nhưng nó vẫn còn tâm tư ngắm cảnh khu phố vào buổi sáng, khẽ nở nụ cười tươi Mọi người trên đường đi không thể không ngắm nhìn một cô gái xinh đẹp động lòng người, trên khuôn mặt xinh đẹp còn nở nụ cười rạng rỡ làm bao người say mê Đối với thái độ của mọi người xung quanh nó cũng không mấy ngạc… Ra chơi- Bảo Nghi, ăn chung với mình đi_ nam sinh 1- Không, đừng ăn của nó. Ăn của mình này_ nam sinh 2- Của mình_ nam sinh 3- Mình này_ nam sinh 4.....Khóe miệng nó giật giật, thật muốn trốn khỏi cái trường quái quỉ này ngay lập tức, mãi mãi không bao giờ trở lại- Này bọn mày tránh xa Bảo Nghi một chút đi_ cậu thấy tình hình này thực chướng mắt, đứng dậy làm bảo vệ cho nó, đảo mắt băng hàn nhìn bọn nam sinhNó cảm kích nhìn cậuBọn nam sinh run sợ, luyến tiếc nhìn nó, thật không giờ cậu - một trong ba Vương tử lại đứng ra giúp nó, haizz xem ra nữ thần lọt vào tầm ngấm của cậu rồi, hix...tiếc quá...! Dù thế, nhưng trong ánh mắt bọn nam sinh vẫn còn vẻ thèm khát, thèm thuồng- Cảm ơn bạn nha_ nó cười tươi nhìn cứu tinh của mình- Không...không có gì_ cậu đỏ mặt ngượng ngùng, quái lạ, Quân Bảo, sao mày lại đỏ mặt chứ, trước giờ chưa từng có chuyện này- Nghi không mang cơm theo sao?- Hihi sáng tôi đi gấp quá nên quên mang theo_ nó cười ngượng gãi đầu- Vậy ăn cùng Bảo đi, hộp cơm của Bảo to lắm_ cậu thân thiện chìa hộp cơm của mình trước mặt nó- Vậy được không?- ĐượcCậu và nó cùng nhau ăn cơm trông rất vui vẻ, rất thân thiết, người vui nhất chính là cậu, ngàn năm mới có cơ hội ăn cùng bảo bối, hihi thích quá!- Nghi quen với Thiên Ân hay sao?_ cậu rất hiếu kì về mối quan hệ của nó và hắn- Ai thèm quen với tên tảng băng đó chứ, chỉ là!@#$%^&*_ nó kể tất tần tật cho cậu ngheCậu nghe xong không thể không cười, bảo bối này quả thực rất thú vị, xem ra Thiên Ân à, mày có đối thủ rồi, quả là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!Chỉ tội nghiệp hắn, hắt xì không ngừng, khốn kiếp đứa nào nói xấu ta!