Đầu mùa xuân năm nay, núi Song Thanh đã ngủ say qua một mùa đông đang dần dần thức tỉnh. Hoa nghênh xuân và hoa hạnh dưới chân núi đều đã nở rộ lộ ra cả nh** h**, một mảng đầy màu sắc và sức sống. Lúc Lâm Đường lấy lại được ý thức thì cảm giác được da đầu mình vô cùng đau đớn, dường như có người nào đó đang lắm lấy tóc cô, ấn cô xuống đất mà kéo giống như là nhổ củ cải vậy. Cô chậm rãi mở mắt ra trong mơ hồ, một co gái trẻ tuổi với bộ mặt vặn vẹo chứa đầy ghen ghét và oán hận mà kéo tóc cô về phía trước. “…… Hừ, đồ hồ ly tinh, chỉ biết thông đồng với người khác thôi!” Người này hung hăng cào Lâm Đường một cái, vừa oán hận lại vừa đắc ý mà nói. Ngón tay quẹt qua một đường, trên gương mặt trắng nõn c*̉a Lâm Đường lập tức xuất hiện một vết móng tay. Vương Chiêu Đệ chỉ nghĩ đến việc ngày hôm qua, Lưu Quốc huy mà mình thích từ lâu nhìn con hồ ly tinh Lâm Đường nhiều thêm một chút là lòng cô ta đã tức…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...