- Thưa mẹ con đi học_ nó chạy như bay từ trên lầu chạy xuống, giọng nói trong trẻo, thanh thuần vang lên
Mẹ nó nghe thấy tiếng liền đi ra
- Con không định ăn sáng à?
Nó lắc đầu
“Hà Hương, Hà Hương!” Cuối cùng tiếng gọi dồn dập của Liễu ma ma cũng kéo Tô Khuynh đang hồn vía trên mây trở lại hiện thực. Rời mắt khỏi tấm thớt, Tô Khuynh vội vàng đáp lời. Có trời mới biết, nàng phải tốn bao nhiêu năng lực miễn dịch mới có thể thích ứng được cái tên Hà Hương quê mùa này.
Đêm tháng bảy, oi bức không một cơn gió.
Ngoài cửa sổ, côn trùng chưa ngủ, thỉnh thoảng kêu lên những tiếng rả rích.
Hoa hạnh, hoàng hôn, thiên phố* mưa nhẹ giòn tan.
*天街 (Thiên phố): Là đường trung tâm đế đô, thường dùng trong thơ cổ của Trung Quốc (Nguồn: Baidu)
Đây là một căn phòng nhỏ không thường được sử dụng.